Nụ hôn kết thúc, Chu Hựu Hựu vội vàng đẩy Phó Lâm ra, trốn chạy về phòng đóng cửa lại, tựa vào cửa thở gấp. Khóe miệng cô nhếch lên, trên môi còn một mảnh ướt át, theo bản năng cắn môi mình, giống như ôn nhu của anh vẫn còn ở trên đó.
Đầu bên kia, Phó Lâm sờ lồng ngực mình, tê tê dại dại, giống như toàn thân mới bị điện giật.
Một đêm này, hai người ngủ đều rất ngon giấc.
*
Lần thi thử đầu tiên đã tới, cũng giống như một lần tổng kết tháng đầu tiên của học kì.
Cả tháng này Chu Hựu Hựu vùi đầu vào học tập, chưa bao giờ cô nghiêm túc học hành như vậy. Phó Lâm ở bên Chu Hựu Hựu cũng như lây nhiễm, mặc dù không muốn cũng phải làm vài bài tập.
Sau khi có kết quả, Chu Hựu Hựu cũng không nhìn thành tích của mình mà tìm tên Phó Lâm trước.
Lần này làm cô kích động muốn khóc.
Phó Lâm được hạng nhất.
Chỉ cần anh nghiêm túc cố gắng, không có gì làm khó được anh.
Lần này thành tích của Chu Hựu Hựu cũng có tiến bộ, xếp hạng 2 trong lớp, đứng thứ 20 trong khối. Lần này lớp trưởng Phương Dương bị cô vượt mặt, tức đến điên người, thề thốt lần sau phải thi được hạng nhất để cứu vớt mặt mũi.
Hà Thiến Tử ngược lại, nhìn phiếu điểm của bản thân mà thở dài, “Lần này tớ chết chắc rồi.”
Thành tích của cô và Chu Hựu Hựu lúc này như trời và đất khác biệt.
Hà Thiến Tử có chút ghen tị với Chu Hựu Hựu, rõ ràng đều có người yêu, thành tích của cô và Lâm Thịnh luôn xếp tầm trung, mà Chu Hựu Hựu xếp thứ 2 lớp không nói, Phó Lâm còn đứng thứ nhất cả khối.
“Bạn trai cậu thật lợi hại.” Hà Thiến Tử nói với Chu Hựu Hựu.
Tâm tình Chu Hựu Hựu không tệ, nếu kỳ trước nói cô may mắn mới xếp thứ ba thì kì này là do cô cố gắng mà đạt được. Cả tháng này dạng bài tập nào cô cũng làm, không hiểu sẽ hỏi Phó Lâm, nhất định phải hiểu rõ tất cả.
“Nhưng mà lần này Mạc Dương lớp 2 cũng không đi thi.” Hà Thiến Tử chú ý, “Không thì cũng không biết Phó Lâm được hạng nhất hay không.”
Giọng điệu chua chát bị Chu Hựu Hựu mẫn cảm bắt được.
Quan hệ hai người họ rất tốt, nhưng nhiều khi cũng sẽ có tranh chấp, thỉnh thoảng cũng sẽ tức giận không nghĩ tới đối phương, nhưng đây cũng là tình cảm chân thật nhất của hai người.
Chu Hựu Hựu nhìn thành tích của Hà Thiến Tử, vẫn không tốt như cũ.
Cô cân nhắc một chút rồi nói, “Tớ quyết định từ bây giờ về sau sẽ giám sát chuyện học hành của cậu, không cho Lâm Thịnh đưa cậu đi chơi nữa, thế nào?”
Tuy rằng trong lòng Hà Thiến Tử không thoải mái, nhưng tốt xấu gì thì trước kia thành tích hai người cũng không khác biệt là mấy, cô không muốn mình mãi dậm chân tại chỗ không chút tiến bộ, vì thế lôi kéo cánh tay Chu Hựu Hựu nói, “Được, cậu phải giám sát tớ thật tốt, về sau nếu tên Lâm Thịnh khốn kiếp kia đến quấy rầy tớ học tập, cậu phải tát tớ một cái cho tỉnh.”
Sau kì thi là trận đầu bóng rổ, hôm nay đúng lúc lớp 12/6 và lớp 12/10 thi đấu, Hà Thiến Tử không nói hai lời lập tức kéo Chu Hựu Hựu chạy tới góp vui.
Chu Hựu Hựu sớm đã thu thập xong sách vở, cũng chuẩn bị tan học là đi xem, vì cô biết, hôm nay Phó Lâm cũng sẽ thi đấu.