Vài ngày sau đó khi mọi thử lại bình yên như thường lệ. Buổi sáng ngày cuối xuân ánh nắng ấm áp len lỏi qua tấm màn cửa sổ chiếu vào phòng ngủ của đôi vợ chồng trẻ. Vương Nguyên tỉnh dậy vươn vai một cái rồi bước xuống cậu nhìn bên cạnh không thấy anh. Chắc là anh đã đi làm rồi. Cậu mặc bộ đồng phục trường Diamond. Chải tóc gọn gàng rồi bước xuống dưới. Thấy anh ngồi xem tin tức trên sofa Vương Nguyên vội chạy lại "Tuấn Khải. Chào buổi sáng" Vương Tuấn Khải bỏ tách cà phê xuống. Ngoắc ngoắc"Lại đây."
"Hửm ?" Vương Nguyên khó hiểu bước lại anh đưa tay kéo cậu ngồi xuống bên cạnh một tay đưa lên giữ chặt đầu cậu anh dịu dàng hôn lên cánh môi anh đào của Vương Nguyên "Chào buổi sáng." Lời ngon ngọt biến mất trên khóe môi.
Khuôn mặt nhỏ bé của Vương Nguyên chợt đỏ ửng. Dạo này anh rất thích hôn cậu, mỗi lần gặp anh là cậu lại bị anh hôn đến mức tim như muốn nhảy vọt ra ngoài. Thấy cậu ngồi thẫn thờ Vương Tuấn Khải nhéo mạnh bên má trắng nộn của Vương Nguyên "Á...a...anh làm cái gì vậy ! Đau lắm đó !" Vương Nguyên đưa tay xoa xoa ai oán nói.
"Bị anh hôn đến nỗi mơ màng luôn sao ?" Vương Tuấn Khải cười trêu chọc.
"Không...không có. Anh đừng có mà ảo tưởng."
"Vậy sao ?" Anh cười tà tiến đến gần cậu Vương Nguyên vội lùi lại.
"Anh muốn làm gì ? Em..em phải đi học đó."
"Không cần đi học cũng được."
"Anh...không được làm càn..." Cậu đưa tay đẩy anh khuôn mặt đỏ bừng.
"Sáng sớm hôm nay công ty Âu Thức do Chu Tổng Chu Hiểu Minh đứng đầu đã tuyên bố phá sản. Theo như lời Chu tổng nói : Thì ông đã bị hãm hại có người đứng đằng sau bày trò. Nhưng nguồn tin được biết thì do ông làm ăn bị thua lỗ cổ phiếu giảm nhanh chóng các cổ đông đầu tư vào tập đoàn Âu Thức đồng loạt rút ra và đặc biệt Chu Hiểu Minh còn đã trốn thuế nhiều năm kinh doanh bất động sản phi pháp .. Hiện tại Chu tổng đã bị cảnh sát bắt giữ niêm phong tài sản vợ và con gái tên là Chu..."
*Bíp... Vương Tuấn Khải tắt ti vi kéo cậu đứng dậy "Không cần phải xem đi ăn sáng."
"Vâng !"
Sau khi dùng bữa sáng xong Vương Tuấn Khải đưa Vương Nguyên đến trường. Hôm nay anh đặc biệt có chuẩn bị bữa sáng cho cậu đựng trong hộp cơm bằng nhựa cao cấp hình trái dâu dài. Vương Nguyên tươi tắn đi vào lớp. Cơm của anh làm chắc chắn sẽ rất ngon ....
*Cạch.... Mở cửa bước vào. Vương Nguyên liền thấy bằng hữu mới làm quen vẫy tay lại cậu híp mắt tươi cười bước tới.
"Chào cậu." Uất Mỹ Linh cũng vui vẻ nói . Cậu ngồi xuống chỗ lấy sách vở để gọn trong hộc bàn.
"Nè nè cậu biết gì chưa. Tập đoàn của Chu Tuyết Kỳ vừa mới phá sản rồi đó." Doãn Thinh Thinh chợt lên tiếng.
"Phá sản sao ?"
"Ừ ! Là tập đoàn Âu Thức Chu Tuyết Kỳ và mẹ cậu ta đã bỏ trốn rồi." Doãn Thinh Thinh say sưa nói Vương Nguyên có chút bất ngờ thì ra công ty lúc sáng cậu xem ti vi là của Chu Tuyết Kỳ nghe nói đó là một tập đoàn cũng khá lớn vậy mà chỉ phá sản trong vòng 1 đêm... Nghĩ đến đó cậu chợt nhớ tới công ty của Vương Tuấn Khải cũng là một tập đoàn lớn mạnh cậu lo sợ có khi nào sẽ giống như tập đoàn Âu Thức. Đang mơ màng suy nghĩ chợt có tiếng nói trầm bổng vang lên "Nguyên Nguyên..."
Cậu ngước mắt nhìn là Âu Văn Tịnh ?
"Có...chuyện gì sao ?"
"Người hôm trước là ai vậy ?" Âu Văn Tịnh lạnh giọng hỏi. "Anh ấy là chồng chưa cưới của tôi." hắn nghe câu trả lời của cậu, khuôn mặt tối sầm lại. Cách trả lời rất dứt khoát. "Hình như em chỉ mới 17tuổi. Còn anh ta hình như đã hơn 25."
"Phải nhưng...đó không phải là vấn đề."
"Chỉ là chồng chưa cưới thì không sao. Vương Nguyên chiều hôm nay tôi sẽ tuyên bố với anh ta. Tôi...sẽ cướp em." Hắn thản nhiên nói khuôn mặt vô cùng nghiêm túc không một chút bỡn cợt.