Chung cư cao cấp An Nhiên, Lệ Tử Ngôn nhìn chằm chằm người trong bức ảnh. Anh ta lại lôi từ trong vali ra một bức ảnh khác, vừa đặt hai bức ảnh cạnh nhau liền híp mắt lại.
Quả nhiên là rất giống.
"Điều tra cho tôi người này, càng sớm càng tốt."
Sau khi Lăng Mặc rời đi, khách mời cũng không còn tâm trạng ở lại, lần lượt lấy lý do có việc rồi rời đi. Yên Chi ngồi trong phòng, giận tới mức ném bình hoa bên cạnh xuống đất vỡ tan tành.
"Ba, sao ba có thể cúi mình xin lỗi Thẩm Ninh, sau này gặp cô ta, con làm sao ngẩng cao đầu được."
"Con đừng có dại mà tìm Thẩm Ninh gây chuyện nữa. Cô ta không phải người con có thể đụng vào đâu." Hạ gia chủ xoa xoa thái dương mệt mỏi nói. Đứa con gái này, được bao bọc quá kỹ nên mới không hiểu chuyện như vậy.
"Nhưng...."
"Yên Chi, ba nói đúng đấy. Em đừng tìm Thẩm Ninh gây chuyện nữa." Lục Vũ nắm tay cô ta an ủi.
"Cô ta đánh em, sao em có thể bỏ qua được. Em có Hạ gia, em không sợ."
"Nhưng cô ta có Lăng gia, là Lăng gia đấy. Đụng vào người của Lăng Mặc, cả Hạ gia này cũng không gánh nổi đâu." Hạ gia chủ tức giận rời khỏi phòng.
Yên Nhi ngây người không tin vào tai mình. Sao có thể như vậy được? Sao chuyện đó có thể xảy ra chứ. Cô ta không cam tâm.