Hắn nói rồi cười như được mùa. Nó bị lây mà mỉm cười theo.
“Khụ. Tập trung đi bạn học”
“Đã rõ!”
Hắn trịnh trọng nghe lệnh.
Tối hôm đó, đôi bạn cùng tiến học tập rất chăm chỉ. Ánh đèn học thắp sáng tới 1 giờ sáng mới phụt tắt. Nó đi ngủ.
Ở một nơi khác.
Phòng ngủ của Dung Thịnh. Hắn ngắm những bức ảnh chụp trộm nó trong điện thoại. Hôm nay lại thu được thêm kho báu rồi. Hình ảnh là nó đang chăm chú giải đề, hắn nhìn rất lâu. Sau đó, hắn đặt lên một cái thơm rồi mới tắt máy.
“Ngủ ngon”
…****************…
Lớp học với những tia nắng mặt trời đẹp đẽ. Tầm nhìn của nó mờ ảo dần trở nên rõ nét.
“Như ơi!”
Một giọng nói quen thuộc. Nó nhìn thấy hắn đang tiến đến. Hắn làm gì vậy? Hôn!?
“Yêu cậu lắm”
Hắn cười rạng rỡ. Mặt nó nóng rực. Tim đập liên hồi. Hình như hắn lại muốn hôn nữa!? “KHÔNG ĐƯỢC…”
Tỉnh giấc. Nó mở tròn mặt. Ra đó chỉ là mơ thôi!! Từ từ ngồi dậy, nó chạm môi của mình. Tâm trí nghĩ lung tung gì đó rồi lắc đầu.
“Đừng nghĩ nữa”
[Y Y sao vậy?]
“Tao vừa mơ một chuyện siêu vô lí”
[Là gì vậy?]
“Nhân vật phản diện hôn tao”
[Quái thế nào ấy!!]
Si bất ngờ. Lẽ nào, Y Y nhà mình có tình ý với nhân vật Dung Thịnh? Hệ thống mang theo hoài nghi về không gian kiểm tra số liệu. Thì thu được độ hảo cảm của Y Y dành cho phản diện ở mức 68%, mức độ bạn bè thân thiết. Tuy con số là vậy nhưng có thể thay đổi…
Còn, liệu rằng hắn yêu Y Y là thật chứ!?
Vì việc đo hảo cảm của nhân vật Dung Thịnh nằm ngoài phạm vi cho phép nên Si không biết chắc hắn đối với Y bao nhiêu là thật nữa.
…****************…
Trường Trung học phổ thông Thanh Xuân.
Phòng giáo viên. “Em và đặc biệt là Dung Thịnh có tiến bộ rất tốt. Hai đứa cứ như vậy mà phát huy. Việc yêu đương có lợi như này thầy rất ủng hộ”
Thầy chủ nhiệm lớp 12A11, tên Thành, khen ngợi.
“Vâng, nhưng em với bạn Dung Thịnh không có yêu đương”
Nó phủ nhận.
“À… vậy à. Nếu có cũng không sao đâu, hai đứa cứ tiếp tục giúp nhau học tập”
Có vẻ lời nó nói không đáng để thầy tin ha! Rốt cuộc tin đồn nó và hắn là một đôi, thực sự bị mọi người tin sái cổ rồi!! Nó cũng từ chối thẳng thừng, to và công khai nhiều lần mà. Lạ!!
“Cầm tập đề mang phát cho các bạn giúp thầy”
“Vâng”
Nhận việc xong, nó ôm tập đề đi ra. Hắn đang đứng dựa người vào tường, thấy nó thì mừng quẫy đuôi.
“Tôi bê cho”
“Đây”
Nó đưa tất cả cho hắn, rảnh tay đi trước.
“Ấy, chờ tôi đi cùng” “Không. Cậu đi cách xa tôi ra, không ai nhìn lại càng hiểu nhầm”
“Hiểu nhầm gì chứ?”
“Thầy tin cậu với tôi yêu đương kìa”
“Thật hả?”
Hắn vui ra mặt. Trái ngược với nó, mặt bí xị.
“Không nói chuyện với cậu nữa”
Hắn cũng không nói nữa, cả đường hắn vui khôn siết, tươi như hoa nở. Nó tránh thế nào hắn lại gần như thế. Một màn cơm chó rải đầy đường. Ai nhìn vào không tin hai người này là người yêu mới lạ.
Thời gian thấm thoát thoi đưa… hai tuần sau. Kì thi khảo sát đã đến.
“Thi tốt”
Hắn chúc.
“Cậu cũng vậy, thi tốt!”
Nó chúc lại rồi bước vào phòng thi.
Reng reng reng… Kì thi bắt đầu. Tiếng giấy bút sột soạt. Không gian tĩnh lặng, căng thẳng. Những cô cậu học sinh đang tập trung cao độ làm bài. Giám thị đi lại dò xét. Gió rì rào, gió thổi nhẹ, nắng khẽ soi.
…****************…
Đã một tuần kể từ khi kì khảo sát kết thúc, hắn vẫn đến đón nó ngày ngày. Ngồi trên xe, nó chợt nói.
“Tôi sắp chuyển trường rồi”
“Chuyển trường? Tại sao?”
Hơi thở của hắn như bị trì trệ, hồi hộp. Hắn bất giác lo lắng đủ điều. Tự trách, có phải do hắn gây phiền phức thái quá nên khiến nó muốn rời đi?