Vì là đứa con gái duy nhất nên từ nhỏ Tưởng Ly không phải đụng tay vào bát đũa nhiều lúc cô còn khó hiểu bảo ba:" Ba không cho con làm sau này con lấy chồng người ta chê "
ba cô cười tít mắt châm chọc:" để xem ai lấy được con"
Ăn xong, ba cô bắt dắt Dương Thần ra ngoài đi dạo, tuy sống trong thành phố lớn nhưng khu Tưởng Ly ở lại rất yên bình giống 1 làng quê bỏ hoang giữa lòng thành phố vậy.
" Anh thích sự nhộn nhịp hay yên tĩnh? " Tưởng Ly quay sang Dương Thần tò mò hỏi
" yên tĩnh " Dương Thần vừa đi tay đút túi quần ung dung trả lời
" em cũng thế, 1 nơi yên tĩnh như biển, sau này nếu trở thành 1 phú bà em sẽ mua một khu ở biển mỗi ngày tận hưởng " cô càng nói càng háo hức, ước mở này cô đã ủ ấp từ 5 tuổi đến bây giờ vẫn không đổi rồi.
Dương Thần nhìn sự thích thú của Tưởng Ly khẽ cười " Ồ, vậy phú bà hãy bao nuôi tôi đi"
" Phải vậy chứ, ANH TRAI " cô nhìn thẳng vào mắt anh nói giọng điệu khiêu khích
Dương Thần dường như cũng không bị hụt bởi câu nói đó thích thú trả lời lại: " cảm ơn, em gái"
Hạ Tưởng Ly cứng họng
***
Lịch nghỉ tết của công ty khá dài, hôm nay Tưởng Ly mới bắt đầu đi làm sau tết. Lúc cô đến thì Trợ lí Lam cũng đã đến, À còn cái tên tổng giám đốc kia chắc cũng đã ở nhà ăn tết chưa xong.
" Thư kí Hạ, có giám đốc bên Thẩm Trịnh muốn gặp cô " tiếng nói của lễ tân vang lên trong điện thoại bàn
" Để tôi xuống đấy! " nói xong cô nhanh chóng cầm áo khoác chạy đi, Thẩm Trịnh người giúp cô có tháng lương cao chót vót.
Lúc xuống Phu nhân Thẩm đang ngồi trên ghế, Tưởng Ly vội sửa lại tóc tai đi đến cúi đầu:" phu nhân Thẩm "
Thấy cô Phu nhân tươi cười vỗ vỗ vai bảo cô ngồi xuống bên mình:" gọi bác được rồi "
" Dạ "
" Nghe nói con bị thương có nặng lắm không,năm nay bác sang Mĩ cùng gia đình sớm nên không thăm con được "
" Con khỏi lâu rồi, cảm ơn bác " Tưởng Ly tươi cười nhìn phu nhân trước mặt mình lo lắng, với Tưởng Ly chỉ cần 1 người phụ nữ dành một chút lòng thương cảm nào đối với cô lúc đó cô lại dâng lên cảm giác khao khát tình mẹ, bây giờ cũng thế.
" Bác có mang ít thuốc bổ, phải bồi bổ tốt " không để Tưởng Ly từ chốt, bà vừa nói vừa đưa túi đồ đặt vào tay cô
" Đúng rồi, nếu được con vào công ty bác làm đại diện luật sư được không, năng lực con tốt hơn vị luật sư cũ của bác "
Tưởng Ly ngơ ngác " con chỉ là thực tập sinh thôi!"
Phu nhân Thẩm cũng biết cô còn đang học đại học nhưng thực tập ở công ty Dương Phong sẽ có rất nhiều người dành giật nên bà phải ngỏ lời trước:" đây là lời mời trước, công ty bác sẵn sàng mở cửa chào đón con, bây giờ bác phải đi rồi, con trai bác đanh đợi "
Nói xong bà đứng dậy, Tưởng Ly đi theo sau tiễn bà đến xe: " chào bác ạ! "
Lúc này, Tưởng Ly mới chú ý tới người con trai ngồi trong xe nhìn mặt tầm ngang tuổi cô, nhìn mặt khá là lạnh, kiêu ngạo có, khí chất thì ngang ngửa Dương Thần, chiếc xe đi mất Tưởng Ly mới cảm thán " Người có tiền sẽ mang gương mặt ấy sao? " nói đến đây cô mới nhớ đến một người " À, ngoại trừ Dương Tấn Phong "
Tưởng Ly quay người hướng vào trong, ánh mắt của người đàn ông qua gương chiếu hậu vẫn còn hướng vào cô nhìn.
" Thư kí Hạ, mai công ty DL có một dự án bên Mĩ, cô sắp xếp đi cùng " vừa vào cửa Trợ Lí đã dõng dạc lên tiếng
DL không phải công ty Dương Thần sao:" Không được, tôi mới là thực tập sinh, nếu là mệnh hề gì tôi không phải luật sư mà giải quyết được "
Tưởng Ly kiên quyết trả lời, Trợ lí Lam cũng đáp lại sắc bén: " sẽ không gặp trắc gì, cô đi để tiếp thu thêm kinh nghiệm thị trường kinh tế "
Tưởng Ly không yếu thế:" Trong nước là được rồi, bình thường giám đốc Dương đi..."
" Giám đốc phải chăm vợ "
" Trợ lí Lam đi cũng..."
" Tôi chăm bạn gái! "
" Vậy còn luật s..."
" Họ bận hết rồi, cô cứ đi đi sẽ tăng lương"
biết bản thân mình yếu thế không trả lời đi đến khu cà phê uống cho hạ hoả
Lúc này, trợ lí Lam mới gọi cho ai đó, đợi bên kia bắt máy, anh nhỏ nhẹ nói:" Giám đốc Dương, đã thành công! "