Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 156: - Lão Ngoan Đồng



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 172: Tôi bắt đầu Rock n Roll  

             Hào quang lớn như vậy, cộng thêm sắc đẹp vốn có. Hơn nữa còn từng lên tham gia chương trình trên TV, khiến cho cô vừa bước chân vào ngành nghề này lập tức liền phát hỏa. Chỉ qua thời gian một tháng, lập tức trở thành chị cả trong làng streamer.  

             Mà khán giả thích xem cô trực tiếp, ngoại trừ việc thích nghe cô ca hát ngắm vẻ đẹp của cô. Còn là vì cô ấy không bao giờ nhận làm quảng cáo, cũng không nhận những đồng tiền bẩn kia. Đây quả thật là một cô gái rất đặc biệt.  

             Hiện tại, khi cô nói là muốn dừng livestream, đa phần mưa đạn bình luận chủ yếu là nói cô nghỉ ngơi cho thật tốt. Có thể thấy được, cô rất được mọi người yêu mến.  

             Thế nhưng cũng không thiếu người yêu cầu cô hát một số bài hát, mà trong đó tần suất xuất hiện nhiều nhất chính là hai cái tên bài hát Hương cây lúa và Tôi bắt đầu Rock n Roll.  

             “Đây là bài hát gì?” nhìn thấy mưa đạn bình luận không ngừng lóe lên tên bài hát, cô cố gắng nhớ lại một chút. Dường như cô chừng từng nghe qua hai bài hát này nha!  

             Mang theo sự hiếu kỳ, cô lập tức mở điện thoại lướt tìm một chút. Kết quả là khi vừa tìm, bất ngờ cô nhìn thấy bài hát này vậy mà đều nằm trên top từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất. Một bài thì nằm ở vị trí thứ 2, một bài thì ở vị trí thứ 4. Hơn nữa, nó còn không ngừng gia tăng, tra cứu một chút cô lập tức phát hiện hai bài hát này là từ trong phòng chat livestream truyền tới.  

             Mà phòng livestream này cũng là do một cô gái cũng khá nổi tiếng, cô gái này là một streamer thôn quê. Hôm nay các cô đi câu ếch xanh, kế tiếp là khi ở trong nhà một người bạn được nghe hai bài hát này.  

             Nhìn xem thông tin giới thiệu của cô gái này, cô lập tức ở trên mạng bắt đầu tìm kiếm video ngắn.  

             Mà đoạn video ngắn này ở trên mạng đều sắp làm nên một trận sôi nổi, đương nhiên rất dễ tìm thấy.  

             Khi cô nhìn thấy hình ảnh Cổ Dục ôm guitar ngồi ở trên ghế nằm, cô đầu tiên là sững sờ. Bởi vì gương mặt của Cổ Dục đối với cô rất có ấn tượng.  

             Cô nhớ rõ trước đó mình có nhìn thấy video của một người săn lợn rừng, dường như cũng là do cô gái này gửi lên. Mà nhân vật chính trong đó, là người đang ngồi ở đó ôm guitar, Cổ Dục.  

             “Chẳng lẽ người này không chỉ đánh nhau lợi hại, còn biết đàn guitar sao?” thấy được như vậy, cô lập tức hiếu kỳ mở ra video. Tiếp đó, một đoạn giai điệu dễ nghe truyền ra, giống như từ trong một bức tranh truyền đến.  

             Dù sao cũng là dùng điện thoại để ghi lại, âm thanh cũng không được quá tốt. Thế nhưng không biết bởi vì cái gì mà khi vừa nghe đến khúc dạo đầu, trong lòng cô lại trở nên bình tĩnh.  

             Mà vào lúc này, Cổ Dục đang ôm guitar cũng chậm rãi mở miệng…  

             “Ở trên đời này, nếu như sợ nhiều lời phàn nàn.”  

             “Vấp ngã, cũng không dám tiếp tục tiến về phía trước.”  

             “Vì cái gì? Vì sao người lại yếu đuối như vậy, sao lại sa ngã như thế?”  

             Nghe Cổ Dục hát lên, giống như là hắn đang kể chuyện xưa kèm thêm âm thanh và giai điệu. Cô lập tức hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra với mình, đúng vậy! Người sống ở trên đời đều không thể tránh khỏi áp lực, cha mẹ chờ mong, ánh mắt bạn bè, lời nói người đời, tất cả đều là từng cái cây từng cọng rơm đặt ở trên lưng lạc đà, cảm giác như vậy thật sự rất ngột ngạt…  

  Thế nhưng hết thảy chuyện này, khi đến đoạn điệp khúc trong nháy mắt lập tức thay đổi.  

             Khi trên màn hình phát ra lời Cổ Dục hát.  

             “Còn nhớ, người nói nhà là tòa thành duy nhất.”  

             “Theo hương lúa, dòng sông vẫn mãi trôi.”  

             “Khẽ cười, khi còn thơ bé tôi đã biết…”  

             Nghe được đoạn ca từ này, khiến cô nhớ lại bản thân lúc nhỏ từng đi đến nông thôn, ở trong nhà của ông bà ngoại chơi đùa. Lúc đó không có loại cảm giác buồn rầu lo lắng, có lúc thật sự muốn trở lại thời còn thơ bé.  

             Trong vô thức, khóe miệng của cô lập tức giương lên nụ cười vui vẻ, mà khi nhìn thấy nụ cười của cô. Trong phòng livestream có không ít người trong lòng lập tức có tiếng kêu lộp bộp.  

             Bởi vì hôm nay sau khi bài hát này phát hỏa, Cổ Dục ở trên mạng lập tức giết ra một mảnh. Trong nháy mắt có thêm không ít fan cuồng, ở trên mạng cơ hồ mỗi cái video trong bình luận đều sẽ có người ghi: Anh trai nhỏ! Tôi muốn sinh cho anh con khỉ.  

             Mà khi nhìn thấy gương mặt tươi cười của cô, bọn họ lập tức rầu rĩ. Chẳng lẽ bảo tàng nữ thần của bọn họ cũng bị luân hãm rồi sao…  

             Thế nhưng bọn họ lo nghĩ cũng không có ý  nghĩa gì. Bởi vì lúc này Tuyết Trắng Mùa Xuân đã hoàn toàn hướng vào camera, sau khi bài hát Hương cây lúa kết thúc. Lúc này cô cảm thấy hốc mắt của mình có chút ẩm ướt, không biết là bởi vì cái gì vậy mà cô lại có chút hoài niệm cuộc sống điền viên trong truyền thuyết.  

             Tuy nhiên, dường như ngay lập tức đã nghe được bài hát thứ hai Tôi bắt đầu Rock n Roll vang lên, trong nháy mắt nó lập tức chọc thủng cảm giác vừa rồi trong lòng cô.  

             Bài hát này thật là quá châm biếm, quá buồn cười hơn nữa còn cực kỳ tẩy não.  

             Trong lúc cảm thấy bài hát này rất biết phá tâm trạng người nghe, đồng thời cô cũng hết sức hiếu kỳ. Cô hiếu kỳ chính là mặc dù bài hát thứ hai này rất hài hước, thế nhưng không thể nghi ngờ một điều. Nếu bài hát này được phổ biến rộng ra, chắc chắn sẽ được mọi người ủng hộ. Trước mắt, không thể nghi ngờ chính là Hương cây lúa chính là một bài hát chất lượng trong chất lượng.  

             Thế nhưng để cho cô khiếp sợ chính là giọng hát và ngữ điệu của Cổ Dục cực kỳ biến ảo, trình độ và ca kỹ như vậy khiến cô có cảm giác mình bị dìm chết trong nháy mắt. Cho dù là giáo viên của mình cũng chưa chắc có thực lực như thế này, nghĩ tới đây cô cũng cảm thấy rất tò mò với cái người tên Cổ Dục này.  

chapter content