" Em lo học hành đàng hoàng đi, đừng có lo mấy chuyện linh tinh không liên quan đến mình"
" Dạ, em nhớ rồi ạ"
Vào lớp, Lộc Hưng liền trò chuyện với cô. Cô cũng nói chuyện qua lại bình thường thôi. Cô học nên học nhiều hơn còn Lộc Hưng chỉ học quản trị kinh doanh thôi.
Lộc Hưng:" Sao cậu học nhiều vậy???"
" Mình học liên ngành mà"
Lúc tan học, Lộc Hưng đi cùng ra:" Mình mời cậu uống trà sữa được không???"
" Mình phải về rồi" liền chạy ra xe.
Cứ thế, Lộc Hưng liên tục hỏi bài cô. Cô nhiệt tình chỉ bài cho bạn. Lộc Hưng quyết định tỏ tình với cô liền mang quà chạy theo cô.
Ra cổng trường, Lộc Hưng liền đưa quà:" Tặng cậu, có thể làm bạn gái mình không???"
Lạc Hạ Vũ thẳng thừng từ chối:" Không, mình không có tình cảm với cậu"
Thấy xe của Mộ Thành Uyển đến, cô liền chạy ra mở cửa, lên xe:" Em được tỏ tình à???"
" Đúng ạ"
" Xem ra cô bé nhà mình lớn rồi"
" Anh đừng có chọc em"
" Không lớn vậy thì anh cưới em kiểu gì đây???"
" Anh giữ em đi, không là bị cướp đấy"
" Ai cướp chứ??? Anh không cho phép"
"...."
Bị từ chối nhưng Lộc Hưng không bỏ cuộc. Ở trong lớp, luôn hỏi bài cô.
" Cậu đừng hỏi mình mãi thế chứ???"
Lộc Hưng mời cô đi uống trà sữa và tặng quà cho cô. Nhưng Lạc Hạ Vũ liên tục từ chối và không nhận quà. Dù cho có thế nào cô cũng không rung động với Lộc Hưng vì trong tim cô lúc nào cũng nghĩ đến Mộ Thành Uyển và ở bên cạnh anh nhiều hơn nên cô không hề để ý đến ai khác cả.
Hôm đó, Phi Dạ đến đón cô. Lạc Hạ Vũ liền đi ra nhanh chóng
Phi Dạ:" Ai rượt theo à???"
" Đúng đấy, anh giải quyết giúp đi ạ"
Phi Dạ:" Vào trong xe đi"
Lạc Hạ Vũ liền vào trong xe, ngồi.
Lộc Hưng liền đi đến:" Anh là anh trai bạn ấy ư???"
Phi Dạ:" Không phải"
Lộc Hưng:" Vậy là bạn trai à???"
Phi Dạ liền ghé sát vào tai Lộc Hưng:" Không, cô ấy là chị dâu của tôi đấy"
Lộc Hưng vô cùng ngạc nhiên:" Hả???"
Phi Dạ:" Tôi khuyên cậu muốn yên ổn thì lo mà học hành đàng hoàng, đừng có làm phiền đến chị dâu tôi. Anh tôi đáng sợ lắm. Tôi nhắc rồi đấy, không nghe đến lúc đó gặp tôi nữa thì đừng trách tôi nhé" nói xong liền lên xe:" Tôi nói rồi nhé, đừng phiền cô ấy học tập đấy"
Phi Dạ liền lái xe đi:" Được tỏ tình à???"
" Đúng đấy ạ"
Phi Dạ:" Lớn rồi nhỉ??? Được tỏ tình luôn à???"
" Em học đại học năm nhất rồi, chứ đâu có nhỏ đâu chứ???"
Về nhà, Mộ Thành Uyển ngồi chờ cô về ăn cơm:" Sao về trễ thế???"
Phi Dạ:" Theo như về sớm lắm nhưng mà gặp phiền phức"
" Em được theo đuổi ạ"
" Có cảm giác em đang vui lắm nhỉ???"
Lạc Nhật Bách từ phía sau đi lên:" Há, vui lắm nhỉ???"
" Không vui, anh Phi Dạ giải quyết giúp em rồi ạ"
" Ừm"
" À, anh Phi Dạ khi nãy anh nói gì với cậu ấy vậy???"
Phi Dạ:" Chưa đủ tuổi. Không được yêu đương"
" Hả???"
Lạc Nhật Bách:" Đúng vậy"
Từ sau khi gặp Phi Dạ thì Lộc Hưng không còn đến gần Lạc Hạ Vũ và cũng đổi chỗ ngồi không hỏi bài hay làm phiền cô nữa. Mọi thứ quay lại, cô quyết định hạn chế nhiệt tình với bạn bè lại. Vì không muốn được tỏ tình nữa. Khi được tỏ tình liền dứt khoát từ chối:" Tôi có bạn trai rồi" 5 chữ mà cô dùng để từ chối khi được tỏ tình.
Đến nghỉ hè, Mộ Thành Uyển và Lạc Hạ Vũ về Thành Lăng chơi. Vì lên đại học nên chỉ về nước được nửa tháng rồi phải bắt đầu chuẩn bị cho năm học mới.