Bà Xã, Em Phải Kết Hôn

Chương 112: Chân tướng



Nhận được tin tức đã tìm thấy Aurelia, Trầm Thiên Phong vội vàng di chuyển từ một địa điểm khác đến bệnh viện mà Aurelia đang nằm điều trị. Để đề phòng bất trắc, Tiểu Dương đã cho người canh giữ nghiêm ngặt phòng bệnh của Aurelia.

''Cô ta nói gì?'' Vừa thấy Tiểu Dương, Trầm Thiên Phong đã vội vàng hỏi. Đã trôi qua mấy ngày mà vẫn chưa có được một chút thông tin hữu ích nào về tung tích của Lý Giai Kỳ khiến anh gần như phát điên.

''Dựa theo manh mối mà cô ta cung cấp, tôi đã cho người đi tìm dọc theo khu vực đó mong là sớm thấy được Lý Giai Kỳ.''

''Hiện giờ cô ta đang ở đâu? Tại sao cô ta lại ở cùng bé Kỳ?''

''Theo như lời cô ấy nói thì chính trợ lý của cô ta là chủ mưu mọi việc. Nửa tháng trước cô ta bị trợ lý của mình nói là đi thư giãn nhưng sau đó bị một nhóm người bắt giữ và đánh đập. Vào hôm Lý Giai Kỳ bị bắt cóc thì cô ta cũng bị đưa lên chiếc xe để đi thủ tiêu. May mà hai người họ thoát ra được sau đó vẫn luôn chạy trốn cùng nhau, hôm nay họ quyết định tách nhau ra để chạy.''

''Đã điều tra ra trợ lý kia rốt cuộc là người của ai chưa?''

''Vẫn đang điều tra, theo như lời Aurelia nói thì cô ta đã nhận trợ lý kia vào làm cũng ngót nghét chục năm chứng tỏ từ lâu chúng đã có ý định nhắm vào cô ta.''

''Dù có lật tung ba tấc đất cũng phải tìm được cô ta cho tôi.''

Trầm Thiên Phong hung ác nói, mấy ngày qua anh vẫn luôn thức trắng để tìm kiếm Lý Giai Kỳ. Anh không dám ngủ vì sợ sẽ bỏ lỡ tin tức dù là nhỏ nhất về tung tích của Lý Giai Kỳ. Mới mấy ngày mà nhìn anh gầy đi trông thấy, râu cũng đã mọc dài, hai mắt đỏ sọng vì thiếu ngủ. Tiểu Dương nhìn thấy mà rất lo lắng, đã mấy lần anh khuyên nhưng Trầm Thiên Phong không nghe lời đi nghỉ ngơi.

Lý Giai Kỳ sau khi tách ra với Aurelia không may đụng mặt với một đám người đang đuổi giết cô. Vật lộn với bọn chúng một phen, cô hạ được bọn chúng nhưng bản thân cũng bị thương khá nhiều. Không thể vào bệnh viện, Lý Giai Kỳ chỉ có thể mang theo vết thương tiếp tục chạy trốn. Trong lúc ẩn nấp khỏi bọn người tiếp theo, Lý Giai Kỳ đã trèo lên một chiếc xe chở hàng và trốn trong đó. Chiếc xe sau đó chạy đi và mang theo cả Lý Giai Kỳ sang thành phố bên cạnh.

Người mà Tiểu Dương điều đi nhanh chóng tìm được nhóm người bị Lý Giai Kỳ đánh hạ sau đó tiếp tục lần tìm theo manh mối nhưng cho đến lúc giáp mặt với nhóm người đuổi giết Lý Giai Kỳ tiếp theo cũng không có thêm chút tin tức nào của Lý Giai Kỳ nữa.

Lý Lập Thành, Âu Dương Hào Kiện cũng đã trở về tiếp ứng nhưng mấy ngày tiếp theo công việc tìm kiếm lại một lần nữa rơi vào ngõ cụt.

Một tuần trôi qua tiếp theo là những tháng ngày khốn cùng nhất của Lý Giai Kỳ suốt hai mươi lăm năm sống trên đời. Dù đã trốn sang thành phố bên cạnh nhưng những kẻ đuổi giết cô vẫn không chịu buông tha cho cô.

Liên tục một tuần liền, không phải là những kẻ đuổi giết thông thường mà người được phái đến giết cô đã nâng cấp lên thành sát thủ chuyên nghiệp. Lý Giai Kỳ như con chuột nhỏ bị một đàn mèo thay nhau đuổi bắt cô. Không còn có thể chạy trốn thông thường, với Lý Giai Kỳ mỗi giây mỗi phút đều như đi trên lưỡi dao. Dù đã trốn ở cống ngầm hay bãi rác thì vẫn cứ bị phát hiện ra giống như bọn chúng cố tình chơi trò mèo vờn chuột với cô, chờ đến lúc cô không còn sức chạy trốn thì sẽ cho cô một kích trí mạng.

Lý Giai Kỳ vẫn luôn thắc mắc một vấn đề đó là cô đã đắc tội với thần thánh phương nào để đến mức họ không tiếc mọi giá thuê cả sát thủ để giết cô.

Cho đến ngày thứ mười sau khi sang thành phố này, Lý Giai Kỳ cũng có được câu trả lời cho mọi thắc mắc của mình. Lý Giai Kỳ hiếm hoi có được một chút thời gian chợp mắt sau hơn hai ngày liên tục đánh đấm, chạy trốn.

Nơi Lý Giai Kỳ đang chợp mắt không phải chỗ cao sang hay tiện nghi gì mà chính là chợ cá. Mùi tanh của cá và mùi hôi thối của chất thải trong chợ khiến người ta phải buồn nôn nhưng với Lý Giai Kỳ thì chỗ này cũng rất tốt rồi. Cô cần thiết phải nghỉ ngơi dưỡng sức, những ngày qua cô đã quá mệt mỏi rồi.

Trải tạm một tấm bìa cát tông sau đó ngồi thu người lại dựa vào một góc khuất rồi nhắm mắt lại. Vừa rồi Lý Giai Kỳ đã tìm được chút đồ ăn thừa của tiểu thương trong chợ nên tạm thời không đói cho nên cô cần phải ngủ. Mười ngày lưu lạc ở thành phố này, đồ ăn đều là đồ ăn thừa nhặt từ thùng rác, chỗ ngủ thường xuyên là cống ngầm hoặc một góc khuất nào đó vì thế cho dù là người quen cũng chưa chắc có thể nhận ra Lý Giai Kỳ lúc này. Cả người cô gầy đi rất nhiều, quần áo rách rưới, mặt mày lấm lem, tay chân còn có không ít vết thương.

Lý Giai Kỳ không biết là mình đã ngủ được bao lâu nhưng trong mơ màng cô nghe thấy có tiếng động mạnh. Trong chợ cá vẫn mở một vài bóng đèn, tuy rằng không sáng nhưng đủ để cô nhìn rõ tình hình. Người đến không phải tiểu thương trong chợ cũng không phải đám sát thủ vẫn luôn đuổi giết cô mà chính là tên mặt sẹo đã bắt cóc cô. Nghĩ đến việc có thể hắn ta sẽ biết người phía sau ra lệnh cho Rebecca. Sốc lại tinh thần, Lý Giai Kỳ quyết định sẽ ra tay trước để đối phương bất ngờ.

Tên mặt sẹo là một kẻ khôn ngoan, giảo hoạt hắn ta đã phần nào xác định Lý Giai Kỳ đang trốn ở chợ cá này cho nên việc tìm kiếm rất cẩn thận. Tuy rằng biết Lý Giai Kỳ những ngày qua đã ăn không ít khổ nhưng hắn vẫn không hề chủ quan mà luôn trong trạng thái phòng bị.

Lý Giai Kỳ cũng nắm rõ được sự chênh lệch sức lực của bản thân và tên mặt sẹo. Hắn ta luôn được ăn uống đầy đủ, ngủ nghỉ đúng giờ trái ngược hoàn toàn với Lý Giai Kỳ bị đói thường xuyên, ngủ nghỉ lại càng là vấn đề xa xỉ. Hiện tại, tên mặt sẹo ở ngoài sáng, cô ở trong tối nên người có lợi thế hơn chính là Lý Giai Kỳ.

Nhân lúc tên mặt sẹo cúi đầu tìm kiếm, Lý Giai Kỳ nhẹ nhàng không một tiếng động mang theo một khúc gỗ vừa nhặt được gần chỗ ẩn nấp. Tên mặt sẹo dường như cảm nhận được nguy hiểm, lập tức quay mặt lại phía sau thì bất thình lình một khúc gỗ lớn cỡ gậy đánh bóng chày mang theo một lực đạo lớn giáng thẳng vào mặt hắn ta. Một đòn này của Lý Giai Kỳ khiến tên mặt sẹo choáng váng, trong miệng tràn ra một vệt máu, nửa khuôn mặt đau đớn.

Nhanh như cắt, Lý Giai Kỳ lao đến đoạt lấy súng trong tay tên mặt sẹo.

Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Bốn phát súng liên tục vang lên, hai tay và hai chân của tên mặt sẹo đều trúng đạn khiến hắn ta đau đến vặn vẹo khuôn mặt. Hơn mười ngày nay phải đối đầu với rất nhiều kẻ muốn giết mình nhưng Lý Giai Kỳ vẫn không thể xuống tay lấy mạng họ được. Lần nào cô cũng chỉ bắn vào tay và chân của chúng khiến chúng không thể di chuyển hay tiếp tục dùng súng được nữa.

''Là kẻ nào ra lệnh cho các người lấy mạng tôi?''

Tên mặt sẹo đau đớn vặn vẹo cơ thể, hắn ta dù đau nhưng vẫn cười được, nụ cười theo như Lý Giai Kỳ đánh giá thì rất là ám ảnh bởi trong miệng hắn ta toàn là máu nhìn giống như quỷ hút máu.

''Mày muốn biết nhưng tao lại không muốn nói.''

Lý Giai Kỳ thật sự bị chọc điên, cô dùng hết sức mình ra tay với tên mặt sẹo cho đến khi hắn ta không chịu nổi nữa phải xin tha.

''Nói!'' Lý Giai Kỳ ngồi xuống cạnh tên mặt sẹo, dùng tay túm tóc hắn giật về sau khiến hắn buộc phải ngửa mặt lên nhìn cô.

Tay chân tên mặt sẹo đều đã trúng đạn không thể cử động, mặt mũi người ngợm lại bị đánh cho không còn lành lặn chỗ nào.

''Là Naila tiểu thư, con gái của lão đại Hồng Tinh ra lệnh cho chúng tôi. Khụ...khụ! Ban đầu, mục tiêu của ngài ấy là Aurelia vì thế Rebecca được đưa đến bên cạnh cô ta để thừa dịp ra tay. Sau này bởi vì cô xuất hiện cho nên mẹ con cô trở thành mục tiêu tiếp theo.''

Lý Giai Kỳ kinh ngạc, đây là lần đầu tiên cô nghe thấy cái tên Naila vậy mà cô ta lại muốn lấy mạng của mẹ con cô từ lâu.

''Tại sao lại muốn lấy mạng của mẹ con tôi? Tôi và cô ta không thù không oán.''

''Bởi vì ngài ấy không muốn có bất kỳ một người phụ nữ nào đến gần Hoàng thân Hamad.''

Không ngờ nguồn cơn lớn nhất cho mọi chuyện Lý Giai Kỳ gặp phải lại chính là Trầm Thiên Phong. Vậy là kể từ khi cô xuất hiện bên cạnh anh thì đã trở thành mục tiêu cho kẻ khác. Gặp gỡ Trầm Thiên Phong đối với Lý Giai Kỳ mà nói cho đến hiện tại hoàn toàn là xui xẻo.

''Còn có việc gì mà tôi chưa biết?'' Đôi mắt của Lý Giai Kỳ ngập tràn giận dữ và căm phẫn, cô giật mạnh túm tóc của tên mặt sẹo.

''Ngay từ khi con của cô bị bắt cóc sau đó là nhà cô bị trộm, bị cháy, tất cả đều là Naila tiểu thư cho người làm ra. Những việc đó chính là đòn cảnh cáo của ngài ấy thế nhưng đáng tiếc là cô không hề hay biết. Chính vì cô càng ngày càng thân mật với Hamad tiên sinh cho nên tiểu thư Naila quyết định trừ khử mẹ con cô và cả Aurelia đáng tiếc là việc không thành.''

Lý Giai Kỳ thật sự không nghe được nữa, cô tung ra một đấm khiến cho tên mặt sẹo bất tỉnh sau đó lục soát một lượt khắp người của hắn ta. May mắn là trên người tên mặt sẹo có một ít tiền mặt, Lý Giai Kỳ lấy hết chỗ tiền đó và hai khẩu súng của hắn ta. Ngoài ra, trên người hắn ta còn phát hiện một chiếc usb được hắn ta cất rất kỹ. Tuy rằng không biết chiếc usb chưa gì bên trong nhưng được hắn ta mang theo bên người hẳn là không hề đơn giản vì thế Lý Giai Kỳ đã lấy luôn chiếc usb rồi rời đi.

Trầm Thiên Phong vừa mới nghe báo cáo công việc tìm kiếm Lý Giai Kỳ từ thuộc hạ. Hơn mười ngày nay, anh đã điều rất nhiều thuộc hạ và trang thiết bị cao cấp nhất để tìm kiếm cô nhưng cô hoàn toàn như bốc hơi khỏi thế giới, không để lại một chút dấu vết nào. Nửa tháng mà anh đã xuống cả chục ký khiến cơ thể gầy đi trông thấy, râu tóc cũng mọc ra rất nhanh. Mệt mỏi xoa bóp mi tâm, chợt Chu Tử Kiệt từ bên ngoài vội vã chạy vào.

''Lão đại! Có một tin tức cần phải cho lão đại biết.''

''Có tin tức của bé Kỳ sao? Cô ấy hiện giờ đang ở đâu?'' Trầm Thiên Phong kích động đứng bật dậy khỏi ghế.

''Không phải Lý Giai Kỳ mà là chuyện khác.'' Chu Tử Kiệt toát mồ hôi hột, lần sau có cho tiền thì anh cũng không dám nói chuyện nửa vời như vậy nữa.

''Chuyện gì?'' Trầm Thiên Phong nặng nề ngồi xuống ghế da, lời nói ra cũng mang theo sự lạnh lùng ngăn cách.

''Chúng tôi phát hiện mười ngày nay liên tục có những nhóm sát thủ được đưa vào trong nước một cách bí mật. Đáng nói là số sát thủ này đều thuộc tổ chức sát thủ X nhưng gần đây không thấy có tin tức vị nào qua đời cho nên chúng tôi rằng nhóm sát thủ đó đến vì Lý Giai Kỳ.''

''Điều tra kỹ việc này cho tôi. Buổi tối tôi muốn nghe thông tin chính xác.''

Chu Tử Kiệt không dám chậm trễ, lập tức đi điều tra việc được giao. Trời vừa tối, những thông tin cần thiết đã có mặt trên bàn làm việc của Trầm Thiên Phong. Quả nhiên những sát thủ đó được thuê, họ đều được đưa đến thành phố N bên cạnh tỉnh Y. Có tất cả tám nhóm sát thủ đã ra tay nhưng đều đi mà không có về. Năm nhóm nữa mới nhập cảnh vào sáng hôm nay, điểm đến của họ vẫn là thành phố N.

Thông tin này Lý Lập Thành và Âu Dương Hào Kiện cũng biết. Đang sẵn cơn tức giận vì em gái vẫn chưa có tin tức gì, Lý Lập Thành nhận luôn nhiệm vụ xoá sổ tổ chức sát thủ X. Thế là chưa đến một tuần tiếp theo, tổ chức sát thủ X lừng lẫy hoàn toàn bị xóa sổ gây nên chấn động lớn trong hai giới hắc bạch.