Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 276



Chương 276

Đóa Đóa ngẩng đầu nhìn Vương Thuyền Quyên với vẻ mong đợi.

Cô nở nụ cười cưng chiều, xoa đầu cô con gái nhỏ: “Đúng vậy, chú siêu nhân mà con yêu quý nhất chính là bố của con. Trước đây mẹ luôn muốn nói với con chuyện này nhưng không có cơ hội”.

Đóa Đóa vô cùng kích động, chỉ biết ôm chặt Tần Cao Văn.

Cô bé không ngờ ước nguyện của mình đã thành sự thật.

Cô bé sẽ không bao giờ quên ngày sinh nhật đặc biệt ngày hôm nay.

Tần Cao Văn dịu dàng nói: “Được rồi, Đóa Đóa buông bố ra nào, giờ bố vẫn còn việc cần phải xử lý”.

Đóa Đóa nhìn bố với vẻ tò mò: “Bố làm gì ạ?”.

“Không có gì, có chút chuyện bé xíu xiu thôi”.

Vương Thuyền Quyên cũng nói: “Đóa Đóa phải nghe lời bố nhé, biết chưa?”

Dù thật lòng không nỡ nhưng Đóa Đóa vẫn buông Tần Cao Văn ra.

Một lúc sau, Tần Cao Văn bước xuống xe, khoanh tay trước ngực, đi về phía Thiên Lôi tông sư.

Tất cả mọi người đều trở nên kích động với khí thế hừng hực.

Ngày hôm nay cuối cùng đã tới rồi.

Mã Thiên Hạo lạnh lùng nói với Tần Cao Văn: “Tần Cao Văn, chúng ta tìm chỗ khác đánh đi”.

“Tại sao?”

Tần Cao Văn nhìn Mã Thiên Hạo với vẻ khó hiểu.

Hắn thản nhiên đáp lại: “Con của anh còn trên xe, nếu như chúng tôi giết anh ở đây thì e rằng anh sẽ tạo thành cái bóng âm suốt thời niên thơ ấu trong cả cuộc đời này của con bé đấy”.

“Chỉ câu nói này của anh thôi thì lát nữa tôi có thể tha mạng cho anh rồi”.

Điều này có nghĩa là lương tâm của hắn vẫn chưa mất hoàn toàn.

“Anh quá cuồng ngạo rồi đấy”.

Hắn không thể nào hiểu rõ tại sao Tần Cao Văn sắp chết tới nơi mà còn ăn nói lung tung được? Như vậy có ý nghĩa gì với anh chứ?

Anh căn bản không phải là đối thủ của Thiên Lôi tông sư.

Thiên Lôi tông sư nói với vẻ vô cảm: “Cậu giết hại đồ đệ duy nhất của tôi, hôm nay tôi sẽ không tha cho cậu”.

“Ông không phải là đối thủ của tôi”.

Hôm nay là sinh nhật con gái, Tần Cao Văn thật không muốn nhiều lời với đám người này.

“Tôi thấy cậu sợ thì có”.

“Chính xác, anh chỉ là một kẻ ỷ mạnh hiếp yếu, là một kẻ bạc nhược”.

“Đừng có mượn cớ cho cái sự nhu nhược của bản thân”.

Xung quanh đều là lời chế nhạo dành cho Tần Cao Văn. Trong mắt bọn chúng, anh là một kẻ hèn kém, có thể bị trừ khử một cách dễ dàng và nhanh gọn lẹ.

Đối diện với một kẻ mạnh đỉnh cao như Thiên Lôi tông sư, anh nhất định sẽ khó thoát khỏi kiếp nạn này.

Tần Cao Văn vốn chẳng bận tâm tới những lời cảnh cáo đó.