Bất Hủ Thần Vương

Chương 170: Hai tháng thời hạn, bảy đoạn linh trúc



Nhậm Thương Khung chăm chú đọc. Càng đọc càng hứng thú dạt dào, Thiên Trạch Dị Văn Lục thật sự rất hấp dẫn.

Mở rộng tầm mắt, tuyệt đối là mở rộng tầm mắt! Đến canh ba, Nhậm Thương Khung mới phục hồi tinh thần lại, đem điển tịch dày đặc bỏ xuống, duỗi lưng mỏi một cái.

- Đúng là kiệt tác.

Nhậm Thương Khung vạn phần cảm khái:

- Kiếp trước, ta quả thực là ếch ngồi đáy giếng. Chỉ biết một Vân La Thành, cho tới khi chết cũng chưa ra khỏi khu vực của Địa Chu phân đà. Càng không biết thiên hạ to lớn, Vân La Thành quả thực không đáng là gì.

Nhậm Thương Khung quả thật có một cảm giác mình như một con ếch mới nhảy ra khỏi miệng giếng.

Thiên Trạch thế giới, có bốn đại châu, bốn đại châu cùng đại hải mênh mông cấu thành Thiên Trạch thế giới. Nhậm Thương Khung lần đầu tiên thấy được thế giới này lớn đến chừng nào.

- Nguyên lai, nơi này là Đông Hoàng Châu của Thiên Trạch thế giới. Đông Hoàng Châu có lục đại môn phái, Thiên Các chỉ là một trong số đó! Mà lãnh thổ dưới sự thống trị của Thiên Các, chừng trên trăm vạn dặm. Đây là một thế giới lớn vô cùng ah. Một Đông Hoàng Châu, đã có mấy trăm vạn dặm lãnh thổ quốc gia, chớ nói chi là Thiên Trạch thế giới có bốn đại châu! Đông Hoàng Châu chỉ là một trong số đó. Còn có Tây Hạo Châu, Nam Đế Châu, Bắc Minh Châu ba đại lục cực lớn. Thiên Trạch thế giới, bốn đại châu cộng lại chỉ là một phần mười, đại bộ phận là đại hải và Man Hoang vô tận.

Nhậm Thương Khung cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

- Đáng sợ, quả nhiên là đáng sợ. Thiên Trạch thế giới này, quả nhiên là bác đại tinh thâm, rộng lớn bao la. Không nhìn không biết, xem xong lại giật mình. Xem ra, xa rời thực tế, nhắm mắt làm liều cũng không phải là biện pháp. Muốn trở thành cường giả, nhất định phải đi ra ngoài. Tầm mắt rộng, cảnh giới mới có thể cao.

Nhậm Thương Khung cũng có lĩnh ngộ, đối với bối cảnh của Hạ Vũ Trùng, ngược lại buông lỏng rất nhiều.

- Âm Dương Đạo, tổ truyền thần công Âm Dương Cửu Biến, vận chuyển cửu âm cửu dương chu thiên, môn thần thông này, đoạt âm dương tạo hóa, luyện đến mức tận cùng, chí âm chí dương, tùy ý biến hóa, không gì không thể.

Nhậm Thương Khung nở nụ cười:

- Thì ra là thế, thì ra là thế! Ha ha, Tống Lam, ngươi quả nhiên làm mất mặt Tống gia. Ngày ấy, ta cảm thấy Tống Lam đi đường cổ quái, thì ra đã thành môi giới luyện công cho Hạ Vũ Trùng. Vô sỉ, quả nhiên là vô sỉ. Âm Dương Cửu Biến này, cần chín hồng hoàn của xử nữ, mới có thể hoàn thành cửu chuyển. Nhưng phải hoàn thành trước khi đạt tới Cửu Chuyển Kim Đan... Ai, thật không biết, Thiên Các từ trên xuống dưới, có bao nhiêu trinh tiết nữ tử, bị hủy trong tay Hạ Vũ Trùng.

Nhậm Thương Khung lắc đầu, mang theo vài phần đùa cợt, tạm thời đem Thiên Trạch Dị Văn Lục cất vào giới chỉ. Ngồi xếp bằng dưỡng thần, sau khi nghỉ ngơi ước chừng hơn hai canh giờ, sắc trời bên ngoài đã có chút sáng tỏ.

Nhậm Thương Khung đi ra khỏi động phủ, hít thở không khí mát mẻ, bắt đầu dạo bước, vừa đi vừa xem xét chung quanh.

- Đại Vương Ốc Sơn này linh lực đầy đủ, mỗi một tấc đất đều có Linh lực. Chỉ tùy tiện trên đường cũng thấy mọc đầy Linh dược cấp một cấp hai. Ở thế tục có lẽ rất quý hiếm, nhưng ở Thiên các, chỉ là cỏ dại ven đường mà thôi.

Ước chừng một lúc lâu sau, mặt trời lên cao, sắc trời sáng rõ. Nhậm Thương Khung thu hoạch rất nhiều, thắng lợi trở về.

Mặc dù chỉ dạo một vòng ở phụ cận, nhưng hắn đã tìm đủ những thứ mình muốn. Không thể không nói, sản vật ở Đại Vương Ốc Sơn rất phong phú.

Sau khi trở lại động phủ, Nhậm Thương Khung đem toàn bộ công cụ lấy ra, ở linh mạch chung quanh động phủ, mở ra một dược viên nho nhỏ.

Sau khi mở dược viên, Nhậm Thương Khung cũng không nóng nảy gieo hạt giống, mà hắn gom mấy cây Linh dược cấp hai lại với nhau, sau khi dã nát, tạo thành một chất lỏng hơi dính.

Làm xong hết thảy những chuyện này, Nhậm Thương Khung đem hạt giống để vào trong đó.

Đây là một phương pháp mà Vạn Dược Tôn có nhắc tới, cũng là thực tế mà Vạn Dược Tôn làm qua nhiều lần, nghiên cứu tính chất cùng linh lực của Thanh Linh Trúc, mới có phương thức nuôi trồng như thế này.

Mà Nhậm Thương Khung tìm những linh thảo kia, chính là những linh thảo phụ trợ Thanh Linh Trúc phát triển. Nhậm Thương Khung dùng thủ pháp đơn giản nhất, đem linh lực của bọn nó dung hợp cùng một chỗ.

Ngâm hạt giống ba ngày trong đó, có thể đem độ linh lực của hạt giống tăng lên năm bảy thành. Kể từ đó, có thể làm cho hạt giống này ở phương diện nảy mầm vượt xa những hạt giống khác.

- Đào tạo Thanh Linh Trúc, nếu là Vạn Dược Tôn tiền bối động thủ, hai tháng, dài ra mười hai đoạn chỉ sợ không phải là nan đề gì. Nhưng ở Đại Vương Ốc Sơn này, chịu hạn chế từ linh liệu, phương pháp xử lý qua loa. Đây cũng là sự tình không có biện pháp, điều kiện có hạn a. Bất quá dù vậy, hai tháng, dài ra năm sáu đoạn là chuyện rất đơn giản.

Nhậm Thương Khung cũng không phải là lần đầu tiên tài bồi Linh dược, huống chi có Vạn Dược Tôn chỉ dẫn, tài bồi chỉ là Thanh Linh Trúc, quả thực là đại tài tiểu dụng.

- Có phương pháp của Vạn Dược Tôn tiền bối chỉ dẫn, hai tháng này, ta có lẽ sẽ thoải mái hơn những người khác rất nhiều. Mỗi ngày chỉ cần đi ngó một chút, không cần chăm sóc quá nhiều, tùy nó phát triển. Kể từ đó, ta có thể chuyên tâm tu luyện, tiếp tục trùng kích ba mươi sáu Thiên Cương số lượng.

Hạt giống trải qua xử lý đặc thù, sau khi gieo xuống, dưới sự thúc dục của linh liệu, ngày hôm sau liền đâm chồi. Ngày thứ ba thì bắt đầu nảy lá, dài ra đoạn thứ nhất.

Ba ngày tiếp, đoạn thứ hai sinh ra.

Nhậm Thương Khung mỗi ngày ra xem một chút, thời gian còn lại, đều tập trung tu luyện.

Trời không phụ lòng người, ngày Thanh Linh Trúc dài ra đoạn thứ hai, hắn rốt cục tiến thêm một bước. Thành công xông qua ba mươi hai chuyển.

Cách ba mươi sáu, chỉ còn tứ chuyển.

- Ha ha, đột phá ba mươi hai chuyển, thành tích này trong lịch sử của Thiên Các, cũng không nhiều lắm? Giờ phút này nếu trùng kích Thiên Nhân cảnh, chỉ cần một cái hô hấp liền có thể thành công. Bất quá, ta cũng không gấp, nhất định phải vọt tới thiên cương Đại viên mãn, lại hoàn thành Thiên Nhân chi biến, như thế, tiềm lực sau này mới có thể đến cực hạn. Bằng không mà nói, cùng Hạ Vũ Trùng quyết tranh hơn thua như thế nào?

Nhậm Thương Khung lập nhiều chí nguyện to lớn, không hoàn thành ba mươi sáu Thiên Cương số lượng, thề không tiến Thiên Nhân cảnh!

Thanh Linh Trúc đoạn thứ ba, ở ngày thứ mười lăm mới dài ra.

Đoạn thứ tư, đến ngày thứ hai mươi lăm mới xuất hiện.

Bất quá Nhậm Thương Khung hiểu rõ đặc tính của Thanh Linh Trúc, biết quy luật phát triển của nó, bởi vậy không chút hoang mang.

Trong núi tuế nguyệt vô tình, hai tháng, cơ hồ trong nháy mắt đã qua.

Mà Nhậm Thương Khung nuôi trồng Thanh Linh Trúc, vậy mà đạt tới bảy đoạn, có thể nói là ngoài mong đợi của hắn.

Mà chu thiên tuần hoàn, trong hai tháng này, thành công hoàn thành ba mươi ba chuyển.

Ba mươi ba chuyển!

Cách thiên cương số lượng, chỉ kém tam giai!

- Thời gian khảo hạch chấm dứt, còn có chín tháng. Cho dù ba tháng trùng kích một giai, cũng trùng kích thành công.

Lý thuyết về Đan điền, từ xưa đến nay có một thuyết pháp. Ba mươi sáu tiểu chu thiên là số lượng cực hạn, hoàn thành ba mươi sáu tiểu chu thiên là thiên tài, liền ý nghĩa có tư cách trùng kích đại đạo chi cảnh!

Mà ba mươi sáu tiểu chu thiên, trước Tam Thập Tam Thiên, là một bậc thang. Ba chuyển cuối cùng này, tu luyện giới gọi là Thiên Ngoại Thiên, độ khó trùng kích rất lớn. Mỗi một cấp, đều khó gấp trăm lần trước.

Nhậm Thương Khung cũng không nóng lòng.

Nhậm Thương Khung đem Thanh Linh Trúc từ trong dược viên trồng vào chậu, sau đó niêm phong lại.

Bởi vì muốn chuyên tâm đào tạo Linh dược, bởi vậy đại bộ phận đệ tử ở trong hai tháng này, đều ru rú trong nhà, bề bộn sứt đầu mẻ trán.

Hôm nay, hai tháng vừa hết, thời điểm lại tụ tập ở Thiên Hồ Đường, đại bộ phận đệ tử đều thở dài nhẹ nhõm.

Khảo hạch này, chỉ cần Thanh Linh Trúc dài ra hai đoạn, liền tính toán hợp cách.

Đối với những đệ tử đã trải qua tầng tầng sàn chọn này mà nói, trụ cột Linh dược vẫn có. Bởi vậy, tuyệt đại đa số đệ tử đều vượt qua.

Chỉ có ít người vì vận khí không tốt, thao tác không chuẩn nên thất bại, thì vẻ mặt rất uể oải.

Đã qua hai tháng, danh tiếng của Nhậm Thương Khung cũng không yếu bớt, khi hắn vừa xuất hiện ở Thiên Hồ Đường, những người quen hắn đều xông tới.

- Nhậm huynh, lúc này có kinh hỉ gì cho chúng ta không?

- Ha ha, ta đoán, Nhậm huynh khẳng định đào tạo ra năm đoạn Thanh Linh Trúc.

- Ai, ta vừa đạt hai đoạn. Phương diện đào tạo Linh dược, ta thật đúng là không có thiên phú gì.

- Nhậm huynh, đến cùng có đạt tới năm đoạn hay không?

Bởi vì Hắc Bạch Tử lúc trước đã nói qua, hai tháng có thể dài sáu đoạn là rất khó. Hắn chờ đợi là năm đoạn.

Bởi vậy, tất cả mọi người muốn biết, Nhậm Thương Khung có đào tạo ra năm đoạn Thanh Linh Trúc hay không.

Nhậm Thương Khung than nhẹ một tiếng, đang muốn mở miệng.

Phía sau một gã đệ tử bỗng nhiên cao giọng nói:

- Tin tức giật gân đây. Nghe nói, Hạ Vũ Trùng sư huynh đào tạo ra sáu đoạn Thanh Linh Trúc!

- Cái gì?

- Sáu đoạn? Làm sao có thể? Hắc Bạch Tử sư huynh không phải nói, không có khả năng trong hai tháng đào tạo ra sáu đoạn Thanh Linh Trúc sao?

- Đúng vậy a, Linh dược thiên phú của Hạ Vũ Trùng này, không ngờ cũng cao như vậy?

Đưa ra những nghi vấn này, hiển nhiên đều là đệ tử đến từ bên ngoài.

Mà đệ tử dòng chính, thì nguyên một đám bắt đầu khoe khoang:

- Các ngươi thì biết cái gì? Biết cái gì gọi là “Năng giả không gì làm không được” không? Hạ Vũ Trùng sư huynh là ai? Là truyền nhân duy nhất của Âm Dương Đạo trăm năm qua? Thế lực của hắn ngút trời, ở Thiên Các không có sự tình mà hắn làm không được!

- Đúng đấy, cái này là nội tình của thiên tài đệ tử, là tích lũy vài vạn năm của Thiên Các! Bọn nhà quê như các ngươi, có chút thiên phú, lại kiêu ngạo đến tận trời. Thập nhị tinh tiềm lực? Chó má! Cái kia đều là rắm!

- Cũng đúng. Linh dược thiên phú, không phải dựa vào vài chiêu nhận biết bàng môn tả đạo? Thiên tài linh dược chính thức, là thể hiện ở đào tạo Linh dược, luyện chế linh đan!

- Ha ha, đây là đương nhiên. Địa phương ở nông thôn, làm sao có thể so sánh với Thiên Các tổng bộ mấy vạn năm truyền thừa? Các ngươi lấy những người khác đánh đồng cùng Hạ Vũ Trùng sư huynh, đó là khinh nhờn thần minh! Hạ Vũ Trùng trời sinh là đại đạo thân thể, chính là vì Đại Đạo cảnh mà sinh. Đám dân đen các ngươi có thể so sánh hay sao.

Những đệ tử dòng chính này, tự nhiên là thân tín của Hạ Vũ Trùng, vênh váo tự đắc vô cùng.

Sáu đoạn Thanh Linh Trúc, ai cũng hiểu ý nghĩa của nó!