Cả Người Đều Là Bảo

Chương 90: Nhậm sinh tiến đến giải quán quân



Thần tượng mà mình xác định trung thành tiến đến tổng chung kết, Lohra cũng được hưởng vinh quang, lúc này tự nhiên cũng cực kỳ hưng phấn mà truyền bá tin tức.

“Các vị xem, cuối cùng trận chung kết đã sắp bắt đầu rồi! 472 thân phận đã bị đoán ra rồi, 78 là ai vẫn còn là bí mật, hiện tại thật khiến chúng ta mỏi mắt mong chờ, nhìn xem cơ giáp 78 hạ xuống rốt cuộc là ai! Được rồi, ta nói sai rồi, phải là chúng ta mong chờ ai là quán quân!” Lohra lớn tiếng nói, nói xong, lại khẽ mỉm cười: “Rõ ràng hiện giờ hẳn là lo lắng chờ đợi kết quả trận đấu mới đúng, thế nhưng ta càng muốn biết 78 rốt cuộc là ai, mà không phải là ai thắng… Muốn 78 là một đại soái ca, đến lúc đó ta nhất định đi hiến hôn!”

“Nữ nhân kia là ai?” Triệu Lăng Vũ hỏi Crow, chỉ Lohra trên thiết bị lên mạng công cộng.

“Nàng là người MC nổi tiếng, lớn lên có phải rất xinh đẹp hay không?” Crow hướng Triệu Lăng Vũ chớp chớp mắt, động tác hắn như vậy nhìn nghiêng có thể cho là suất khí, hiện tại sao… Bên cạnh có một người vừa không kiên nhẫn nghiêng đầu nhìn thẳng bọn họ.

“Cứ cho là vậy đi.” Triệu Lăng Vũ nhíu mày. Crow không thấy rõ biểu tình của Triệu Lăng Vũ, nhưng lại đoán được ý của hắn, liền không nói gì thêm, rồi lại cho Triệu

Lăng Vũ một tin tức: “Ngươi không thể vì ăn dấm mà hạ thấp người khác. Nhưng yên tâm, nàng không có cơ hội thân mật với Nhậm Sinh đâu, như vậy sẽ bị lên án quấy rối vị thành niên, nàng khẳng định không dám gánh tội danh này.”

Triệu Lăng Vũ nghe xong không lên tiếng. Trước khi Nhậm Sinh tới tham gia trận đấu, hắn cũng vừa mới thân mật đối phương, khụ, “quấy rối vị thành niên”.

Trên đời này còn có vị thành niên sống mấy vạn năm sao? So với Nhậm Sinh, hắn còn phải được gọi là bé con. Được rồi, hiện tại không phải là lúc rối rắm chuyện này, bởi vì trận đấu đã bắt đầu rồi.

Đối thủ của Nhậm Sinh kinh nghiệm phong phú, khác với những người trước, hắn không hề để tốc độ quá nhanh của cậu quấy rầy nhịp độ của mình, luôn đóng vững đánh chắc.

Không nghi ngờ gì nữa, điều này xác thực gây phiền toái cho Nhậm Sinh, cũng thêm hưng phấn, phải biết, cậu tham gia thi đấu là vì có thêm ít kinh nghiệm chiến đấu cơ giáp!

Điều chỉnh trạng thái của mình xong, cậu và đối thủ tấn công lẫn nhau, Nhậm Sinh tâm tình tốt luyện tập chi, một hồi sau tưởng như thể lực đều đã hao hết.

Danh hiệu đệ nhất là ước mơ tha thiết của rất nhiều người, nhưng đối với Nhậm Sinh cũng chẳng phải to tát. Phần thưởng cho người

đoạt giải nhất là một lần chế tác cơ giáp chuyên nghiệp. Dù không được, cậu vẫn có thể nhờ Khải Tư giúp mà.

Nhưng muốn cậu nhận thua, cậu lại không cam lòng.

Huống chi, dựa theo hiểu biết về tình thế hiện tại, đối thủ của cậu đã từng có cơ giáp cho riêng mình, cho nên cậu cũng sẽ không cần áy náy vì cướp đi cơ hội của người khác…

Vào lúc sắp hao hết thể lực, Nhậm Sinh toàn lực vận chuyển tinh thần lực, sau đó dùng bộ rễ trợ giúp đánh bại đối thủ trong nháy mắt.

Đồng thời cậu cũng không khỏi kiệt sức.

“Ta thua, ngươi rất mạnh, có thể cho ta biết ngươi là ai không?” Số 472 nói, hắn đã thu hồi cơ giáp lộ ra hình dáng thật sự.

Nhậm Sinh có chút rối rắm.

Mục đích rèn luyện đã đạt được, lúc này không muốn cho người khác biết thân phận mình chút nào, miễn cho đột nhiên lại có một đám người theo dõi… Đám người Nhược Á nhìn cậu như nhìn thịt béo, khiến cậu dựng cả tóc gáy.

Nhậm Sinh còn đang chần chờ, trên đài đám người kia nhìn cảnh tượng này xong đã có kẻ cười nhạo: “78 sao không nhúc nhích vậy? Chắc không phải quá xấu xí nên không dám cho người khác thấy chứ?”

“Nói không chừng chính là như vậy!”

“Có thể đấu như vậy, trước kia lại không tin tức, có lẽ hắn thật sự có tật xấu.”



Theo

dõi quá trình thi đấu lâu tự khắc có càng ngày càng nhiều người chú ý tới Nhậm Sinh, người xem không quá quan tâm hắn là người như thế nào, nhưng những ai chú ý từng trận lại chia làm hai phe cực đoan.

Một bên giống Lohra rất thích cậu, sùng bái cậu, cảm thấy 78 thật lợi hại, nhưng cũng có một nhóm cực kỳ chán ghét 78.

Rõ ràng có thể chấm dứt trận đấu sớm hơn, 78 lại cố tình không muốn tha, kéo dài khoe khoang kỹ thuật… Hành vi như vậy thực làm người ta thấy ghét!

Mà chuyện đang nói tới là nhóm chán ghét 78 còn không ít người đã tham gia thi đấu.

Nghe tiếng xì xào bình luận, Triệu Lăng Vũ sắc mặt khó coi, đáng tiếc vẻ mặt hắn không thể biểu hiện ra bên ngoài, thậm chí muốn đánh mấy người này cũng không được. Sử dụng thiết bị công cộng không có diễm phúc đó!

Nếu không phải vì không muốn bị giả mạo khi lộ diện, đừng mơ hắn sử dụng thiết bị công cộng chết tiệt này!

“Ngươi không muốn sao?” 472 ngạc nhiên nhìn Nhậm Sinh vẫn chần chờ, “Sau trận đấu này tin tức cũng sẽ nhanh chóng được công bố thôi…”

Có đối phương nhắc nhở, Nhậm Sinh mới nghĩ đến, dù sao người khác cũng biết cậu là ai, hơn nữa lúc đăng ký dự thi thực chiến không lẽ cũng không tham gia?

Thu hồi cơ giáp trên người, Nhậm Sinh liền đứng

trước mặt 472.

“Không ngờ ngươi thoạt nhìn đã trẻ tuổi lại có tài như vậy!” 472 chân thành nói, đột nhiên biểu tình có chút cứng ngắc khựng lại, đôi mắt gắt gao nhìn danh tính trên đầu: “Grinton?”

“Ân.” Nhậm Sinh gật đầu thừa nhận.

Thính phòng vốn có rất nhiều người đang nói chuyện, nghị luận sôi nổi, giờ khắc này dột nhiên triệt để yên tĩnh trở lại.

Rất nhiều người tò mò 78 là ai, cũng không thể không nhớ tới Grinton này vị thành niên, nghĩ sẽ tra danh sách xem vị này vị trí thứ mấy, không nghĩ tới hai người kia lại là một.

Trách không được bọn họ xem nhiều video mà vẫn không biết 78 là ai, hóa ra là vì hai lần trước cậu không có ra tay!

Phút yên lặng ngắn ngủi trôi qua, thính phòng đột nhiên liền nổ tung! Nhiều người không tin nổi vào mắt mình.

“Hắn mới 19 tuổi, 19 tuổi! Làm sao có được kỹ năng điều khiển cơ giáp như vậy? Nhất định là có chỗ nào sai sót rồi!”

“Đúng vậy, làm sao có thể như vậy? Một đám người trên trăm tuổi lại bại dưới tay vị thành niên?”

“Có phải máy tính trung ương có vấn đề rồi không?”



Ngoài những nghi ngờ còn có những tin tưởng.

“Trời ạ! Hóa ra 78 chính là Grinton! Hắn thực sự rất có khí thế!”

“Những tên trước kia nói hắn không bản lĩnh, ỷ vào thân phận

vị thành niên mà thắng, hiện tại đều bị đánh bại đó thôi.”

“Biết mà, đáng yêu nhà ta lợi hại thế, cần gì dựa vào lý do vị thành niên để thắng chứ?”

“Xem đi, thi đấu nặc danh xong là biết liền, lúc đầu gặp đối thủ đầu tiên đã luôn miệng nhận thua không đánh vị thành niên, bây giờ đã rõ, có đánh cũng chẳng lại được.”



Bàn tán kiểu gì cũng có, Nhậm Sinh an tĩnh đứng giữa sân, sau đó lặng lẽ giật giật chân.

Trước khi thi đấu, thân thể đã ăn không tiêu, vì vậy chỉ mong mau chóng chấm dứt tất cả để mau trở về chăm sóc hài tử.

“Trời ạ, hắn thật sự lớn lên rất bảnh! Ta rất muốn cho hắn một cái hôn nóng bỏng (oO), đáng tiếc không thể dụ dỗ vị thành niên, thật thảm thương! Nhưng ta vẫn sẽ là fan hâm mộ của hắn, hơn nữa càng thích hắn!” Lohra nói với người xem của mình, lại phên phán này nọ: “Các vị xem, trước kia có nhiều người nghi ngờ 78, cảm thấy hắn rõ ràng có thể thắng lợi lại cố ý kéo dài thời gian trêu chọc người khác. Hiện tại nhớ lại, chúng ta liền hiểu được nguyên nhân. Có lẽ vì chưa thành niên, Grinton suýt bị cấm thi đấu, hắn sẽ không vui, hơn nữa đấu với người thứ nhất sau khi nặc danh xong, chắc chắn muốn giáo huấn đối phương một chút… Này chẳng qua là tính tình còn trẻ con thôi, vậy mà lại bị gán tội danh, còn luôn chỉ trích hắn, chưa gì đã phải nhận trừng phạt như thế, ta cảm thấy mình cần thay hắn giải thích giãi bày.”

Lohra nói giúp cậu, càng nhiều người cũng tương tự.

Ai đã thích, giờ còn thích hơn. Mà trước không thích, giờ lại thấy hổ thẹn.

Bọn họ luôn nghi ngờ Grinton, cậu chắc cũng không vui vẻ gì, đùa bỡn đối thủ cũng là bình thường nhưng… Ai ngay từ đầu ghen tị với Grinton, sau lại ghen tị 78, thật sự có chút dọa người.

Nghe mọi người bàn luận về mình, Nhậm Sinh thấy hơi mất tự nhiên, gật đầu với 472 xong liền ly khai sân đấu.

Nhiều người vây quanh nhìn cậu từ đầu đến chân, Nhậm Sinh đành đăng thoát.

Mấy phóng viên cười khổ không thôi, có nhiều người muốn bọn họ phỏng vấn mình, Grinton thì ngược lại, tránh họ như tránh rắn rết.

Haiz, không phỏng vấn được Grinton thì cũng chỉ có thể lui về phỏng vấn đối thủ của cậu mà thôi… Đang dò danh sách định tìm người phỏng vấn, bầu trời đột nhiên rơi xuống 5 dải giấy chỉ hoa.

Cả không gian ngập tràn giấy hoa xinh đẹp, bay bay không ngừng, giống như là tuyết rơi.

Nhược Á có hỷ sự? Tất cả mọi người đều tò mò đứng dậy.

=================