Bạch Đạo Sư

Chương 458: Về Nhà Méc Mẹ.



Nẻo đường vạn dặm đều bắt đầu từ những bước chân đầu tiên, những bước chân trên con đường dẫn về một nơi , đó là ngôi nhà của mình . Tên công tử vừa đi vừa khóc, ấm ức trong lòng, hướng thẳng nhà và tìm người để đòi lại công đạo cho mình. Khi nó vừa về tới nhà, mẹ nó nhìn thấy nó khóc như vậy thì ngạc nhiên lắm, ngơ ngác hỏi.

- " con trai, ai làm gì con mà sao con lại trông sầu não thế kia? Nói cho mẫu thân biết, ta sẽ đứng ra làm chủ cho con "

Tên công tử vừa nghe xong đã vội bước lại , òa lên kể lễ .

- "hu hu hu... mẫu thân ơi... hôm nay cha đánh con, mẫu thân ơi...hu hu hu hu."

Bị cha đánh sao? Bà ta ngạc nhiên, vội vàng bước lại nhìn đứa con mình mà thương xót .

- "sao phụ thân lại đánh con ? Con đã làm chuyện gì sai khiến ông ấy tức giận à? Con hãy bình tĩnh lại, và nói cho ta nghe xem nào?"

Người mẹ nhẹ nhàng vỗ về con trai mình. Tên công tử lớn đầu nhưng không lớn về tâm trí, hắn gạt nước mắt mà bắt đầu lu loa .

- "mẫu thân ơi, hôm nay con vào tửu quán chơi , thấy phụ thân mới tuyển được một nhân viên nữ mới xinh đẹp thì có bước lại hỏi chuyện mấy câu. Con chỉ hỏi thăm thô chứ có làm gì đâu, ai ngờ phụ thân nhìn thấy thì từ trong bếp nhảy ra, không nói lời nào đã bay vào đánh con tới tấp. Con chỉ hỏi có mấy câu thôi mà phụ thân đã thẳng tay đánh đập, đuổi con ra khỏi tửu quán như vậy, còn cấm không cho con quay lại tửu quán nữa . Hu hu hu... mẹ ơi, nhất định mẹ phải đòi lại công bằng cho con."

Miệng lưỡi con người không mấy khi nói đúng hoàn toàn sự thật , mà một nửa sự thật lại không phải là sự thật . Rõ ràng tên công tử đã làm những chuyện dâm đãng tầm bậy, bị cha trừng phạt thích đáng, nhưng vào miệng hắn thì hắn lại là nạn nhân vô tội . Đây là một kiểu cách quá thông dụng ở xã hội loài người. Trên đời này có rất nhiều người sai hoàn toàn, nhưng vào miệng của người đó ra thì họ lại đúng hết. Chỉ có người khác sai, chứ họ không sai bao giờ. Người mẹ nghe con nói vậy thì trong đầu mơ hồ, tròn xoe mắt nhìn con trai mà hỏi .

- "cái gì ? Nhân viên mới là một người mỹ nữ xinh đẹp ư ? Tại sao ông ta tuyển nữ nhân viên mà ta không biết ? Con có chắc chắn đó là nhân viên mới không?"

Trong lòng người phụ nữ đã bắt đầu nhen nhóm lên một thứ cảm xúc gì đó, chính là cảm xúc ghen tuông và phẫn nộ . Bà ta không chỉ phẫn nộ vì con mình bị đánh , mà còn cảm thấy ghen tuông vì người chồng mình đã bảo vệ cho một cô gái xinh đẹp mà đánh con mình . Trái tim của người phụ nữ khiến bà ta không an tâm, đoán chừng trong này có ẩn tình gì đó, tâm nghi ngờ nổi lên bão tố.

Tên công tử kia thấy vậy thì lại bù lu lên, không những không dàn xếp mà còn châm dầu vô lửa , òa lên mà khóc.

- "hu hu hu... rõ ràng phụ thân với con hồ ly tinh kia có gì đó mờ ám , chứ không thể nào vì một con hồ ly tinh mà đánh con như thế này được . Con có làm gì đâu cơ chứ ? Chỉ ra hỏi chuyện mấy câu mà thôi. Vậy mà ông ấy nỡ lòng đánh đập con tàn nhẫn trước mặt bao nhiêu người , khiến con bây giờ xấu hổ không còn dám nhìn mặt ai nữa. Thưa mẫu thân ,người nhất định phải làm chủ cho con , hu hu hu."



Mượn gió bẻ măng , phun dầu vào lửa, khiến cho chuyện nhỏ xé ra to . Người mẹ nghe đến hồ ly tinh giật chồng và đánh con mình thì trong lòng căm phẫn, mắt trợn ngược lên mà quát lớn .

- " cha chả lão già thối kia , ngươi được lắm , dám to gan lắm dám giở trò vụng trộm sau lưng lão nương à ? Đã vụng trộm lại còn đánh con của lão nương nữa, tội chồng thêm tội, lão nương nhất định phải cho ngươi một trận. Lão đừng tưởng lão nương hiền mà bắt nạt, lão nương sẽ cho lão biết tay"

Trong cơn thịnh nộ của mình , tựa như bão tố cuồng phong sắp nổi lên, bà ta trừng mắt sang con trai mà ra lệnh.

- " hài nhi, mau dẫn ta tới đó , ta nhất định sẽ đòi lại công đạo cho con"

Khi mà máu hờn ghen đã dâng lên tới não, cũng là lúc con người ta mù quáng mụ mị hẳn đi , không còn biết đúng sai là gì nữa. Tên công tử khích đểu thành công được mẹ mình thì trong lòng mừng rỡ , vội vàng gật đầu lập tức .

- "được, được...chúng ta đi ngay thôi ."

Hai mẹ con liền phóng vút ra ngoài , bước đi thật nhanh, hướng thẳng đến tửu quán mà tới. Hai mẹ con bước đi hừng hực khí thế , tựa như gió cuốn mây trôi , đi tới đâu cuồng phong thịnh nộ kéo tới đó. Bọn họ vừa tới tửu quán đã dứt khoát lao vút vào bên trong , không cần suy nghĩ nhiều mà đứng giữa tửu quán trừng mắt nhìn quanh một lượt quát lên.

- "Con hồ ly tinh dám giật chồng ta đâu rồi ? Mau bước ra đây cho ta xem."

Tiếng thét của người phụ nữ đánh ghen vang vọng khắp cả tửu quán, khiến tất cả thực khách đều khựng người lại quay sang nhìn về phía bà ta, cảm nhận một điều gì đó khủng khiếp sắp tới. Tên công tử đứng bên cạnh, đưa mắt nhìn xung quanh, truy tìm đối tượng. Hắn vừa thấy Nguyệt Hằng đứng trong góc, vội chỉ tay về phía đó mà nói.

- " mẫu thân, là cô ta, chính là con hồ ly tinh đó."

Cái chỉ tay của tên công tử chỉ thẳng mặt của Nguyệt Hằng . Bà mẹ nhìn theo hướng đó , đập vào mắt là một mỹ nữ xinh đẹp với mái tóc bạch kim, đôi mắt long lanh lam nguyệt, cùng làm da trắng nõn như ánh trăng non . Thứ vẻ đẹp ấy khiến cho một người đàn bà như bà ta cũng phải cảm thấy kinh ngạc và vô cùng ghen tị, thoáng chút bất động ngỡ ngàng . Trong thoáng bất động ấy, bà ta chợt hồi tỉnh, trừng mắt quát.

- " á... thì ra là con hồ ly tinh này. Nhà ngươi dám to gan dụ dỗ chồng bà sao ? Bà phải cho ngươi biết tay."

Ớt nào mà ớt chẳng cay, gái nào mà gái chẳng hay ghen chồng? Người đàn bà ấy nhận ra sự cách biệt về nhan sắc quá lớn thì lại càng ghen tị. Ánh mắt trượt ngược, miệng sùi bọt mép, bàn tay vung lên tựa như hổ dương nanh múa vuốt lao tới. Nguyệt Hằng không hiểu chuyện gì , tròn xoe mắt ngạc nhiên, mà tên tiểu nhị bên cạnh thì run rẩy nói .

- " thôi chết rồi tiểu cô nương ơi. Bà ta là vợ của ông chủ , tức là bà chủ tửu quán này . Xem ra bà ta cho rằng cô nương với ông chủ có tình ý gì đó mà tới đây đánh ghen rồi, cô nương mau chạy đi."



Đánh ghen ư ? Tại sao lại như thế này chứ ? Nàng hoàn toàn trong sạch cơ mà. Nguyệt Hằng giật thót , hoảng sợ vô cùng , vẫn còn đang đơ người ra. Người phụ nữ kia đang lao vút về phía Nguyệt Hằng , nhe răng múa vuốt như muốn ăn tươi nuốt sống đối tượng. Ở bên cạnh, tên tiểu nhị nín thở lo lắng , hồi hộp chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra. Tất cả các quan khách tới ăn uống đều dừng mọi hoạt động lại , hướng toàn bộ ánh mắt vô sự kiện . Tưởng chừng như sẽ có một trận đánh ghen khủng khiếp, thì bất ngờ bên trong bếp có tiếng thét vang lên.

- "Mụ già điên khùng kia, đừng làm chuyện bậy bạ... mau dừng tay lại ngay..."

Tất cả mọi người bị thu hút bởi sự kiện đánh ghen chấn động, vì tiếng hét ấy mà đều quay phắt nhìn vào nơi phát ra âm thanh. Từ trong bếp, ông chủ lao vút ra với tốc độ nhanh nhất có thể , tựa như đại bàng đang lao vút tới để săn mồi. Trong phút chốc, tất cả các quan khách lại biến thành khán giả xem màn hổ và đại bàng đại chiến với nhau. Ông chủ lao vút ra ngoài , vội vàng chắn trước mặt Nguyệt Hằng, hai tay dang rộng ra che chở cho nàng. Ông ta hướng đôi mắt trợn trừng của mình về phía bà vợ mà quát lên.

- " Dừng tay lại ngay hỡi cái con mụ điên khùng kia . Hôm nay mụ bị bệnh gì mà tới đây ăn nói hàm hồ vậy hả? "

Bà vợ đang lao về phía Nguyệt Hằng, tự nhiên thấy chồng mình lấy thân che chở cho mỹ nữ xinh đẹp đấy , trong lòng lại càng hờn ghen tức giận, mụ ta chỉ tay vào giữa mặt chồng mà gào lên.

- " Lão già này, hôm nay ta bắt được quả tang lão rồi nhé! Không ngờ lão lại giấu con hồ ly tinh vào trong quán, giở trò dâm loạn. Ta đã cảm thấy ngạc nhiên và tự hỏi tại sao đêm hôm qua không thấy lão về nhà, hóa ra là ở lại đây dâm loạn với con hồ ly tinh này. Lão dám phản bội ta, TA LIỀU MẠNG VỚI LÃO... GÀO... Á..."

Bà chủ gầm lên giương móng vuốt lao vào ông chủ với tất cả sức lực của mình. Tất cả thực khách chứng kiến cảnh này đều ồ lên, hồi hộp đón xem diễn biến của sự kiện, cảm thấy tuồng này còn hay hơn là đi coi hát. Cứ tưởng rằng sẽ có một trận chiến kinh thiên động địa xảy ra trong tửu quán này, thế nhưng đời lại không như là mơ. Ông chủ nhìn nhận tình thế đang rất là nóng bỏng , thì lại muốn xoa dịu đi mọi chuyện. Ông ta lao tới ôm chầm lấy bà chủ và khống chế bà ta, đồng thời đưa tay bịt miệng vợ rồi thì thầm .

- " Này mụ già ngu dốt, đầu óc giản đơn. Mụ mau theo ta vào trong phòng, ta nói nhỏ cho mụ nghe chuyện này để mà thông đầu óc lên"

Tay kẹp cổ, tay bịt miệng, mồm thì thầm vào tai vợ, ông chủ kéo vợ mình đi thẳng vào trong phòng trước con mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người xung quanh. Tên công tử kia thì há hốc mồm ngạc nhiên, lần đầu tiên hắn thấy cha kẹp cổ lôi mẹ đi một cách thô bạo như vậy. Trong khi khuôn mặt của tên công tử ấy trở nên đần thối đi, thì những người thực khách tới dùng bữa bắt đầu xì sầm bàn tán.

- "Sao lại kỳ lạ vậy, lão chủ quán hôm nay ăn phải cài gì mà dám bật lại vợ cơ chứ? Đây là lần đầu tiên ta thấy lão dám mạnh tay như vậy đấy."

- " Phải đó ,phải đó . Lão chủ quán trước đây chỉ là một người dân lao động bình thường. Lão may mắn được con gái của phú hộ để ý, mà phú hộ cũng vì yêu quý con người siêng năng của hắn mà gả con gái cho. Không những vậy, vì là con gái duy nhất nên phú hộ để hắn ở rể, cho kế thừa gia sản . Chính vì như vậy, cho nên bản thân hắn rất là kính trọng vợ mình. Sao bây giờ lại dám sinh lòng khác, đem yêu thương một tiểu cô nương mà thô bạo với vợ mình như thế chứ? Thật sự rất là bất ngờ à nha!"

- " Không sai, chính là như vậy . Không lẽ có tuổi rồi lại hồi xuân, nảy sinh tình yêu ngoài ý muốn , đem lòng yêu nữ nhân kia mà dám quay sang bật lại vợ ư ? điều này có thật là như thế không, hay còn điều gì đó khác?"

Những tiếng bàn tán sôi nổi của người dân cứ thế vang lên , ồn ào cả một quán , khiến cho mọi người đều vô cùng hứng thú mà theo dõi. Riêng tên công tử thì lúc này mặt cắt không còn giọt máu , cảm thấy lo lắng sợ hãi lắm. Hắn nhìn vào căn phòng đóng kín kia, không biết cha hắn lôi mẹ hắn vào trong phòng rồi đóng kín cửa lại , không biết làm chuyện gì trong đó . Hắn lúc này thực sự lo lắng cho sự an toàn của mẹ mình, không còn để ý đến điều gì nữa.