Người dịch : Pinky Nguồn : wattpad.com/story/107771402
CHƯƠNG 18: KHÔNG SỢ CÔ ĐƠN (PHẦN 1).
Ánh nắng chiếu tỉnh thành phố, độ ấm của mùa vừa thích hợp, đem âm nhạc trong lỗ tai chỉnh đến to nhất, trong đám người đang đi chen chúc nhau cũng hình như có người đơn độc một mình, tiếng ai đó mắng chửi, tiếng máy móc của thứ nào đó, đều không lọt vào lỗ tai mình. Dùng thời gian của một bài hát để nhảy khỏi thế giới, tôi biết không phải là thật sự nhảy khỏi, nhưng tôi muốn giả vờ một chút.
Mạch Đinh đi ở trên đường, nói thẳng ra thì mới nhận được sự đồng ý của hai bên Bạch Tiểu Tư và Quan Châu, vì để xóa ấn tượng không hay lần đầu tiên, Mạch Đinh giúp bọn họ sắp xếp hình thức gặp mặt vô cùng chính thức, Bạch Tiểu Tư xem như là ân công của Mạch Đinh, cậu nào dám bỏ bê. Ánh mắt Mạch Đinh nhìn người ở trong đám người, hai giây sau càng chắc chắn người đó, người đó dựa vào trước cửa sổ của một tiệm thời trang, thỉnh thoảng sẽ thu hút ánh mắt của mấy cô gái đi ngang qua, đại khái là vì cởi tây trang rồi, từ vẻ ngoài nhìn lại anh một chút cũng không thay đổi, giống như mấy năm trước lần đầu gặp anh ở cửa ký túc xá, giống như lần cuối cùng gặp anh ở trong nhà sáng nay. Có lúc cần phải nhắc nhở bản thân vô số lần, anh ấy là người đàn ông của mình, bản thân mới tin tưởng.
"Hi, người xa lạ." Mạch Đinh gỡ tai nghe, vì người này, cậu từ bỏ cách nhảy khỏi thế giới, nguyện ý lưu lại thế giới này. An Tử Yến dùng tư thế như đuổi ruồi xua xua Mạch Đinh: "Tôi không chấp nhận bắt chuyện."
"Ai bắt chuyện với anh!"
"Đừng giả vờ quen biết với tôi, cậu là ai."
"Em tên Mạch Đinh."
"Mạch Đinh là ai."
"Là người anh thích."
"Cậu nhận nhầm người rồi." Mạch Đinh đá nhẹ mũi giày của An Tử Yến: "Có thôi không, em đói bụng rồi, đi thôi." Cậu không dám nói chân tướng với An Tử Yến, nếu không An Tử Yến tuyệt đối sẽ không đi. Hôm nay lúc tan ca, cậu tốn chút thời gian gọi điện cho Chu Cách, kêu anh ta để một phòng bao tốt nhất, lại báo thời gian cụ thể cho Bạch Tiểu Tư và Quan Châu, toàn bộ chuẩn bị xong cậu mới liên lạc với An Tử Yến đã về nhà, An Tử Yến có nguyệt lão hộ thân, không thể không gọi anh, thế là cậu dùng lý do muốn đến nhà hàng của Chu Cách ăn cơm.
Hôm nay hai người họ cũng không lái xe, sánh vai nhau đi trên đường đi bộ, Mạch Đinh muốn gần An Tử Yến nhất để càng lúc càng dễ lừa, nhưng An Tử Yến đã mở miệng: "Mạch Đinh, anh có một vấn đề, một người chỉ muốn tốn 1800 tệ mua xe, tại sao lại chủ động tìm anh đi ra ngoài ăn cơm."
"Hôm, hôm trước không phải phát lương sao, em muốn chiêu đãi người cực khổ nhất trong nhà." Mạch Đinh nói lời chột dạ.
"Giữa chúng ta chỉ có thể dựa vào nói dối để duy trì?"
"Lời này anh nên hỏi bản thân mình, muốn đếm sao, ai nói dối nhiều hơn, nếu không phải tính ác thú của anh, em sẽ thở thành như vậy sao? Nhớ lúc đó, em là một thanh niên ngay cả nói dối cũng sẽ đỏ mặt nấc cục, tâm hồn thuần khiết của em đã bị anh, đấu tranh tồn tại, thật không dễ gì sống đến hôm nay, nhưng em đã không phải là đứa trẻ hồn nhiên đó nữa, anh đem phẩm đức quý giá của em trả lại cho em!" "Rác rưỡi anh đã vứt từ lâu, làm sao trả em." "Anh đừng quên em vẫn luôn duy trì đi phòng gym, sẽ đánh lại anh đó." Cậu nói xong, bị An Tử Yến đánh vào sau gáy, Mạch Đinh hút khí: "Anh tại sao đánh em mà không nói trước một tiếng, lại đánh em, đừng đánh nữa!" Náo loạn đến nhà hàng, Chu Cách tay chân rãnh rỗi dựa ở quầy tiếp tân, nhìn thấy An Tử Yến rất kinh ngạc: "Không ngờ tới cậu có hứng thú đến xem Bạch Tiểu Tư xem mắt." An Tử Yến vừa nghe xong mặt đen lại, quay người: "Anh đi về." Mạch Đinh vội vàng kéo anh lại: "Đã đến đây rồi, anh chỉ cần ngồi là được, cái gì cũng không cần làm, anh trở về nguyệt lão sẽ theo anh về luôn, hạnh phúc cuối đời của Tiểu Tư xem như xong luôn, chúc Bạch sẽ oán anh cả đời, em cũng sẽ oán anh cả đời luôn." "Buông tay." "Anh không đi em mới buông tay." "Buông tay." Như vậy xem như An Tử Yến đã đồng ý rồi đi, Mạch Đinh từ từ buông tay ra, thấy An Tử Yến không đi mới thở ra. "Này, Mạch Mạch, sớm vậy đã đến rồi." Bạch Tiểu Tư lúc nhìn thấy An Tử Yến khoa trương che miệng lại: "Đây là ai nha, là chồng trước của em sao, mắt em có vấn đề rồi, chồng trước anh quan tâm đến chuyện chung thân đại sự của em sao, em cảm động sắp khóc rồi." Mạch Đinh liếc mắt với Bạch Tiểu Tư, để cô đừng trêu chọc An Tử Yến nữa. "Anh sẽ khiến mắt em khóc sưng luôn." "Mạch Mạch bảo vệ tôi, chồng trước thật đáng sợ." "Yên tâm, có tôi ở đây, anh ấy không đụng cô đâu." "Đau!" "Đau!" Bạch Tiểu Tư và Mạch Đinh dường như đồng thời mở miệng, hai người đều không thoát khỏi bạo lực của An Tử Yến. "Hai người đừng có náo loạn ở cửa nữa, ảnh hưởng buôn bán, đi vào phòng bao đi." Ellen chỉ đang trách Mạch Đinh và Bạch Tiểu Tư, cô lại không muốn bị An Tử Yến đưa vào danh sách đen. Chu Cách từ sau lưng ôm lấy Ellen: "Mạch Đinh rốt cuộc cậu giới thiệu ai, còn bảo mật nữa, Tiểu Tư cũng đến rồi, cậu ta không phải không muốn hẹn chứ." "Chắc là kẹt xe, mọi người vào trước đi, tôi ở đây đợi cậu ta." Mạch Đinh lấy điện thoại ra, để bên tai: "Alo, Quan Châu, bên gái đến rồi, cậu đang làm gì." "Trên đường xe có vấn đề, tôi gọi xe qua, sắp đến cửa quán rồi." "Cậu có về thay quần áo không?" "Tại sao phải thay quần áo." "Cậu sao lại một chút cũng không hiểu, ít nhất cũng mặc đồ lễ phục đến chứ." "Tôi không có loại quần áo đó." Quan Châu cúp điện thoại đứng trước mặt Mạch Đinh nói, Mạch Đinh rất không hài lòng quần áo bình thường mặc đi làm của Quan Châu, bây giờ cũng không có thời gian thay, chỉ đành dẫn cậu ta vào phòng bao. Lúc cửa phòng bao mở ra, Quan Châu nhìn mấy người bên trong sững sờ, Mạch Đinh bên này cũng bảo mật với Quan Châu, Quan Châu hơi hơi khom người: "Giám đốc An." "Cũng không phải đi làm, cậu cứ xem như anh ấy không tồn tại." Ánh mắt mọi người đều đặt lên người Quan Châu, đánh giá từ đầu đến chân, bọn họ còn không có cơ hội nhìn qua Quan Châu, không biết cậu ta là ai, Bạch Tiểu Tư nhớ lại mặt Quan Châu: "Cậu ta là người lần trước cùng cậu chơ trò ngoại tình đúng không!""Hồi ức không vui lúc trước chúng ta cứ bỏ qua, quên hết đi, đây là lần đầu tiên mọi người gặp mặt." Mạch Đinh nói. Chu Cách và Ellen trở thành ba mẹ của Bạch Tiểu Tư, mỗi người ngồi mỗi bên Bạch Tiểu Tư, vây xem Quan Châu: "Tướng mạo xem như qua cửa, làm việc ở chỗ nào, ba mẹ làm gì, lương hàng năm bao nhiêu, có nhà có xe không?" "Còn có một điểm quan trọng nhất, công lực của cậu thế nào?" "Hai người lăn qua một bên đi!!" Mạch Đinh mắng to, cậu còn tưởng Bạch Tiểu Tư sẽ tức giận, kết quả Tiểu Tư cũng là khoanh tay: "Tôi cũng cảm thấy công lực rất là quan trọng nha." "Tiểu Tư cô đừng có giỡn nữa! Quan Châu, cô ấy không có khuyết điểm khác, chỉ là thích đùa giỡn trêu chọc người khác, con gái thích đùa giỡn cười sẽ rất đáng yêu đúng không, nhưng con trai thì không vậy!" Mạch Đinh cắn răng đặc biệt nói cho An Tử Yến nghe, tiếp theo cậu lại đánh cái vòng: "Hai người đều xem như chúng tôi không tồn tại đi, muốn nói gì thì nói đó, tự tại chút." Nói xong, ngoại trừ An Tử Yến, mấy người khác cũng mắt sáng lấp lánh nhìn hai người, như vậy thì chỗ nào có thể kêu người ta tự tại chứ. Mạch Đinh vẫn luôn dùng ánh mắt thúc ép Quan Châu nói gì đó, Quan Châu lần đầu tiên xem mắt, còn trong tình cảnh này, khó tránh khỏi có chút lúng túng. "Xin chào, tôi giới thiệu lại lần nữa, tôi tên Quan Châu, gia cảnh cũng không ưu việt, đa số thời gian đều làm việc cũng không có sở thích đặc biệt gì, là một người cổ hủ vô vị." "Cậu cứ nói khuyết điểm làm gì. Tiểu Tư, cậu ấy chỉ là quá hạ thấp và khiêm tốn, cô hỏi An Tử Yến, bộ phận quan hệ xã hội muốn tuyển người, An Tử Yến từ mình gọi điện thoại cho Quan Châu, giành lấy Quan Châu từ công ty khác, bình thường An Tử Yến là người sẽ làm chuyện này sao, như vậy nói rõ cái gì, nói rõ An Tử Yến cũng đồng ý Quan Châu, cô không tin ánh mắt của tôi cũng phải tin tưởng ánh mắt của An Tử Yến chứ." Mạch Đinh không tồn tại chen miệng, thời gian ở bộ phận quan hệ xã hội dài, miệng mồm cậu cũng trở nên biết nói. Bạch Tiểu Tư ăn đồ ăn: "Tôi nhớ anh ta là bạn học cấp ba kiêm bạn thân của cậu, thời gian chúng tôi quen biết không có dài như thời gian của hai người, cậu đương nhiên giúp anh ta nói rồi, ai biết cậu nói có phải là thật hay không." Cô nói thì nói như vậy, nhưng hình như đối với thức ăn còn có hứng thú hơn. "Xem cô nói kìa, cho nên tôi mới kêu cô hỏi An Tử Yến." "Chồng trước, Quan Châu ở trong mắt anh sẽ được phân thành loại người gì?" Đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com An Tử Yến nhún nhún vai: "Ngoại trừ Phó Thúc ra, tôi sẽ yên tâm giao chuyện riêng tư cho cậu ấy xử lý." Lời đánh giá cao này thu hút hứng thú của Bạch Tiểu Tư, Quan Châu vậy mà có thể xếp sau Phó Thúc, xem ra cách anh ta làm việc khiến An Tử Yến rất hài lòng, nói thật thì, Quan Châu cũng không giống như vẻ bề ngoài nhìn như chính nhân quân tử, thành thật như vậy. Chu Cách ở bên cạnh ăn giấm: "Vậy tôi sao, chúng ta quen biết nhau lâu vậy rồi, tôi trong mắt cậu xem là gì!" "Cặn bã." "Ai yên tâm giao chuyện riêng tư cho anh xử lý, khẳng định là vì bị anh khống chế." Mạch Đinh nói. "Người có dục vọng, phát tiết dục vọng là quyền lợi tự nhiên!" "Tôi bây giờ không muốn cãi nhau với anh, không thấy đang xem mắt sao, hai bên không quản cảm giác thế nào, đây mới vừa quen biết, bình thường rãnh thì hai người đi du lịch đi, tâm tình, trò chuyện, từng bước từng bước chầm chậm, hai người cảm thấy đề nghị của tôi thế nào?" "Đừng nghe Mạch Đinh nói, uống rượu, uống say rồi cái gì cũng có thể câu thông." Chu Cách để nhân viên phục vụ mặc đồng phục bưng rượu đến, Mạch Đinh coi thường, xem mắt đàng hoàng toàn bị đám người Chu Cách phá hỏng rồi, cậu quay sang An Tử Yến tố cáo: "Anh cũng quản bọn họ đi." "Em tự quản bản thân đi." "Anh nói, tỉ lệ thành công của bọn họ cao bao nhiêu?" Mạch Đinh đem tay đặt bên miệng nói nhỏ tiếng vào tai An Tử Yến. "Không biết." "Anh làm sao có thể không biết, anh nhất định biết." "Lão tử không phải giúp người tính duyên số." "Nói lung tung, tính duyên số sao có thể so với anh, anh có nguyệt lão sủng ái." An Tử Yến dùng đũa gắp thức ăn nhét vào miệng Mạch Đinh: "Nói thêm lần nữa, anh đối với xưng hô này phản cảm không phải chỉ một chút đâu." Mạch Đinh tốn sức nhai thức ăn trong miệng mình: "Thân ở trong phúc mà không biết hưởng." Ellen cắt ngang hai người: "Mạch Đinh, có chuyện gì về nhà nói, cậu luôn chiếm hữu Yến, bọn tôi không có cách nào hảo hảo nói chuyện, từ sáng đến tối đều dính lấy Yến, cậu là miếng cao chó sao." "Ai, ai dính anh ấy!" "Vậy đừng nói chuyện mãi, uống nhiều rượu đi." "Mấy người là một đám bợm nhậu sao, mỗi lần tụ họp đều uống rượu, uống rượu, mấy người duy trì đầu óc thanh tỉnh hảo hảo trò chuyện không được sao, anh nhìn bạn của tôi, không như..." Mạch Đinh muốn khen Quan Châu, Quan Châu bên này đã uống sạch hai chai. "Tửu lượng không tồi nha." Bạch Tiểu Tư đem ly đặt trước môi, đã ngồi bên cạnh Quan Châu. "Làm nghề như bọn tôi, tửu lượng kém thì không cách nào xã giao." Quan Châu nói mang theo mấy phần lễ phép. "Anh xem tôi là khách hàng rồi sao, vừa nhìn thấy là biết anh bị Mạch Đinh ép đến, nhìn thấy mỹ nữ cũng không động lòng." "Biểu hiện của tôi rất thât lễ sao? Bình thường ngoại trừ đồng nghiệp trong công ty ra thì rất ít tiếp xúc với phụ nữ như vậy, cho nên không biết dỗ phụ nữ vui lắm." "Tại sao không yêu đương?" "Sau khiyêu đương vài lần, phát hiện ra phụ nữ là sinh vật rất khó ứng phó, bọn họ muốnnhiều hơn so với tôi có thể cho, đương nhiên tôi là chỉ mấy người tôi đã gặp,tuy rằng rất rõ có rất nhiều phụ nữ không giống nhau, nhưng muốn thử từng người,từng người để tìm người thích hợp có chút quá tốn thời gian." Quan Châu uống ngụm rượu: "Mấy cách nói bêntrên đều là lừa người, trên thế giới này làm gì có người tuyệt đối thích hợp vớimình hoặc là tuyệt đối không thích hợp, ai với ai đều có thể ở bên nhau, chỉxem có nguyện ý hay không, tôi đại khái thuộc về kiểu người tự do."