“Lui ra đi, cho các người thời gian một tuần, nếu khiến tôi không hài lòng, các người tự giải quyết cho tốt.” Mộ Lăng Khiêm nói xong, đứng dậy rời đi.
Ôn Hướng Dương đang trốn trong góc vội vàng mang theo Tiểu Q chạy về phòng, sợ bị Mộ Lăng Khiêm phát hiện cô đang nghe lén.
Lúc sau, cô mới phát hiện, đây rõ ràng là chuyện tốt, tại sao cô lại phải trốn cơ chứ.
Trong phòng khách, Diệp Ảnh cùng Hoa Phi còn đứng tại chỗ.
Hoa Phi nhìn Diệp Ảnh, khó nén kinh ngạc nói: “ Người anh em, anh không việc gì chứ?”
Hoa Phi sợ Diệp Ảnh xảy ra chuyện, còn gọi thêm hai người chuẩn bị ứng cứu, bốn thuộc hạ đều biết Mộ Lăng Khiêm là người như thế nào, bọn họ thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng liều chết cầu xin.
Nhưng là, cái Ôn tiểu thư gì đó nói một câu, cư nhiên lại không có việc gì?
“Không sao.” Diệp Ảnh thấp giọng lặp lại một lần.
Nghĩ đến Mộ Lăng Khiêm vì Ôn Hướng Dương mà bị thương, Diệp Ảnh âm thầm nắm chặt hai tay, mặc dù không nói, anh ta cũng muốn đem hai người kia băm thành trăm mảnh!
Trên lầu, Ôn Hướng Dương mới vừa trốn vào phòng không bao lâu, liền nghe được ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, cô vội bước nhanh chạy đến bàn sách, giả vờ cầm quyển sách xem, làm bộ như chưa từng ra khỏi phòng.
Không đến một phút đồng hồ sau, Mộ Lăng Khiêm liền đẩy cửa đi vào.
Hắn thấy Ôn Hướng Dương đang xem sách, cũng không có gọi cô, chỉ là đi tới phía sau người cô.
Mộ Lăng Khiêm tiến vào không nói lời nào, nhưng lại khiến tim của Ôn Hướng Dương đang giả vờ đọc sách kia đập thình thịch, cả người cô cứng đờ đến ngồi cũng không yên.
Ôn Hướng Dương cuối cùng vẫn là không chịu nổi Mộ Lăng Khiêm lại im lặng như vậy, nghĩ một lúc rồi kêu: “Mộ thiếu……”
Mộ Lăng Khiêm xoay người, tiến đến trước mặt Ôn Hướng Dương, nâng cằm cô lên.
Ôn Hướng Dương chớp chớp mắt, liền nghe thấy giọng nói lạnh lẽo: “Lần sau, đừng cầu xin giúp người đàn ông khác, đặc biệt là lúc đang ở cạnh tôi.”
Ôn Hướng Dương nghiêm túc gật gật đầu.
Cô chỉ là có chút lo lắng cho Diệp Ảnh, lại tìm không thấy cơ hội thích hợp để mở miệng, lúc này Mộ Lăng Khiêm nhắc tới chuyện này, rốt cuộc Diệp Ảnh cũng coi như không còn vấn đề gì.
Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương lại ngoan ngoãn như vậy, sờ sờ khuôn mặt nhỏ của Ôn Hướng Dương, duỗi tay liền đem cô ôm vào trong lồng ngực, bế cô đặt trên đùi mình, ngồi xuống chỗ Ôn Hướng Dương vừa ngồi, dò hỏi: “Đang xem cái gì?”
Ôn Hướng Dương vừa nãy chỉ là tùy tiện tìm quyển sách để che dấu, căn bản không chú ý quyển sách mình đang xem là thể loại gì, chờ lúc cô nhìn thấy sắc mặt Mộ Lăng Khiêm, lại hướng phía quyển sách kia nhìn thoáng qua, cô thật muốn đâm đầu xuống đất.
Mộ Lăng Khiêm xem chính là hai nam nhân đang xxx với nhau, còn ngôn ngữ miêu tả lại kịch liệt tới dị thường.
“Ách, Mộ thiếu. Cái kia, hôm nay thời tiết không tồi.” Ôn Hướng Dương vội vàng đoạt lấy quyển sách, giấu xuống dưới giường, vẻ mặt “mau xem đĩa bay”, nhìn ngoài cửa sổ.
Cô từ lúc học sơ trung, liền vô cùng thích yaoi, đối với nam nữ chi gian thịt thịt hoàn toàn không có hứng thú, cô liền xem về nam và nam, quỷên sách cấm vừa rồi, chính là quỷên cô yêu thích nhất, chỉ là không nghĩ tới, cư nhiên bị Mộ Lăng Khiêm thấy được……
“Em thích loại sách này sao?” Ôn Hướng Dương an vị ngồi trên đùi Mộ Lăng Khiêm, giọng nói trầm thấp khàn khàn của hắn vang lên sát bên tai cô.