Vết nứt trên Thanh Vân kiếm hoàn toàn biến mất, sau hàng vạn lần đánh liên tiếp, độ mạnh của mỗi chỗ trên thân kiếm đều như nhau, Võ Nguyên mặc dù sức cùng lực kiệt nhưng trên mặt ông ta vẫn cười tươi như hoa.
Trong mắt Võ Nguyên hiện lên vẻ tự hào, ông ta tin rằng thanh kiếm tiên này có thể sánh ngang với tiên kiếm viễn cổ.
Bên trong kiếm lô, ánh sáng của Thanh Vân kiếm rực rỡ chói mắt, từ những góc độ khác nhau sẽ nhìn thấy màu sắc khác nhau, ngay cả Trần Mục trong mắt cũng hiện lên ý cười, Thanh Vân kiếm sau khi thăng cấp đã có sức mạnh đáng sợ, đã không phải là loại mà thánh kiếm có thể định nghĩa được.
Ầm ầm.
Bầu trời bị xé toạc.
Một tia lôi quang đánh trúng kiếm lô.
Kiếm lô chấn động kịch liệt, lung lay sắp đổ, lôi quang không ngừng dâng trào, Võ Nguyên kinh hãi: “Trời sinh dị tượng! Đây là dấu hiệu tiên kiếm tuyệt thế xuất thế!”
“Mau rời khỏi Chú Kiếm địa!”
Võ Nguyên hét to, Trần Mục dẫn theo mấy người Trần Dĩnh nhanh chóng di tán khỏi Chú Kiếm địa, trên bầu trời xuất hiện lôi hải kim sắc, vô số lôi đình đồng thời rơi xuống, giống như cành của cây liễu màu vàng đang rơi xuống.
Cảnh tượng kia giống như ngày tận thế.
Võ Nguyên hưng phấn nói: “Không ngờ đã nhiều năm như vậy, trận thiên kiếp đầu tiên lại là ở Chú Kiếm địa!”
Trần Mục cũng không thể tin nổi, Thanh Vân kiếm lại có thể hấp dẫn thiên kiếp, thanh kiếm này quá mạnh, đến nỗi thiên kiếp cũng phải ngăn cản nó xuất thế.
Kiếm lô bị lôi quang kim sắc bao phủ.
Vốn chính là kiếm lô xưa cổ, sau khi bị kiếp lôi điên cuồng đánh trúng, kiếm lô đã xuất hiện tổn hại.
Thiên hỏa trong kiếm lô dần dần bị dập tắt, nhưng Thanh Vân kiếm giải phóng ánh sáng rực rỡ, thắng cả lôi quang bao phủ kiếm lô kia, kiếm dài ba thước bảy tấc, thân kiếm bóng loáng, hoàn mỹ không tỳ vết.
Thiên kiếp đột nhiên xuất hiện, Trần Mục chỉ có thể đưa đám Trần Dĩnh lùi về khoảng cách an toàn, thần sắc Bạch Thanh Hoan ngưng trọng nói: “Nếu như Thanh Vân kiếm có thể chống đỡ được thiên kiếp vậy thì chắc chắn là một thanh tiên kiếm tuyệt thế.”
“Ha ha!”
“Nhìn sét đánh kìa!”
Trong mắt Trần Dĩnh mang theo vui sướng.
Các cường giả xung quanh đều đang phát run.
Tiểu Thất vỗ tay bảo hay, nói: “Ca ca, thanh kiếm này chắc chắn đã từng làm chuyện xấu.”
Trần Mục nhẹ nhàng xoa đầu của Tiểu Thất, mỉm cười lắc đầu: “Thanh kiếm đó là kiếm tốt.”
“Công đoạn cao nhất của rèn kiếm là thiên kiếp ngâm lôi, kiếm chống chọi được thiên kiếp tẩy lễ mới được xem là tiên kiếm chân chính.” Trong mắt Võ Nguyên mang theo mong đợi.
Thu hút thiên kiếp đã đủ để chứng minh sự dũng mãnh của thanh kiếm này, có thể độ qua hay không mới là quan trọng nhất.
Rất nhiều tiên kiếm bình thường ẩn chứa chút Tiên Kim, thậm chí còn không trải qua tôi luyện thiên kiếp,
Tiên kiếm chân chính có uy lực kinh thiên động địa, có thể dễ dàng trảm hạ cửu thiên tinh, quang hàn mười ngàn dặm.
Trần Mục nhìn chăm chú vào Thanh Vân kiếm, hắn và thanh kiếm này có cảm ứng, có thể cảm nhận được chiến ý của nó.
Khi độ kiếp, nếu như có ngoại lực can thiệp thì sẽ xảy ra kiếp phản phệ, uy lực hơn xa so với thiên kiếp bình thường, Thanh Vân kiếm chỉ có thể dựa vào sức mạnh của bản thân, đây là khảo nghiệm và cũng là cơ duyên của nó.
Trên bầu trời xuất hiện lôi hải kim sắc, quy mô còn lớn hơn so với lôi vân màu đen mà Trần Mục gặp phải, toàn bộ Chú Kiếm thành đều bị bao phủ.
Vô số người dân và cường giả đều ra vây xem, tiếng kinh hô trong thành sóng sau cao hơn sóng trước.
Thanh Vân kiếm lao ra khỏi kiếm lô, nó xé nát không gian xuất hiện ở trong lôi hải, xuyên thẳng qua lôi hải, kiếm quang chói mắt chặt đứt vô số tia lôi quang.
Lôi hải dữ dội, lôi kiếp tráng kiện đan xen vào nhau như thiên la địa võng rơi xuống, Thanh Vân kiếm bị bao phủ, lôi quang sáng chói nhấn chìm nó.
Cường giả xung quanh tê cả da đầu, nếu như đổi thành bọn họ thì sớm đã thịt nát xương tan.
Trần Mục nắm chặt thành quyền, rất căng thẳng như thể hắn tự mình độ kiếp vậy, loại thiên kiếp ở cường độ này, nhục thân của hắn rất khó chịu nổi.
Đứng trước gông xiềng lôi kiếp, Thanh Vân kiếm giải phóng ra tiên quang cửu sắc chói lọi, nó xé toạc phong tỏa, trong nháy mắt đã lao vào chỗ sâu trong lôi hải kim sắc.
Đó là nơi nguy hiểm nhất, kiếp lôi cuồng bạo xung quanh đều lao về phía nó.
Lôi hải rền vang, cùng với tiếng long ngâm, mấy trăm con lôi long kim sắc xuất hiện, lít nhít dày đặc, từ bốn phương tám hướng lao về phía Thanh Vân kiếm.
Ầm ầm!
Trong lôi hải xuất hiện tiếng nổ khủng khiếp.
Tiếng kiếm vang lên.
Thanh Vân kiếm đang run rẩy.
Năng lượng khủng khiếp muốn xé nát nó.
Toàn bộ kiếm của Chú Kiếm thành đều đang cộng hưởng.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều hoan hô, Trần Mục nhìn chằm chằm vào chỗ sâu trong lôi hải, hắn không hề vui mừng, chỗ đó vẫn còn có dao động khiến tim hắn đập loạn.
Lôi quanh chói mắt từ chỗ sâu trong lôi hải rơi xuống, đó là ánh sáng mà mắt thường khó có thể nhìn trực diện.
Tia lôi quang khủng bố kia đánh trúng Thanh Vân kiếm, ngay sau đó lại đánh về phía Chú Kiếm địa, kiếm lô trên không trung nổ vỡ tại chỗ, sau đó lôi quang rơi xuống Chú Kiếm địa, toàn bộ khu vực này đã lập tức bị phá hủy.
Cường giả của võ gia lần lượt rút lui, Trần Mục nhìn thấy lôi quang đánh tới như dây leo, hắn đưa tay lên, kết giới kim sắc xuất hiện, lôi quang bị chặn lại bên ngoài kết giới.