Hồng Vũ Hưng thấy người mình thích đã ra về cũng không còn hứng thú. Ra tới xe anh thấy phía xa xa có vài kẻ nhìn ngó xung quanh. Lại gần anh tá hoả thấy dưới đất chỗ xe mình đậu có vết máu kéo lê một đoạn. Đi ra sau xe, anh hốt hoảng thấy Khả Ni đang chân trần chảy máu.
Khả Ni giật mình sợ hãi, nhìn thấy Hồng Vũ Hưng thấy nhẹ lòng đi vài phần. Dù Hồng Bang Hội cũng rất máu mặt trong giới hắc bang nhưng không hiểu sao cô lại không nghi ngờ hay phòng bị đối phương, thậm chí có chút tin tưởng.
- suỵt
Khả Ni đưa tay lên ra hiệu, Hồng Vũ Hưng nhìn mấy kẻ áo đen khi nãy, đoán được tình hình, vội vã dìu cô, anh nói nhỏ:
- Vào xe tôi!
Khả Ni khập khiễng để anh đỡ mình vào xe, chân cô toe tua máu chảy dính cả vào váy. Khi cô chuẩn bị ngồi vào xe, một kẻ đã phát hiện ra, hắn nhắm bắn rất chuẩn, không trúng Hồng Vũ Hưng đứng sát đó mà trúng vào bả vai cô.
Hồng Vũ Hưng rút súng sau lưng quần, anh bắn hai phát, mỗi phát trúng một người.
Khả Ni dù gì cũng là phụ nữ, lại lần đầu bị truy đuổi ráo riết như vậy, dĩ nhiên không trụ được, gục ngã trong vũng máu trước cửa xe. Trước khi ngất đi, cô chỉ kịp nghe thấy tiếng gọi:
- Khả Ni, Khả Ni...
Vậy mà người cô nghĩ tới trước khi bất tỉnh lại là hình ảnh Hoắc Long của mình.
***
Hoắc Long ở nước ngoài nghe tin vợ mất tích, ngay lập tức cùng Mạc Nguyên về trong đêm.
Đêm đó, đại bản doanh Hoắc Liên Bang tấp nập xe đi ra đi vào, ai cũng khẩn trương. Những dòng xe màu đen hắc ám đang truy lùng mọi ngả đường trong thành phố. Hoắc Long cùng Mạc Nguyên lái trực thăng đậu trên nóc của toà nhà trụ sở, đám đàn em xếp hàng hai bên chào hai lão đại của tổ chức.
Mạc Nguyên ở đại bản doanh chỉ huy người đi tìm tung tích của Khả Ni, Vu Thần cùng Phan Anh cũng gấp rút có mặt. Hoắc Long cùng Bách Tùng đích thân tới hiện trường.
Tới hầm, nhìn cảnh máu me bê bết, lại thấy đôi giày cao gót và súng mình tặng vợ bị bỏ lại, Hoắc Long điên tiết đấm mạnh vào tường, tay anh rỉ máu nhưng không thấy đau, lòng đang sốt vó lo cho người phụ nữ của mình.
Một thuộc hạ cầm một chiếc đồng hồ tới báo cáo:
- Lão đại, chúng tôi phát hiện cái này.
Hoắc Long nhíu mày nhìn chiếc đồng hồ sang trọng. Đây là ....
- Gọi Hân Nghiên, điều tra người mua chiếc đồng hồ đấu giá 5 triệu USD. Ngayyyyyyy!
Hoắc Long gầm lên đáng sợ, Bách Tùng vội vã rút điện thoại cho Hân Nghiên. Dù trời chưa sáng nhưng cô bắt máy rất nhanh, không quá 2 tiếng chuông.
Do đấu giá giấu mặt, nhiều khách hàng còn mượn danh nghĩa người khác để tham gia nên Hân Nghiên mất chút thời gian tìm hiểu. Đến khi tìm được chính xác người sở hữu chiếc đồng hồ có giá kỷ lục, cô kinh ngạc không thôi.
Bách Tùng nhíu mày, nhìn sang Hoắc Long:
- Là Hồng Vũ Hưng!
- Tới Hồng gia!
Một đoàn xe rất uy phong kéo đến vây kín cổng trước sau của Hồng gia. Hoắc Long cả đoạn đường im ắng suy nghĩ, có khi nào Hồng Bang Hội này đã nổi lòng tham muốn cầm trịch giới hắc bang?
Sáng sớm Hồng lão gia đã hoảng hốt khi được báo có khách, lại còn là Hoắc Long. Ông đích thân ra cổng, thấy Hoắc Long và rất đông thuộc hạ, tay còn đang vuốt vuốt một khẩu súng, rõ ràng không có thiện ý.
- Nay có chuyện gì mà Hoắc thiếu lại đích thân rồng tới nhà tôm thế này?
- Hồng Vũ Hưng đâu?
- Cậu tìm con trai tôi làm gì?
- Con trai ông đang giữ vợ tôi, chủ mẫu Hoắc Liên Bang.
Hồng lão vô cùng kinh sợ, lúc này một người làm tới báo:
- Thưa lão gia, đêm qua cậu chủ không về ạ!
Hoắc Long càng thêm chắc chắn với phán đoán của mình. Lúc này Hồng Thư Kỳ nghe tin cũng chạy tới. Cô hơn tuổi Hoắc Long nên không ngần ngại lên tiếng.
- Hoắc Long, cậu sáng sớm kéo người tới nhà tôi đe doạ, thật không biết nể mặt người khác. Nhà tôi thật sự không giữ vợ cậu, đến gặp còn chưa gặp qua.
- Hồng Vũ Hưng thì có rồi. Không giao cô ấy ra nhanh, tôi sẽ cho nổ tung Hồng gia, đảm bảo gạch không còn nổi một viên nguyên vẹn.
Hồng lão hốt hoảng:
- Có gì từ từ, cậu bình tĩnh, tôi nhất định làm rõ chuyện này. Gọi ngay cho thằng Hưng cho ta.
Thư Kỳ cay cú lấy điện thoại ra gọi cho Vũ Hưng.
- Em có giữ vợ Hoắc Long không, cậu ta đang ở đây........đe...doạ...