Bạn Trai Tôi Là Mèo – Nam Nguyệt Tích

Chương 47: Nhà bên 2 (H)



“Haizz, làm sao đây, hôm nay anh không muốn?” Chu Tử Ninh bày vẻ mặt oan ức vô tội nói.

“Anh gạt em.” Vân Du ôm eo anh, cơ thể nhẹ nhàng lắc lư, hoa huy*t nhỏ khuấy động gậy th*t từ trên xuống dưới.

“Thật sự không gạt em, hôm nay anh không muốn làm gì cả.” Chu Tử Ninh vén mái tóc đen cô lên khẽ vuốt trái tai nhỏ nói. Ánh mắt anh xảo quyệt như ánh lưu ly của mắt mèo.

“Đến vậy rồi mà anh còn nói với em rằng không muốn làm gì?” Vân Du thất vọng nói.

“Vậy em muốn anh thế nào? Nói cho ông xã, anh giúp em.” Anh ôm cô vào lòng nhìn thẳng mắt cô.

“Thì…cứ như bình thường thôi.” Vân Du khó khăn mở miệng, loại chuyện này còn cần phải nói ra ư?

“Là gì? Bình thường chúng ta làm rất nhiều chuyện?”

Biết rõ anh đang trêu chọc mình nhưng cô vẫn phải thuận theo anh nói: “Chính là… làm tình đó!”

“Ồ? Làm tình là gì? Là dương v*t của anh cắm trong cái miệng nhỏ của em à?” Chu Tử Ninh nhíu mày.

“Ừm…”

“Đã ở bên trong rồi? Em không có cảm giác gì à? Chu Tử Ninh nhẹ nhàng giật eo, gậy th*t nóng bỏng đâm vào hoa huy*t một chút.

“Ừm…” Vân Du mặt mũi đỏ bừng, anh đúng là quá phóng đãng.

Em đâm vào rồi, sau đó thì sao hở chị?” Anh phả hơi thở nóng hổi vào tai cô.

“Nào có nhiều sau đó như thế! Anh cố tình đùa bỡn em!” Cô giận dỗi nói. “Đúng rồi, anh chơi đùa em đấy.” Anh thản nhiên thừa nhận. “Anh chỉ muốn nhìn dáng vẻ đáng yêu muốn mà không được của em.”

Hoa huy*t nhỏ liên tục run rẩy như đang mong cầu một cuộc yêu sung sướng. Cô vô cùng khó chịu, gấp đến mức sắp khóc lên: “Anh động một chút đi, xin anh đấy được không?”

“Hừm, để anh suy nghĩ kĩ đã.” Anh cau mày im lặng ba giây.

“Được rồi, suy nghĩ kĩ rồi.” Anh ôm cô lên giường, ghì chặt chân cô điên cuồng ra vào.

Giường kê ngay sát tấm gương, cô vừa nghiêng mặt là có thể nhìn thấy thân dưới trần trụi không ngừng cắm rút của chàng trai đang đè lên đôi chân thon trắng, bờ mông anh căng cứng tráng kiện, túi trứng nặng nề lắc lư, mật hoa thấm ướt túi trứng khiến giữa chân hai người ướt dầm dề.

“Đẹp không?” Chu Tử Ninh quay đầu thưởng thức cử động của hai người trong gương.

“Ừm.”

“Du Du, phải biết cách thưởng thức chồng mình.” Anh dịch sang một chút để cô nhìn rõ gậy th*t to lớn khi ẩn khi hiện đang cắm trong huyệt nhỏ.

“Miệng nhỏ nhẵn bóng cắn nuốt gậy của chồng có phải rất tuyệt không?” Từ lâu anh đã muốn lắp một cái gương để có thể ngắm nhìn cơ thể mềm mại trắng tuyết dưới thân mình từ trên xuống dưới. Cảnh sắc đep, cô cũng đẹp.

“Có phải em muốn chồng làm chết em không?” Giọng nói của anh mang theo sự mập mờ khiến người ta sa vào trong đó.

“Phải.” Cô lưu luyến cảm giác giao hòa này, dù cho có những lúc thân thể cực kì muốn trốn tránh nhưng cô vẫn muốn anh.

“Có muốn nhìn anh bắn tinh không?” Chu Tử Ninh nói mê hoặc. “Muốn.”

“Vậy ông xã bắn cho em.” Anh tăng nhanh tốc độ cắm rút, điên cuồng năm phút khiến giường cũng như bị anh lắc thành từng mảnh. Anh bỗng nhíu chặt mày mạnh mẽ cắm đến chỗ sâu nhất rồi bắn thật nhiều tinh d*ch vào.

Chu Tử Ninh nhanh chóng rút ra ngồi phía sau cô để cô nhìn mình trong gương, anh tách chân cô rồi dùng hai tay nâng một chân lên. Hoa tâm lõa lồ, cửa hang không kịp khép chặt có thể nhìn thấy vách tường mềm mại bên trong, một dòng tinh d*ch trắng sữa men theo â/m đ/ế của cô từ từ chảy ra. “Bắn tinh có đẹp không? Anh hỏi.

“Đ…đẹp…”