Anh Chồng Khờ

Chương 283: Em Có Nói Quá Không Vậy





Tống Sơn cung kính đưa Trần Hạo đến Bạch Thị rồi mới rời đi, trước khi đi còn vô cùng lưu luyến không muốn rời xa hẹn lần sau tới chơi, anh suýt nữa đã đá một phát lên cái mặt béo ị này.
Bạch Thị được nhà họ Lưu rót vốn đầu tư vào, nguy cơ khẩn cấp tạm thời được giải quyết.

Bạch Phi Nhi bận rộn cả một ngày ở công ty, tan tầm rồi thì lái xe về nhà cùng với Trần Hạo, lúc đi ngang qua chợ, Trần Hạo mua chút đồ ăn.

Sau khi về tới biệt thự, anh lại hóa thân
thành siêu đầu bếp, cô thì ngồi ngoài phòng khách xem tin tức ki n h tế.
Không đến nửa tiếng sau Trần Hạo đã nấu xong cả một bàn thức ăn ngon.
Hai người ngồi xuống, lúc ăn cơm Bạch Phi Nhi cũng không hề chớp mắt mà cứ để ý đến tin tức.
Cò vốn muốn xem truyền thông có tiếp tục theo đuổi tới cùng sự kiện Bạch Thị hay không, lại không ngờ rằng có thế nhìn thấy được Tiêu Nhất Phi ở trong tivi.

Trong tin tức tài chính và kinh tế đang phát lại một buổi phỏng vấn Tiêu Nhất Phi, phóng viên nhắc đến chuyện còng ty Dược phẩm cửu Khúc được thành lập, giới thiệu kỹ càng rằng công ty mới này là một tổ hợp vừa nghiên cứu và phát minh dược phấm, lại vừa tiêu thụ thuốc.
Đồng thời, Tiêu Nhất Phi có đề cập đến việc trước mắt, thí nghiệm của cửu Khúc đã đến giai đoạn cuối là thí nghiệm trên bệnh nhân, sắp đưa ra thị trường hai loại thuốc mới, một cái là thuốc đặc trị bệnh viêm gan B, một cái là loại thuốc mới dùng để bảo vệ làn da!
Nhìn thấy tin tức này, Bạch Phi Nhi buông đũa xuống, chăm chú xem.

Phóng viên trong tivi đặt câu hỏi: "Tổng giám đốc Tiêu, Cửu Khúc là một sự xuất hiện mới trong giới y dược, lại có thể vừa ra mắt đã tuyên bố sẽ đưa ra thị trường hai loại thuốc mới, tôi nghĩ trước khi còng ty được thành lập, hẳn là tổng giám đốc Tiêu nhất định đã phải làm rất nhiều việc đúng không?"
Tiêu Nhất Phi cười một tiếng nói: "Hoàn toàn chính xác, trước khi thành lập tôi đã xác định phương hướng phát triến của công ty.

cửu Khúc không chỉ
cố gắng nghiên cứu phát minh và tiêu thụ các loại thuốc Đông y, mà còn thành lập cả một sở nghiên cứu của riêng mình.
Ngoại trừ hợp tác chặt chẽ với Đại học Trung y Hải Dương ra, sở nghiên cứu còn ký hợp đồng với mấy chuyên gia cấp cao, trước mắt chúng tòi đã ký hợp đồng được với Lâm Dạ Bạch, Lưu Khánh, Trương Quảng Điền, Dư Hán Sinh,...! Đồng thời tháng trước chúng tòi cũng đã thành lập quỹ Nghiên cứu Đông y, hàng năm sẽ có các khoản trợ cấp đặc biệt cũng như khen thưởng theo thành tích!"
Phóng viên hiển nhiên là
không ngờ được rằng cửu Khúc lại được mở rộng như vậy, vốn là một công ty y dược có cơ sở nghiên cứu khoa học của riêng, người đó lập tức cảm thấy kính trọng Tiêu Nhất Phi.
"Tổng giám đốc Tiêu, trong buổi họp báo về cửu Khúc mới được thành lập, cò đã tuyên bố sẽ ra mắt hai loại thuốc mới, mà hai sản phẩm này lại hoàn toàn trái ngược nhau, điều này khiến cho tôi cảm thấy như cửu Khúc đang khoe ra "cơ bắp" của mình vậy! Buổi họp báo đó trong mắt tôi, càng giống như một lời khiêu chiến mà cửu Khúc đưa ra cho giới dược phẩm truyền thống!"
Tiêu Nhất Phi thản nhiên nói: "Cửu Khúc là một tân binh trong lĩnh vực này, không dám khinh suất.

Chúng tôi muốn mang đến một thứ khác với những thứ khác cho giới y dược của nước Hoa, từ bắt đầu nghiên cứu khoa học, đến cố gắng phát triển sản phẩm của mình, chứ không phải phỏng chế lại hay là mua luôn sản phẩm đã được cho phép sản xuất.
Tôi hi vọng có thể thông qua hành động của cửu Khúc đưa ra một hướng đi mới cho giới sản xuất thuốc của nước Hoa, để càng có nhiều người nhìn thấy được rằng thực ra nước Hoa dựa vào chính nghiên cứu phát minh
của mình cũng có thể điều chế ra thuốc tốt!"

Ngay lúc, Trần Hạo nhìn thấy Tiêu Nhất Phi đang chậm rãi nói chuyện tivi, có hơi giật mình, ho khan hai tiếng rồi nói: Bà xã, ăn cơm.
Bạch Phi Nhi hung hăng trừng mắt nhìn Trần Hạo, cái trừng mắt này suýt nữa đã khiến linh hồn anh bay ra ngoài.

Trần Hạo không khỏi nghĩ thầm, chẳng lẽ cô đã sớm biết tài xế của chiếc xe thể thao chờ anh chính là Tiêu Nhất Phi?
Nghĩ đến đây, Trần Hạo cũng không chắc lắm, bèn cầm lấy điều khiển chuẩn bị chuyển kênh.
"Anh làm gì thế, em còn chưa xem xong mà!", Bạch Phi Nhi cản lại.
"Có gì đáng xem đâu, còng ty của người ta, loại quảng cáo này chín mươi chín phần trăm
đều là khoác lác! Toàn là mánh khóe để tăng lượng tiêu thụ".
Bạch Phi Nhi tức giận trừng mắt nhìn Trân Hạo, nói: "Anh thì biết cái gì? Cửu Khúc bây giờ chính là công ty dược phẩm hàng đầu ở Hải Dương, có rất nhiều các gia tộc lành nghề xem trọng bọn họ, cho họ rất nhiều trợ giúp! cửu Khúc sắp thành con cưng trong vòng tư sản luôn rồi!".
Trần Hạo thấy Bạch Phi Nhi có vẻ như vần chưa biết chuyện của anh và Tiêu Nhất Phi, lúc này mới bớt lo lắng.
"Em có nói quá không vậy?",
Trần Hạo vừa xới cơm vừa nói.
"Nói quá? Em không nói quá chút nào hết, nếu trên thế giới này có ngành nào hoàn toàn không theo chu kỳ thì đó chắc chắn là y dược.

Chỉ cần trên đời vẫn còn một người sống, thế giới sẽ tiếp tục cần bác sĩ và thuốc chữa bệnh, đặc biệt là các nghiên cứu phát minh thuốc Đòng y, giờ đây có chính phủ dốc sức nâng đỡ, chỉ cần kinh doanh đúng cách và tài chính đầy đủ, cửu Khúc hoàn toàn có thể đạt được thành tích ngay trong giai đoạn bắt đầu, một bước lên mây cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn",
Bạch Phi Nhi nói bằng giọng chắc chắn.
Trần Hạo không khỏi nhìn chằm chằm Bạch Phi Nhi, nghĩ thầm vốn cũng đã biết trực giác của cô vợ lạnh lùng làm thương nghiệp này mạnh mẽ đến bất thường.
Chỉ với vài câu nói đơn giản của Tiêu Nhất Phi, cô đã nhìn thấy hoàn cảnh lúc trước và cả hướng phát triển trong tương lai của Cửu Khúc.
"Đây nào có phải là chuyện dễ dàng, tiện tay mở một công ty cũng một bước lên mây được à?", Trần Hạo chột dạ, không
biết có phải Bạch Phi Nhi đang thăm dò mình hay không, chỉ đành lúng túng ứng phó.
Kết quả không ngờ Bạch Phi Nhi lại bị Trần Hạo khơi dậy hứng thú buôn chuyện: "Anh cũng đừng có mà xem thường Tiêu Nhất Phi, cô ấy có mối quan hệ rất rộng trong ngành thương mại, hơn nữa bối cảnh cũng thần bí, cả hai giới thương nghiệp và nhà nước đều có người chống lưng!
Cô ấy chắc chắn như thế, công ty vừa thành lập đã đưa ra một loại thuốc hoàn toàn khác, rõ ràng đã tính toán việc này từ rất lâu, em tin không bao lâu
Đoạn này có hình ảnh