Băng Thanh Thần Đế

Chương 239: Chương </span></span>239



"Ca ca, ta thật muốn quay về. Nhưng ta muốn ca ca cứu giúp Mộc Thụ thúc thúc. Uyên Ương tỷ tỷ. Yêu thú xấu tính, muốn giết chết Mộc Thụ thúc thúc."

Lăng Thần nghi hoặc? Cũng minh bạch ý tứ, thân thể cúi xuống, đưa tay trái xoa xoa đầu nữ hài tử: "Hảo ca ca biết, ca ca giúp mộc thụ thúc thúc!'

Lăng Thần ôm lấy nữ hài tử trên tay, nhìn Mộc Thụ cao mười mấy mét: "Ta giúp các ngươi!"

Mộc Thụ nghe vậy, thân thể đại thụ run rẩy: "Đa tạ các ngươi." Uyên Ương cũng vỗ cánh: "Các ngươi đồng ý, nghỉ ngơi a. Trời cũng tối muộn."

"Ngày mai ta đưa ngươi đưa các ngươi, xem chúng ta tộc nhân!" Lăng Thần gật đầu, Hoa Vũ, Lưu Vân các nàng đều theo ý Lăng Thần.

Không có ý kiến.

Lăng Thần kiếm nơi nghỉ chân, Lưu Vân, Hoa Vũ hai nàng dựa vào Lăng Thần mà ngủ, Lăng Thần hắn đã thả xuống tiểu nữ hài, nàng rời đi.

Còn không ngừng nói: "Ca Ca, cảm tạ ngươi!" Nữ hài tử cười nói với hắn, làm hắn Lăng Thần quyết định giúp Mộc Thụ.

Tiểu nữ hài hoạt bát đáng yêu hài tử. Cũng giống như Lăng Thanh, mỗi tội rằng nàng có thể di chuyển linh hoạt, không như Lăng Thanh.

Nếu như Lăng Thanh cũng như vậy thể lực, hắn sư muội ít nhất vẫn hoạt bát như vậy. Lăng Thần nhắm mắt, hắn là tu luyện bên cạnh hắn hai nữ nhân mới là ngủ.

Mộc Thụ dừng lại, hắn rễ cắm xuống đất mà không có di chuyển. Uyên Ương mẫu chim, thu hồi đôi cánh, nhảy vào trong Mộc Thụ đầu cành cây um tùm lá.

Là nàng tổ, khoanh tròn người lại ngủ. Lăng Thần tâm tình tu luyện, vẫn không ngừng cùng sư tôn giao hảo.

"Sư tôn, Mộc Thụ tộc nhân ở đây, chính là bên dưới này đỉnh núi sao?" Lăng Thần cảnh giới không đủ cao, cảnh giới dò xét nơi đây vật.

Sư tôn Lăng Thần gật đầu: "Ở đây, không có đầu yêu thú nào đáng ngại, chúng ta có thể dễ dàng giải quyết! Nhưng phía nam, cực đông giá rét khu vực!"

"Cảnh giới có một thứ, mà yêu thú đang muốn hồi sinh." Lăng Thần: "Hóa ra như vậy, đám yêu thú. Muốn giết chết tiểu hài tử bắt lấy tiểu hài tử!"

"Là muốn thức tỉnh đầu, mạnh mẽ cảnh giới mà người nhắc tới." Sư tôn Lăng Thần gật đầu: "Hảo!"

Lăng Thần nhắm mắt, minh tưởng tu luyện. Cũng coi như bảo trì, cảnh giác.

Sáng sớm hôm sau.

Lăng Thần cả đêm không ngủ, tâm tình vẫn ổn thỏa. Không có gì đáng ngại, hắn muốn đứng dậy, định dương tay nhớ tới bên cạnh còn hai nữ tử.

Đang ngồi dựa hắn đây, Lăng Thần bỗng nhiên cảm nhận được một thân thể nữa? Lăng Thần quay đầu lại là nữ hài tử hôm qua.

Bên trong sân nhỏ, bên cạnh là trồng rau, quả, cách vực thẳm không xa là Mộc Thụ, Lăng Thần hắn cũng cách xa vực thẳm.

Lăng Thần bên cạnh là một bàn đá ghế, tay trái hắn là Lưu Vân, tay phải là Hoa Vũ hai tay nắm chặt hắn tay.

Hai nàng ngủ vẻ mặt thật khả ái, đáng tiếc các nàng coi hắn là đạo lữ. Hoa Vũ là có thể tiến thêm một bước, trở thành chân chính hắn lão bà.

Lưu Vân nàng lại khác, nàng tích cách không ổn định. Hắn cũng không thể để nàng ưu thích hắn thêm một điểm, vẫn duy trì đạo lữ tình cảm.

Hoa Vũ là do hắn truyền thụ nàng quá nhiều, không đúng đây đều là sư tôn công lao, mà nàng lại không ưu thích sư tôn mà là thích ta.

Lăng Thần đắc ý cười: "Sao muội thức dậy sớm? Muội nói nhỏ a, hai tỷ tỷ đang ngủ." tiểu nữ hài ôm lấy Lăng Thần lưng gật đầu.

Nữ hài tử đứng dậy, bước đến trước mắt Lăng Thần ôm lấy hắn: "Ca ca, ta muốn theo ngươi tu luyện có hay không hảo?"

Lăng Thần cũng không vì nàng ngu ngốc câu hỏi, mà tươi cười nhìn nàng: "Tiểu hài tử, không nên quá tiếp xúc tu luyện. Sư muội ngươi nên quay về nhà!"

Tiểu hài tử cúi đầu: "Nhà ta đã không còn." Lăng Thần hiếu kỳ: "Còn ngươi phụ mẫu?" Tiểu nữ hài lắc đầu: "Cũng như vậy, ta người thân thiết chỉ có gia gia."

Chưa đợi Lăng Thần hỏi thêm, tiểu nữ hài ngước đầu nhỏ nhìn chăm chú ánh mắt Lăng Thần: "Gia Gia đã mất được bốn tháng, mà ta."

"Không còn người thân thiết, mà ta nhìn ca ca thật sự rất quen. Nên ta muốn đi theo ca ca."

Lăng Thần suy nghĩ, nhìn nàng tư chất không có, thánh thể cũng không. Chỉ một thân phàm nhân, mà thôi. Mà hắn nhìn qua nàng, cũng là tiểu nữ hài đầu tiên.

Để nàng theo gánh nặng rất lớn, mà để nàng lại một mình. Tâm tình hắn lại bất ổn, bỗng cánh tay hắn Hoa Vũ, Lưu Vân run nhẹ.

"Lăng Thần, mang theo nàng a, ta thích đáng yêu như vậy nữ hài tử!" Hoa Vũ, Lưu Vân đồng loạt nói ra, hai nàng nhìn tiểu nữ hài ưu thích cực điểm.

"Lăng Thần chúng ta có thể nhận nàng làm hài tử, về sao nàng gọi ta là mẫu thân, gọi ngươi là phụ thân, nhìn thật hảo." Hoa Vũ mắt sáng nói ra.

Lăng Thần tê, Hoa Vũ ngươi còn có như vậy sở thích, Lăng Thần sư tôn: "Theo ý nàng a, ngươi là đại nam nhân, nữ hài tử ưu thích việc."

"Ngươi cũng không nên từ chối nàng?" Lăng Thần trầm tư hồi lâu gật đầu: "Hảo." hắn nhìn tiểu hài tử, bản thân gọi sư muội, nàng gọi hắn ca ca.

Hắn gọi nàng sư muội là điều hiển nhiên: "Về sau ngươi có thể theo ta." Nữ hài tử không ngốc, nghe được Hoa Vũ nói, cùng với Lăng Thần ca ca trước mắt.

Cũng không ngốc, nàng biết bản thân có được phụ mẫu mạnh mẽ, tuy hai người nhận nuôi nàng. Có hay không đánh nàng.

Nhưng nàng chỉ cần, hai vị không đúng ca ca là có hai nữ tử theo sau. Ca ca thật không hổ là soái nam nhân.

Không đúng là phụ thân, nàng ôm chặt Lăng Thần: "Phụ Thân, Mẫu Thân!" Nữ hài tử ôm lấy Lăng Thần cảm nhận hai người nhiệt độ cơ thể!

Lăng Thần cười cười, hắn như vậy mà có thêm hài tử. Lăng Thần ôm chặt ba người, như vậy ấm áp cảnh tượng.

Lăng Thần quyết, sẽ không để như vậy cảnh tượng vỡ vụn, quyết bảo vệ nàng, bảo vệ cảnh đẹp này.

Mộc Thụ mở mắt, thấy Lăng Thần ôm chặt nữ hài tử: "Nhân tộc tu sĩ, ta không biết ngươi tên?"

Lăng Thần nghe vậy cúi đầu: "Thất lễ,tại hạ gọi Lăng Thần." Mộc Thụ gật đầu: "Gọi ta Mộc Thụ liền tốt, chúng ta yêu thú, ít có tên đều là tên chúng ta yêu thú mà đặt."

Uyên Ương trên đầu Mộc Thụ mở mắt bay lên cao, kêu rống một tiếng: "Đúng vậy, ta gọi Uyên Ương chính là ta tên yêu thú, mà các ngươi tu sĩ biết."

Lăng Thần gật đầu, Mộc Thụ hắn gốc cắm xuống đất nhổ ra di chuyển. Lăng Thần ôm lấy nữ hài tử, sau lưng hắn là dưới mười nam hài tử, do một đầu yêu thú chăm non.

Lăng Thần vừa đi vừa hỏi nữ hài tử: "Hài tử, ngươi tên là gì nha?" nữ hài tử trên tay Lăng Thần lắc đầu: "Ta không có tên, gia gia đều gọi ta là Cà Rốt."

"Đây là thôn trang, chúng ta gọi tên hài tử, không thể đặt tên, nếu như phụ mẫu chết không thể đặt."

Lăng Thần minh bạch: "Vậy về sau, ngươi gọi, ngươi gọi..." Lăng Thần bế tắc, về khoảng đặt tên, hắn cũng bí: "Sư tôn, ngươi biết sao?"

Sư tôn Lăng Thần giống như hắn: "Ngươi hỏi ta cái rắm, đây là ngươi hài tử, không nên hỏi ta."

Lăng Thần không hỏi nhiều, suy nghĩ tên đặt cho nàng, cùng với hắn đầu tiên tên gia tộc.