Chương 174: Gà"Gì đây...? Hư Ảnh Ma Thần phiên bản mini à?"Tình Kiếm cau mày nhìn.Đám Đan Nguyệt Bảng đang hóng xem.Mù lòa... Để lại ngọn lửa xanh.Cơ chế tương tự như khi Hư Ảnh đạt tới mốc 10%."Ừa thì trang bị phó bản thường sẽ có một phần cơ chế Boss mà."Đợt trước đi phó bản mới, Boss không có rớt ra v·ũ k·hí dạng kiếm.Tình Kiếm hắn cũng lười đọc.Đạp Tuyết sau khi đọc xong thông tin, thì quay sang nhìn Tình Kiếm."Nhìn cái gì ?"Cậu phát hiện được ngay ánh mắt không đúng đó, lườm hắn."Con gà."Khục."Con chó lày !"Tình Kiếm quạo ra mặt, đã sẵn sàng lao đến đánh Đạp Tuyết nhưng bị ngăn lại."Thôi thôi ông ơi." Quý Mộng và Song Uyên ráng ngăn hắn lại, cả bang Hắc Bạch còn ở bên kia.Trong thành không gây sát thương được.Nhưng gây thù được.Đạp Tuyết nhìn Tình Kiếm đang bị giữ tay giữ chân lại.Vênh miệng mà cười."Gà.""Ngươi...!!" Tình Kiếm sôi máu lắm rồi."Thả ra !!!! Bố đ·ánh c·hết nó !!!"...Thiên Vỹ Yêu Vương và Ngạo Thiên lúc này đang ở giữa quảng trường.Trông từ xa xem mọi người đang sôi nổi bàn luận.Hắc Y Thiên Ma ban nãy khi đi đưa phần thưởng cho Đạp Tuyết và Tình Kiếm cũng đã cáo từ hai người.Thiên Vỹ Yêu Vương sau khi xem trận chiến vừa nãy, bản thân cũng có nhiều suy nghĩ.Tiềm năng của người phương xa... Thật không thể coi thường.Tuy nói họ không thể tu luyện vượt quá Thất Lưu Đỉnh Phong vào lúc này.Nhưng lại dễ luyện được Minh Tưởng, Pháp Tắc hơn người bản địa rất nhiều.Nếu tận dụng được việc này, nó sẽ là một sức mạnh quân sự không tưởng.Ngạo Thiên đứng cùng Thiên Vỹ Yêu Vương, đang ngắm tay ngắm nhìn nàng."Ngươi ngắm đủ chưa ?" Thiên Vỹ Yêu Vương trêu chọc."Chưa. Ngắm mãi không đủ.""Quá theo đuổi nữ nhân, ngược lại dễ làm nữ nhân chán ghét đó nha." Nàng khúc khích cười."Chỉ là ngắm, ta đã làm gì quá phận đâu ?" Ngạo Thiên bật cười."Vậy theo lời ngươi, ngày mai sẽ là ngày diễn ra Lãnh Địa Chiến?" Thiên Vỹ Yêu Vương nhẹ nhàng đổi chủ đề."Đúng. Lễ vật của ta sắp tới rồi." Ngạo Thiên khì cười."Ngươi cần giúp đỡ không?" Nàng nghe danh Ngạo Thiên là kẻ hiếu chiến nhất trong Tam Đệ Nhất Nhân của người phương xa.Nhưng nàng cũng không rõ thực lực của hắn là bao nhiêu.Nếu có thể, giúp sức hắn một chút để đạt được thứ mình cần cũng tốt."Có." Ngạo Thiên đáp."Cỗ vũ cho ta đi." Hắn nhe răng mà cười đầy tự tin.Thiên Vỹ Yêu Vương nhìn hắn, không khỏi bật cười theo.Lấy ra một chiếc hộp trang trí tinh xảo. Ở giữa có huy hiệu của Thiên Vỹ Thành."Được rồi, ngươi cố lên ~ Đây là chút quà tặng ngươi."Ngạo Thiên nhận món quà kìa, mở chiếc hộp ra.Không khỏi bất ngờ."Nàng chắc chứ?"Thiên Vỹ Yêu Vương chỉ phất tay, cơ thể đã bắt đầu hóa thành dòng nước."Đừng nói mấy câu vô nghĩa, Thiên Vỹ Yêu Vương ta chưa đến mức để thuộc hạ của mình phải làm việc không công đâu.""Coi nó như một phần thưởng vì ngươi đã chọn theo ta."Cứ vậy mà nàng biến mất.Ngạo Thiên nhìn vật bên trong chiếc hộp."Lại còn coi ta là thuộc hạ cơ à.""Càng ngày ta càng muốn có nàng đấy."Ngạo Thiên bước đi.Áo choàng sau lưng hắn phấp hới.Thân thể đã hóa thành Yêu Hổ trông vô cùng cường tráng.Hắn mở kênh thoại bang hội ra."Anh em. Sẵn sàng cho đại chiến.""Ngày mai, ta sẽ đãi tiệc mọi người bằng máu của Vô Thường và Mã Lượng.""...""Sến quá ông." Độ Hoàn lè lưỡi."Ca lĩnh chi... (thả biểu cảm cringe)" Lâm Thành cũng phỉ nhổ."Im miệng ! Muốn bị trừ lương hả !?"Cả bang Vọng Ngữ đều bật cười.Ngạo Thiên nhìn sang Đan Nguyệt Bang.Trong đầu hắn có chút suy nghĩ.Cuối cùng hắn bước đến trước mặt họ.Khiến cả bọn không khỏi ngạc nhiên.Rồng đến nhà tôm ?Ngạo Thiên tại sao lại đi gặp mặt họ ?"Lâm Nương. Dạo này khỏe không?""Khỏe, ngươi vừa gặp ta hồi nãy mà." Nàng bật cười."Sao? Muốn mua bán gì nữa à?" Nàng khoanh tay nhìn ông ta."Không, một thứ thú vị hơn."Ngạo Thiên đưa tay ra trước mặt Lâm Nương."Một lời mời liên minh."...Thiên Vỹ Yêu Vương về cung điện của mình.Nàng lập tức về phòng nghỉ ngơi.Quá nhiều việc.Mai là Lãnh Địa Chiến.Mốt là Lễ Hội Yêu Ma.Toàn những thứ quan trọng phải làm."Hoàng Hầu, Hoàng Cẩu."Vừa cất lời, lập tức ngoài cửa đã xuất hiện hai bóng hình.Yêu Tướng Hoàng Cẩu.Yêu Tướng Hoàng Hầu."Chúng thần có mặt."Thiên Vỹ Yêu Vương gật đầu.Mở cửa phòng ra mà nhìn hai người họ dưới ánh trăng."Các thế lực loài người đều đã nghe được chuyện Ngạo Thiên muốn chiếm toàn bộ lãnh địa người phương xa có thể sở hữu.""Nhất định sẽ phái người đến gây phiền phức.""Ngày mai khi Lãnh Địa Chiến xảy ra, nếu có thế lực khác phá rối, nhất định phải ngăn chặn chúng bằng mọi giá.""Đặc biệt là ngươi, Hoàng Hầu. Không được phép để việc tư ảnh hưởng."Hoàng Hầu nuốt nước bọt.Hoàng Cẩu liếc hắn.Con khỉ ngu."Tuân lệnh !!!" Cả hai cùng đáp."Được rồi. Đi đi."Ngay lập tức, cả hai bóng hình lại một lần nữa biến mất."Yêu Thố, lấy cho ta thuốc.""Vâng!" Yêu Thố từ nãy đến giờ ở bên cạnh cửa, lúc này đã lập tức nhảy đi.Chỉ còn mỗi Thiên Vỹ Yêu Vương cùng ánh trăng đêm nay.Tay nàng run run.Đôi mắt muốn sụp xuống.Miệng phun ra một ngụm máu đen.Độc tố vẫn đang phát tán.Trông nàng đã vô cùng xanh xao."Cố gắng lên. Một chút nữa thôi."Thiên Vỹ Yêu Vương dựa vào thành cửa mà ráng giữ mình đứng vững....Hồ Tuyết lúc này đã vào trong buồng máy.Ngày kia Lễ Hội Yêu Ma đã diễn ra.Thời gian cũng không còn nhiều.Bây giờ, người duy nhất nàng có thể nghĩ đến có khả năng giúp được Thiên Vỹ Yêu Vương chỉ có một người.Hắc Y Thiên Ma...!Trước hết nàng sẽ nói cho Hắc Y Thiên Ma những gì Cosminsto tiên đoán được.Sau đó hỏi Hắc Y Thiên Ma cách giúp Thiên Vỹ Yêu Vương.Hồ Tuyết cùng ánh mắt đầy nghị lực mà vào buồng máy....Vô Nhất ngủ say trên giường bệnh.Hôm nay lại là một ngày mệt mỏi.Giờ cũng đã nửa đêm, hầu hết ánh đèn đều đã mất.Thế nhưng căn phòng bên cạnh vẫn có ánh sáng lấp lóe.Một cô gái đeo tai nghe không dây, đang nhìn máy tính bảng.Là đoạn phim quay trận chiến của REMIxTV.Cô gái chăm chú mà nhìn những người chơi đang chiến đấu.Video đang chiếu tới các trận chiến trước của Đan Nguyệt Bang."Lâm Nương...Tình Kiếm...Hoa Nhi...Diệp Vũ...Vô Nhất...?"Nàng ngây người.Nhìn sang phòng bệnh bên cạnh.Chị gái khi nãy hình như gọi anh ta là Vô Nhất ?...Diệp Vũ đang đứng tại đại điện của Hắc Y Hội.Bên cạnh là Tuyết Nguyệt vừa mới đăng nhập."Thật đúng lúc.""Diệp Vũ hẳn cũng cần một người để đấu tập đấy."Hắc Y Thiên Ma mỉm cười.Đứng khoanh tay nhìn hai người phương xa trước mặt."Được. Bắt đầu nào.""Để xem tiềm năng của các ngươi tới đâu.""Ta sẽ dạy các ngươi theo cách Kiếm Tiên dạy dỗ hai người kia."Toàn bộ đại điện bỗng chốc tối đen.Diệp Vũ không khỏi giật mình.Y hệt cảnh tượng trong trận đấu của Tình Kiếm và Đạp Tuyết.Hắc Y Thiên Ma rút ra một cặp Song Đao.Phừng.Ngọn lửa xanh toát ra từ cặp song đao đó.Là nguồn sáng duy nhất của đại điện vào lúc này."Phản công đi.""Hoặc c·hết tới khi ngươi có thể làm được."Diệp Vũ nuốt nước bọt.Rút v·ũ k·hí ra.Tuyết Nguyệt cũng mang một ánh mắt đầy nghiêm nghị mà nhìn Hắc Y Thiên Ma."Thất lễ rồi."Một làn sương được tạo nên quanh cơ thể nàng.Nối tiếp bằng những giọt nước li ti.Rồi cuối cùng tạo thành các bóng nước bay lơ lửng xung quanh.Các dòng nước kia nối vào thân thể nàng, rồi tạo nên hai chiếc tai cáo bằng nước.Dòng máu Thủy Hồ trong người nàng lúc này lộ ra rõ ràng hơn bao giờ hết."Tối nay, hai ngươi chắc chắn sẽ gặp ác mộng đấy ~"