Sau khi cúp điện thoại, Tiền Lượng nửa ngày không nói lời nào.
Tần Hiếu Uyên này thật sự là, lúc đầu Tiền Lượng còn nghĩ sang năm tặng Trần Thương một tấm vé tham gia nghiên cứu sinh, thuận tiện bái mình làm sư, phụ, kết quả không nghĩ tới Tân Hiếu Uyên hạ thủ nhanh như vậy!
Năm nay muốn kiếm cho Trần Thương một vị trí, tốn hao không ít sức lực a?
Tính sai!
Một đứa bé ưu tú như vậy, lại không phải là học sinh của mình.
Nghĩ tới đây, Tiền Lượng không khỏi nhiều hơn mấy phần thất lạc.
Ai.....
Ngẫm lại cũng thế, so sánh với Tiền Lâm, người ta Trần Thương dáng dấp đẹp trai, tỉnh anh, thoải mái lưu loát hơn, hơn nữa làm phẫu thuật rất tốt, có lòng tiến tới, khiêm tốn, lễ phép... Mạnh Hi chướng mắt mới là lạ đấy!
Liên tưởng đến Tiền Lâm mới vừa nói, không nghĩ tới tiểu Trần trình độ tiếng anh đều tốt như vậy, thực sự là đáng tiếc! Người kế tục thật tốt.
Càng nghĩ, Tiền Lượng càng tiếc hận không thôi.
Nguyên bản tưởng rằng Tiền Lâm chỉ giả vờ nói khoác, không nghĩ tới là tiểu Trần, ai... Xem ra tiểu tử này không nói láo.
Bại bởi tiểu Trần cũng không oan!
Nếu hẳn có thể thẳng mới là có chuyện lạ.
Tiền Lâm ngẩn người, xảy ra chuyện gì?
Tại sao đại bá không nói chuyện?
Còn gọi điện thoại cho bộ phận nghiên cứu sinh nghe ngóng về Trần Thương?
Mẹ nó!
Sẽ không phải định tìm Trần Thương nói chuyện chứ?
Nghĩ tới đây, Tiền Lâm lập tức khẽ run rẩy...
"Đại bá, Trần Thương này..."
Tiền Lượng quay người trừng mắt liếc Tiền Lâm: " ừm, ta đã biết, ngươi đi tìm Đào Mật đi, quy bồi liền đi Tỉnh Nhị Viện quy bồi, mặt khác... Theo Trần Thương học nhiều một chút, tiểu tử kia không tệ.”
Những lời này dừng ở trong tai Tiền Lâm, dễ chịu a~ Tiền mỗ ta vừa mới bắt đầu cuộc sống hạnh phúc!
Buổi sáng vội vàng ký tên, cầm bảng biểu giao cho bộ phận nghiên cứu sinh.
Quan Vĩ bỗng nhiên nói: "Tiểu Trần, hôm nay Hiệu trưởng Tiền nghe ngóng ngươi."
Trần Thương sững sờ: "Hiệu trưởng Tiền? Là ai? Nghe ngóng ta làm gì?"
Quan Vĩ lắc đầu: "Nha! Là Tiền Lượng, chính là phó hiệu trưởng chuyên nghiệp lâm sàng của trường học chúng ta, phó viện trưởng thường vụ Đông Đại Nhất viện, hôm nay nghe ngóng về ngươi."
Tiền Lượng!
Lúc này Trần Thương mới phản ứng kịp, thì ra là Tiền Lượng.
“Ta! Tiền lão sư sao, ta biết, từng quen biết, đối sử với ta thật không tệ” Trần Thương nói
Quan Vĩ nở nụ cười: "Ha ha! Trách không được, nghe ngóng ngươi từ chỗ ta, sau đó còn nói ta chăm sóc ngươi nhiều hơn, có chuyện gì liên hệ với hẳn, còn. hỏi ngươi tìm ai làm lão sư...” Trần Thương nghe xong, cười xấu hổ.
Thật ra tìm Tiền Lượng thật sự là một lựa chọn tốt, nhưng chính mình có nhiệm vụ bái Tiền Lượng làm sư phụ, chuyện này chỉ là vấn đề sớm hay muộn, khoảng thời gian này, Trần Thương kế hoạch có rảnh rỗi, phân tích số liệu phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa vết cắt nhỏ, chính lý viết một bài luận văn, phát ra ngoài thử một chút.
Nguyên bản cho rằng bái sư Mạnh Hi là thua thiệt lớn, không nghĩ tới là kiếm lợi lớn!
Khỏi căn phải nói, tối thiểu không cần nhiều điểm kỹ năng như vậy, đối với Trần Thương mà nói chính là một kiện chuyện tốt to lớn.
Hơn nữa chức nghiệp ẩn tàng ngưu nhất chỉ ra, vừa tới tay chính là kỹ năng màu tím, đây là ngưu nhất.
Hiện tại, Trần Thương quan tâm nhất chính là làm sao có thể tăng lên độ thiện cảm của Mạnh đại lão sư?
Rẻ nhất một kỹ năng cấp một đều phải cần tới 10 điểm độ thiện cảm, hơn nữa còn căn 20 độ thiện cảm mới có thể mở khóa, cái này rất phiền phức...
Nghĩ tới đây, Trần Thương không khỏi lo lằng nhiều hơn mấy phần.
Xem ra trở về bệnh viện, phải thỉnh giáo Tần Duyệt một chút, như thế nào thành công làm một tiểu liếʍ chó có phong độ.
Ngày kia khai giảng, xem ra công việc mấy ngày nay thật không thể làm tốt, trở về phải nói với chủ nhiệm xin phép nghỉ.
Dù sao sau này có thể không đi, nhưng khai giảng tân sinh, Trần Thương vẫn phải đi.
Nhìn thời gian đã hơn mười một giờ, Trần Thương dứt khoát không đi bệnh viện, đi ngang qua quán đồ ăn, đi vào mua một chút đồ ăn, về nhà nấu chút cơm tự khao chính mình.
Tay nghề của Trần Thương là gia truyền.
Tổ tiên Lão Trần gia chính là làm đầu bếp, hiện tại cha là đầu bếp nối danh ở khu vực nhà của hắn, nhà ai cần tổ chức lễ kết hôn, yến hội gì đó, đều mời đi làm đầu bếp, mặc dù kiếm được cũng không nhiều, nhưng rất được tôn kính.