Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2200



Chương 2200:

 

Đây chính là cụ tổ nhà họ Lý bọn họ, vừa ra tay đã đánh lùi tên quái vật khủng bố mà đến cả hơn bốn mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng không thể đánh lùi được này.

 

Có điều sắc mặt của Lý Trọng lại cực kỳ khó coi, bởi vì sau đòn tấn công vừa rồi, lão ta cảm giác dường như mình không phải đang đánh vào cơ thể người ta mà như đánh lên trên sắt thép vậy.

 

Tuy Đậu Hầu bị đánh bay chỉ trong một đòn, Lý Trọng lại cảm nhận được trên thân thể đang bị đánh bay kia bỗng nhiên lại tràn ra một loại hơi thở càng khủng bố hơn.

 

“Mọi người, lập tức rời khỏi nơi đây!”

 

Lý Trọng hét lớn.

 

Lúc lão ta vừa đến, khí thế võ đạo trên cơ thể Đậu Hầu vẫn là Siêu Phàm Tam Cảnh. Thế nhưng sau khi bị một chưởng của lão ta đánh bay, Đậu Hậu lại có khí thế võ đạo của Siêu Phàm Tứ Cảnh.

 

Chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn, Đậu Hầu đã có cùng cảnh giới với Lý Trọng.

 

Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong không thể nào nhúng tay vào cuộc chiến ở cấp bậc thế này, tiếp tục ở đây thì ngược lại còn sẽ bị dư âm cuộc chiến gây thương tích.

 

“Mọi người lập tức lui lại!”

 

Thượng Quan Nhu ra lệnh, cao thủ khắp nơi đều rời khỏi chiến trường.

 

Lúc này, Đậu Hầu đi ra khỏi đống hoang tàn, da thịt khắp cơ thể không có chỗ nào lành lặn, cả người đều là máu tươi tuôn ra, vô cùng dữ tợn.

 

Sắc mặt Lý Trọng cực kỳ nặng nề, không hiểu sao lão ta lại cảm nhận được áp lực mơ hồ tản ra từ trên người Đậu Hầu.

 

“Giết!”

 

Lý Trọng không hề do dự, chớp mắt bùng nổ ra một đòn cực mạnh đánh thẳng xuống Đậu Hầu.

 

“Rầm!”

 

Chỉ trong khoảnh khắc, Đậu Hầu đã tung ra một chưởng.

 

Cú đấm và chưởng va chạm vào nhau, phát ra âm thanh va chạm chói tai, năng lượng hủy diệt tỏa ra khắp bốn phía.

 

“Rầm rầm rầm!”

 

Tường thành ở lối vào Hoàng phủ Thượng Quan sập xuống trong nháy mắt.

 

Dưới một đòn này, thân thể Lý Trọng cũng bị ép lùi lại bảy tám bước.

 

Tuy Đậu Hầu lại bay ra ngoài một lần nữa, nhưng khí tức võ đạo trên người chẳng những không giảm mà còn mạnh thêm, điều này khiến cho sắc mặt Lý Trọng càng u ám hơn.

 

Chỉ trong hai lần công kích ngắn ngủi, thực lực của Đậu Hầu từ yếu hơn một chút lại biến thành mạnh hơn một chút.

 

Nếu cứ tiếp tục thế này, liệu có phải Đậu Hầu sẽ mạnh hơn hay không?

 

Mà lúc này, trông Đậu Hầu chẳng còn giống một con người nữa, cứ như một con quái vật hình người vậy.

 

Đúng lúc này, sự việc khiến cho Lý Trọng nghẹn họng nhìn trân trối đã xảy ra.

 

Máu thịt trên người Đậu Hầu biến mất với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, lộ ra xương trắng nhìn mà hãi hùng.

 

Như thế vẫn chưa hết. Ngay sau đó, vô số côn trùng nhỏ trông như con kiến bỗng nhiên bò lên phủ đầy bộ xương của Đậu Hầu.

 

Chỉ sau chừng chục giây ngắn ngủi, máu thịt trên cơ thể lão ta đã mất hoàn toàn để lộ ra bộ xương trắng, sau đó trên khung xương lại bị một lớp quái vật kỳ lạ lấp lánh ánh kim bám vào.

 

“Đây… đây rốt cuộc là loại quái vật kỳ lạ gì?”

 

Lý Trọng không nhịn được thốt lên.