Thấy vợ mình đã ăn xong, Mộ Thành Uyển liền bế cô lên, đi sang giường, nhẹ nhàng đặt cô nằm lên giường:" Anh làm gì vậy???"
" Làm những chuyện vợ chồng nên làm ấy"
Cô bỗng hiểu ra lời anh vừa nói, liền ngại ngùng đỏ mặt. Tay anh nâng cằm cô lên rồi nhẹ nhàng hôn đôi môi nhỏ nhắn của cô một lúc, cô choàng tay lên cổ anh. Mộ Thành Uyển dần dần hôn xuống cổ, tay dần dần sờ chiếc đùi thon gọn của cô. Lạc Hạ Vũ vô cùng nhạy cảm khi tay anh chạm vào đùi liền ngượng ngùng, đẩy tay anh ra.
" Anh sẽ từ từ thôi"
Cô gật đầu. Anh liền hôn môi cô và dần dần kéo dây áo cô xuống. Cô kéo dây thắt lưng của anh. Nguyên body săn chắc chuẩn vóc dáng nam thần của anh lộ ra trước mắt cô. Anh nhẹ nhàng hôn lên hình xăm trên ngực cô rồi đưa tay kéo chiếc váy xuống để lộ vóc dáng ba vòng đầy gợi cảm và quyến rũ. Anh dần dần đưa tay sờ đùi trắng nõn nà của cô. Cô vô cùng nhạy cảm khi tay anh chạm vào đùi liền đẩy tay anh ra. Anh kéo tay cô lên nắm chặt và hôn sâu khiến cô không thể thở được:" Ưm...."
Anh nhẹ nhàng hôn xuống cổ. Tay dần dần chạm đến chiếc quần nhỏ của cô, nhẹ nhàng kéo xuống. Cô liền đưa tay che vùng cấm địa không thể cho người khác nhìn thấy của mình:" Đừng mà....."
" Anh sẽ nhẹ nhàng, từ từ thôi" kéo tay cô lên hôn lên ngực cô. Tay dần dần kéo chiếc quần nhỏ của mình xuống để cậu bé của mình có thể làm quen với cơ thể của cô. Cảm thấy có con gì đó đang chạm vào mình, cô liền nhìn xem, thấy cậu bé của anh liền mắc cỡ đến đó cả mặt lập tức ngoảnh mặt đi. Anh thấy cô vợ mình đang ngượng ngùng vô cùng đáng yêu liền cười nhẹ rồi ôm lấy cô hôn. Cậu bé của anh dần dần tiến đến nơi cấm địa của cô, anh nhẹ nhàng đẩy chân cô rộng ra để cậu bé có thể tiến vào nơi vùng cấm.
" Ưm..."
" Ư..." đẩy nhẹ nhàng để cậu bé vào sâu bên trong khám phá vùng cấm địa bên trong cơ thể cô.
" A...."
Cầm thú mà Lạc Nhật Bách nói cuối cùng của hiện nguyên hình, sự kiềm chế và chờ đợi cuối cùng cũng đã đến lúc được giải tỏa, những dục vọng ẩn chứa suốt 18 năm qua cuối cùng cũng được giải tỏa.
Lạc Hạ Vũ là cô gái mới lớn lại là lần đầu cảm thấy khó chịu và đau nên rơi nước mắt. Sự trong trắng của cô bé mới lớn đã trao hết cho người anh trai cũng là người yêu thương cưng chiều chờ đợi mình suốt mười mấy năm qua.
Nhìn thấy cô bé từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ rơi nước mắt, lần đầu tiên phải rơi nước mắt dưới thân anh, liền ôm lấy cô:" Đừng khóc, ngoan nào, anh thương" nhẹ nhàng hôn lên đôi môi hồng hào của cô. Thân vẫn thúc sâu vào trong, cô cảm nhận có thứ gì vừa được cho vào bên trong cấm địa của mình, mở to mắt nhìn anh:" Sẽ có thai đấy!!!"
" Anh nuôi" nhẹ nhàng rút ra rồi nằm sang một bên ôm lấy cô vợ đáng yêu của mình:" Ngủ thôi, mai anh dẫn em ra biển chơi"
Lạc Hạ Vũ vô cùng mệt mỏi nên ngủ thiếp đi trong lòng anh. Anh ôm cô vợ đáng yêu của mình trong lòng.
Sáng hôm sau, Lạc Hạ Vũ thức dậy với sự mệt mỏi. Thấy Mộ Thành Uyển còn ngủ nên nhẹ nhàng ngồi dậy, anh mở mắt liền bật dậy ôm lấy cô:" Còn sớm mà, ngủ thêm một lát đi" kéo cô nằm xuống ôm cô từ phía sau.
" Em đói rồi"
" Vậy em đi tắm trước đi rồi mình đi ăn"
" Anh buông em ra thì em mới đi được"
Mộ Thành Uyển liền bế cô lên đi vào phòng tắm:" Anh tắm cho em"