Giống như một thói quen nó mở trang cuối của tập vở, cầm bút chì bắt đầu vẽ.
Từng đường nét như thật nhưng khi bắt đầu vẽ tới chi tiết trên mặt, bàn tay Bảo Hân khẽ run run. Nó không biết nên vẽ từ đâu nữa. Đôi mắt kia, phải vẽ như thế nào mới giống.
Vẽ rồi tẩy rất nhiều lần con bé bỏ cuộc, bức tranh dở dang đầu tiên của nó.
Bùi Bảo Hân vò đầu:
" Cậu ta là ai mà có đôi mắt kì lạ vậy chứ. Nếu cho mình nhìn kỹ chắc chắn sẽ vẽ được. Là do mình nhìn chưa kỹ thôi."