Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2255



Chương 2255:

 

Lúc này đêm đã về khuya, ngoại trừ một số nơi chiếu suất phim cuối và cửa hàng hai mươi tư giờ thì những nơi khác đều đã đóng cửa, cư dân trong Hoàng thành Diệp đã chìm vào giấc mộng đẹp từ lâu.

 

Vào lúc này, mười một người lặng lẽ tiếp cận Hoàng phủ họ Diệp.

 

Dựa theo kế hoạch đã đề ra, mười cao thủ Thần Cảnh đồng thời xuất hiện tại cổng phía Nam của Hoàng phủ họ Diệp.

 

Mấy tên lính của Hoàng tộc họ Diệp đang canh gác ở đó đều có vẻ mệt mỏi.

 

“Phụt!”

 

“Phốc!”

 

Đột nhiên, mười cao thủ Thần Cảnh xuất hiện cùng lúc, như mũi tên rời khỏi dây cung mà lao về phía mấy tên lính canh của Hoàng tộc.

 

Bọn lính canh vốn đã cực kì thiếu ngủ, hơn nữa đã nhiều năm rồi chưa hề có ai dám xông vào Hoàng thành nên họ hoàn toàn không lo lắng rằng lúc này sẽ có người đột nhập vào Hoàng phủ.

 

Gần như trong nháy mắt, những tên lính kia đều bị sát thủ của điện Hắc Long giết chết.

 

Đến chết mà những kẻ kia vẫn chưa biết mình đã chết như thế nào.

 

Sau khi giết chết lính canh gác ở cổng phía Nam của Hoàng phủ họ Diệp, mười một cao thủ tiến vào trong mà không hề bị ai ngăn cản.

 

Vào lúc này, bên trong Hoàng phủ họ Diệp rất yên tĩnh, thỉnh thoảng có đội lính gác tuần tra đi qua nhưng hầu như không ai biết kẻ địch đã xâm nhập vào bên trong Hoàng phủ.

 

Mười một cao thủ thuận lợi tiến vào, chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã giết được hơn hai mươi tên cao thủ bên trong Hoàng phủ.

 

Nhìn ra khắp thế giới thì e răng không được bao nhiêu thế lực có thể làm được điều này, thực lực của điện Hắc Long quả thật không hề tâm thường.

 

Qua thêm năm phút nữa, cuối cùng thì mười một người cũng đi đến trước một căn biệt thự cực kỳ sang trọng, đây chính là nơi ở của Diệp Hoàng.

 

Mười một cao thủ nhìn nhau rồi cùng xông vào biệt thự.

 

Lần này bọn họ đến vốn là muốn ám sát Diệp Hoàng nên tất nhiên sẽ không còn bất kỳ đường lui nào, mười một cao thủ Thần Cảnh bộc phát toàn bộ thực lực trong nháy mắt.

 

Giờ phút này, toàn bộ Hoàng phủ đều bị bao phủ bởi uy áp mạnh mẽ của Thần Cảnh, rất nhiều người trong Hoàng tộc còn đang ngủ say đột nhiên bị đánh thức.

 

“Kẻ địch tấn công!”

 

“Có địch tấn công!”

 

Trong phút chốc, tiếng chuông báo động chói tai vang lên khắp Hoàng phủ.

 

“Rầm rầm rầm!”

 

Dinh thự của Diệp Hoàng gần như bị san bằng trong nháy mắt dưới sự tấn công của mười một người thuộc điện Hắc Long.

 

“Bọn mày chán sống rồi!”

 

Diệp Hoàng bước ra khỏi đống đổ nát, trên người tỏa sự tức giận ngập trời.

 

Trong tay lão ta còn đang xách theo một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của điện Hắc Long.

 

Cổ của người nọ đã bị năm ngón tay của Diệp Hoàng xuyên thủng, trong mắt ngập tràn sự hoảng sợ.

 

“Người đáng phải chết chính là ông!”

 

Vị cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh mà điện Hắc Long đã phải trả giá rất lớn để mời về đang hừng hực ý chí chiến đấu, bên trong cặp con ngươi đen nhánh kia đều là ý muốn tàn sát điên cuồng.