Thiên Phi biết hoàn cảnh của mình hơi đặc biệt , thế nhưng nàng vẫn muốn làm một bữa tiệc khai trương y quán của mình. Đến ngày khai trương, Phi Hào dẫn theo huynh đệ tới chúc mừng nàng, nhưng đại phu Phi Hùng lại không đến . Thiên Phi hiểu rằng ông ấy không thể ra mặt mà chỉ có thể ngầm giúp đỡ. Dù vậy, việc ông ấy cho các huynh đệ tới dự cũng là một niềm vui rồi . Sau buổi khai trương, y quán của Thiên Phi vắng hoe, chẳng có ma nào tới khám cả. Ba ngày đầu tiên không một người khách nào ghé vào y quán, không một ai. Trong cái y quán ấy, chỉ có một đại phu đang ngồi thẫn thờ bên trong . Dân chúng đi ngang qua thì nhiều nhưng đều không vào chữa bệnh , điều này là một điều thú vị cho những kẻ buôn chuyện. Thế là những lời bàn tán xầm xì gần đó sinh ra , một người đang đi ngang mở miệng nói.
- " y quán này mở ra đã 3 ngày rồi, ta thật chưa thấy có một ai vào trong cả, xem ra khởi đầu không hề thuận lợi"
- " Đúng vậy, đúng vậy . Người ta làm cái gì cũng tính trước mấy tháng đầu là lỗ, là khó khăn, là gây dựng danh tiếng. Nhưng đến độ không có một người khách nào như thế này thì cũng hơi thê thảm"
- " đương nhiên là không có khách rồi . Ngươi nghĩ thử xem, cái trấn này đã có quá nhiều y quán , chưa kể y quán nổi tiếng nhất là y quán của đại phu Phi Hùng . Người ta giờ có khám chữa bệnh thì cũng vào y quán của đại sư Phi Hùng trước, sau đó mới vào những quán gần nhà sau . Cái y quán này mới mở ra chưa có uy tín thương hiệu, chưa thể tạo ra được mối khách quen, thì làm sao mà không ế ẩm được "
- "phải rồi ,chính là như vậy. Thêm một điều nữa là đại phu này còn quá trẻ, kinh nghiệm không nhiều, điều này khiến người khác e dè."
Mọi người bàn tán xôn xao, có lẽ vẫn phải chờ, xem ra mọi chuyện đều không dễ dàng. Nhóm người đang nghe nói chuyện vui vẻ , bỗng có một tiếng hỏi bên cạnh nói lên .
- "vậy là cả ba ngày trôi qua y quán này vẫn chưa có người à? Xem ra đúng thật vạn sự khởi đầu nan rồi"
Nhóm người đang bàn tán, nghe tiếng nói lạ thì quay sang nhìn. Họ thấy một nam một nữ, có vẻ là đôi vợ chồng đang bắt chuyện với họ. Người nữ nhìn y quán mỉm cười nói.
- " Nếu chưa có ai vào đó, vậy để ta vào làm người đầu tiên thử xem "
Người chồng nghe vậy thì cũng gật đầu nói.
- " vậy chúng ta hãy vào đó để xem chất lượng khám chữa bệnh thế nào"
Nói xong ,đôi vợ chồng đó liền dắt nhau vào trong y quán.
Bên trong y quán Thiên Phi vẫn đang ngồi ngáp ruồi ở bàn của mình . Đã ba ngày rồi chưa có một người nào vào đây khám chữa bệnh cả, bước đường trở thành đại phu độc lập của nàng đang gặp khó khăn . Trong lúc đang ngáp ruồi, có một đôi vợ chồng bước vào khiến nàng vui mừng khôn xiết . Nàng bật dậy chào hỏi.
- " xin chào quý vị , quý vị vào đây có chuyện gì ? Muốn khám chữa bệnh hay là mua thuốc?"
Thiên Phi đón tiếp bệnh nhân với sự niềm nở , lúc này đôi vợ chồng kia liền quay sang hướng Thiên Phi mà cúi đầu thi lễ nói.
- " Thiên Phi đại phu, đã mấy ngày rồi không gặp, không biết đại phu có khỏe không?"
Lời nói cứ như là đã quen biết nhau rồi vậy , khiến Thiên Phi có chút tò mò . Nàng nhìn kỹ lại thì phát hiện ra đôi vợ chồng đó chính là đôi vợ chồng nàng gặp trên đường từ làng Bắc về trấn. Người phụ nữ đó là sản phụ ở trên cỗ xe ngựa dọc đường, là người mà nàng đã đỡ đẻ cho . Thiên Phi thoáng ồ lên ngạc nhiên, vui vẻ nói.
- " là Hướng Thọ đại hiệp và Hướng phu nhân đó sao ? Không ngờ nha, lại gặp ở đây, thật vinh hạnh."
Gặp lại người quen cũ khiến Thiên Phi vui vẻ , liền bước ra bàn trà mà mời khách.
- "mời quý vị ngồi vào đây , chúng ta uống ly trà rồi nói tiếp"
Đôi vợ chồng kia vui vẻ lắm , lập tức bước tới ngồi vào bàn . Thiên khi rót trà mời, rồi hỏi .
- "hai vị hôm nay đi đâu mà ghé vào đây? Đứa trẻ ở nhà có khỏe không ? Mọi chuyện tốt đẹp cả chứ?"
Hai vợ chồng thoáng nhìn nhau, mỉm cười gật đầu , liền hướng Thiên Phi mà tươi cười nói.
- " nhờ ơn của đại phu, cả nhà ba người chúng ta đều khỏe mạnh hạnh phúc , mà phụ mẫu ở nhà có cháu nối dõi tông đường cũng vui mừng khôn xiết . Những ngày qua chúng ta đang sống trong niềm vui hạnh phúc, cái mà nếu không có đại phu đây chúng ta sẽ không thể có được hạnh phúc ấy. Gia đình thật sự rất biết ơn đại phu"
Nói xong lại cúi đầu thi lễ một cách cung kính. Thiên Phi bật cười xua tay, ánh mắt vui tươi mà đáp .
- "y đức của người đại phu chính là giúp đỡ người khác, đây cũng là lý lẽ sống của những người theo đuổi nghề y . Chuyện này là lẽ hiển nhiên, không có gì quá to tát ,xin hai vị đừng quá bận lòng"
Nói xong nâng ly trà lên uống, mà hai phu phụ kia cũng nâng ly uống theo . Người vợ lúc này nhìn quanh một lượt, thấy y quán đúng là chẳng có ai cả . Lúc này hướng đại phu mà hỏi.
- " Thiên Phi đại phu, nghe nói rằng ba ngày qua chưa có một người nào vào khám chữa bệnh, không biết có phải thật hay không ? Mà tại sao lại ế ẩm đến vậy?"
Thiên Phi đang vui vẻ , nghe vậy thì thoáng thở dài . Nàng nhìn quanh một lượt rồi cảm thán.
- "Thực ra thì việc ế ẩm không chỉ đơn giản là những ngày đầu tiên chưa gầy dựng được thương hiệu , mà còn do cái trấn này quá nhiều y quán rồi . Số lượng y quán nhiều quá đã bão hòa, bệnh nhân thường vào những y quán quen thuộc với những đại phu quen thuộc, cho nên giờ khó để khởi đầu quá"
Nói xong lại thở dài cái nữa . Đôi vợ chồng kia lại thoáng nhìn nhau, suy nghĩ điều gì đó, người vợ mỉm cười nói.
- " Thực ra cũng chưa đến nỗi gọi là bão hòa . Trấn này y quán thì nhiều , nhưng những y quán khám chữa bệnh cho phụ nữ thì không có bao nhiêu . Những người đại phu kia thường không quá lắng nghe những lời của bệnh nhân nữ , mà bệnh nhân nữ khi nói những triệu chứng bệnh của mình thì cũng ngại ngùng không dám nói thẳng với đại phu . Đâm ra về cái việc khám chữa bệnh cho phụ nữ thì có lẽ Thiên Phi đại phu là một người thích hợp để tiến vào khai thác mảng này"
Nói xong thì cười tủm tỉm, mà Thiên Phi thì cũng cười qua loa . Một chút im lặng, người phụ nữ ấy lại nói tiếp.
- " thôi thì hãy để chúng ta làm khách hàng đầu tiên của đại phu vậy . Đại phu có thể khám tổng quát cho ta được không?"
Lời nói vừa xong, thì người chồng cũng gật đầu nói tiếp.
- " phải đấy . Hiền thê mới sinh nở , thân thể còn yếu . Xin đại phu khám xem, sau đó có thể kê một loại thuốc gì đó phù hợp để bồi bổ cho nàng. Tại hạ hoàn toàn ủng hộ chuyện này, xin đại phu yên tâm "
Thiên Phi bật cười ,xem ra đôi vợ chồng này tới đây để ủng hộ . Mặc dù không thấy có bệnh gì, nhưng vẫn muốn khám qua, nàng đương nhiên đón nhận tấm chân tình này. Thiên Phi liền gật đầu đồng ý.
- "được rồi. Vậy thì vào trong để ta bắt mạch nào."
Cả ba người đều mỉm cười , và thế là Thiên Phi dẫn người phụ nữ vô hành sự. Nàng đặt bàn tay của mình bắt mạch của người phụ nữ, xem xét suy ngẫm cẩn thận. Nàng cảm thấy rất ổn, khẽ giật đầu nói.
- " mạch ổn định, tất cả đều ổn cả . Không có gì đáng ngại ,xem ra sức khỏe của phu nhân rất tốt, xin phu nhân cứ yên tâm"
Nói xong lại nhìn bệnh nhân của mình mà mỉm cười gật đầu một cái, tâm trạng vui vẻ.
- " không cần phải uống thuốc đâu . Cơ thể như vậy là tốt rồi, chỉ cần về ăn uống đầy đủ là được "
Vợ chồng nghe xong nhìn nhau mỉm cười . Vị đại phu này không kê thuốc bổ, cũng không vẽ bệnh để lấy tiền, đúng là một vị đại phu tốt . Thông thường , bất cứ ai khám cái gì đại phu cũng sẽ vẽ ra một chút gì đó . Không thuốc bổ thì cũng thuốc này kia, mục đích kiếm được chút ít . Nhưng Thiên Phi đại phu bắt mạch xong thì khen sức khỏe tốt, lại không hề có ý kê thuốc hay thu tiền gì cả . Người vợ suy nghĩ gì đó , liền nói .
- "đại phu . Không giấu gì , ta thấy ngực ta có chút gì đó hơi đau cứng , phần bụng dưới lại có vẻ gì đó hơi khó chịu, xin đại phu khám qua cho."
Khám ngực và khám bụng dưới ư ? Nếu là một đại phu nam này thì người chồng có lẽ sẽ không đồng ý ,nhưng người chồng này biết rõ Thiên Phi là một người phụ nữ, cho nên khi nghe vợ mình nói muốn khám ngực và khám bụng dưới thì hoàn toàn không một chút gì đó phản đối. Người chồng suy nghĩ gì đó,lại hướng đại phu mà nói .
- "vậy ... để ta ra ngoài bàn trà ngồi uống trà cũng được "
Nói xong đứng dậy đi ra ngoài, để cho vợ mình cùng đại phu làm việc. Hướng Thọ bước ra một cách vui vẻ mà không tâm tư bất cứ điều gì.