Chương 180: Hoa Nở Chóng TànChương 180:Diệt Ma không tin vào mắt mình.Thứ quỷ gì vậy ?"Đảo ngược thời gian...?" Lãnh Yên không khỏi rùng mình."Chậc. Khó xơi." Thái Huy bẻ bẻ cổ.Tâm Kiếm nhìn Hồng Mân vẫn thong thả đứng nhìn.Các Luyện Vương đều bối rối trước chuyện vừa diễn ra.Trương Đường thì khó chịu ra mặt.8 tên.8 tên Luyện Vương hắn g·iết đều đã sống lại.Ban nãy hắn một tay túm một Luyện Vương, trực tiếp dập hai cái đầu Luyện Vương va vào nhau tới vỡ nát.Vậy mà hai kẻ kia bây giờ đã sống lại.Miểu sát Luyện Vương của Hắc Y Hội đối với hắn có chút dễ dàng.Hồng Mân nhìn Trương Đường nãy tới giờ, cũng không khỏi cảm thấy chút phiền phức.Đứng trước Hóa Đế, Luyện Vương thật như cỏ rác.Thế mà lũ Luyện Vương này thật sự dám đi tìm Ma Thần kiếm chuyện."Lãnh Yên, ông rảnh tay quá nhỉ, nãy đến giờ đứng coi bọn ta đánh nhau với cô ta, phụ một tay đi." Thái Hủy bẻ ngón tay."Được." Lãnh Yên nhìn Hồng Mân, rút kiếm ra.Vốn dĩ ban này lão ta có đánh với các Luyện Vương.Tuy nhiên về tính chất công pháp của Võ Đang, lão ta không cần thiết phải chủ động t·ấn c·ông.【Lục Thập Tứ Quái】Lãnh Yên niệm ấn.Sau đó lao đến.Thái Huy và Tâm Kiếm cùng lúc lao lên.Lãnh Yên nhìn nhận thứ khác biệt duy nhất so với trước đây.Trên tay Hồng Mân không còn lá bùa mà ban đầu ả xé rách nữa.Tức là sẽ có hai lá bùa.Lá bùa đầu xác định thời điểm quay ngược về.Lá bùa sau tua ngược thời gian về.Nếu vậy, lần này t·ấn c·ông có thể được.Vút.Ba lưỡi kiếm đều chỉa vào cổ Hồng Mân."Mấy người có chấp niệm với cổ của ta à?" Hồng Mân bật cười.Ba thanh kiếm đã đâm tới cổ của nàng ta."Thiệt tình." Nàng trực tiếp nắm tóc của mình.Bứt cái đầu ra.Để ba lưỡi kiếm kia v·a c·hạm vào nhau."Ha..?" Lãnh Yên trợn mắt.Cái gì vậy ?"Ta nói... cô có chắc cô không phải vong không ?" Thái Huy bật cười."Ta vẫn còn sống và vẫn rất xinh đẹp." Hồng Mân cười khúc khích.Nàng gắn cái đầu lại, sau đó bước đi một bước.Vụt.Tức thì Hồng Mân đã đứng treo ngược trên trần nhà.Tâm Kiếm lườm nàng.【Chiếm Đoạt: Không Gian】Một lần nữa, trần nhà cao vời vợi chỉ trong phút chốc đã bị rút ngắn về.Nhưng lần này Hồng Mân vương tay ra."Hơ....!" Tâm Kiếm giật mình.Nàng vươn tay từ trên trần nhà.Nhưng lại chụp được cánh tay đen mà Tâm Kiếm đang thi triển thuật pháp.【Chiếm Đoạt: Không Gian】Nguy !Không ổn !Tâm Kiếm không tin vào mắt mình.Phép Chiếm Đoạt vừa rồi, là do Hồng Mân thi triển !Nhưng không gian vốn dĩ bị rút ngắn chỉ còn 5 mét !Nếu rút một lần nữa, mọi người ở đây đều sẽ bị trần nhà và sàn nhà nghiền nát !【Trả Vạn Vật Về Cho Đạo】Tâm Kiếm vung kiếm.Tức thì không gian đã được trả lại.Hồng Mân lấy tay che miệng cười.Gương mặt Tâm Kiếm lúc này đằng sau tấm mặt nạ đang vô cùng e ngại.Cô ta c·ướp được thuật pháp của mình ?Nếu ban nãy Tâm Kiếm không trả mọi thứ về trạng thái ban đầu.Thật sự nơi đây sẽ lập tức thành mồ chôn tất cả mọi người."Thái Huy... cậu có cách nào đối đầu với cô ta không ?""Ta... Không tìm ra phương án." Lãnh Yên đổ mồ hôi mà ngước đầu lên nhìn Hồng Mân."Chậc." Thái Huy thở dài."Thế này thì không vui nhưng đành vậy.""Hồng Mân !" Thái Huy hét lớn.Nàng nhìn hắn."Nãy đến giờ ! Cô dùng năng lực gì vậy !?"Hả ?Lãnh Yên giật mình.Ra vậy.Hồng Mân mỉm cười nhìn hắn."Thông minh lắm."Sợi xích phép vẫn còn treo trên cổ nàng.Nàng vẫn còn đang trong tình trạng bắt buộc phải nói sự thật.Thái Huy vốn dĩ không định dùng cách này, vì hắn muốn có một trận đấu hào hứng một chút.Nhưng khả năng của Hồng Mân quả thực quá ăn gian."Ngươi biết ta có quyền được im lặng mà đúng không?" Hồng Mân khoanh tay."Tôi đành phải cược là tâm trạng cô đang vui vẻ, sẽ nói cho chúng ta nghe thôi." Hắn bật cười."Mai Hoa Kiếm Khách quả thực rất sảng khoái.""Được.""Đây là năng lực Pháp Tắc.""Pháp Tắc !?" Lãnh Yên hoảng hốt."Đúng như tôi nghĩ." Thái Huy gật đầu.Tâm Kiếm vẫn chỉ lườm nàng."Tâm trạng hôm nay của tôi chỉ có một nửa vui vẻ thôi ~ Nếu mọi người chịu ở yên trong đây chắc hẳn sẽ vui vẻ hơn nhiều.""Thế nên tôi sẽ không nói pháp tắc đó là gì đâu ~""Được." Thái Huy bẻ bẻ tay."Nói ra hết thì cũng còn gì vui nữa."【Sinh Hoa】Tức thời bàn tay của Thái Huy được bao phủ bởi một lớp ánh sáng hồng nhạt."Tên Thái Huy này... Ta tưởng hắn sẽ mạnh hơn." Diệt Ma lúc này đang đứng cạnh Lãnh Yên."Vị Tâm Kiếm kia từ nãy đến giờ thể hiện thực lực mạnh hơn nhiều.""Tại sao ngươi lại đứng nép vào người ta?" Lạnh Yên quay sang nhìn."Tại không có tên Ma Tộc nào ở đây."Trong đây không có người của Ma Đạo.Tuyệt kỹ của Hàng Ma Phái không phát huy tác dụng tối đa, nên từ nãy đến giờ hắn chủ yếu là né tránh.Một Chiến Tướng cỏn con lúc này không đánh lại một bầy Luyện Vương của Hắc Y Hội.Cuối cùng hắn quyết định nép vào người Lãnh Yên.Bởi đặc thù công pháp Võ Đang, từ nãy đến giờ không có ai đánh được vào lão ta.Các Luyện Vương của Hắc Y Hội đã quyết định dời sự chú ý sang những người khác."Để trả lời câu hỏi của ngươi, ngươi chỉ cần biết một điều." Lãnh Yên chỉ lắc đầu."Mai Hoa Kiếm Khách thời trẻ đi du ngoạn thế gian, đã đối đầu với rất nhiều Luyện Vương.""Vị Tâm Kiếm mà ngươi khen ngợi kia, hắn đánh ngang ngửa.""Thật sao? Nãy đến giờ không trông như vậy." Diệt Ma chăm chú nhìn Thái Huy.Bàn tay kia bắt đầu chuyển động.Tạo thành nắm đấm.Sau đó mở tung ra.【Nở】Rầm rầm."Chuyện gì vậy !?" Diệt Ma hoảng hồn."Câu trả lời đấy." Hồng Mân trợn mắt.Các Luyện Vương của Hắc Y Hội đồng loạt khựng lại.Bốp.Bốp. Bốp. Bốp."A...!"Những cái đầu kia...Đang "nở" !?Những cái đầu người thuộc Hắc Y Hội nổ tung ra thành những bông hoa mai.Không có một tia máu.Đơn thuần là những bông hoa."Quỷ gì vậy !"Thái Huy rút kiếm ra.Chém một nhát vào hư không.【Tàn】Hắn thu kiếm.Khi kiếm vừa tra hết vào vỏ.ẦM ẦM ẦM ẦM.Toàn bộ bông hoa !Nổ tung thành vô số cánh hoa bao phủ sảnh Lăng Mộ!Để lại những cái xác không hồn.Diệt Ma trợn mắt mà nhìn cảnh tượng mỹ miều kia.Không có một giọt máu.Tất cả những thứ đáng lẽ là giọt máu đều chỉ là những cánh hoa đang bay tung tóe.【Nhân Sinh Nhân Tử, Hoa Nở Chóng Tàn】Thái Huy thở dài."Hầy...""Như vậy vẫn không được sao?""Hắn nói gì v-?" Diệt Ma đang nói thì hoảng hốt.Đầu hắn..?Đang bung ra.Miệng hắn mất rồi.Đầu hắn đang hóa thành bông hoa!!!Trước khi đôi mắt kịp hóa thành hoa, hắn kịp nhìn thấy Hồng Mân.Đầu nàng ta nguyên vẹn, không bị nổ tung.Các cánh hoa ban nãy cũng đã biến mất.Đầu Thái Huy cũng vậy.Đầu của tất cả các Luyện Vương và Hóa Đế của nhân tộc đều vậy.【Tàn】"Không !!!" Diệt Ma thét thầm.Bông hoa ở vị trí vốn dĩ là đầu hắn sắp nổ tung.Tâm Kiếm lập tức sử dụng cánh tay đen của mình.【Chiếm Đoạt: Thời Gian】Vụt vụt vụt.Âm thanh như tua lại diễn ra.Tâm Kiếm phun ra máu.Từ phần hở ở miệng chiếc mặt nạ mà rớt ra đất."Thái Huy... Ngươi đừng tự tiện tung đại chiêu như vậy."Nàng nắm ngực một cách đua nhói.Thời gian đã tua ngược lại.Trước thời điểm Thái Huy thi triển 【Nhân Sinh Nhân Tử, Hoa Nở Chóng Tàn】"Ai biết ả ta lợi hại vậy đâu." Thái Huy thở dài."Ngươi có bao giờ suy nghĩ đâu." Tâm Kiếm gằn giọng.Nàng đang rất đau."Xin lỗi."Thái Huy đưa tay đặt lên vai Tâm Kiếm.【Sinh Hoa】Lập tức thân thể Tâm Kiếm khá hơn hẳn.Thế nhưng Tâm Kiếm đang vô cùng khó chịu."Nhờ sự ngu dốt của ngươi mà giờ Trả Vạn Vật bị phong bế rồi."Tâm Kiếm đang giữ 【Thời Gian】mà đầu mọi người nổ tung lại.Chiếm Đoạt Thời Gian là loại Chiếm Đoạt nguy hiểm nhất.Nó gây thương tổn rất nặng nề cho Tâm Kiếm.Đồng thời phế luôn 【Trả Vạn Vật Về Cho Đạo】Vì nếu nàng thi triển nó, nó cũng sẽ "trả lại" thời gian mà đầu mọi người nổ tung.Thái Huy nhìn Lãnh Yên."Không sao. Ông già, làm đi."Lãnh Yên gật đầu.Lão ta dùng tay tạo thành ấn rồi niệm chú.【Bát Quái】"Tâm Kiếm, cô có thể dùng Trả Vạn Vật rồi."Tâm Kiếm nhìn Lãnh Yên, gật đầu.【Trả Vạn Vật Về Cho Đạo】Tua nhanh.Thời gian biến dị.Đầu mọi người đã hóa thành hoa."Cái gì vậy...! Tại sao lại thành hoa nữa rồi !" Diệt Ma hoảng hốt. ẦM ẦM ẦM ẦM.Cánh hoa lại bay đầy không gian.Nhưng đầu mọi người vẫn còn nguyên vẹn.Ngay sau đó toàn bộ cánh hoa đều đang thu về lòng bàn tay của Lãnh Yên."Nhân tiện nói luôn.""Thái Huy cũng chưa đánh thắng được ta."Lãnh Yên bóp nát những bông hoa trên tay.Khiến chúng trở về hư vô.