Cơ hội tốt như vậy, chỉ cần mười ngón tay ngọt ngào đan vào nhau làm sao được, đây không phải là rất lãng phí hay sao?
Sau dịp này chắc gì còn dịp nào như thế này nữa .
Thiên Qúy nhẹ nhàng nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé mềm mại của Dao Dao, sau đó cẩn thận đùa nghịch từng ngón tay.
Cuối cùng nhẹ nhàng viết lên mu bàn tay:
Dao Nhi, anh thích em.
Thiên Qúy, tôi cũng thích anh.
Dao nhi, chúng ta kết hôn đi.
Thiên Qúy, tôi sẽ sinh cho anh một con khỉ con.
Bạn học Thiên Qúy chơi tự sướng vô cùng vui vẻ.
Không ngờ Dao Dao tựa vào một bàn tay ngọc khác bên cửa sổ xe đang chậm rãi nắm chặt lại.
Ngay khi Dao Dao sắp nhịn không được tính quay qua bên cạnh cho một một quyền .
Lớp trưởng Phương Giai ngồi ở hàng ghế đầu đột nhiên đứng lên, xoay người lớn tiếng nói với các bạn cùng lớp trong xe: "Các bạn cùng lớp gọi các bạn đang ngủ bên cạnh, chúng ta sắp đến đích, mọi người thu dọn đồ đạc một chút, chuẩn bị xuống xe." ”
Bạn học Thiên Qúy lúc này đang đắm chìm trong thế giới tự hào xinh đẹp của mình không thể tự kiềm chế.
Đột nhiên bị Phương Giai lớn tiếng nói chuyện nhảy dựng lên, móng tay theo bản năng cào vào mu bàn tay mềm mại của Dao Dao.
Thôi chết !
Thiên Qúy vội thu tay về, ngồi nghiêm chỉnh, nhìn thẳng về phía trước.
Cô ấy... Chắc là sẽ không phát hiện ra, phải không?
Ừm, khẳng định sẽ không, đều ngủ thiếp đi làm sao có thể phát hiện được, Thiên Qúy ở trong lòng an ủi mình.
Một giây sau, Dao Dao bên cạnh đột nhiên ngồi dậy, sau đó tháo nút tai bịt mắt, quay đầu nhìn về phía Thiên Qúy bên cạnh.
Tim Thiên Qúy trong nháy mắt đập nhanh hơn không ít, ra vẻ trấn định nói: "Giáo sư , ngài tỉnh rồi à? Vừa lúc sắp tới , cô thu dọn đồ đạc một chút. ”
"Chuyện gì đang xảy ra ở đây?" Dao Dao giơ mu bàn tay lên, ý bảo Thiên Qúy.
Trên mu bàn tay có một vết trầy xước màu đỏ rõ ràng thập phần bắt mắt.
Thiên Qúy: "..." Tôi có thể nói không biết không.
Bất quá anh vừa rồi cũng không dùng sức a, làm sao có thể lưu lại vết trầy xước rõ ràng như vậy a.
Người phụ nữ này có làn da mềm mại như vậy không?
Mà có mịn màng hay không hiện tại không quan trọng, quan trọng là trước tiên bảo vệ mạng chó của mình.
"Không phải sắp tới địa phương rồi sao, tôi chỉ muốn chạm vào tay cô đánh thức cô dậy, bất quá vừa rồi chiếc xe này đột nhiên xóc nảy một chút, tôi không cẩn thận liền đem tay cô cào trúng, thực xin lỗi a, giáo sư." Thiên Qúy vẻ mặt thành khẩn nói, biểu tình mang theo vài phần áy náy.
Giả vờ rất giống như vậy.
Dao Dao nhàn nhạt nhìn Thiên Qúy một cái, quay đầu không để ý tới anh nữa.
Thật dễ dàng để nói dối?
Thật sự dễ lừa gạt cái búa, giáo sư chúng ta dễ dàng bị lừa như vậy sao, phỏng chừng cô ta lười phản ứng với mình .
Bất quá cũng rất tốt, bảo vệ cái mạng chó an toàn .
Rất nhanh, xe buýt xuyên qua cửa lớn bằng đá khắc bốn chữ lớn của Kính Hồ sơn trang, đi vào bên trong sơn trang.
Mọi người trong nháy mắt đã bị cảnh sắc xinh đẹp của sơn trang hấp dẫn.
Bên phải của xe buýt là một hồ nước khổng lồ có hình bầu dục.
Nước hồ trong suốt, gió nhẹ nhàng lướt qua làn sóng xanh gợn sóng.
Phía bắc hồ nước là núi xanh cao thấp không đồng nhất, liên miên không dứt.
Giữa non nước bổ sung cho nhau, rất đẹp, làm cho người ta có một loại cảm giác sảng khoái thoải mái.
Xe buýt tiếp tục hướng sơn trang mở ra, rất nhanh, sơn trang xuất hiện trước mắt mọi người.
Toàn bộ trang trại là phong cách kiến trúc bằng gỗ dân gian, trang trí cổ kính và tự nhiên, khác với xi măng cốt thép trong thành phố, có một ý nghĩa thế giới thiên đường.
Xe buýt dừng lại ở cổng trang trại, mọi người xuống xe có trật tự.
Bởi vì tuần lễ vàng 11 vừa qua, cho nên hiện tại người đến sơn trang du ngoạn cũng không nhiều lắm.
"Đến rồi giáo sư, cô đi trước." Thiên Qúy thập phần lễ phép đứng dậy đứng ở lối đi, bảo Dao Dao xuống xe trước.
Bất quá giáo sư chúng ta nhìn anh một cái, đi ra khỏi chỗ ngồi, xoay người giơ tay lên mở giá để hành lý trên nóc xe.
"Ta giúp cô lấy." Thiên Qúy nhanh tay lẹ mắt, lấy vali nhỏ của Dao Dao ra khỏi giá để hành lý.
Đừng nói cái vali này nhìn không lớn, nhưng thật đúng là rất nặng, sẽ không giống như lần trước lại chứa nửa vali sách chứ?
Đừng hỏi sao anh lại biết vì nói ra sẽ toàn là nước mắt.
Lần trước ở trong nhà anh, khi Dao Dao lấy giáo án từ trong vali ,anh thấy rõ ràng, thật sự rõ ràng.
"Mọi người ở chỗ này chờ một chút, ta đi lấy chìa khóa phòng cho mọi người, sau đó mọi người cất hành lý xong, sau đó trở lại nơi này tập hợp, chuẩn bị ăn cơm trưa." Phương Giai đứng trước đội ngũ lớn tiếng nói.
Môi trường sơn trang là thực sự tốt, nhưng xa cũng thực sự xa, tám giờ sáng xuất phát, bây giờ gần mười một giờ, trực tiếp ăn trưa.
Vài phút sau, lớp trưởng Phương Giai trở về với một đống chìa khóa, sau đó bắt đầu phân phối phòng.
Hai người một gian, dựa theo an bài trước đó, Thiên Qúy cùng Lục Chi Ngang một gian.
Nhưng vì số lượng nam sinh chính xác là 33, có một người được ở phòng riêng.
Mà người may mắn này chính là bạn học Hàn Phong của chúng ta, đừng nhìn bạn học Hàn chúng ta mặt đen, nhưng vận khí này thật sự tốt, quả thực có thể gọi là con cưng của vận khí.
Tất cả các bạn nam trong nhóm WeChat lắc xắc xắc, lắc đến hai loại bỏ, lắc đến đơn ở lại vào vòng tiếp theo.
Mà bạn học Hàn của chúng ta thật sự lắc hơn mười vòng, giết chết tất cả đối thủ cạnh tranh, cuối cùng thành công lên ngôi.
Đây có phải là lợi ích đặc biệt của một độc thân?
Trách không được ván đầu tiên anh bị loại , thì ra đây đều là bị giáo chúng ta ảnh hưởng.
Đúng lúc này, Chu Tử Kỳ đột nhiên đi về phía Thiên Qúy.
Đi tới trước mặt Dao Dao, đưa cho nàng một cái chìa khóa phòng, sau đó tiến đến bên tai Dao Dao, trên mặt mang theo vài phần nhỏ giọng nói: "Dao Dao đêm nay ta muốn ở với Chí Viễn nhà ta, ngươi trước tiên tự mình ở một đêm, bất quá nếu ngươi một mình cảm thấy tịch mịch khó nhịn..."
Thiên Qúy tuy rằng cách hai người có chút khoảng cách, nhưng từ nhỏ đã thông tai thông minh anh vẫn nghe bảy tám phần, trên trán trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến.
Tuần này cố vấn lớn lén lút không trung thực như vậy sao?
Kỳ thật nếu như có thể, Thiên Qúy thật muốn bây giờ xen vào một câu.
Mặc dù anh gọi Thiên Qúy, nhưng giỏi giải sầu nhất, cam đoan sẽ để cho tiểu tỷ tỷ cả đêm không còn cô đơn tịch mịch.
Chẳng bao lâu chìa khóa đã được phân phối.
Đừng nói chìa khóa này còn rất cổ xưa, tương tự như loại chìa khóa bằng đồng kiểu cũ, phía sau chìa khóa còn treo một tấm bảng gỗ màu đỏ, trên đó khắc số phòng và chữ Kính Hồ sơn trang.
Sau đó mọi người bắt đầu tìm kiếm phòng riêng của mình, Thiên Qúy đem chìa khóa ném cho Lục Chi Ngang, liền đi tới trước mặt Dao Dao, bày tỏ long thành kính.
"Giáo sư , tôi giúp cô mang hành lý đến phòng trước đi." Bạn học Thiên Qúy thái độ cung kính, cực kỳ giống học sinh tốt đối đãi với giáo viên.
"Dao Dao kia ta đi trước a." Chu Tử Kỳ nháy mắt về phía Mục Dao, sau đó xoay người rời đi.
Thiên Qúy: "..."
Bị mù.
"đưa vali cho ta."
"Được rồi, giáo sư ." Thiên Qúy ngoài miệng nói, trên tay lại không có bất kỳ ý tứ muốn giao ra vali.
Quay đầu liếc nhìn bốn phía, xác định không có ai chú ý tới nơi này.
Vì thế nhanh chóng vươn tay, đoạt lấy chìa khóa trong tay Dao Dao.
"giáo sư kia cô đi theo ta là được rồi, ta tìm đồ vật lợi hại nhất." Thiên Qúy cúi đầu nhìn số phòng trên chìa khóa, kéo vali đi về phía sơn trang.
Dao Dao nhìn Thiên Qúy đi trước, cất chân dài đi theo.
Hai phút sau, bạn học Thiên Qúy phát huy trí thông minh của mình, thành công không phụ sự kỳ vọng tìm được phòng Dao Dao.
Số phòng 505, nơi này không có tầng , tất cả đều là nhà gỗ, vậy chỉ có thể là hàng thứ năm, sau đó là phòng thứ năm.
Phỏng chừng đổi lại là một kẻ ngốc cũng có thể tìm được.
Thiên Qúy đặt vali bên cạnh, lấy chìa khóa cắm vào trong lỗ khóa.
Sau đó vặn sang phải, không mở.
Ngươi xem tính tình tiểu bạo của tôi, Thiên Qúy bắt đầu điên cuồng thao tác, vặn trái, vặn phải, vặn phải, vặn trái.
Vẫn không mở.
Thiên Qúy vươn tay lau mồ hôi trên trán: "Giáo sư chờ một chút, khóa cửa này nhất định là đã lâu không sửa, tôi lập tức có thể mở ra. ”
Dao Dao nhìn thoáng qua Thiên Qúy, tiến lên một bước, cầm lấy chìa khóa từ trong tay Thiên Qúy, cầm lấy tấm bảng gỗ phía sau, lật xem một chút.
Sau đó cắm lại chìa khóa vào lỗ khóa, vặn vài vòng sang phải, sau đó vặn lại nửa vòng về phía trước,
Cạch , một tiếng lò xo vang lên, Dao Dao nhẹ nhàng kéo tay nắm cửa, cửa mở ra.
Dao Dao cất chân dài nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn Thiên Qúy một cái, trực tiếp đi vào trong phòng
Để lại Thiên Qúy một mình đứng trước gió long lọng thổi.