[12 Chòm Sao] Tuyết Sẽ Tan Khi Cậu Đến

Chương 12: Uyển



- Tôi từ chối.

Kim Ngưu ngồi chống cằm, không thèm để người trước mặt vào trong mắt. Giọng nói mang chút thờ ơ, trên tay cầm một cái thìa khuấy khuấy ly cafe đặt được trên bàn, không hề có ý định uống nó mà chỉ đơn giản là gϊếŧ thời gian.

- Cô chắc chứ?

Sư Tử cũng không vì câu từ chối của Kim Ngưu mà tỏ vẻ tức giận. Cả khuôn mặt đều tỏ vẻ bình tĩnh, từ anh toát ra một vẻ hào quang khiến mọi người đang ngồi ở quán đều không giấu được sự tò mò mà lâu lâu lại ngoảnh mặt nhìn.

- Không cần hỏi lại lần thứ hai đâu.

Kim Ngưu thở dài, như việc này là rất phiền phức đối với bản thân vậy.

- Đây là danh thiếp của tôi, nếu đổi ý thì hãy liên lạc.

Sư Tử đứng dậy, đẩy một tấm thẻ về phía Kim Ngưu. Anh cũng không muốn kéo dài cuộc trò chuyện vô bổ này nữa. Dù sao thì thời gian của một người nổi tiếng luôn có giới hạn mà. Nói xong liền cầm áo khoác bước ra khỏi quán.


Kim Ngưu ngồi đó, tay khẽ cầm tấm danh thiếp lên. Ánh mắt nhìn sơ qua về nó một chút rồi liền tiện tay mà nhét vô túi áo khoác. Không phải là cô đổi ý gì, mà là Kim Ngưu ý thức được là không nên lộ thông tin của một người nổi tiếng. Nói thế nào nhỉ, hôm nay là chủ nhật và cũng là cuộc hẹn mà cô đưa ra khi thấy Seiyuu Sư Tử liên lạc với mình qua MXH. Điều đó làm Kim Ngưu khá ngạc nhiên, thế nên cô đã sắp sếp thời gian để gặp mặt vào hôm nay.

Và càng kinh ngạc hơn nữa khi Sư Tử đề nghị cô tham gia với tư cách là người lồng tiếng cho bộ anime sắp ra mắt. Tất nhiên là Kim Ngưu đã ngay lập tức từ chối, bởi vì một người không có kinh nghiệm như cô thì làm sao gánh nổi trọng trách đó. Nhưng mà Sư Tử trông có vẻ rất kiên quyết, nói rằng Kim Ngưu chắc chắn sẽ phù hợp với vai trò đó. Nhưng mà điều đó cũng không làm thay đổi quyết định của cô. Kim Ngưu chỉ đơn giản là trong lúc rảnh rỗi lên MXH dùng một nick ảo tên là Rachel để thử giọng các nhân vật anime thõa mãn niềm đam mê thôi, cứ coi đó là thú vui của bản thân vậy. Ai ngờ sau đó thì lại trở nên nổi tiếng, điều đó cực kì vượt xa dự đoán của Kim Ngưu. Sau lần đó thì cũng đã có vài người cũng đề nghị hợp tác, nhưng mà cô đều từ chối tất cả.


.

.

.

- Kim Ngưu, cậu thật sự không tham gia sao? Bộ manga chuyển thể đó thật sự rất hay đó.

Song Tử bên cạnh càu nhàu, cô thật sự tiếc giùm cho người bạn của mình. Ai lại bỏ lỡ một cơ hội tốt như vậy chứ, huống hồ gì người mời hợp tác lần này lại là Sư Tử, một Seiyuu cực kì nổi tiếng, chưa nói đến anh có vẻ ngoài còn rất đẹp trai. Không thua kém gì người mẫu cả.

- Mình chịu thôi, không có hứng thú.

Kim Ngưu đau đầu, bắt đầu cảm thấy hối hận khi kể chuyện ban sáng gặp Sư Tử cho cô bạn của mình.

- Nhưng mà mình rất thích " Bầu Trời Của Em" đó. Nếu cậu tham gia nữa thì còn gì bằng.

Song Tử vẫn kiên quyết muốn năn nỉ, cô đã đọc qua bộ manga đó rồi. Thật sự thì nó rất hay, nếu Kim Ngưu lồng tiếng cho nhân vật nữ chính thì còn gì bằng nữa. Bởi dù sao thì cô nàng cũng sở hữu một chất giọng rất hay mà, chính Song Tử cũng cảm thấy Kim Ngưu hoàn toàn phù hợp.


- Nếu cậu thích thì tham gia đi.

Kim Ngưu bỏ tất cả lời của Song Tử ngoài tai, dù có nói thế nào thì cô cũng sẽ không đổi ý đâu. Bởi vì Kim Ngưu cảm thấy điều đó rất tốn công, buổi sáng cô thì bận học, chiều về là phải đi làm cho đến tối. Làm gì còn thời gian cho việc đó nữa. Riêng chủ nhật thì Kim Ngưu phải cho bản thân mình nghỉ ngơi sau một tuần vất vả chứ. Suy đi nghĩ lại thì quyết định của cô hoàn toàn đúng đắn.

- Kim Ngưu, em mang nước ra bàn số 10 giùm chị với.

Một giọng nói vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện của Kim Ngưu và Song Tử. Vì hôm nay chỉ có một nhân viên phục vụ nên cả hai nếu có thời gian rảnh rỗi thì sẽ phụ giúp.

- Bàn số 10? Này này Kim Ngưu, hoàng tử của cậu ngồi bàn đó đấy.

Song Tử liền phấn khích cầm tay của Kim Ngưu đung đưa mãnh liệt. Ánh mắt còn sáng hơn cả đèn pha ô tô.
Kim Ngưu khẽ theo hướng mà nhìn tới, không ngờ lại có lúc bản thân phải tự bưng nước đến cho người ta, bỗng nhiên tim có chút đập nhanh hơn bình thường.

- Hay là Song Tử, cậu mang giùm mình đi.

Nói gì thì nói chứ Kim Ngưu cũng không đủ can đảm mà tiến đến gần người đó đâu, đứng ở đây thôi tim đã đập nhanh vậy rồi huống chi là đứng cạnh chứ?

- Mình không rảnh đâu, mình phải làm bánh rồi.

Song Tử tất nhiên là không để cho Kim Ngưu bỏ mất cơ hội hiếm có này rồi. Không nói năng gì liền một mạch đi vô bếp để lại Kim Ngưu một mình vẫn không biết nên làm gì ở đó.

Kim Ngưu thở dài một hơi khi thấy Song Tử nhẫn tâm với mình như vậy. Cũng không còn cách nào khác, cô liền cầm ly nước mà tiến lại gần bàn số 10 nằm ở trong một góc khuất của quán, bước chân nhẹ nhàng chậm rãi. Chưa bao giờ Kim Ngưu cảm thấy hồi hộp như lúc này.
- Nước của quý khách, chúc quý khách ngon miệng.

Cuối cùng cô cũng có thể bình tĩnh mà nói ra một câu nguyên vẹn không vấp một từ nào. Nhẹ nhàng đặt ly nước lên trên bàn, ánh mắt không tự chủ được khẽ liếc nhìn qua khuôn mặt mà bản thân luôn thầm nhớ đó. Có trời làm chứng là chưa bao giờ Kim Ngưu thấy ai đẹp đến vậy. Từng đường nét trên khuôn mặt đều sắc sảo, máu tóc để dài ngang vai được buộc một cách tùy ý phía sau. Thật sự rất ngầu, nhìn xa đã thấy đẹp rồi, nhìn gần lại càng cảm nhận được vẻ đẹp đó rõ ràng hơn.

Trong lúc bản thân đang mơ màng thì tay Kim Ngưu lỡ quẹt ngang lên trên bàn, làm một cuốn sách rơi xuống. Phá tan bầu không khí, làm người đang ngồi ấn ấn điện thoại đó vì giật mình mà khẽ quay lại nhìn cô.

- A, thật xin lỗi.

Kim Ngưu lùi về sau vài bước, gấp gáp cúi xuống nhặt cuốn sách lên. Trong ánh mắt thoáng ra tia ngạc nhiên. "Bầu Trời Của Em"
- Không sao.

Giọng nói trầm ấm vang lên, nhưng chỉ điều nhỏ đó cũng làm cho trái tim của Kim Ngưu đập liên hồi. Cô đặt cuốn sách lên trên bàn lại.

- Cậu....cũng đọc bộ này sao?

Đây là lần đầu tiên Kim Ngưu bắt chuyện với người này, vì bình thường cô toàn làm trong quầy pha chế, không có cơ hội tiếp xúc. Mà cũng không có lí do để bắt chuyện, nếu ông trời đã cho cô một cơ hội, thì Kim Ngưu có lẽ nên nắm bắt nó.

- Cậu biết nó sao?

Bạch Dương dừng động tác tay đang ấn điện thoại lại, nhìn về phía Kim Ngưu đang đứng đối diện mình.

- Bộ đó khá nổi tiếng mà.

Thật ra là Kim Ngưu có từng đọc qua đâu, chỉ là cái tên này đã trở nên quá quen thuộc với cô trong hôm nay rồi. Bản thân Kim Ngưu không thích thể loại này cho lắm, vì thế nên chưa từng đụng qua. Nhưng mà cô thắc mắc, "Bầu Trời Của Em" đa số đều là con gái ưa ưa chuộng. Không ngờ là người này nhìn bên ngoài có vẻ ngầu vậy nhưng lại đọc bộ này. Thật khó tin nhỉ?
- Tôi đang đọc lại để tìm cảm hứng.

- Cảm hứng sao?

Kim Ngưu khó hiểu.

- Tôi sẽ hát cho ca khúc chủ đề của tác phẩm này.

Bạch Dương cũng không giấu giếm gì mà trả lời, dù sao thì nó cũng đâu phải điều bí mật gì. Anh đang đọc lại bộ truyện này để có thể hiểu rõ hơn về tác phẩm, khi đó thì có lẽ lúc hát cũng thể hiện được cảm xúc chân thật hơn.

- Thật sao? Tuyệt quá.

Kim Ngưu ngạc nhiên, vốn chỉ nghĩ là anh đơn giản là một thành viên của câu lạc bộ âm nhạc nào đó. Do cô hay thấy cây đàn thường xuyên được mang trên lưng của người này. Không ngờ anh sẽ là người biểu diễn ca khúc chủ đề của một bộ Anime sắp ra mắt và được nhiều người kì vọng.

- Cậu là....?

Bỗng nhiên Kim Ngưu có chút tò tò, là người nổi tiếng sao? Thật ra thì cô không biết rõ lắm về những người làm việc trong giới Showbiz. Nhưng mà với vẻ ngoài đẹp đến vậy thì chắc hẳn người này cũng là một idol chứ nhỉ?
- Người bình thường thôi. Tên Bạch Dương.

Hiển nhiên là Bạch Dương hiểu rõ người trước mặt mình đang nghĩ gì, bởi vì khi anh nói ra mình sẽ hát cho ca khúc chủ đề của một bộ phim thì ai cũng sẽ có ý nghĩ anh là người nổi tiếng rồi. Điều đó cũng không tránh được.

- A, vậy sao? Còn mình là Kim Ngưu.

Kim Ngưu bỗng nhiên có chút ngượng khi biết Bạch Dương có thể đoán được những suy nghĩ của bản thân cô. Cũng nhân cơ hội mà giới thiệu luôn, dù sao anh cũng nói tên của mình ra thì Kim Ngưu nên lịch sự mà trả lời lại.

- Cậu là pha chế của quán mà phải không?

- Đúng rồi, sao cậu biết.

Kim Ngưu có chút vui mừng khi anh nhớ đến mình, vì bình thường không ai để ý đến những người làm việc ở bên trong hết, chỉ có nhân viên mới hay được khách nhớ mặt do hay tiếp xúc mà thôi.
- Tôi thường xuyên đến đây mà.

Bạch Dương nói như thể đó là điều hiển nhiên, dù sao anh cũng được coi là khách quen của quán. Nên việc nhớ mặt những người làm ở đây đâu phải chuyện lạ gì.

- Kim Ngưu, vô làm nước đi.

Giọng nói của chị phục vụ lại một lần nữa vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện. Kim Ngưu nghe được cũng không đáp lại, chỉ nhìn Bạch Dương cúi đầu một cái xin phép rồi đi. Trong tình huống đó thì bản thân cô cũng không biết nói gì hơn. Chỉ là cuối cùng cả hai cũng có một cuộc nói chuyện, thu hoạch không nhỏ là Kim Ngưu đã có thể biết tên của anh ta. Nghĩ đến đó thì bất giác trên môi nở nụ cười. Xem ra tâm trạng hôm nay của cô đã hồi phục lại sau một ngày được xem là xui xẻo rồi.

- Sướng nhé. Được nói chuyện với người mình thích rồi.

Song Tử không biết từ lúc nào đã đứng ở quầy pha chế, trên khuôn mặt nở nụ cười được Kim Ngưu nhận xét là có chút lưu manh. Cô nàng đã chứng kiến hết mọi chuyện từ đầu đến cuối, cũng mừng thầm cho bạn mình.
Tuy nhiên có điều Song Tử không ngờ đến là đứng trước mặt người mình thích Kim Ngưu lại có bộ dạng hiền lành như vậy. Hoàn toàn khác với hình tượng thường ngày. Trong trí nhớ của cô thì Kim Ngưu chính là một kẻ phũ phàng, bất cần đời không quan tâm đến chuyện thiên hạ. Cả nụ cười cũng luôn thể hiện sự khinh bỉ chứ không hề vui tươi như lúc nói chuyện với người đó. Thật sự là làm Song Tử được mở rộng tầm mắt, đúng là yêu vô thì bất kì ai cũng trở nên bất thường mà.

Kim Ngưu cũng không thèm trả lời lại Song Tử, chỉ dành cho cô nàng một ánh nhìn như thể là đang muốn nhắc nhở rằng " Bớt nhiều chuyện ".

- Có lẽ, mình sẽ tham gia lồng tiếng cho bộ anime đó.

Kim Ngưu khi đi ngang qua liền để lại cho Song Tử một câu nói, khiến cô nàng không khỏi kinh ngạc mà mở to mắt.
- Thật sao? Sao lại đổi ý rồi.

Mặc dù Song Tử không hiểu gì nhưng mà bây giờ điều đó không quan trọng nữa. Việc Kim Ngưu đồng ý đã là một sự kì diệu rồi. Song Tử không giấu được sự vui vẻ mà liền đi theo phía sau Kim Ngưu, miệng không ngừng nói về cái hay của bộ manga " Bầu Trời Của Em"

Kim Ngưu khẽ chau mày lại vì có chút ồn ào, tuy nhiên cũng hề đuổi Song Tử đi. Bàn tay khẽ đưa vào túi áo lấy tấm danh thiếp ban sáng được Sư Tử đưa cho. Đôi mắt có chút suy tư nhìn vào nó. Tuy nhiên trong lòng lại có chút vui vẻ, chính bản thân của Kim Ngưu cũng không ngờ là lại có sự trùng hợp như thế. Cứ như thể là định mệnh đã sắp đặt vậy.

" Bầu Trời Của Em " hôm nay cuối cùng cũng đã trở nắng.