Cậu Là Nam Tớ Vẫn Yêu (Phần 3)

Chương 43: SCANDAL CỦA AN TỬ YẾN VÀ MẠCH ĐINH (PHẦN 3).



Người dịch : Pinky
Nguồn : wattpad.com/story/107771402

CHƯƠNG 20: SCANDAL CỦA AN TỬ YẾN VÀ MẠCH ĐINH (PHẦN 3).

An Tử Yến nói có chính sự liên quan công việc, Mạch Đinh bất đắc dĩ, đành phải đi qua, đứng bên cạnh An Tử Yến, An Tử Yến tiếp tục nói: "Còn có cái này là dư thừa, bỏ đi, cái này cũng vậy, không phải để càng nhiều là càng tốt, có lúc đơn giản càng có thể nhấn mạnh chủ đề." Mạch Đinh liên tục gật gật đầu, một trong những chuyện cậu thích nhất chính là ở cự ly gần nhìn dáng vẻ của An Tử Yến vừa nghiêm túc vừa chân chính. Lấy về, toàn bộ lấy về, tuyệt đối đừng lại quá gần, không ngờ tới như vậy cũng không đề phòng được An Tử Yến, một tay kia của anh dưới bàn làm việc sờ Mạch Đinh. Các đồng nghiệp thỉnh thoảng sẽ nhìn về phía bọn họ một cái, Mạch Đinh cũng không tiện phát tác, cậu rất muốn tham khảo luật sư, đối mặt với cấp trên không ngừng quấy rối tình dục mình phải làm sao.
"Giám đốc Quý." Âm thanh này giống như học sinh tiểu học nhìn thấy giáo viên rồi chào một tiếng vậy, Mạch Đinh nương theo âm thanh, Quý Mộng kẹp nách văn kiện, đối với lễ phép của người khác chỉ là gật gật đầu, trực tiếp đi sang bên này, Mạch Đinh cũng bất giác mà thẳng lưng lên: "Giám đốc Quý."
"Ừm." lúc Quý Mộng lại gần, nhìn thấy tay An Tử Yến ở dưới thân Mạch Đinh, ánh mắt cô khiến Mạch Đinh xấu hổ muốn chết, cậu vội vàng giải thích: "Là anh ấy tự..."
"Tôi cũng không quan tâm." Quý Mộng đem văn kiện kẹp dưới nách rút ra ném lên bàn: "Da mặt của bộ phận quan hệ xã hội mấy người cũng quá dày rồi, đã nói đừng vượt quá dự toán, số vốn này là chuyện gì đây."
"Là mấy người mỗi lần quy định dự toán quá thấp, lại muốn có thành quả tốt, lại không muốn ỏ tiền, như vậy chúng tôi rất khó làm."
"Khó làm cũng phải làm."
"Khó làm thì làm không được."
"Cái đó, tôi, tôi có thể đi được chưa?" Mạch Đinh thật không muốn đứng ở đây, người khác đang tranh cãi, lung túng nhất chính là người bên cạnh. Không ai nghe thấy lời cậu, Quý Mộng túm văn kiện xé thành làm hai: "Muốn tôi nói bao nhiêu mới rõ, tiền vốn này là không thể nào, nhất định phải nằm trong phạm vị dự toán."
"Tôi cũng nói rất rõ rồi, cái quy định trong phạm vi dự toán cầm thú đó cũng là không thể nào."
"Cái đó, tôi, tôi có thể đi được chưa?"
"Bàn chính sự, đừng chen miệng." muốn em đừng chen miệng cũng được, anh có thể trước tiên đem tay lấy khỏi người em không!!
Quý Mộng khoanh tay: "Thế nào, với đối tượng scandal của cậu thì chịu tốn sức lực, trên dự toán thì không muốn đổi cách?" giám đốc Quý quả nhiên cũng nghe nói rồi, nhưng có thể đem vấn đề đặt lên người tôi không!
"Hai chuyện."
"Tôi có thể đem nó gộp thành một chuyện."
An Tử Yến không xem là thật: "Giám đốc Quý, cô cũng đem tiền công ty quản quá chặt rồi, vậy mà lại dùng em ấy đe dọa tôi, pchút bí mật của cô tôi lại biết rất rõ rang." Mạch Đinh phát hiện chủ đề càng lúc càng chệch khỏi nề nếp, vội vàng nhào qua đóng cửa, hạ rèm cửa sổ xuống, ôn tồn hòa nhã nói: "Trên công việc có xung đột gì, mọi người từ từ nói, đều là người một nhà, hà tất tự giết lẫn nhau." Lời của cậu lại lần nữa bị xem như không khí. "Bây giờ là ai đe dọa ai hả? Trong công ty đã truyền ra rồi, quan hệ của cậu và Mạch Đinh bị phát hiện là chuyện sớm muộn, nhưng tôi thấy Mạch Đinh hình như không muốn bị người ta biết, tôi lo lắng tôi bởi vì áp lực dự toán quá cao, quản không được miệng mình, đem toàn bọ lời không nên nói nói hết cho mấy lão tổng nghe."
"Vậy thì không còn cách." An Tử Yến nhẹ xoay ghế làm việc: "Cô định dự toán đó chỉ có thể làm lại phương án, toàn bộ lại bắt đầu lần nữa, tâm tình tôi chắc rất phiền muộn, tâm tình một khi phiền muộn tôi sẽ hướng Tiểu Kiệt truyền thụ người phụ nữ sẽ trở thành mẹ kế của nó có bao nhiêu đáng sợ, cô cũng biết danh tiếng rất nhiều mẹ kế đều không tốt, Tiểu Kiệt nếu như phản đối chuyện hai người, thì sẽ khiến người ta đau đầu." Quý Mộng nhìn trong mắt An Tử Yến có hàn ý.
"Xem như tôi van xin hai người, nói công việc thì nói công việc, đừng lấy chuyện tư làm thẻ đánh bạc! Sau này lúc họp gia đình sẽ rất lúng túng, mỗi người lùi một bước, hòa bình mới là lý tưởng của cộng đồng nhân loại." Đem đóng cửa là lựa chọn vô cùng minh trí, Mạch Đinh nào biết, vừa đóng cửa lại, bên ngoài nhao nhao bàn luận, suy cho cùng tin đồn giữa Quý Mộng và An Tử Yến trong công ty là nhiều nhất, mỗi khoảng thời gian, thì sẽ có tin đồn mới, quan hệ hai người vẫn luôn khó bề phân biệt, bây giờ đối tượng tin đồn mới xuất hiện, giám đốc Quý chắc là đến nói chuyện, nói không chừng sẽ nhìn tiểu tam này không thuận mắt, lên diễn các loại phim tình cảm máu chó.
ở bên ngoài liên tưởng càng lúc càng khoa trương, trên trong thật không dễ gì bàn đến kết quả hai bên hài lòng, Mạch Đinh thả lỏng, bắt đầu nói chyện riêng của mình, Quý Mộng đối với Mạch Đinh mà nói là đối tượng thỉnh giáo vô cùng tốt, cô khách quan lại nghiêm chỉnh, không giống An Tử Yến, bất luận hỏi anh loại chuyện nào, anh đều có thể bẻ tới phương diện hạ lưu, có lúc, mình chỉ là hỏi vấn đề liên quan thời tiết, nói tới nói lui An Tử Yến lại thú tính, tiếp theo thì mình khỏa thân nằm trên giường.
"Giám đốc Quý, cô nói chuyện của tôi và An Tử Yến sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện là thật sao, hiện tại mọi người đều cho rằng là chuyện cười, rất nhanh sẽ qua mà thôi."
Quý Mộng dựa lên bàn làm việc: "An Tử Yến chính là nói như vậy để khiến cậu yên tâm?" cô nói xong liền cảm nhận được ánh mắt của An Tử Yến ở phía sau, đứng dậy: "Đây là chuyện hai người, tôi nói cũng vô dụng."
"Giám đốc Quý, cô nói tôi biết, có tôi ở đây, An Tử Yến sẽ không tìm cô gây phiền phức, nếu như anh ấy tìm cô gây phiền phức, tôi, tôi sẽ đi hẹn giám đốc Chu uống trà!" yo, Mạch Đinh cũng biết dùng chuyện để đe dọa An Tử Yến. Cậu bình thường rất ít nói loại đe dọa này, chỉ có điều chuyện lần này rất quan trọng, An Tử Yến tuy rằng trong rất nhiều chuyện đều giấu mình, nhưng có nhiều lúc, vì bản thân mình, vì để mình không phải tâm phiền ý loạn, anh vẫn cho vài lời dễ nghe.
An Tử Yến quả nhiên có phản ứng đối với đe dọa của Mạch Đinh, anh cắn cắn răng: "Em dám."
"Anh tìm giám đốc Quý gây phiền phức thì em dám." Mạch Đinh giả vờ không nhìn thấy vẻ mặt của An Tử Yến lại quay sang giám đốc Quý: "Thế nào, giám đốc Quý, như vậy thì cô chịu nói với tôi rồi chứ." Quý Mộng sau khi liếc An Tử Yến mới nói: "Quan hệ giữa hai người muốn phát hiện cũng không khó, hai người ở cùng nhau, lại cùng một bộ phận, lại cộng thêm vị kia căn bản lại không quá để ý, nếu tỉ mỉ quan sát thật ra rất là tự nhiên, lúc trước không bị phát hiện chỉ là không có người nghĩ phương diện đó, bây giờ giữa hai người có loại tin đồn này, mỗi lần nhìn thấy hai người tự nhiên sẽ để ý phương diện đó, thậm chí tôi thấy chuyện bị vạch trần là sớm muộn thôi." Quý Mộng nói hết ra thì đại khái An Tử Yến cũng nghĩ đến, chẳng qua anh không nói mà thôi. "Vậy phải làm sao?"
"Cậu vẫn không hiểu? Chuyện hai người che giấu đã đến bờ vực rồi." Quý Mộng đi về phía cửa, cô mở cửa phòng làm việc: "Giấu không được thì chuẩn bị tốt để nghênh đón chiến tranh đi."
"Giám đốc Quý là đang dọa tôi sao, An Tử Yến, anh nhất định có cách." Mạch Đinh nhìn sang An Tử Yến, An Tử Yến giống như lúc nãy, vẫn là nhẹ xoay ghế làm việc: "Em muốn nghe lời thật hay nói dối?" Mạch Đinh cúi đầu, khó trách An Tử Yến lần này cái gì cũng không làm, từ tin đồn của mình và An Tử Yến thành chủ đề bắt đầu, rồi thông thành một chuỗi, không quản làm cái gì cũng dẫn đến sự chú ý của người khác, chuyện này cũng sẽ không chống được. Nhìn thấy mình trong lúc vô ý lộ ra biểu cảm với An Tử Yến, nhìn thấy hành động của An Tử Yến,bọn họ sẽ lại nghĩ, vốn dĩ là trò đùa, đến cuối cùng sẽ trở thành càng lúc càng nghi ngờ. Mình không nên miễn cưỡng An Tử Yến như vậy, An Tử Yến cũng có chuyện không làm được, anh ấy không thể nào đi khống chế suy nghĩ của người khác và nội tâm người khác, nếu như anh ấy có thể làm được, đoạn tình cảm này cũng sẽ không đi đến gập ghềnh mấy lần như vậy.
"Em hiểu rồi."
"Đi một bước tính một bước."
"Cũng chỉ có thể như vậy."
An Tử Yến hai tay đặt lên bàn: "Đi đến bước nào anh đều sẽ đứng bên cạnh em."
"Loại, loại chuyện này, không cần anh nói em cũng biết!" Mạch Đinh đột nhiên chơi trò kiêu ngạo, đạp cửa mà đi.
Buổi trưa hôm sau, ba mẹ Quách Bình từ quê gửi cho anh ta không ít đồ ăn, muốn chia cho mọi người trong bộ phận quan hệ xã hội thì lại quá ít, mình ăn thì lại quá nhiều, anh ta chỉ có thể lén nói cho mấy vị có quan hệ tốt nhất với anh ta. Mấy người nhân lúc nghỉ trưa, người khác đều đi xuống, thần thần bí bí đi đến phòng khách, Mạch Đinh từ khe cửa nhìn ra bên ngoài: "Làm chuyện như vậy không tốt lắm đi, lỡ như bị bọn họ phát hiện, sẽ bị phỉ nhổ đến chết."
Phạm Thiếu Quân chỉnh lý tây trang, đem đồ bù nước vỗ lên mặt: "Sợ bị phát hiện thì đóng cửa kĩ, cậu ngại không đúng, thì tự mình bỏ tiền mua phần cho mọi người đi." Mạch Đinh lời gì cũng không nói. Phòng khách có hai cửa, một cửa thông ra bên ngoài, một cửa thông qua phòng làm việc của An Tử Yến. Phùng Phi Mông không đợi đồ bày xong đã dùng tay bốc ăn, vừa ăn vừa sai bảo Quan Châu, cô là người ban đầu dẫn dắt Quan Châu, nói ra cũng xem như là nửa sư phụ.
"Quan Châu, cậu kêu Yên đi." Quan Châu bảo kêu là kêu, nhưng An Tử Yến hình như không định qua, thế là Liễu Vĩ và Phạm Thiếu Quân lên trận.
"Yến, đã lâu không cùng mọi người cùng nhau tâm sự, quan tâm cấp dưới rồi, lạnh nhạt của cậu khiến tâm trạng chúng tôi như phi tần bị đưa vào lãnh cũng vậy."
"Tôi lại quan tâm mọi người, mọi người sắp túm lên đầu tôi rồi."
"Lời này sao lại nói vậy."
"Chiếm dụng phòng khách, đây là nơi để mọi người ăn hả?" ở cách vách nghe thấy lời của An Tử Yến, Mạch Đinh rất hổ thẹn, An Tử Yến tiếp tục nói: "Đó là nơi để tôi ngủ." Đầu mình lúc nãy lại có bệnh rồi, làm gì phải hổ thẹn! Mỗi lần nghe thấy An Tử Yến dùng ngữ khí nghiêm chỉnh nói chuyện không đứng đắn, Mạch Đinh liền muốn phun nước bọt vào anh. Liễu Vĩ kết hợp chân chó và mặt dày, anh ta quay lại nói với người trong phòng khách: "Mọi người đem đồ thu dọn một chút chuyển đến phòng làm việc bên kia, đó là nơi Yến ngủ, sẽ làm bám mùi thức ăn, ngủ sẽ không được thoải mái." Vậy phòng làm việc có mùi đồ ăn thì rất thoải mái? "Mạch Đinh, cậu cũng nhanh chút, đừng có xấu hổ, ôm tình cảm đặc thù với giám đốc cũng không thể trốn tránh giám đốc."
"Mấy người có mệt không, muốn giỡn tôi bao lâu." Mạch Đinh không tốt đổi địa điểm, Phùng Phi Mông tìm vị trí tốt ngồi xuống: "Hai ngày nay có hơi mệt, nhưng lại không ngừng có chuyện mới xảy ra, chúng tôi ngoại trừ dùng bát quái kiếm niềm vui ra còn có thể làm gì chứ."
"Còn có thể làm tốt công việc!!"
"Nói lại thì, cậu rốt cuộc tại sao cùng Yến đi khách sạn?" bây giờ mới hỏi chuyện này có phải là quá muộn không, Mạch Đinh đã sơm chuẩn bị nhiều đáp án hoàn mỹ, nhưng mọi người lại cứ nói đùa, giống như căn bản không quan tâm sự thật, đáp án của Mạch Đinh cũng không biết phải nói cho ai biết. Không đợi Mạch Đinh trả lời, Phạm Thiếu Quân đã thay cậu nói: "Còn có thể là nguyên nhân gì, Yến nhất định là cùng bạn gái thuê phòng, kêu Mạch Đinh chạy đến mua ba con sói." An Tử Yến anh ấy nếu thật sự dám kêu mình làm loại chuyện này, mình nhất định sẽ cùng anh ấy đồng quy vu tận.
"Có lẽ là lão tổng công ty nào đó mê nam sắc, cho nên mang theo Mạch Đinh bồi rượu."
"Tôi nghĩ khả năng lớn nhất vẫn là Mạch Đinh đắc tội khách hàng, Yến đích thân đem Mạch Đinh đi bồi tội."
"......"
Mạch Đinh đứng trước bàn làm việc nghe đủ loại khả năng bọn họ nói, lại không có nhắc đến đáp án chính xác nào, Quan Châu trầm mặc không lên tiếng, cậu rất hiểu loại thời điểm này không nên do cậu nói ra, muốn nói làm sao, là Mạch Đinh hoặc là giám đốc An đến quyết định.
Gì chứ, mình làm gì tốn tâm tư đi viện cớ lí do, mình rõ ràng có thể cái gì cũng không làm, người khác sẽ thay mình nghĩ xong lý do, dù sao không ai cho rằng An Tử Yến sẽ thích mình, càng không có ai sẽ cho rằng mình có thể kết đôi với An Tử Yến, giống như một loại phản ứng trực giác gần với bản năng, lúc trên đường nhìn thấy trai đẹp, thì sẽ cho rằng bạn gái anh ta cũng là mỹ nữ. Mình quá bình thường, làm sao sẽ bình thường như vậy, An Tử Yến quá hoàn mỹ, làm sao lại hoàn mỹ như vậy, khoảng cách xa như vậy, có thể nhét vào rất nhiều thứ giữa bọn họ.
Cậu muốn cười theo bọn họ, lồng ngực càng lúc càng đắng, tiếp đó một trận đắng dâng lên cổ họng, từ đầu lưỡi lại truyền lên khoang mũi, không được rồi, phải làm sao để xử lý kích động muốn khóc như vậy, phải làm sao đè nén tự ti đang hưng phấn dâng lên như vậy. Khó xử, Mạch Đinh đã vô cùng hài lòng sự bình thường của mình, bây giờ lại sự bình thường của mình mà cảm thấy khó xử.
"Chúng tôi sở dĩ đi khách sạn chính là vì làm loại chuyện đó." An Tử Yến vươn tay ra túm cà vạt Mạch Đinh, kéo một cái, nửa người trên Mạch Đinh cong về trước, cậu không kịp giẫm thắng xe, đã cùng môi An Tử Yến chạm lên, dưới thân hai người là khoảng cách bàn làm việc, khoảng cách môi là số 0. Mắt Mạch Đinh trợn to, chớp cũng không hề chớp, tiếng cười phía sau đột ngột ngừng khiến tim cậu càng thêm đập nhanh, tại sao anh ấy lại làm loại chuyện tùy hứng xằng bậy này, tại sao anh ấy không hỏi ý kiến của mình, tại sao, tại sao anh ấy lại lần nữa đem mình từ trong đau khổ khó chịu cứu ra.
Ngón tay của An Tử Yến buông lỏng cà vạt của Mạch Đinh, nhìn người khác đang trợn mắt há mồm: "Đủ rõ rồi chưa?" người khác bây giờ căn bản không cách nào nghe thấy bất cứ âm thanh nào, bọn họ đang kinh hoảng như thấy quỷ, xem nhưu có hồi phục ý thức thì cũng không đoán được chuyện cười khác có phải là An Tử Yến hay không.
"Thật, thật buồn cười, hahaha." Quách Bình phát ra âm thanh, ngay cả như vậy mọi người cũng không tin!! Tâm trạng Mạch Đinh cực phức tạp, vừa là lo lắng bị bọn họ phát hiện phải làm sao, vừa là muốn cùng bọn họ giả ngốc. Tay An Tử Yến lại vươn sang Mạch Đinh, trực tiếp từ cổ áo vươn tay vào, Mạch Đinh la to: "Anh làm gì, muốn trước mặt bọn họ làm toàn bộ sao, có giới hạn không hả, lưu manh, vô lại!" An Tử Yến không để ý cậu, từ trong áo Mạch Đinh móc ra dây chuyền treo nhẫn kết hôn, tháo xuống rồi cưỡng ép đeo lên ngón vô danh của Mạch Đinh, trong phòng làm việc một lần nữa lại yên tĩnh.
Lùi một vạn bước, An Tử Yến và Mạch Đinh quả thật đang yêu đương, nhưng sự thật là bọn họ không chỉ yêu đương mà đã kết hôn rồi, người khác đang thử tiếp nhận tin tức khiến người ta kinh ngạc này, Mạch Đinh đã từng nghĩ bọn họ sau khi biết chuyện thì vẻ mặt ngốc thế nào, nhưng vẻ mặt bọn họ bây giờ so với Mạch Đinh nghĩ còn ngốc hơn.
Quách Bình bọn họ dường như trong đầu đang nhớ lại chuyện lúc trước, Mạch Đinh cùng Yến là cùng trường, lần đầu tiên Mạch Đinh vẫn luôn gọi đủ tên An Tử Yến, luôn là cùng Yến đối đầu nhưng không có bị đuổi việc, lúc có người ăn hiếp Mạch Đinh, Yến sẽ luôn đứng ra nói...chuyện sau khi nhớ lại, chuyện rõ ràng như vậy tại sao vẫn luôn không phát hiện!!
"Đây...haha. thật ra chúng tôi sớm đã đoán được, cho nên vẫn luôn đối với Mạch Đinh quan tâm." Phạm Thiếu Quân nói, Mạch Đinh chỉ anh ta: "Biết quan hệ tôi và An Tử Yến thì ở đây giả tình giả ý."
"Cậu không ngại nói bọn tôi giả tình giả ý sao? Giả nhất chính là cậu mới đúng, cậu tính xem, lừa chúng tôi biết bao lâu rồi!"
"Tôi, tôi cũng là có nỗi khổ của tôi."
"Nỗi khổ của cậu đợi nói sau, Yến, mấy người chúng tôi muốn đơn độc qua phòng tiếp khách suy nghĩ chút." Ngoại trừ Quan Châu ra, người khác đều nhanh chân đi sang phòng tiếp khách, nhân lúc trước khi đóng cửa, Mạch Đinh không quên căn dặn: "Mọi người đừng nói cho người khác." Sau khi cửa đóng, thì ngay cả bên đây cũng có thể nghe thấy tiếng bọn họ thảo luận.
Sự việc đã xảy ra, Mạch Đinh không có sức lực chỉ trích An Tử Yến nữa, phản ứng mấy người bọn họ khiến Mạch Đinh tạm thời yên tâm, ít nhất bọn họ không lộ ra vẻ mặt chán ghét, thậm chí bọn họ không hỏi An Tử Yến tại sao lại cung mình ở bên nhau, nhưng có thể yên tâm bao lâu, Mạch Đinh lại không biết được, trong bọn họ có Phạm Thiếu Quân, anh ta là người bí mật gì cũng không giữ được. Mạch Đinh túm tóc lung tung: "Tháng này em có thể giảm ít nhất 10 năm tuổi thọ." Trước là trò đùa ác của An Tử Yến, tiếp theo là chuyện tin đồn, sau đó bây giờ...cậu nhìn sang An Tử Yến, hi vọng anh có thể nói chút gì đó với mình để bù đắp lại toàn bộ tổn thương tháng này, ai ngờ An Tử Yến đã quay sang Quan Châu phân phó chuyện công việc.
"Anh quan tâm chút tới cảm nhận của em đi!"
"Cậu là ai, ở trong văn phòng tôi làm gì."
"Lúc nãy anh mới chính miệng thừa nhận quan hệ chúng ta với người khác không phải sao?!"
"Anh chính miệng thừa nhận sao, Quan Châu, cậu nghe thấy không?"
"Tôi cũng không nghe thấy anh thừa nhận cái gì." Quan Châu thành thật trả lời, An Tử Yến có lẽ làm việc thừa nhận quan hệ bọn họ, nhưng cũng không có chính miệng nói ra.
"Có anh, đêm nay em sẽ không mở cửa cho anh!"
"Anh tự mình có chìa khóa." Đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com
Mạch Đinh tức đến gõ bàn làm việc, tuổi thọ chắc không chỉ giảm đi 10 năm đâu.