Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2138



Chương 2138:

 

Từ đầu đến cuối Dương Chấn vấn bình tĩnh ngồi xem, giống như chuyện Lý Bảo Phong bị phế võ công không liên quan gì tới anh.

 

Thượng Quan Hoàng cũng im lặng không nói, chỉ là trong đáy mắt chợt loé lên một tia sát khí.

 

Thượng Quan Tử Khiêm thấy Lý Dương kiêu căng như vậy, cả giận nói: “Hoàng tộc Thượng Quan không có hung thủ ông muốn tìm. Tôi cho ông ba mươi giây, lập tức cút khỏi đây maul”

 

Lý Dương không thèm để ý. Ông ta đã dám dẫn người tới, còn nghênh ngang xông vào đòi người, đương nhiên dám chắc Hoàng tộc Thượng Quan không dám giết mình.

 

Từng giây từng phút trôi qua, Lý Dương và Thượng Quan Tử Khiêm giằng co, không ai chịu lên tiếng.

 

Cả phòng tiệc rộng lớn bị bao trùm bởi khí tức của cao thủ Thần Cảnh.

 

Không khí trở nên kịch liệt. Ba mươi giây sắp hết, Lý Dương đột nhiên nhìn xung quanh, cuối cùng dán mắt lên người Dương Chấn.

 

Trong này chỉ có mình cậu ta là người ngoài, có vẻ chưa tới ba mươi tuổi tại được ngồi ở ghế bên trái Thượng Quan Hoàng, chứng tỏ thân phận của cậu ta rất cao quý.

 

Hiển nhiên, cậu ta chính là người phế bỏ tu vi của Lý Bảo Phong.

 

“Gậu là người phế bỏ tu vi của con tôi đúng không?”

 

Lý Dương nghiêm trọng chất vấn.

 

Bấy giờ, Dương Chấn mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn ông ta, ánh mắt bình thản: “Đúng là tôi đã đánh một thằng vô dụng ở nhà họ Quách, chỉ là không biết anh ta có phải con của ông không”.

 

Am!

 

Nghe vậy, Lý Dương nổi trận lôi đình.

 

Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sau lưng ông †a cũng bộc phát khí thế mạnh mẽ.

 

Lý Dương vốn là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ.

 

Thoáng chốc, sát khí của hai cao thủ Thần Cảnh khoá chặt Dương Chấn.

 

Những người có cảnh giới thấp trong phòng tiệc đều cảm thấy áp lực khủng bố.

 

Nhưng Dương Chấn vẫn bình tĩnh như không.

 

“Làm càn!”

 

Thượng Quan Nhu lập tức quát lớn, đứng chăn trước người anh, căm giận nhìn Lý Dương: “Cậu Chấn là khách quý của Hoàng tộc Thượng Quan, ông muốn làm gì?”

 

Lúc ở trước mặt Dương Chấn, trông cô ta rất yếu đuối nhưng dù sao cũng là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, trẻ như vậy đã được chọn làm người thừa kế đời thứ ba của Hoàng tộc Thượng Quan.

 

Mặc dù trẻ hơn Lý Dương rất nhiều nhưng khí thế của cô ta lại khiến Lý Dương cảm thấy áp lực rất lớn.

 

“Ông thật sự tưởng Hoàng tộc Thượng Quan không dám bắt ông lại sao?”

 

Thượng Quan Tử Khiêm cũng bộc phát thực lực Thần Cảnh hậu kỳ, giận dữ quát.

 

Sắc mặt Lý Dương tối sâm, không thèm che giấu ý muốn giết chết Dương Chấn.

 

Dương Chấn khá kinh ngạc, không ngờ còn có người dám ngông cuồng như vậy ở Hoàng tộc Thượng Quan. Nhà họ Lý này thật không đơn giản.

 

Lúc Thượng Quan Nhu nói rất có thể cụ tổ của bọn họ còn sống trong nhà họ Lý, đồng thời còn có thực lực Siêu Phàm Cảnh, anh vốn còn coi thường. Nhưng hiện tại xem ra, có lẽ đây là sự thật.

 

Nếu không, Lý Dương đã không dám ngông cuồng như thế trước mặt Thượng Quan Hoàng.

 

Thượng Quan Hoàng vẫn không nói một lời, tựa như chuyện này chẳng liên quan gì tới lão ta.

 

“Ranh con, có giỏi thì mày cứ trốn ở Hoàng tộc Thượng Quan cả đời đi!”

 

Lý Dương nhìn chăm chăm Dương Chấn hồi lâu, chợt nghiến răng nói.

 

Dứt lời, ông ta quay lưng rời đi.