Dao Quang nhìn cự thú sau khi phát tiết vẫn còn sưng to như cũ mà khiếp sợ há hốc miệng không nói nên lời.
Nam nhân dưới trần gian rõ ràng sau khi phát tiết thì côn thịt mềm nhũn ỉu xìu, còn nam nhân này dù đã phát tiết rồi nhưng sao con quái vật lắm lông kia vẫn không chịu thu nhỏ!?
"Ủa, sao nó vẫn lớn như vậy?"
Dao Quang sợ tới mức buột miệng thốt ra.
Mặc Quyết vô cùng hài lòng khi nghe nàng kinh hô, "Đương nhiên rồi, tại dương vật của ông đây còn chưa cắm vào trong bướm nhỏ của nàng mà."
Nghe nam nhân nói vậy, khuôn mặt Dao Quang nóng lên, nàng vội vàng dùng khăn tay che khuất Kính Huyền Quang.
"Bé đĩ dâm, bản thân sướng xong rồi thì trở mặt không nhận người hả?"
Mặc Quyết biết nàng vẫn chưa rời đi.
"Ta, ta buồn ngủ rồi. Ngày mai còn phải dậy sớm luyện tập."
Khoá huấn luyện buổi sáng của Tử Yên Các là kiếm thuật, các đệ tử ai cũng phải tham gia.
Nếu đi muộn, nàng sẽ bị chưởng giáo đánh vào lòng bàn tay.
Nghe Dao Quang nhắc đến khoá huấn luyện buổi sáng, Mặc Quyết nhướng mày. Ở ma đạo căn bản không hề có mấy khoá luyện như này.
Ma đạo thật sự rất tuỳ tiện, không hề có bất cứ yêu cầu khắc khe nào với đệ tử tông môn. Dù sao cứ thấy ai không thuận mắt là chém, nếu không muốn bị chém chết thì phải ngoan ngoãn tu luyện.
Bằng không một đệ tử Trúc Cơ kỳ gặp phải đệ tử Kim Đan kỳ, hắn ta muốn chém chết ngươi, chẳng phải dễ như bóp chết một con kiến hay sao?
Bé đĩ dâm nói rằng mình phải luyện tập buổi sáng, vậy chỉ có một khả năng, nàng chính là nữ tiên tử thuộc danh môn chính phái.
Mấy kẻ chính phái kia toàn là một đám thích ra vẻ đạo mạo, hắn thật sự không thể tưởng tượng được bé đĩ dâm nhà hắn ngoài đời có bộ dáng như thế nào.
"Nàng biết cách phong ấn gương không?" Giọng nói của Mặc Quyết truyền đến.
"Không biết."
Nếu không phải trong gương truyền ra giọng nói của Mặc Quyết, Dao Quang thậm chí còn không biết đây chính là Kính Huyền Quang.
Mặc Quyết dạy cho nàng khẩu quyết mở gương và phong ấn gương. Kính Huyền Quang là thần khí thượng cổ, rất nhiều người muốn có được chiếc gương này, nếu không phong ấn gương lại, sợ sẽ có không ít người đến cuỗm gương của nàng đi.
"Nhớ kỹ chưa?"
Đây là lần đầu tiên Mặc Quyết có kiên nhẫn dạy người khác như thế.
"Nhớ cho kỹ. Sau này, cứ đến giờ này buổi tối thì mở gương ra, biết chưa?"
"Đã biết."
Dao Quang gật gật đầu, nàng biết rõ bản thân không nên tiếp tục dây dưa cùng hắn như vậy, nhưng mỗi khi nghĩ đến củ khoai nóng bỏng thô dài kia, trong lòng nàng đã ngứa ngáy.
Sau khi phong ấn gương xong, Dao Quang nằm trên giường tiếp tục ngủ.
Tuy đã qua một lúc lâu nhưng gương mặt nhỏ của nàng vẫn còn nóng rực.
Nhớ tới hình ảnh bàn tay nam nhân nắm lấy gậy thịt lớn, đầu lưỡi nàng khẽ liếm liếm khoé miệng.
Muốn ăn côn thịt lớn một lần cho biết...
Cảm giác kích thích hơn việc tự an ủi giống trước kia quá nhiều, mùi vị này khiến nàng phát nghiện.
Nghĩ đến buổi tối ngày mai còn có thể tiếp tục, Dao Quang nhịn không được kẹp chặt hai chân.
Lúc ngủ, trong giấc mơ của Dao Quang toàn hiện ra dáng người cường tráng của nam nhân và con thú ngăm đen to bự kia.
Nàng tỉnh lại trước khi bắt đầu khoá luyện buổi sáng, lúc này nàng bỗng phát hiện dưới thân mình ướt nóng, ga giường cũng bị dâm thuỷ tẩm ướt.
Đây là lần đầu tiên khăn trải giường bị nàng làm ướt đến vậy.
Nàng vội vàng dùng thuật tẩy rửa làm sạch đệm chăn, dưới sự thúc giục của sư tỷ nhanh chóng sửa sang lại quần áo tham gia khoá huấn luyện.
Phàm là đệ tử của Tử Yên Các thì phải tu thân dưỡng tính, không được có dục vọng thế tục. Sau khi luyện kiếm thuật và trận pháp, ngoại trừ những người có nhiệm vụ xuống núi trừ ma, những người còn lại đều phải ngồi ở đại điện tụng kinh đả tọa.
Hai mắt Dao Quang nhìn chằm chằm quyển Tâm Kinh, một chữ nàng cũng không nhét vào đầu nổi. Trong đầu nàng bây giờ toàn là hình ảnh củ khoai lớn thô to của nam nhân kia.
Nàng mới nhìn có một lần thôi mà đã nghiện củ khoai của hắn mất rồi!!