Lục Tấn Ngạo trở cô đến trường rồi kết thúc bằng cái hôn tạm biệt, Lan Hương đã bước xuống xe đi vào trong trường vẫn giữ cái nhìn đến cô. Thấy bóng lưng gầy khuất dần hắn chậm rãi khởi động xe mới dời đi.
...
Cảnh trời tối tại biệt thự vùng ngoại ô của hắn và cô
Hắn tiến chiếc xe phiên bản mới nhất vào ga-ra
"Sao không bật đèn?"
Cả căn biệt thự tối đen dù là một ngọn đèn nhỏ không có nấy như chìm trong cảnh trời tối của khí lạnh toát khi về đêm
Hắn cảm thấy lạ, nếu là mọi ngày đúng giờ về nhà đã thấy sáng sủa của chiếc biệt thự rộng lớn
Vẫn còn thiếu bóng đáng của ai đó
Hắn cố gắng tin rằng cô gái bé bỏng của mình đang ở trong nhà chỉ là cô đang làm gì đó hoặc cúp điện
Lục Tấn Ngạo bước dài nhanh đôi chân của mình vào trong sảnh biệt thự
Như vẻ ngoài cả sảnh chính tối tăm đến ngay cả không khí trong đây cũng lạnh lẽo thấu xương là sao?
Như thiếu đi cô gái đó vẻ ấm áp tràn đầy hạnh phúc như tan biến
Hắn vừa nhấc điện thoại gọi cho Lan Hương vừa liên tục điên cuồng tìm bóng dáng của cô khắp mọi căn phòng
Thế rồi, kết quả để lại là sự lặng im không có một âm thanh phản hồi nào mặc cho sự kêu gọi thảm thiết của hắn
Vội vã đi tìm người, thâm tâm hắn đã cảm nhận được sự bất an nào đó mà sắp đến được lí giải
Việc liên lạc qua điện thoại cũng không thành, tìm cô không thấy bóng đáng khiến cho hắn hoang mang tột độ đến lo lắng
Lục Tấn Ngạo tìm mọi ngóc ngách của biệt thự, lòng sôi như lửa đốt
Tâm trạng hắn giống y hệt khung cảnh đen mịt lúc này không có lấy chút ánh sáng
Có lẽ việc tìm người không có khiến cho hắn quên luôn việc phải thắp sáng cho căn phòng tối om
Hắn xám mặt nắm tay thành quyền móng tay đâm mạnh vào da thịt đến đỏ lòe, ý nghĩ đầu tiên của hắn chính là gã ta đã gây ra
Còn chút bình tĩnh cuối cùng hắn dùng để gọi cho người của mình chia nhau phân phối ra tìm
"Các người mà không tìm được cô ấy thì đi chết hết đi... trong đêm nay không thấy người đâu kể cả ngày mai đùng hòng nhìn thấy ánh sáng"
Hắn gầm trong điện thoại, ánh mắt đỏ tươi bao quanh đồng tử
"Vâng... đã nghe lệnh thưa ngài.." Người nghe máy run bần bật suýt không giữ nổi chiếc điện thoại đang cầm
Lục Tấn Ngạo dùng nắm đấm mạnh vào tường nhằm chút ít tức giận
Chắc chắn là do gã ta làm. Hắn nghĩ
Điên hết tiết hắn hung hăng đá những vật cản trở trước mặt mình, tông dốc tốc độ nhanh nhất phóng con xe thể thao đi siêu êm
Trời tối tại con đường quốc lộ rộng lớn
Hắn không chút thừa đi giữa lòng đường vượt bao nhiêu cái đèn đỏ để phi chiếc xe nhanh nhất đi kiếm Lan Hương
Hắn sẽ không giữ nổi nước mắt nếu không trang bị cho mình đủ gương mặt lạnh
Giống như một con dã thú không có nhân cách nó chỉ biết dùng sức bình sinh để vồ vập nấy con mồi tươi ngon mà lạnh lẽo không chút lưu tình gì về đồng loại
Đi quá tốc độ của đoạn đường dài hắn vẫn không biết bao lâu sẽ đến nơi và dừng lại nhìn liếc khắp mọi lẻo đường, chiếc tai nghe đang dùng để gọi điện đến đám thuộc hạ
"Soát cả thành phố H, tìm định vị của số điện thoại của gã ta" Hắn giao việc cho cả một nhóm người chuyên về hacked
Kết thúc cuộc gọi lại đến một số khác gọi đến hắn không chút chần chừ mà bấm nghe
"Nhanh như vậy đã nóng ruột mày coi đi con phụ nữ của mày đang nằm trong tay tao láo nháo tao đưa nó về tây thiên... mày cũng không thể sống thiếu nó được hay tao cũng giúp chúng mày cùng đoàn tụ trên trời luôn nhẩy...haha?" Gã Hoàng Nhân cười nham hiểm qua màn hình điện thoại
Ngay cả chất giọng của gã cũng thấy kinh tởm rồi có thể giết mạng người như trở bàn tay thì đằng sau gã là một gia thế khủng
Nếu cho rằng gã Hoàng Nhân đã chết trong một cái trượt chân té xuống núi sâu thì đã lầm. Có tiền mà dùng nó để cứu lấy tính mạng của gã đàn ông đang dùng việc báo thù với hắn
Cái bản mặt của hắn hiện tại đang xám không thể xám hơn, máu điên chảy lên não
Đúng quá mà hắn chắn chắn gã ta đứng sau mọi chuyện
"Mày muốn gì?" Hắn giữ thái độ lạnh lái xe, nói
"Cái ngày đó mọi chuyện còn chưa xong đâu. Mày biết không con nhỏ đó nó đang hôn mê bất nhân sự ở hang ổ của tao. Nếu như mày muốn cứu nó an toàn thì một mình cùng với tay không đến gặp tao"
Gã ta nêu điều kiện để thả người
Cúp máy máu sôi sùng sục hắn vậy mà buông lỏng cảnh giác cho là mình đã bảo vệ chặt được cô rồi thì ra còn có sơ hở để dễ lọt tay vào gã
Hoàng Nhân gửi vị trí hiện tại của mình cùng kèm theo câu đe dọa với tính mạng của cô
"Mày có động tĩnh gì tao biết hết nên đừng có làm bậy"
Lục Tấn Ngạo nhếch mép biểu cảm trên mặt không rõ là cười hay gì