Vân Du chống người ngồi dậy, hai chân vắt ngang người anh.
Chu Tử Ninh vuốt ve vòng eo thon nhỏ của cô, dịu dàng nói: “Nào, ngồi xuống đây rồi anh cho em.”
Một tay cô vịn bờ vai anh, một tay nắm chặt phần gốc gậy th*t rồi nhắm giữa hoa huy*t cắm vào. Cơ thể chậm rãi ghì xuống, quy đ*u màu hồng tách thịt mềm ra rồi chôn sâu vào miệng huyệt. Huyệt quá nhỏ đến mức mép thịt mềm bị quy đ*u đẩy rộng gần như trong suốt. Huyệt nhỏ tiếp tục nuốt vào, từ từ ngậm toàn bộ gậy th*t.
“Bà xã, em tuyệt quá.” Đầu lưỡi trơn ướt của anh len vào vành tai của cô nhẹ nhàng mơn trớn.
Dương v*t to dài trở nên vô cùng cứng rắn trong hoa huy*t, quy dầu chặn ở miệng tử cung. Bụng dưới căng trướng khó chịu, Vân Du hơi ưỡn người lên.
Gân xanh trên gậy th*t cọ xát vào thịt mềm quyến rũ của vách động, cô yêu kiều rên lên khe khẽ.
“Anh vào đây.” Cánh tay vứng chắc mạnh mẽ của Chu Tử Ninh ghì chặt cô. Bầu ngực trắng sữa kề sát đồng phục của anh, hạt đậu đỏ nhỏ cọ xát trên huy hiệu Nhất Trung.
Anh gần như nằm nhoài trên cơ thể cô, bờ mông tuyết trắng vểnh cao, vòng eo rắn rỏi tạo lực mạnh mẽ đẩy vào, mỗi lần đều cắm vào rút ra tận gốc.
Hoa dịch phun như suối xối ướt gậy th*t rồi dọc theo nơi kết hợp của hai người chảy xuống hòn trứng lớn như quả lê.
Tay nhỏ của Vân Du lần vào cổ áo nhẹ nhàng đùa bỡn hạt đậu trước ngực anh.
Hô hấp của anh dần vỡ vụn, anh thở hơi nóng bên tai cô: “Muốn làm gì đấy?” Động tác trước ngực khiến lòng anh nhộn nhạo.
“Thử một chút thôi.” Vân Du nghiêng mặt ngậm lấy yết hầu nhô lên của anh.
Khi anh nuốt xuống, yết hầu trong miệng cô nhấp nhô, hơi thở nóng bỏng nặng nề của chàng trai phả lên đỉnh đầu cô.
“Hôm nay em sao vậy?” Tay anh vuốt ve qua lại vòng eo duyên dáng, trứng lớn ở thân dưới liên tục va đập vào miệng huyệt mềm mại phát ra tiếng nước bì bạch.
“Em có sao đâu.” Cô ậm ờ nói.
Chu Tử Ninh nắm bả vai cô, con ngươi sâu hút như khóa cô vào trong đó: “Có chuyện, em không lừa được anh đâu.”
Anh ấy quá thông minh, hoặc có lẽ do khả năng diễn xuất của cô quá vụng về, nhưng cô vẫn không dám nói ra.
“Du Du, anh gây rắc rối cho em à?” Môi Chu Tử Ninh mơn trớn môi mềm của cô.
Vân Du quay sang ôm chặt vai anh. Tay anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc đen dài của cô, nơi bả vai dường như có cảm giác lạnh lẽo truyền đến.
“Sao vậy?” Anh căng thẳng không thôi, chẳng lẽ mấy ngày trước bức bách cô quá nên mới khiến cô tổn thương?
“Em thích anh… thích đến nỗi một chút khó chịu của anh em cũng để tâm. Nhưng em lại quá ngốc nghếch nên mới làm hỏng mọi chuyện. Em rất sợ…” Cô nức nở không dứt, bả vai nhè nhẹ run rẩy khiến người ta vô cùng đau lòng.
“Du Du, ông xã ở đây yêuem.” Chu Tử Ninh rút ra cắm vào liên tục.
“Đừng sợ, bên phía ba anh sẽ đi nói, anh chỉ không thích em che giấu anh.” Anh dịu dàng hôn lên tóc cô.
“Lấy anh nhé, năm sau chúng ta kết hôn, ông xã sẽ mãi mãi ở bên em.” Chóp mũi anh nhẹ cọ vành tai khiến cô vừa nhột vừa ngứa.
“Nhưng em đã làm chuyện tổn thương anh…” Vân Du ngơ ngẩn nói, khóe mắt vẫn còn ánh nước long lanh đọng lại.
“À, chuyện nãy hả. Mặc dù giận gần chết nhưng ai bảo em là vợ anh chứ, chỉ có thể tha thứ cho em thôi.”
“Vậy nên em làm gì anh cũng sẽ tha thứ?”
Bàn tay Chu Tử Ninh vừa vỗ mạnh lại cầm chặt lấy cặp mông trắng bóc, nhiệt độ lòng bàn tay nóng bỏng ghê người.
“Vậy phải xem là chuyện gì. Nếu em dám làm tình với người đàn ông khác thì hãy đợi anh trừng phạt đi!” Anh nghiêm mặt nói.
Vân Du nín khóc mỉm cười, tay không ngừng lau nước mắt trên mặt.
“Không đâu.” Cô chống người dậy, cả cơ thể lắc lư, huyệt nhỏ phun ra nuốt vào gậy th*t cứng rắn tựa sắt.
Bầu vú trắng nõn nhấp nhô như sóng trào cọ xát vào đồng phục của chàng trai.
Chu Tử Ninh giật bỏ đồng phục vướng víu ra, cởi cả áo phông trên người, anh vẫn thích cảm giác lõa thể ôm nhau như vậy hơn. Đôi gò bồng mềm mại ép lên vòm ngực cường tráng của anh, hai chân mịn màng cọ xát cặp đùi rắn chắc.
“Nào, há miệng.” Anh giữ lấy gáy cô ngậm lấy đôi môi anh đào, chiếc lưỡi uyển chuyển như rắn chiếm thành đoạt đất trong miệng cô.
“Ưm…” Cô không thể nói chuyện, chỉ có thể ậm ờ rên rỉ.
Tay anh trượt xuống dưới nâng mông cô, gân xanh trên hai tay nổi rõ. Chu Tử Ninh thúc đẩy điên cuồng, gậy th*t liên tục cắm vào hang động bí mật.
“Ưm… ưm ah…” Vân Du hét toáng lên, nhưng những tiếng la đều bị anh nuốt vào miệng.
Hoa huy*t co rút khiến cô lên đỉnh, anh tiến công không ngừng, hoa huy*t mẫn cảm liên tục thất thủ, dòng suối trơn ướt tràn ra khỏi miệng huyệt thấm ướt đẫm cả bao da dưới ghế ngồi.
Xe lắc lư dữ dội phát ra những âm thanh nặng nề. Vân Du phải vịn chỗ tựa của ghế xe mới ổn định được chính mình.
Cuối cùng thì quá trình cắm rút cuồng nhiệt mà hung hãn cũng im bặt dừng lại.
Quy đ*u to lớn chặn ngay miệng huyệt phun ra tinh d*ch nóng bỏng. Mắt mã co rút mấy lần rồi ngừng bắn, khó khăn lắm mới nuốt trở lại.