[12 Chòm Sao] Vấn Đề Học Đường

Chương 46



"Hả! Chuyện này là thật..."

"Bé bé cái miệng lại chút." Thiên Bình ngay tức khắc chặn ngay miệng Xử Nữ lại, ngăn cho cô hét lên thêm một từ nào.

Xử Nữ khó khăn chỉ biết ú ớ thành lời, thấy vậy Thiên Bình mới buông tay ra, còn cằn nhằn lên tiếng: "Chuyện này chị chỉ kể cho em thôi, vậy mà còn hét cho to lên."

Xử Nữ có vẻ vẫn còn sốc lắm, cô hỏi lại: "Hai chị tính làm thật à?"

"Đương nhiên." Thiên Bình thản nhiên đáp lời: "Chút nữa muốn đi thì nhớ nhắn tin cho chị một tiếng rồi ba chị em mình vào luôn."

"Có ổn không đó."

"Ổn hết."

Thanh âm của Thiên Bình và Xử Nữ càng lúc càng nhỏ dần, hai người không đứng nữa mà vừa đi vừa nói.

Nhưng lại không ngờ, ngay tại chỗ hai người vừa đứng, cách đó không xa, lại có thêm hai bóng đen dần dần ló diện.


"Cự Giải, nãy giờ cậu nghe rõ không." Cô gái cột tóc khẽ hỏi.

"Có bị điếc đâu mà nghe không rõ." Cô gái xõa tóc cũng khẽ trả lời.

Một đợt gió lạnh đột nhiên thổi ngang qua, hai cô gái dường như mới bừng tỉnh hẳn.

Không hẹn mà cả hai cùng quay sang trợn mắt nhìn nhau, còn hốt hoảng nói như hét:

"Chị Bảo Bình sắp đánh người!"

"Chị Thiên Bình đi hỗ trợ!"

"Rủ thêm chị Xử Nữ tới xem!"

Hai người luân phiên nói, nhưng càng nói thì họ càng không tin những gì mình vừa nghe được từ nãy giờ.

Thế là Bạch Dương và Cự Giải chỉ biết trơ mắt nhìn nhau.

Vậy là chút nữa sẽ có một drama bùng nổ ngay tại ngôi trường này!!

Nhận thức được vấn đề xảy ra, hai cô nàng càng há hốc mồm hơn nhưng lẫn trong đó vẫn là sự háo hức đến hiện ra mặt.


Có niềm vui nào hơn là niềm vui hóng drama ngay tại trường học cơ chứ!

Mà lần này lại chứng kiến một sự kiện sắp xảy ra mà còn có mặt của ba người được xem là nổi bật ở trường T này.

Chỉ nghe thôi là đã muốn hóng rồi.

"Bạch Dương à, mình biết nhiều chuyện là không tốt." Cự Giải chậc miệng, nói: "Nhưng mình muốn xem quá."

"Cậu làm như mình không muốn xem vậy." Bạch Dương cũng phụ họa chậc theo.

Hai cô gái đột nhiên mặt đối mặt, họ không nói gì, dường như chỉ thông qua ánh mắt của nhau nhưng cũng biết đối phương đang nghĩ gì rồi.

Mà cái nhìn đấy của cả hai lại ẩn chứa những điều sâu xa khiến ai cũng đoán được.

......

Tại phòng học.

Đầu giờ chiều sau bữa ăn là tiết tự học của các khối lớp.

Mà các học sinh tận dụng giờ này, một là tranh thủ để luyện đề, điển hình như các lớp 12 sắp thi đại học. Hai thì dùng để chơi bời trước rồi học để sau. Còn cuối cùng là ngủ trưa tù tì từ giờ ăn đến giờ học.


Mà học sinh thường chọn cách hai và ba để sử dụng hết tiết tự học này nếu lớp trưởng không có quản đến.

Ở một phòng học, không khí trong lớp có phần náo nhiệt hẳn, người nói người cười, có lẽ đây là giờ nghỉ ngơi thích hợp trong một ngày dài học tập căng thẳng.

Có một bạn học nữ đang ngồi thì đứng lên đi đến cửa lớp và muốn đóng lại thì đột nhiên một cánh tay từ đâu xuất hiện chặn ngang.

Mấu chốt là cả gương mặt nữ sinh đó lại có phần tái đi, chỉ có thể trợn mắt nhìn thẳng về phía trước, tựa có chút run sợ lẫn khó tin đan xen.

Mọi người trong phòng vẫn chưa chú ý đến, nhưng sau đó, một giọng nữ từ ngoài vang lên, thành công thu hút sự chú ý của họ.

"Chào các bạn học 12A5, cho tôi vào lớp giải quyết một số chuyện nhé!"

Âm thanh của nữ sinh nhẹ nhàng nhưng ẩn trong đó là sự mạnh mẽ khó lí giải được.
Các học sinh trong phòng học nghe thấy liền bày ra vẻ mặt như không tin vào mắt mình, tựa như vẻ mặt của cô bạn lúc nãy.

Bọn họ như bị sửng mà chỉ biết bất động tại chỗ, mắt vẫn chăm chú dõi theo từng người đang hiên ngang đi vào lớp mình.

Dẫn đầu là Thiên Bình, sau là Bảo Bình với vẻ lạnh nhạt và cuối cùng là Xử Nữ khoanh tay ung dung nối gót theo.

À không, vẫn còn hai người nữa đi vào.

Là hai cô gái nhỏ hình như là học sinh khối 10!

Hai cô gái từng bước đi vào lớp học, còn lịch sự vào xong liền kéo cửa lại rồi ung dung đứng bên cạnh ba người kia.

Hai cô gái nhỏ đó chính xác là Bạch Dương và Cự Giải!

Những người trong lớp nhìn hai cô dường như vừa thấy lạ nhưng cũng vừa thấy quen, nhưng bọn họ đoán chắc rằng hai cô gái này danh tiếng cũng không phải là tầm thường trong trường.
Bạch Dương và Cự Giải len lén nhìn nhau, tại sao bọn họ vào được đây á? Mọi chuyện quay lại vào nửa tiếng trước.

Lúc hai người đang đi lên tầng khối 12 để len lén đi sau lưng Thiên Bình thì chưa gì đã bị bắt gặp.

Thiên Bình vô tư hỏi thăm hai cô nàng nhưng nhờ thế cũng vô tình biết được mục đích của cả hai.

Mà nguyên nhân biết được là tại hai cô lỡ miệng thốt ra.

Lộ cũng lộ rồi, Bạch Dương lẫn Cự Giải bộc bạch muốn được đi chung mặc dù biết rất khó có khả năng đó.

Nghe thế Thiên Bình đột nhiên trầm mặc.

Cô cũng coi như là thân quen với hai cô nhóc này từ trước, sau này thì Cự Giải thành bạn gái của Song Tử, còn Bạch Dương nghe nói là trở thành học trò đặc biệt của bạn trai cũ của mình.

Và hơn hết, hai cô nhóc này còn là bạn thân của Thiên Yết.

Thiên Bình cũng từng nói chuyện qua với Bạch Dương và Cự Giải, thấy hai cô gái tính tình dễ thương lại vui vẻ nên Thiên Bình rất có cảm tình từ lâu.
Sau này biết được thêm mối quan hệ vòng vo của hai cô nàng với những người quen của mình thì cũng ngầm đối xử tốt với hai cô nhóc.

Thôi chốt lại là Thiên Bình gật đầu đồng ý dẫn thêm hai cô gái này theo luôn.

Vì thế mà trong phòng học đã có đủ năm cô gái đứng chung với nhau.

Quay lại hiện tại.

Lớp trưởng 12A5 là một nữ sinh liền đi lên, nghiêm mặt hỏi: "Các bạn đến đây có chuyện gì không?"

Bảo Bình vẫn giữ nét mặt lạnh nhạt của mình từ đầu giờ, cô không trực tiếp trả lời nữ sinh này mà ánh mắt Bảo Bình nhìn thẳng vào nơi khác, thẳng đến cô gái đang ngồi gần đám con trai kia.

"Thiên Ái, cậu lên đây nói chuyện với tôi một chút."

Giọng nói của Bảo Bình cũng như vẻ mặt cô hiện giờ, chỉ có thể dùng từ lạnh lùng để miêu tả mọi thứ.

Thiên Ái sau khi bị chỉ điểm thì gương mặt càng trắng bệch hơn, tay cũng vô thức siết chặt cây bút đang cầm trên tay, tựa như muốn bẻ gãy làm đôi.
Từ khi thấy bọn họ đi vào lớp, cô ta liền có dự cảm không lành, nụ cười cũng tắt hẳn mà thay vào đó là sự biến sắc thấy rõ.

Nhưng ngay lập tức, Thiên Ái nhanh chóng giấu đi cảm xúc của mình, cô ta liền bày ra vẻ mặt hoang mang như các bạn học khác, như rằng cô ta không liên quan gì đến bọn họ.

Và rồi, nỗi lo lớn nhất của Thiên Ái cũng tới, lần này thì còn đích thân chỉ điểm cô lên.

Nghe Thiên Ái bị nhắc đến, chưa để cô ta lên tiếng thì đám nam sinh trong lớp đã nháo nhào tranh nhau lên tiếng thay, còn bất bình, thái độ khó chịu ra mặt.

"Này các bạn học, đừng nghĩ cậy lớn mà ăn hiếp bé, Thiên Ái đã làm gì các cậu mà các cậu đối xử như vậy."

"Hoa khôi à, cậu còn muốn bắt nạt Thiên Ái bọn tôi nữa à, cậu quá đáng thế."

"Các người thử đụng đến Thiên Ái đi, bọn tôi xử đẹp mấy người."
Mấy nam sinh nháo nhào cả lên, Thiên Bình khó chịu muốn tìm đồ để ném thẳng vào mặt bọn học sinh này để trút giận nhưng Xử Nữ đã kịp thời cản lại.

Những nam sinh càng mắng thì càng hăng, liên tục dùng những lời lẽ xấu xa để chỉ Bảo Bình và các cô, trong khi bọn cô còn chưa đụng vào một sợi tóc của cô ta nữa.

"Mấy người thôi đi không, đàn ông mà như đàn bà, nháo nhào cả lên." Một nữ sinh đứng gần đấy khó chịu ra mặt nói lớn.

"Bảo Bình cũng chỉ gọi cậu ta lên, người ta còn chưa làm gì mà mấy người đã mắng như thế rồi." Giờ thì thêm một cô gái khác cũng cất lời.

"Hừ, đúng là bọn có mắt như mù."

Và còn rất rất nhiều các nữ sinh khác trong lớp lên tiếng khiến cho đám con trai liền thất thố.

Thiên Ái nghiến răng, thầm mắng đúng là lũ con trai vô dụng nhưng bên ngoài thì vẫn giữ nét mặt rất uẩn khúc.
Cô ta nhẹ giọng nói với đám con trai: "Không sao đâu."

Nói xong Thiên Ái ngẩng lên trừng thẳng vào Bảo Bình, tựa như căm phẫn đến cực độ.

Cô ta đứng dậy, từng bước đi lên, khi đối mặt với Bảo Bình, dường như Thiên Ái mới bộc lộ hẳn tính cách thật của mình.

Ánh mắt khiêu khích xen lẫn sự mỉa mai trong đấy.

......

Ma Kết hôm nay nhận nhiệm vụ phải lên khối 12 thông báo cho các lớp trưởng giờ ra chơi xuống hội phòng để họp.

Đáng lẽ công việc này sẽ được giao cho một người khác trong hội, nhưng suy đi nghĩ lại cuối cùng cô lại đổi ý muốn tự mình lên thông báo.

Trong quá trình, khi đang đi đến phòng học tiếp theo thì đột nhiên Ma Kết bắt gặp Xử Nữ cũng có mặt ở đây.

Cô đứng trước cửa phòng lớp 12A5 và nghe điện thoại.

Khi Xử Nữ cúp máy thì đã trông thấy Ma Kết từ đâu liền đứng ngay bên cạnh khiến Xử Nữ không khỏi giật mình.
"Sao cậu lại ở đây?"

"Câu này mình mới hỏi cậu đấy." Ma Kết nói: "Mình lên đây để dặn các lớp trưởng chút đi họp."

Nghe thế, Xử Nữ bất giác suy nghĩ để viện lí do, cuối cùng nói là lên gặp Thiên Bình nhưng đã bị Ma Kết phản lại rằng đây không phải là lớp của chị Thiên Bình.

"..."

Xử Nữ càng nói thì Ma Kết lại càng nghi ngờ hơn.

Trong lúc cô tiến tới định mở cửa lớp 12A5 thì đã bị Xử Nữ nhanh tay cản lại, vẻ mặt không giấu nổi sự hốt hoảng.

Giờ thì Ma Kết chắc chắn rằng ở trong phòng này đang có chuyện gì đó xảy ra.

Xử Nữ đối diện với cái nhìn thấu người của Ma Kết, đành phải đầu hàng.

Cô nhè nhẹ tiến lại gần Ma Kết, nhỏ giọng kể lại mọi chuyện.

Trái với suy nghĩ của Xử Nữ, thế mà lúc Ma Kết nghe kể xong thì lại bày ra vẻ mặt: Bất ngờ ba phần nhưng lại háo hức bảy phần.
"..." Cậu là Hội phó Hội học sinh đấy.

Ma Kết có vẻ muốn nghe ngóng thêm drama này, cô nói: "Chị Thiên Ái nghe đồn cũng không được mọi người chào đón lắm."

Xử Nữ khó hiểu, Ma Kết lại nói tiếp: "Mình chưa tiếp xúc nên không biết, chỉ có thể nghe kể lại là tính tình không tốt lắm, có sự phân biệt giữa nam và nữ."

Ma Kết nhỏ giọng kể, Xử Nữ cũng ghé sát vào nghe, đầu còn gật gù.

Sau đó, có vẻ Xử Nữ đang suy nghĩ chuyện gì đó, một hồi sau, cô quay sang Ma Kết, giọng nói chắc nịch: "Cậu có muốn vào trong xem không?"

"Muốn, muốn, muốn."

"..." Ra dáng Hội phó một chút đi chứ.

Thế là Xử Nữ và Ma Kết lẵng lặng bước vào phòng học.

Chỉ bước được nửa người thì đã cảm nhận được cái không khí nồng nặc mùi đạn lửa, ngột ngạt đến ngừng thở trong phòng.

Thiên Ái không thể chịu nổi ánh mắt như căm hận của đám người Bảo Bình nữa liền lên tiếng trước.
"Gọi tôi làm gì..." Chưa nói tròn câu, cô ta đã ăn ngay một cái tát bên má khiến cả khuôn mặt phải lệch sang một bên.

Một tiếng "chát" giòn giã vang rõ trong phòng học tĩnh mịch.

Không chỉ người bị tát bất ngờ, mà tất cả những người trong phòng đều ngỡ ngàng đến không thốt ra lời.

Bảo Bình có vẻ không mấy quan tâm đến sự biến sắc của mọi người, ánh mắt lạnh lẽo vẫn dán chặt vào thân ảnh đối diện, dường như cái tát này vẫn không thỏa mãn hết những nỗi trong lòng.

Thiên Ái vì bị tát mà lửa giận trong người cũng bùng lên, cô ta hằn học trừng lại Bảo Bình.

"Cậu đang làm cái quái..."

Một tiếng "chát" nữa lại vang lên.

Thiên Ái lại bị tát thêm một bên mặt, thành công khiến cho hai bên má đồng đều in hẳn năm dấu tay đỏ ửng đến từ Bảo Bình.

Mọi người tiếp tục được sốc thêm lần nữa.
Những người trong phòng, chỉ trừ Thiên Bình và Xử Nữ đã chơi thân thì ai cũng đều ngỡ ngàng trước một hoa khôi có tiếng là thân thiện, vui vẻ, tốt bụng này.

Giờ đây, trước mặt họ là một Bảo Bình đầy áp bức, chỉ một ánh mắt cũng đủ khiến cho nhiều người phải dè chừng với sự lạnh lẽo trong đó.

Thấy cả khuôn mặt của Thiên Ái đã đỏ ửng, không biết là vì cái tát của Bảo Bình hay là sự xấu hổ lẫn tức giận, có lẽ là cả hai.

Bảo Bình nhìn thẳng trực diện cô ta, giọng nói nhàn nhạt vang lên: "Hai cái tát là không đủ cho mọi chuyện đâu, tôi còn muốn tát thêm nữa kìa, nhưng có lẽ tôi sợ cậu chống không nổi."

Mọi người nín lặng, dỏng tai lắng nghe.

"Cái thói giật bạn trai của người khác thì đáng ngưỡng mộ lắm hả? Thiên Ái?"

Tất cả những người chứng kiến mới vỡ lẽ ra mọi chuyện, thì ra, Thiên Ái có ý định giật bạn trai của Bảo Bình, là Nhân Mã!!!
Khẽ hít một luồng khí lạnh, lần này thì nguy rồi.

Giọng nói của Bảo Bình đều đều vang rõ trong phòng: "Không chỉ ve vãn với nhiều bạn trai của người khác, cậu còn vờ vịt diễn kịch trước mặt nhiều người, đặc biệt là đám con trai nhầm để lấy sự hảo cảm và lòng bảo vệ của họ."

"Tôi không có!"

"Cậu có!" Bảo Bình nạt thẳng vào mặt Thiên Ái.

Thiên Ái chỉ có thể ôm má mà trừng mắt lại.

"Tôi hiểu cậu mà." Bảo Bình nói: "Chơi đùa với lũ con trai và lợi dụng họ, à còn cướp bạn trai của người khác nữa chứ."

Tiếng xôn xao ngày càng ồn lên, Thiên Ái tức đến bấu chặt tay, hận không thể nhào đến cào nát gương mặt của Bảo Bình.

"Thì sao nào." Thiên Ái cười gằn, "Cậu đang muốn làm sứ giả của công lý đến đây trị tội tôi à."

Cô ta giương đôi mắt đầy sự thách thức về phía Bảo Bình, giờ như đây mới chính là bộ mặt thật của cô ta vậy.
"Tôi xin lỗi vì đã không kiểm soát lại được sức hấp dẫn của mình với những người con trai kia." Thiên Ái nhếch môi, "À, bạn gái của họ cũng thật là tội nghiệp khi mọi thứ của tôi đều hơn họ nên lũ con trai kia mới theo tôi cả."

"Có trách thì trách lũ con gái đó quá kém đi."

Gương mặt xinh đẹp của Thiên Ái tràn đầy sự tự đắc, mỗi lời nói thốt ra đều đầy sự mỉa mai và tự mãn trong đấy.

Tựa như những việc cô ta làm đều là những thành tựu, những chiến tích vẻ vang vậy.

"Eo ơi khiếp thế, mới 18 tuổi đầu mà đã có thể thốt ra những lời đáng xấu hổ như vậy thì cũng tâm cơ thật, rồi sau này mấy năm nữa chắc thành tinh luôn quá."

Giọng nói trong trẻo, nhẹ nhàng vang lên rõ mồn một trong không gian đang bao trùm bởi sự ngột ngạt, khó thở đầy mùi "thuốc súng" này.
Tựa như một lời bình phẩm, một lời bình luận của một khán giả khi ngồi nhận xét một nhân vật trong một bộ phim vậy.

Thành công thu hút sự chú ý của mọi người, tất cả không hẹn đều quay sang nơi vừa phát ra giọng nói nhẹ nhàng ấy.

Nói là nhẹ nhàng nhưng thực chất lực sát thương đến cực mạnh.

Ma Kết đột nhiên bị tất cả ánh mắt xung quanh đều nhìn về mình, cô bất giác có chút run.

Khi nghe những lời Thiên Ái nói, Ma Kết chỉ cảm thấy tức giận liền nhỏ giọng nói với Xử Nữ thôi.

Ai ngờ không gian yên lặng quá, thế là giọng nói nhỏ của Ma Kết thành công khiến cho không chỉ Xử Nữ mà mọi người xung quanh đều nghe rõ mồn một.

Nhìn thấy Ma Kết, tất cả liền trở nên hoảng hốt, hội phó hội học sinh ở đây thì mọi chuyện đều sẽ bị lộ ra ngoài sao!

Như biết suy nghĩ của bọn họ, Ma Kết bối rối cất lời: "Em chỉ đi ngang qua và không có ý muốn báo lên nhà trường đâu, mọi người yên tâm, em biết điều mà."
"..."

"Ha, tôi không quan tâm cho lắm, mà này Bảo Bình, sẵn đây tôi nói luôn là tôi rất ghét cậu, ghét từ rất lâu rồi." Thiên Ái gằn từng từ nói thẳng vào mặt Bảo Bình.

Bảo Bình cũng biết rõ điều đó, cũng biết từ rất lâu rồi.

Thiên Ái nói tiếp: "Cậu chỉ là người đến sau thôi, nhưng tại sao lại được chào đón đến như vậy hả?" Cô ta căm hận nói: "Tôi thấy cậu cũng chẳng xuất sắc gì, tôi cũng chẳng thua gì cậu từ gia thế, nhan sắc đến học tập."

Cô ta không còn giữ vẻ bình tĩnh như ban đầu nữa mà bắt đầu nói nhăng nói cuội, nỗi căm hận và thù địch đã bộc phát hoàn toàn từ cả khuôn mặt đến lời nói của cô ta.

Thiên Ái nói như hét lên, giọng nói cũng khàn hẳn đi: "Nhưng tại sao cậu lại có được mọi thứ hả!!"

"Được yêu thích nhất phải là tôi, được mọi người bảo vệ nhất cũng phải là tôi, cái danh hoa khôi cũng phải là của tôi và kể cả Nhân Mã cũng là của tôi!!"
"Im ngay con nhỏ chết tiệt!!"

Bảo Bình không thể nghe được nữa, cô hét lên rồi không đợi mọi người trở tay thì đã ngay lập tức tóm chặt lấy mái tóc dài của Thiên Ái, dùng hết sức mà giật mạnh xuống, còn cào sát cả da đầu cô ta, lực cực kì mạnh.

Tiếng hét chói tai của Thiên Ái vang lên lẫn những tiếng hét đầy ngỡ ngàng của các bạn nữ trong lớp.

Mọi diễn biến tựa như một cơn gió khiến cho mọi người chưa kịp làm gì, nhìn lại thì chỉ thấy một Thiên Ái bị giật tóc đến thê thảm và một Bảo Bình như muốn xé xác đối phương tới nơi.

Nhưng Thiên Ái cũng chẳng vừa gì khi tay đã kịp nắm lấy mái tóc của Bảo Bình mà giật ngược lại.

Con gái mà, chiêu giật tóc là thế võ đầu tiên trong mọi trận chiến đấy.

Thế là mọi thứ bắt đầu hỗn loạn lên, tất cả mọi người cũng không còn đứng yên nữa mà đã cùng nhau chạy lên.
Kẻ la người hét, chừng đó con người trong phòng đều xúm lại chỉ để cản hai người con gái đang cấu xé nhau kia.

Dù gì đánh nhau ngay thời điểm cuối cấp này cũng nguy hiểm đến hạnh kiểm của bản thân.

Thiên Bình muốn trợ giúp cho Bảo Bình nhưng đã bị Xử Nữ kéo lại và ba bốn người từ đâu cũng chạy đến tóm chặt lấy Thiên Bình.

Ơ? Tính ra cô còn chưa vung tay luôn đấy?!

Tách được hai người về hai phía, nhưng Bảo Bình và Thiên Ái tay chân vẫn theo quán tính mà vung loạn xạ, vẻ mặt tựa như muốn xé xác đối phương ra làm trăm mảnh vậy.

"Chát."

Lại một âm thanh quen thuộc giờ đây lại vang lên, rõ mồn một khiến cho mọi người đều sững sờ nhìn đến, kể cả Bảo Bình.

Một nữ sinh trong lớp đột nhiên vung tay tát thẳng vào mặt Thiên Ái khiến cô ta bất ngờ chỉ biết trợn mắt.
Không chỉ Thiên Ái mà tất cả mọi người đều ngạc nhiên, còn cô gái kia thì vẫn nhìn chằm Thiên Ái với nỗi căm hận hiện rõ trên nét mặt, đôi mắt đỏ ngầu vì thế mà hằn lên những tia máu trong đó.

Cô gái ấy chính là Đỗ Hoa.

"Đỗ Hoa à, cậu.." Một nữ sinh đứng gần run rẩy chỉ biết che miệng thốt ra lời.

Đỗ Hoa vẫn nhìn về thẳng về phía Thiên Ái, hồi sau mới lên tiếng: "Cô còn không thấy xấu hổ mà dám thốt ra những lời kinh tởm đến như vậy hả?"

Không hét lớn, không gằn giọng, không nghiến lợi, giọng nói của Đỗ Hoa nhẹ nhàng cất lên nhưng trong lời nói lại ẩn bao ngàn dao găm trong đấy.

"Cô cướp bạn trai của tôi còn chưa đủ hay sao mà còn cướp thêm của người khác nữa?" Giọng nói giờ lại có chút run run, dường như không còn giữ nổi vẻ bình tình như ban đầu.
Dứt lời, không khí lại trùng xuống hơn, mọi người trong phòng học đều không tin vào tai của mình.

Đỗ Hoa mắt đã dần nhòe đi, nghĩ đến khoảng thời gian đó thì lòng cô lại dấy lên bao cảm xúc khó chịu ngổn ngang.

Cô kể trong sự kiềm nén.

Khoảng thời gian đầu khi các bạn nữ trong lớp còn vui vẻ với Thiên Ái, vẫn chơi với cô ta nhưng lại không ngờ cô ta lại ngấm ngầm khinh bỉ bọn họ.

Có đợt lúc tan trường, bạn trai của Đỗ Hoa đến đón, các cô gái đều lớn giọng chọc ghẹo khiến cho hai người liện ngại đến đỏ mặt, có cả Thiên Ái cũng vui vẻ đùa theo.

Nhưng ai ngờ đâu, một thời gian ngắn sau, chính mắt Đỗ Hoa bắt tại trận Thiên Ái cùng bạn trai của mình lén lút vụиɠ ŧяộʍ qua lại nhau.

Sau đó, Thiên Ái còn thẳng mặt mỉa mai Đỗ Hoa, rồi lớn giọng muốn thách thức cô.
Nhưng khi xưa Đỗ Hoa chỉ có thể uất ức mà khóc nghẹn đi, bạn trai cô lúc đó cũng đề nghị muốn chia tay.

Tâm hồn của một thiếu nữ mới lớn không biết phải đối phó với một trường hợp như thế nên chỉ có thể đau lòng khóc lớn một trận, đành hận nhưng không biết phải làm gì.

Sau này các bạn nữ trong lớp cũng biết chuyện Đỗ Hoa và bạn trai chia tay nhưng không một ai biết lí do tại sao.

Bởi vì Đỗ Hoa đã giấu nó, cô không muốn cho mọi người biết chuyện bạn trai vì một người khác mà cắm sừng và còn đề nghị chia tay với mình.

Vì như thế mà Đỗ Hoa đã cạch mặt thẳng Thiên Ái, ai hỏi đến thì chỉ viện là chơi không hợp.

Sau này, mọi chuyện càng thay đổi, bản tính của Thiên Ái cũng bộc lộ ra, giả vờ với những bạn học nam và thái độ với những bạn học nữ.

Không khí trong lớp học lúc này nghe thế lần nữa lại trùng xuống, mỗi người dường như đều đang chìm trong nỗi suy nghĩ riêng của mình, nhất là các nam sinh trong lớp, họ vậy mà không ngờ đến lại có những chuyện này.
Họ không nghĩ một cô gái nhìn thanh thuần lại có thể làm ra những chuyện đáng xấu hổ như thế.

Từ sự bối rối rồi chuyện sang tức giận, vậy là họ lại bị một đứa con gái không ra gì dắt mũi làm cho dại khờ suốt một thời gian qua.

Thiên Ái đứng sửng ngay tại chỗ, mái tóc rối bời đã che khuất gương mặt cô ta làm không ai nhận ra nét mặt Thiên Ái bây giờ như thế nào.

Đỗ Hoa lại nói tiếp: "Cậu biết tại sao Bảo Bình có những điều cậu không có không? Bởi vì cô ấy xứng đáng, chỉ thế thôi."

"Còn Thiên Ái cậu." Một nữ sinh khác trong lớp đột nhiên cất tiếng: "Một người chỉ biết đạp đổ hạnh phúc của người khác thì lại muốn được hạnh phúc sao?"

"Cậu không biết tạo riêng cho mình một hạnh phúc mà chỉ muốn đạp đổ của người khác rồi lấy nó như là chiến tích của bản thân. Tam quan của cậu có vấn đề à?"
"..." Bảo Bình, Thiên Bình, Xử Nữ, Ma Kết, Bạch Dương, Cự Giải nghe thế liền nhìn nhau cảm thán, mấy người này cũng độc miệng quá thể rồi.

"Cậu muốn hơn thua với mọi người, nhất là các bạn nữ, bản tính thì ngày càng tệ, cậu làm cho bọn tôi khó chịu lắm."

"Nhưng đối với nam sinh thì cậu lại bày ra một vẻ mặt khác, một bộ mặt giả tạo đến chúng tôi phải phát run."

"Cũng vì chính như thế mà nhiều cuộc xung đột cãi vả giữa chúng tôi và các bạn nam trong lớp lại liên tục xảy ra, mà nguồn cơn chính là bắt từ cậu."

"Nhưng bọn tôi không thể cạch mặt nhau vì bọn tôi nghĩ lại dù gì các cậu ấy cũng là bạn học cùng lớp, chúng tôi không muốn vì những vấn đề như thế mà dẫn đến xích mích nhau nên bọn tôi đành phải nén cơn giận."

"Cậu thành công rồi Thiên Ái, thành công khiến tất cả bọn con trai mờ mắt mà tin cậu, thật kinh tởm."
Thiên Ái không đứng vững được nữa liền gục hẳn xuống, mái tóc rối bời đã che khuất đi gương mặt cúi sầm của cô ta, nhưng những giọt nước mắt lại không thể giấu được.

Thiên Ái đã khóc, đôi tay mảnh mai chống lên nền sàn và những giọt nước mắt đã trực tràng ra, từng giọt nhỏ xuống.

Những giọt ấy chảy dài trên gương mặt, nhỏ giọt rơi trên mu bàn tay, còn thấm đẫm trên nền đất lạnh lẽo.

Từng nữ sinh lớp 12A5 liên tiếp tiếp lời nhau, tựa như những nỗi uất ức kiềm nén bao lâu giờ mới có thể bộc lộ ra, càng nói càng khiến cho không khí càng trùng xuống.

Giờ đây, trong phòng tĩnh lặng, chỉ có thể nghe những tiếng thở dài, những cái chậc miệng và âm thanh nức nở của cô gái đã mệt mỏi gục xuống nền sàn lạnh lẽo.

Có lẽ, cuộc gặp gỡ ngày hôm nay không chỉ giải quyết chuyện cá nhân của một người, mà nó còn tháo gỡ những khúc mắc của một tập thể với những nỗi lòng giờ mới bộc bạch.
___________

Sulkamm: Hình như chương nào có drama là chương đó tự nhiên tự nhiên dài đến bất ngờ...

Vậy là 6 nàng ta đã có một chương đứng chung đầy đủ với nhau rồi nè, nhưng tương tác thì vẫn chưa nhiều lắm :