Hắn thấy được thi thể trong dòng sông, cả đám chỉ lộ tấm lưng chứ không thấy chính diện.
- Đây là do ta tưởng tượng ra, ta cũng chưa nhìn thấy bộ dáng của các ngươi cho nên ta không nghĩ được bộ dáng bất đồng giữa các ngươi.
Tô Minh lắc đầu rồi bước vào tinh không.
- Mặc dù không muốn tin tưởng nhưng trăm năm trước, giây phút mà ta nhìn thấy pho tượng, ta đã đoán được nơi này không phải Đệ Ngũ Chân Giới, nơi này cũng không có Tố Minh Tinh.
- Đệ Ngũ Chân Giới chân chính không ở đây. Nói dối hay lắm, nói dối như cuội!
Hình cung này là do cả tinh không cong lên tạo thành. Bộ dáng của nó từ từ xoay tròn quanh Tô Minh, đặt chính diện trước Tô Minh.
Tâm thần Tô Minh chấn động. Bởi vì hắn thấy sau khi tinh không cong đi thì hiển hiện trước mặt hắn là một cái mặt nạ khổng lồ!
Minh hà màu trắng là một đạo tuyến trên mặt nạ, mà hai cái động hư vô ở hai bờ Minh Hà năm đó như hai con mắt nay lại thành con mắt trống rỗng trên mặt nạ.
Tô Minh tuyệt đối không quên mặt nạ này. Năm đó, khi ở Âm Tử Chi Địa, hắn đã bị bắt đeo mặt nạ này trên mặt, mặt nạ tuyệt ngăn cách thất tình lục dục!
Bởi vì mặt nạ này mà Tô Minh đi tới Thần Nguyên Tinh Hải. Hôm nay, sau hơn một nghìn năm, hắn lại nhìn thấy mặt nạ này một lần nữa. Trong giây lát, Tô Minh bỗng hiểu ra.
- Năm đó nói đi tìm vua của các ngươi cũng giống như tin đồn cổng vào Đệ Ngũ Chân Giới ở đây, tất cả đều là một âm mưu! Âm mưu này không chỉ lừa gạt mình ta mà còn có Nhất đại Man Thần Liệt Sơn Tu!