Cả Tiên Giới Đều Nghĩ Ta Có Nỗi Khổ Tâm

Chương 35: 35




Editor: Mòi
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Cố Thanh Giác bàng hoàng nhìn vị bằng hữu dường như đã phát hiện điều khủng khiếp nào đó, lại nhìn qua đại sư huynh vẫn đạm nhiên như thường, y lập tức thét chói tai trong thức hải.

【Sư tôn sư tôn sư tôn sư tôn sư tôn!!!】
【Thống ngươi có nghe thấy không? Sư tôn thực sự tức đến sống lại rồi kìaaaa!!!】
【Đã biết ngươi không đáng tin, không ngờ ngươi lại có thể không đáng tin đến mức này, ta chết mất thôi!!!】
Dữ liệu của Hệ Thống bể đầy đất, nó ngồi thẫn thờ trong thức hải, toàn bộ Hệ Thống cũng đóng băng theo, 【Ồ...】
Không phải chỉ là sư tôn trở về sao, chuyện bé xíu, có thể học theo Thống gia hay không? Biết hai chữ "bình tĩnh" viết như thế nào không?
Bình tĩnh...!Bình tĩnh cái rắm á!!!
Lục hết 7749 cốt truyện ra xem, Phù Lê Tiên Tôn ngay cả một cảnh diễn cũng không có, tu vi cao như vậy không xuất hiện thì thôi chứ đã ra mặt nhất định phải là nhân vật quan trọng, không nói lời nào đã lên sàn rốt cuộc còn chút võ đức nào không?
Ví dụ chỉ thêm đất diễn thôi cũng được đi, Thống gia tung hoành trong cục giám thị đại vũ trụ nhiều năm như vậy, chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy, mặc dù đây mới là lần đầu tiên thực sự đi làm nhiệm vụ nhưng nó nắm rất rõ tài liệu của các nhân viên khác.

Đi đêm lắm có ngày gặp ma, trường hợp tranh giành đất diễn trong cốt truyện rất bình thường, nhưng còn Phù Lê Tiên Tôn thì sao?
Quan trọng hơn là...!Sư tôn có liên quan gì đến Thiên Đạo?
Thêm đất diễn thì thêm đất diễn, dù sao tổng bộ không quản nữa, ném xuống một cái cốt truyện cho ngài debut center cũng không thành vấn đề, giờ nghĩ lại thật đáng sợ hu hu hu~
Mỗi một nhân viên trước khi tiến vào tiểu thế giới đều bị ý thức thế giới dò xét một vòng, nếu như sư tôn là Thiên Đạo, vậy mấy ngày nay bọn họ chẳng phải là diễn xiếc khỉ chọc cười lão nhân gia hay sao?
Bị cưỡng chế đuổi khỏi đây cũng không sao, quan trọng là mất mặt quá!
Thống gia xuất xưởng nhiều năm như vậy nhưng chưa từng gặp tình huống này, ngàn lần không ngờ hệ thống có độ hot cao nhất thậm chí còn có thể lấy ra làm tấm gương cảnh tỉnh giảng dạy cho các tiểu thống thống khác sau này vậy mà sẽ là nó.

Tổng bộ nói tiểu thế giới này rất nhanh sẽ thăng cấp, nhưng tính tình của ý thức thế giới sau đó sẽ thế nào thì không ai nói trước được.

Chẳng may gặp phải Thiên Đạo ác ý muốn hấp thu năng lượng của nhân viên, bọn họ còn có cửa trở về tổng bộ sao?
Đau tim như tàu lượn siêu tốc vậy ai mà chịu nổi?
Toang rồi!
Đừng hòng sống nữa!

Cùng nhau hủy diệt đi!
Hệ Thống ôm dữ liệu trung tâm khóc thành chó con, khi xưa nó không nên xuất sắc như vậy, không xuất sắc sẽ không cần tốt nghiệp sớm, không tốt nghiệp sớm cũng sẽ không nhận nhiệm vụ, càng không bị đưa đến thế giới đáng sợ như vậy, không bị đưa tới đây tất nhiên sẽ không phải đối mặt khốn cục hiện tại.

Thống Thống không vui, Thống Thống muốn khóc thật to oa hu hu hu~
Một người một Thống lại ôm nhau khóc sướt mướt trong thức hải, những người khác cũng không bình tĩnh hơn bao nhiêu, cố mít ướt không sợ sư tôn quay về đá y ra khỏi thế giới này, chỉ sợ sư tôn thẳng tay diệt trừ y luôn.

Tiêu diệt này không giống lần của tam sư huynh, chết dưới tay tam sư huynh y còn có thể về tổng bộ lãnh lương rồi nhận nhiệm vụ tiếp, nhưng chết dưới tay sư tôn chắc chắn là chết hẳn.

Vừa rồi Kỳ Linh đã nói gì, tâm ma của tam sư huynh do Thiên Đạo tự loại bỏ, nếu như sư tôn chính là Thiên Đạo, e rằng y và Thống Thống một đứa cũng đừng hòng chạy.

Nghĩ theo hướng lạc quan, nếu sư tôn biết bọn họ là nhân viên của cục giám thị ba ngàn thế giới, có thể sẽ nể mặt chỉ đuổi đi, như vậy chính là cả nhà đều vui, về sau y biến mất khỏi đây, còn thanh danh Chiêu Minh Tiên Tôn trở nên thế nào cũng không liên quan đến y, chỉ cần không nghe thấy là coi như không ai chửi y cả.

Cái tốt không linh cái xấu linh, nếu như sư tôn nghĩ y chiếm mất cơ thể tiểu đồ đệ, dùng danh nghĩa tiểu đồ đệ tác oai tác quái còn lừa dối tình sư huynh đệ, cho dù đứa bé ngày xưa sư tôn nhặt về đúng là y, y cũng thực sự lớn lên ở Huyền Thiên Tông, nhưng đến lúc đó có trăm cái miệng cũng không thể bào chữa được, chỉ có thể rưng rưng nước mắt đối mặt cái chết.

Không rưng rưng nước mắt còn có thể làm gì? Chẳng lẽ kiên cường đối mặt với sư tôn sao?
Quên đi, nếu có thể chết một cách thoải mái thống khoái ai sẽ chọn khiêu chiến độ khó địa ngục chứ?
*
Con ngươi Tạ Dịch thoáng chốc co lại, không ngờ Kỳ Linh vậy mà sẽ hỏi vấn đề này.

Nếu tình huống khác hắn chỉ cần phủ nhận là được, nhưng tâm ma Diệp Trọng Uyên vừa biến mất, Kỳ Linh tu đạo nhạy cảm nhất là thiên mệnh, nếu đối phương đã hỏi như vậy, nhất định có manh mối sư tôn còn sống.

"Thanh Giác, đưa tam sư huynh và Ma Tôn về tắm rửa nghi ngơi đi." Tạ Dịch mím môi, dư quang liếc về Bạch Vân Mạc đang mờ mịt đứng bên, dừng một lúc mới bổ sung,"Đưa cả Yêu Vương theo."
Cố Thanh Giác kinh ngạc nhìn Vân Thính Lan được phép ở lại, nhưng bị nhị sư huynh điềm đạm mà kiên quyết tiễn ra ngoài, nhìn cả tam sư huynh cũng đang mù tịt, sau khi nhận ra không chỉ mình y bị gạt ra khỏi thời khắc quan trọng, trong lòng liền thoải mái hơn rất nhiều.

Xem ra trong lòng sư tôn, địa vị của y và tam sư huynh cũng không nặng lắm, nếu không chuyện lớn như vậy cũng sẽ không chỉ để đại sư huynh và nhị sư huynh biết.

Tuy Cố Thanh Giác cũng khó chịu nhưng sợ hãi bị diệt khẩu vẫn nhiều hơn, nhưng tam sư huynh không giống y, tam sư huynh không phải kẻ đến từ bên ngoài, cảm thấy mình không được tín nhiệm càng buồn bực hơn y.


Cung điện Ngọc Quỳnh Phong bị đại sư huynh trưng dụng, những nơi khác vì chưa kịp mở trận pháp phòng ngự nên bị trận đánh của Kiếm Tôn và Ma Tôn ảnh hưởng, thành ra không còn bao nhiêu nơi lành lặn có thể đi, bọn họ cũng không thể đến nơi ở của đệ tử, nghĩ tới nghĩ lui về Nam Hoa Phong vẫn là ổn nhất.

*
Tạ Dịch đuổi "trẻ con" Không thể nghe người lớn bàn chuyện đi, Kỳ Linh cũng nhận ra câu hỏi vừa rồi quá đột ngột, chuyện liên quan đến Phù Lê Tiên Tôn càng ít người biết càng tốt, mới vừa rồi hắn hỏi ngay trước nhiều người như vậy, Yêu Vương không đáng ngại nhưng nếu Ma Tôn muốn lợi dụng gây chuyện, hậu quả thật khó lường.

Vân Thính Lan đợi mọi người yên vị, đến khi Tạ Dịch gật đầu đồng ý mới chậm rãi nói rõ, "Năm đó sư tôn độ kiếp hết sức hung hiểm, ngay cả Trọng Uyên và Thanh Giác cũng nghĩ là sư tôn đã tạ thế, nhưng khi lôi kiếp tan hết, ta và đại sư huynh mới phát hiện thần hồn sư tôn cũng chưa hoàn toàn biến mất..."
*
Bên ngoài, mấy "đứa nhỏ" trố mắt nhìn nhau hồi lâu, vẫn không dám tin những lời vừa nghe được.

Cố Thanh Giác thở dài, đại sư huynh giao mấy người này cho y là bởi vì nhìn y đáng tin nhất.

Không ai có thể đoán được giông bão ngày mai, nếu là trước ngày diệt vong thì Cố Thanh Giác y vẫn là tiểu sư đệ thận trọng đáng tin.

Ân Minh Chúc và Diệp Trọng Uyên bị đẩy đi tắm rửa băng bó vết thương, Bạch Vân Mạc biến thành mèo con được ôm trong lòng, Cố *chững chạc đáng tin* Thanh Giác ngồi bên cửa sổ, vừa thẫn thờ nhìn hoa lá xanh tươi bên ngoài vừa lẩm bẩm "Sư tôn còn sống..."
Bạch Vân Mạc uể oải nằm liệt thành mèo dạng lỏng, cặp mắt lim dim không phản ứng kịp: Phù tiên tôn còn sống? Thế mà Phù Lê Tiên Tôn còn sống cơ đấy? Làm sao Phù Lê Tiên Tôn có thể còn sống được nhỉ?
Hệ Thống chầm chậm biến thành hình người trong thức hải, nhỏ giọng đề nghị, 【Con trai, con nói xem giờ chúng ta tự sát còn kịp không? Hệ Thống ba ba ra tay, không mảy may đau đớn, nói chết là lập tức chết luôn không qua loa.】
Cố Thanh Giác quên trên người mình còn dính vết máu, y dựa vào lưng ghế, không chút phân vân gạt đi, 【Trước không nhắc việc chúng ta không liên lạc được với tổng bộ, ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề: Nếu bây giờ ta tự sát, các sư huynh phải làm sao?】
Tam sư huynh bởi vì áy náy mà sinh ra tâm ma, thiếu chút nữa tự dày vò tới chết, người luôn điềm tĩnh như nhị sư huynh khi mới đưa y về đã không kìm được mà rơi nước mắt, thậm chí cả đại sư huynh cũng lo được lo mất không dám rời y quá lâu.

Nếu y tự sát thật, nhất định các sư huynh sẽ tiếp tục ôm hết tội lỗi lên mình.

Các sư huynh đã đau thương như vậy, y sao nỡ lòng để bọn họ người tóc bạc...!à không, y sao nỡ để người tóc đen tiễn người tóc đen chứ.

Hệ Thống lau nước mắt, bị ép vứt đi phương án nó vất vả lắm mới nghĩ ra được, 【Vậy không tự sát nữa, chỉ có thể đi bước nào tính bước nấy thôi.】
【Thống à, gặp khốn cảnh phải lạc quan lên, đừng để bị khuất phục trước khó khăn.


Ngươi phải biết, chỉ cần ngươi không bỏ cuộc, không ai có thể đánh bại ngươi, kẻ địch lớn nhất của mỗi hệ thống đều là chính nó.】 Cố Thanh Giác lên tinh thần, vừa vuốt mèo vừa bón súp gà* cho Hệ Thống, diễn thuyết hùng hồn đến mức Hệ Thống mơ màng sắp ngủ, nó liếc y một cái sau đó lập tức giở trò biến mất.

*súp gà cho tâm hồn: na ná mấy mẩu truyện ngắn kiểu chương trình quà tặng cột sống bên mình í!
Vui lòng tại trang chính chủ aka w.o.r.d.press Chuồng Chó Lạc Đà và w.a.t.t.pad chodateam
Thích thì tự mình đi nghênh đón phong ba bão táp đi, Thống gia không quan tâm, còn khuya ta mới nghe ngươi, dù sao người chết cũng không phải ta.

Cố Thanh Giác đào sạch vốn liếng kiến thức ra muốn làm Hệ Thống phấn chấn, còn đang chờ Hệ Thống vỗ tay khen hay sau buổi thuyết trình "cơn bão tiếp theo tới đi", nhưng mà, chờ đợi y chỉ có thức hải trống như nhà hoang, khán giả duy nhất không biết đã chạy đi từ lúc nào.

【Ngươi có bản lĩnh chạy cơ đấy! Có giỏi thì đừng mò về!】
Cố Thanh Giác chửi đổng rồi rời khỏi thức hải, nhận ra súp gà một muỗng cũng không dùng được với cách sống chung của y và Hệ Thống, có chuyện vẫn là phải cãi nhau, không ồn ào thì đúng là không giải quyết được vấn đề.

Bạch Vân Mạc làm mèo con đến nghiện, có thể được ôm ấp như tiểu bảo bối, ngu mới biến về hình người để bị đánh.

Cổ nhân có câu "ăn no rửng mỡ", Yêu Vương được vuốt lông đến vô cùng khoan khoái lại vô thức nhớ đến Bạch Tố Tố lừa hắn bỏ chạy.

Cố Thanh Giác đặt mèo con lên bàn, y không chắc chắn hào quang si độn của Bạch Tố Tố đã mất tác dụng thật hay chưa, mèo con ngờ nghệch biết mình bị lừa nhưng vẫn nhớ nàng ta, chẳng lẽ là hào quang si độn bản plus?
Sự ngu ngốc rất dễ lây, tốt nhất là không nên gần Bạch Vân Mạc quá, tìm một con mèo khôn khôn tí để nuôi ở Nam Hoa Phong không quá khó khăn, chờ lâu mấy ngày mà thôi, y chờ được.

Mèo con đau khổ liếm móng, "Chúng ta không cần quấy rầy Tạ tông chủ, chờ Kiếm Tôn với Ma Tôn ra rồi hỏi.

Ta đã biết nàng là người xấu, nếu không biết nàng đi đâu, có thể sẽ có nhiều người bị lừa hơn, nàng lừa người rất giỏi, chúng ta nên nghĩ cho những nạn nhân đó."
Vừa dứt lời, chưa đợi Cố Thanh Giác trả lời, ngoài cửa đã vang lên tiếng cười mỉa mai, "Thực sự là bị nàng ta lừa gạt sao? Vậy phải ngu xuẩn cỡ nào nhỉ?"
Quỷ Vương ngược nắng bước vào, rõ ràng cười vô cùng xán lạn nhưng phương thức lên sân khấu chói lòa này suýt chút nữa làm Cố nhút nhát quăng cả chung trà.

Không được sợ không được sợ không được sợ! Cố Tiểu Minh ngươi là đỉnh nhất không ai bì được! Ngay cả sư tôn trở về ngươi còn không sợ sao lại sợ con quỷ nhép này?!
Nhưng mà...!vẫn sợ chết được hu hu hu~
Cố Thanh Giác khóc không ra nước mắt nhìn Cơ Nguyệt Thanh cười đến đầy vô tội, tư thế ngồi thẳng lưng đúng chuẩn khiến không ai nhìn ra y đã sớm bị hù đến chỉ mong cuộn thành một cục khóc thút thít.

Cảm ơn Hệ Thống ba ba không ngừng cố gắng dạy dỗ, dù bây giờ đầu con trống rỗng nhưng vẫn có thể vô thức tỏ ra lạnh lùng khó đoán, hoàn hảo trở thành tiểu bạch liên cao quý không nhiễm bụi trần chỉ có thể nhìn từ xa.

Bạch Vân Mạc dừng động tác liếm chân lại, cảnh giác nhìn người lạ vừa đến, lập tức biến trở về hình người, "Vị huynh đệ đây là..."
Cơ Nguyệt Thanh mỉm cười cong cong mắt rất hoà nhã, ngồi xuống ghế rồi mới nhẹ giọng trả lời, "Cơ Nguyệt Thanh."

Yêu Vương mặt đầy khó hiểu, "Cơ Nguyệt Thanh? Chưa từng nghe, huynh đệ đến từ đâu đây?"
Tên này quả thực rất ngốc, Cố Thanh Giác vốn đang sợ nhưng nghe hắn nói xong cũng phải chịu thua, chỉ đành kéo tay áo hắn, "Đây là Quỷ Vương, đến từ Quỷ Vực."
Hệ Thống vứt bỏ y không biết đã chạy đi đâu liếm vết thương, hiện tại chỉ có y và một con mèo ngốc cùng nhau đối diện tên thần kinh, nói gì đi nữa cũng không thể để bé mèo con vừa ra mặt đã thành bánh mèo con.

Tam sư huynh, áo bông nhỏ à, các ngươi thay một bộ đồ với bôi thuốc thôi sao mà chậm vậy! Cứu mạng!!!
"Quỷ Vực à, bảo sao chưa nghe bao giờ." Bạch Vân Mạc nghiêm túc gật gù, chợt nhớ ra Quỷ Vực là nơi nào, suýt nữa hét ầm lên, "Quỷ Vực— "
"Suỵt— " Cơ Nguyệt Thanh đặt một ngón tay trên môi, mặc dù trên mặt vẫn mang ý cười nhưng ánh mắt lại tối sầm, "Nhỏ tiếng chút, dọa tiên tôn sẽ không hay đâu.

Quỷ Vực chúng ta đúng là một nơi nhỏ, chưa nghe thấy là rất bình thường."
Từ trước đến giờ Bạch Vân Mạc chưa từng thấy ai có tốc độ lật mặt nhanh như Quỷ Vương, rõ ràng đang cười nhưng khí chất hệt như ác quỷ từ địa ngục bò ra.

chẳng trách sau khi tên kia vào đây tiên tôn lại nói nhỏ như vậy, rõ ràng là bị dọa rồi.

Khổ thân Chiêu Minh Tiên Tôn, ở nhà mình vẫn có thể gặp phải tên điên như vậy, rốt cuộc Tạ tông chủ nghĩ thế nào lại đưa gia hỏa này về đây?
Yêu Vương bệ hạ bị hù run lẩy bẩy, nhìn Cố Thanh Giác tránh né nhân cách u ám điên cuồng của Quỷ Vương, hắn cũng nhỏ giọng lầm bầm, "Ừm nơi đó...!Cũng không tính là nhỏ, là ẩn giấu hơi kỹ thôi.

Đừng có nhìn ta, ta nhớ nhầm cũng không được sao?"
Cố Thanh Giác:...!
Cố Thanh Giác vốn cho rằng mặc dù Bạch Vân Mạc hơi khờ khạo nhưng vị thế trong văn án còn cao hơn cả Kiếm Tôn sư huynh, nhất định hắn phải có điểm gì đó hơn người.

Nhưng mà bây giờ, nhìn Yêu Vương to cao cường tráng dè dặt trốn sau lưng y, mặc dù rất không muốn thừa nhận nhưng y không thể dối lòng, điểm hơn người lớn nhất của Yêu Vương bệ hạ chính là hắn ngáo ngơ không ai bằng.

Quỷ Vương thành công dọa Bạch Vân Mạc bỏ chạy, có được cơ hội thân cận với tiểu mỹ nhân nên rất vui vẻ, hắn chợt nhớ ra vừa rồi dọa lây cả y nên vội vàng chữa cháy, "Tiên tôn, các ngươi muốn tìm Bạch Tố Tố sao? Bản vương biết nàng đang ở đâu, nữ nhân kia muốn làm Quỷ Hậu của ta nhưng còn dám quyến rũ người khác, nếu không phải là tiên tôn muốn tìm ả, bản vương nhất định sẽ tróc hồn phách ả ra, khiến ả vĩnh viễn không được siêu sinh."
Hắn lại ngượng ngùng cúi đầu, dung mạo càng có vẻ yêu diễm, "Tiên tôn à, ngai Quỷ Hậu vô chủ luôn có kẻ muốn đục nước béo cò leo lên, bản vương cưng ngươi nhất, ngươi đồng ý làm Quỷ Hậu đi~"
Cố nhút nhát: Oa một tiếng khóc to.jpg
【Thống! Ba ba! Ba còn ở đây không?】
【Cái cái cái tên này thật sự là nam chính sao? Boss phản diện nhà ta còn giống nam chính hơn cả hắn!】
【Thiết lập tính cách của Yêu Vương không phù hợp giá trị cốt lõi xã hội chủ nghĩa! Con muốn tố cáo hu hu hu~】
- ----------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Cố: Sư huynh cứu mạng hu hu hu~.