Cô thực sự giận hắn, giận có nguyên do không phải tự nhiên ghen giận chuyện không đâu,
lại khiến cho cô càng nghĩ càng tức dễ chóng dây vào dòng suy nghĩ lan man khó tránh khỏi điều tiêu cực.
Ngồi dậy thẩn người nghĩ ngợi cũng đã nửa tiếng hơn thời gian bây giờ trời chập sáng, ngày hôm qua quả thực khiến cô trắn trọc rất nhiều,
sớm đã dặn lòng khỏi phải nghĩ nhiều chi cho mệt mỏi nhưng theo dòng suy nghĩ cứ mãi quẩn quanh trong đầu cô khó có thể ngủ ngon giấc mà cái bộ dạng ngủ ngon của hắn khiến cô như chọc tiết
Cố gắng bình tâm lại không để một ý nghĩ nào có thể xuất hiện nữa cô đã mệt nhoài,
đôi mắt mệt mỏi ủ rũ đang nhắc nhớ cô cần ngủ đủ giấc để tốt cho bé con trong bụng.
Hai mắt nhắm lại như cuốn vào sâu giấc ngủ trong chốc lát cuốn trong màu đen cô mệt mỏi mà ngủ đi chẳng còn quan tâm đến nghĩ suy điều gì
Bình minh bên ngoài cửa sổ lên cao, bầu trời tươi tắn soi sáng qua khung cửa sổ,
Ngọn gió thổi mát lạnh xuyên khẽ vào trong căn phòng lướt qua tấm màn gió bay nhè nhẹ.
Làn gió nhẹ nhàng sượt qua hàng lông mi đen thẳng đều của cô như dịu nhẹ vỗ về thân thể mệt nhoài vì ngủ không đủ giấc.
Đến sáng rất nhanh, cô cảm nhận được ánh sáng chiều vào mắt mình và cả ngọn gió kia đang gọi cô thức giấc.
Đang rất êm đềm chìm vào giấc mơ đẹp cộng thêm ngày hôm qua thức khuya trằn trọc nên lúc này tâm cô rất rõ ràng không muốn thức dậy sớm, cơ thể cô khẽ nghiêng người để tránh đi ánh sáng chiếu vào mắt rất khó ngủ,
khi nãy còn chìm vào giấc mơ đẹp như cổ tích đến sau cùng âm thanh khẽ cũng không che giấu được đôi tai thính của cô
Cảm giác trên trán như có ai động vào nên phần chân mày cau lại tỏ vẻ khó chịu, ý muốn nhắc người gây rối giấc ngủ ngon của mình mau biến đi đừng cản trở nghỉ ngơi
"Vợ ở nhà ngoan chồng đi làm đây.." Câu nói muốn giữ thế này lâu không nỡ xa cô mấy nhưng cũng còn nhiều việc đang chờ giải quyết nên phải tạm biệt vợ yêu rồi.
Hắn hai giây trước kết thúc nụ hôn buổi sáng dành cho vợ lòng hưng phấn vui vẻ mong chờ biểu hiện của vợ cũng sẽ hạnh phúc khi được đón nhận nụ hôn lãng mạn hắn dành
Nhưng điều hắn nghĩ nào có như ý muốn cô còn thấy trong mơ kẻ gây phiền phức vẫn không chịu đi còn ngưng đọng chân lại là muốn làm gì?
Cô thầm mắng người đó hãy tránh ra không nên trêu chọc nàng ta khi ngủ, nỡ để cô thức giấc ngang mất ngon như ngọn gió đó và ánh sáng thì không xong đâu
Như trưng ra vẻ mặt rõ ràng đó hắn cũng không vui khi thấy cô cau mày tỏ vẻ khó chịu,
Hắn thật ra muốn lãng mạn với vợ tí đã không được cho nên hơi ngây người nhìn cô lúc ngủ như vậy
Qua giây ngắn không còn cảm giác người đó gây phiền cô đã dãn mày khuôn mặt an yên ngủ chìm giấc muộn
Lục Tấn Ngạo hơi khó hiểu một chút nên vẫn còn đứng chân lại hai tay khoanh trước ngực tìm lí do lấp đầy sự khó hiểu trong lòng,
Qua hồi lâu nghe thấy bước chân hắn thẳng tiến ra cửa mới để lại khung cảnh trong đây yên lặng chỉ còn hơi thở đều đều của cô rất khẽ tiếng
Cánh cửa cạch nhẹ hắn không muốn cô thức giấc, qua có tìm hiểu thì bà bầu nên ngủ nhiều hơn hẳn hắn biết điều không dám thức vợ sớm
Để cô vợ trong phòng ngủ yên lành là thế hắn mới yên tâm đi công việc trên công ty cũng nhắc kĩ qua người làm phải chú ý nhiều đến vợ hăn,
khi nào thức thì phải bữa sáng đủ sẵn sàng nên người làm cũng theo đó mà làm.
Hắn cũng chấm dứt luôn công việc cô đang làm dở để đảm bảo cô một sức khỏe tôi không nên lo nhiều về công việc chi cho căng thẳng
Chuyện là thế, một phần trong đó cô giận hắn không cho phép cô làm việc dù cho hắn có nói là không công việc nhiều giao cho cô trọng trách lớn gánh không nổi thì ngoan ngoãn ở nhà tịnh dưỡng thai nhi thì hơn
Bị cấm cản là thế cô cũng chỉ có câu cửa miệng luôn nói ra với chồng: "Em vẫn còn dư sức mà"
Được lại chỉ cái lắc đầu cứng của hắn ý định đã quyết khó thay đổi.
Cô bị hắn không cho làm việc thì ở nhà suốt đều thấy chán thành ra như người ru rú trong nhà có khi bị người khác nghĩ cô mang bầu nên sinh ra trầm cảm cũng nên
Một ngày thời gian biểu không thì dùng bữa rồi lại ngồi coi truyền hình đến qua lại cũng phát chán ngấy, đã bảo vợ rảnh vợ chồng chia sẻ công việc thì bị hắn mắng dữ luôn
Quá khổ mà không biết sống sao đây chẳng nhẽ đến hết thời kì mang thai cô sẽ hoàn toàn mất việc làm do chồng cũng như ông chủ cấm cản
Bác sĩ có bảo thai kì mang đến ba mươi mốt tuần đến ba ba thì mới ở nhà tịnh dưỡng thai thôi,
hắn mà lại cấm cô luôn ác ôn ghê nghĩ lại hắn đang hạn chế quyền tự do của cô như muốn nhốt cô trong căn biệt
thự suốt ngày,
đi đâu làm gì thì chỉ cần xem cam cũng quan sát được nhất cử nhất động ở nhà, muốn ra ngoài cũng cần hắn gật đầu hay phải duyệt qua mới được thả rông
Hừ thật là hắn đang nhốt cô trong lồng chim đấy à thật đáng ghét mà,
Trước và sau lúc kết hôn cũng nhốt người ta cùng như một có khác gì đâu chứ?
It ra cũng cho cô ra ngoài hóng gió, chơi cho khỏe đi lại nhiều cũng tốt đây lại chỉ ở nhà đến con đường cụt của biệt thự cũng khám qua hết rồi,
đến bao giờ lão chồng đó mới chịu thả cho cô ra ngoài hòa hợp với khung cảnh xanh đây hả trong nhà tuy rộng nhưng quá ngột ngạt rồi.