Anh Trai Nuôi Đến Bao Giờ Anh Mới Yêu Em

Chương 122: HỒI ỨC VẪN CHƯA ĐẾN HỒI KẾT !



Anh Khang, anh cảm thấy em rất vô dụng đúng không... kể cả bản thân mình cũng không thể tự bảo vệ được, Tiểu Nhi đã toàn tâm toàn ý tin tưởng em vào nhiệm vụ lần này... vậy mà em lại một lần nữa làm cậu ấy thất vọng !

Cô cúi đầu xuống giọng nói có phần lí nhí, nhưng Tạ Chấn Khang anh vẫn có thể nghe được, cô vừa nói vừa khóc, cô bây giờ chỉ mong một điều là... Tiểu Nhi của cô sẽ hết giận cô thôi !

Tạ Chấn Khang nói :

- Tiểu Trân ngoan không có khóc nhé... Tiểu Nhi em ấy không có giận hay trách về em đâu... em ấy chỉ giận vì em ấy đã đưa cho em nhiệm vụ nguy hiểm này mà không phải là ai khác... cũng chính em ấy đã phải khiến em bị thương, nên em ấy mới nói như vậy... em và anh, hai đứa mình đều hiểu tính cách này của Tiểu Nhi có đúng không !

Cô gật đầu và đồng tình từ những lời nói của Tạ Chấn Khang nói, cô cũng không ngờ Tiểu Nhi lại lo cho cô đến như vậy... cô thật may mắn vì có Tiểu Nhi làm bạn... Tiểu Nhi không lo về thu nhập của bang mà chỉ lo về sức khỏe của cô... ?

Cậu ấy đổ hết lỗi về bản thân của mình... tại vì cậu ấy mà mình mới bị thương như vậy, chắc cậu ấy giận lắm... không được, trong chuyện này cũng có phần lỗi của mình, mình phải xin lỗi cậu ấy mới được !

Cô quay 360° nhìn thẳng vào Tiểu Nhi, người bạn thân của cô rồi nói :

- Tiểu Nhi... mình xin lỗi... tại mình mà cậu mới lo lắng như vậy, trong chuyện này không thuộc về lỗi mình cậu, mình cũng có lỗi... nên cậu đừng giận mình nha... mình hứa trong nhiệm vụ lần sau, mình sẽ cẩn thận và chú ý hơn, mình sẽ tự bảo vệ bản thân thật tốt, sẽ không có chuyện xảy ra giống hôm qua đâu...!

- Tiểu Nhi, chúng ta vẫn sẽ là bạn thân của nhau chứ, tụi mình vẫn sẽ đi làm nhiệm vụ với nhau.. cùng đi shopping - cùng đi ăn - cùng đi chơi với nhau đúng không ?

Cô ngẩng mặt lên nhìn về hướng Tiểu Trân... cô im lặng không nói gì... cô im lặng càng khiến Tiểu Trân lo lắng thêm...sau 5 phút không thấy cô trả lời... Tiểu Trân liền nghĩ cô vẫn giận mình nên cô rơi lệ và xoay người định bước đi, đột nhiên cô lên tiếng :

- Mình đã không giận cậu từ hôm qua rồi... mình cũng xin lỗi vì đã to tiếng với cậu vào tối qua... tại lúc đó mình tức giận quá nên là có hơi quá trớn... cậu tha lỗi và đừng giận mình nha... đúng như cậu nói, tụi mình vẫn sẽ là bạn của nhau...là bạn thân nhất !

Hoắc Thiên Trân rơi nước mắt, Tiểu Nhi không giận cô mà cậu ấy còn ngược lại xin lỗi mình... mình may mắn lắm mới gặp được Tiểu Nhi... chắc kiếp trước mình làm nhiều việc tốt nên kiếp này ông trời đem Tiểu Nhi đến bên cô... hai người bọn cô vẫn sẽ là bạn... là bạn thân nhất của nhau !

Cả hai đột nhiên mỉm cười rạng rỡ với nhau... Tạ Chấn Khang cũng mỉm cười... anh mừng vì bọn cô đã huề với nhau... không còn giận nhau nữa... nên hôm nay anh sẽ đãi một bữa, coi như hôm nay là một ngày vui vẻ của hai cô em gái của mình !

Cả ba liền xuất phát đến nhà hàng Đông Hoa, một nhà hàng nổi tiếng không kém gì nhà hàng Ái Hồng cả... cả hai như một chín một mười... nhà hàng Ái Hồng lối phong cách bày trí rất ưa là cổ trang hồi xưa của Trung Quốc...!



Còn nhà hàng Đông hoa thì lối kiến trúc sang trọng... bày trí thì phong cách kiểu châu âu rất ưa là đẹp mắt... còn một điều này nữa là nhà hàng Đông Hoa này có 10 tầng, mỗi tầng sẽ là một món ăn...!

Còn xiền thì chúng ta không bàn, một món ăn thôi cũng đủ nửa tháng của chúng ta rồi... nhà hàng Đông Hoa này chỉ những người tỷ phú hoặc giới thượng lưu vào thôi... những người có gia thế thấp thì không có cửa để bước vào đâu !

3 người họ bước vào ai nấy cũng đều xì xào vì độ trai xinh gái đẹp của họ... và những người đó cũng biết 3 người bọn cô là ai ?

Sau một hồi 2 cô kều đồ ăn thì phục vụ đem đến, họ sợ nhất là chậm trễ, nhất là 3 người bọn cô... đụng đến bọn cô thì sẽ có một kết cục không hề nhẹ đâu, nên đừng dại dột mà đi kiếm chuyện với cô...cô sẽ không nương tay đâu ?

Sau 30 phút cuối cùng tất cả món ăn đều được bưng ra bàn và đã trang trí xinh đẹp, đồ ăn của hai cô đều muốn gọi hết tất cả menu của nhà hàng này thì mới vừa y cái bụng đói của cô !

Sau một hồi...!

Cả 3 người đã ăn thì cô đứng lên vàea nói :

- Anh Khang... Tiểu Trân, đợi mình một chút nha, mình đi vệ sinh một chút rồi ra liền !

- Ừ !

Sau khi cô đi... anh và Tiểu Trân nói chuyện với nhau được một lúc thì anh liền hỏi cô một câu !

- Tiểu Trân sau này em yêu một ai đó rồi đám cưới em sẽ tổ chức như thế nào !

- Sau này à... em sẽ bảo chồng em làm cho em một đám cưới như câu chuyện cổ tích vậy... em rất thích kiểu đó !

- Ừa vậy hả... Tiểu Trân nếu trong tương lai anh là chú rễ của em thì sao nào ?
— QUẢNG CÁO —