Anh vặn mở vòi hoa sen, nước ấm chảy xuống làm ướt hai người họ. Quần lụa mỏng màu trắng dính sát vào cơ thể của Vân Du, mơ hồ có thể thấy được da thịt trắng nõn mềm mại.
Chu Tử Ninh cởi áo cô, cổ áo mở rộng được kéo xuống dọc theo cánh tay cô làm lộ ra bộ ngực căng tròn no đủ. Bầu ngực mềm mại kề sát với lồng ngực rắn chắc của chàng trai, hạt châu hồng phấn chà nhẹ lên cơ ngực của anh.
Hung khí của anh rất hùng vĩ, màu sắc phấn nộn nhưng nổi đầy gân xanh tàn bạo, mỗi một giây đều không ngừng cọ vào vách tường thịt mẫn cảm của cô.
Cả người Vân Du bám lên người anh, cô vịn hai tay lên vai thiếu niên, chân nhỏ kẹp chặt vòng eo săn chắc.
Nhụy hoa non mềm bị ép nuốt gậy th*t to lớn vào, hoa dịch óng ánh ngọt ngào từ từ trào ra.
“Gọi ông xã.” Chu Tử Ninh nói khẽ bên tai cô, âm thanh trầm thấp nặng nề, mang từ tính khiến người nghe xúc động.
Cả người Vân Du không còn một chút sức lực, cô mềm mại rên rỉ vào tai chàng trai khiến cho ai đó dục hỏa bộc phát.
Anh cố gắng nén lại sự bồn chồn trong lòng mà rút gậy th*t ra, sau đó chen vào tách mị thịt đang sưng đỏ lên, cọ cọ vào âm vật. Mật hoa chảy tí tách từ miệng huyệt, cái lỗ mở ra một cách thèm khát.
“Không gọi thì không được ăn đâu.” Đồng tử màu nâu nhạt của anh khóa chặt hình bóng cô.
Cô ngẩng cổ lên, nước ấm liên tục xối lên người cô khiến lý trí của cô mờ mịt đi không ít.
“Ông xã….” Cô gái nhỏ giọng nghẹn ngào rồi chôn khuôn mặt nhỏ nhắn vào lồng ngực nóng hừng hực của thiếu niên. Nhiệt độ trên người anh nóng bỏng hệt như bàn ủi khiến cả người cô đều muốn tan chảy.
“Anh đây, bà xã” Anh nâng cặp mông trắng ngần của cô lên, bàn tay mò vào quần lót ướt đẫm, dùng sức xoa nắn lấy thịt mềm. Thịt trong tay vừa nhẵn nhụi vừa có độ đàn hồi tốt khiến anh lưu luyến không dứt ra được. Anh tách hai phiến mông của cô ra, ngón tay với khớp xương rõ ràng khuấy động bộ lông mềm của cô.
“Ngứa……” Cô thốt lên bí bách.
“Còn cái này thì sao?” Gậy th*t đâm vào hoa huy*t nhỏ, cắm sâu vào trong như muốn xuyên vào cô triệt để.
Anh cố tình gây sự giật vài sợi lông ra. Tay vừa mở ra thì nước đã làm trôi đi.
“Nếu lần sau em còn như vậy thì hình phạt sẽ không phải là loại này nữa đâu.” Cơn giận của Chu Tử Ninh cuối cùng cũng lắng xuống. Anh cúi đầu ngậm đôi môi đỏ mềm của thiếu nữ. Đầu lưỡi chen vào tách mở hàm răng cô ra, thăm dò đi vào.
“A—-” Miệng nhỏ của Vân Du khẽ mở ra, lưỡi nhỏ của cô bị anh tóm được. Nước bọt ngọt dịu đều chảy qua miệng anh. Yết hầu cậu chuyển động, nuốt vào miệng.
Gò má của Vân Du ửng hồng, đôi mắt ngập nước không giấu nổi thẹn thùng.
“A!” Bị đặt xuống mặt đất làm cô kinh ngạc thốt lên. Cơ thể dựa vào thành bồn tắm lạnh lẽo.
Anh quỳ xuống, ép hai chân của cô sao cho đầu gối chạm vào nhũ thịt. Trọng lượng cả người của anh đều đặt lên người cô nên vật kia càng tiến vào cô sâu hơn.
Hai cẳng chân nhỏ nhắn dính vào nhau, hai bên thịt hồng bao bọc một cây gậy đang ra vào không ngừng.
“Ông xã….Sâu quá.” Sâu đến nỗi làm tâm can cô muốn run rẩy cả lên.
“Không sao đâu. Sau này em sẽ quen.” Anh hôn lên khóe mắt của cô. Hàng lông mi của cô gái nhẹ nhàng run lên, mềm mại khiến người ta đau lòng.