Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 379: Phán quyết vận mệnh Ninh Kỳ! Thần thuật của Lãng gia!



Trong đại doanh Sở vương mới!

Một Khâm sai khác của Hoàng đế cũng tới, có thể xem ông ta là một người quen cũ, Liêm Thân vương của đế quốc, người đã từng là thông gia của Ninh Nguyên Hiến, hơn nữa cũng coi là bạn lâu năm.

Thế nhưng ở chuyến săn biên giới trước đó, Ninh Nguyên Hiến giả bộ bệnh ra vẻ yếu ớt, hoàn toàn chọc giận vị Liêm Thân vương này, quan hệ của hai người nhanh chóng xuống ngược trở lại.

Liêm Thân vương đại biểu Hoàng đế của đế quốc Đại Viêm, tự mình cúng tế Sở vương tiền nhiệm, đối với cái chết ông ta tỏ bày tiếc thương vô hạn, đồng thời tiến hành thăm hỏi thân thiết với Sở vương mới.

Sở vương mới tỏ ý cảm kích, đồng thời tuyên bố nước Sở sẽ tiếp tục thuần phục với Hoàng đế bệ hạ chí cao vô thượng vô điều kiện.

Liêm Thân vương của đế quốc tỏ ý đặc biệt vui mừng, tiếp đó công khai bày tỏ, nhất định phải tra ra manh mối Sở vương tiền nhiệm bị mưu sát đến cùng.

Tiếp đó, Liêm Thân vương của đế quốc bắt đầu tiến hành thẩm vấn.

Đồng dạng là vô cùng chính quy, tường tận hỏi thăm

Mỗi một chứng cứ đều rõ ràng, bảo đảm bất kỳ thời khắc nào đều có thể đứng vững bước chân.

Mỗi một câu thẩm vấn đều ghi chép xuống, thậm chí ngay cả giọng điệu, hình thái đều đặc biệt tường tận.

Đối tượng thẩm vấn trọng điểm có ba người.

Thất vương tử nước Sở là Sở Nhẫm, đại thái giám Nhan Lương, Việt quốc Tam vương tử Ninh Kỳ.

Tầm hỏi thăm năm ngày năm đêm.

Nội vật chứng thì có hơn mấy trăm món.

Các hạng mục văn bản ghi chép vượt qua hai mươi vạn chữ.

Đối với hai phong mật thư Sở Nhẫm trao cho Sở vương tiền nhiệm, liền kiểm tra vượt qua một trăm lần.

Bậc thầy luyện kim chịu trách nhiệm ta xét đã vượt qua con số ba mươi người.

Ngày thứ sáu.

Liêm Thân vương của đế quốc bí mật triệu kiến Ninh Kỳ, bắt đầu phán quyết với vận mệnh của gã.

...

- Ninh Kỳ, các chứng cứ đều đối với ngươi đặc biệt bất lợi.

- Sự thực chứng minh, Nhan phi quả thực cùng Nhan Lương chuẩn bị mưu sát Sở vương tiền nhiệm.

- Hơn nữa thái giám Nhan Lương cũng nhận tội, lấy ngươi bắn tên là tín hiệu, cho nổ cổ trùng trong cơ thể Sở vương.

- Cho nên lần này mưu sát Sở vương, ngươi xem như là đầu sỏ gây nên.

- Bây giờ ngươi cũng có cái gì tự biện sao?

Tam vương tử Ninh Kỳ quỳ xuống dập đầu nói:

- Không có, thần phục tất cả phán quyết của đại thần Khâm sai.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Còn có một chuyện, chuyện này rõ ràng là ngươi làm. Vì sao phải truyền bá lời đồn đãi, đổ tội danh mưu sát Sở vương vu oan đến trên đầu Thẩm Lãng cùng Sở vương mới?

Ninh Kỳ dập đầu nói:

- Khởi bẩm đại thần Khâm sai, chuyện này ta không có làm. Vào ngày kế, sau khi Sở vương tiền nhiệm chết bất đắc kỳ tử, ta lập tức liền tiến vào quân Sở bên trong đại doanh, đợi đế quốc điều tra. Hơn nữa ta có ra mệnh lệnh riêng, không được có bất kỳ cử động nào, càng không thể vu oan tội danh này đến trên đầu Thẩm Lãng.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Có ai làm chứng?

Ninh Kỳ nói:

- Trấn Tây hầu Xung Nghiêu, Đại đô đốc Thiên Việt Tiết Triệt, đều có thể làm chứng.

Liêm Thân vương của đế quốc lại nói:

- Phụ vương của ngươi cho đòi ngươi trở về Thiên Việt, ngươi vì sao không đi trở về?

Ninh Kỳ nói:

- Thiên địa quân thân sư (*), Hoàng đế bệ hạ là trời, là mà, là vua. Ta đầu tiên là muốn thuần phục Hoàng đế bệ hạ chí cao vô thượng, tiếp đó mới là thuần phục cùng hiếu kính cha của ta Ninh Nguyên Hiến.

(*) Đây là ngũ tôn trong Nho gia, nghĩa là: Trời, đất, vua, cha mẹ, người thầy.

Liêm Thân vương của đế quốc gật đầu một cái rồi nói:

- Ngươi hãy nói thật ra cho ta, ngươi cảm thấy hung thủ lần này trực tiếp mưu sát Sở vương là người nào?

Ninh Kỳ ngẫm lại một hồi nói:

- Chắc hẳn là Thẩm Lãng.

Liêm Thân vương của đế quốc chợt vỗ bàn một cái, cất giọng lạnh lùng:

- Còn nói ngươi không có vu oan, việc này rõ ràng chính là ngươi làm, cho tới bây giờ mức này, lại vẫn muốn trả đũa Thẩm Lãng?

Ninh Kỳ dập đầu nói:

- Xin đại thần Khâm sai thứ tội, thần chẳng qua là ăn ngay nói thật.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ninh Kỳ, Sở vương tiền nhiệm trước khi chết kêu câu nói kia, vô số người đều nghe được, hắn nói Ninh Kỳ nhà ngươi cấu kết núi Phù Đồ mưu sát hắn. Những lời này làm sao cũng tắm không sạch, ngươi cũng biết chứ.

Trán của Ninh Kỳ sán sát đất không nói được một lời.

Giọng Liêm Thân vương của đế quốc càng trở nên uy nghiêm hơn, cất giọng lạnh lùng:

- Hơn nữa ngươi cũng biết, các ngươi lần này mưu sát Sở vương tiền nhiệm mang đến ảnh hưởng ác liệt cỡ nào, thiên hạ chư vương, mỗi người cảm thấy bất an, đồng thời bên trong vương cung tiến hành đại thanh tẩy, trong khoảng thời gian ngắn, máu chảy thành sông.

Ninh Kỳ dập đầu nói:

- Thần có tội.

Liêm Thân vương cất giọng lạnh lùng:

- Bây giờ thiên hạ chư vương đô đang ngó chừng bệ hạ, nhìn chằm chằm. Bọn họ thậm chí lo lắng, chính sách đế quốc có phải thay đổi hay không, đế quốc có phải động thủ với các nước chư hầu hay không, có phải muốn vương đạo chuyển thành bá quyền hay không? Tất cả chuyện này cũng là chuyện tốt ngươi đã làm, các ngươi mưu sát Sở vương, mang đến cho đế quốc bao nhiêu tranh chấp cùng bị động?

Ninh Kỳ dập đầu nói:

- Thần sợ hãi.

Biểu cảm Liêm Thân vương của đế quốc thoáng hòa hoãn một chút, kế tiếp ông ta không nói gì thêm, mà là lẳng lặng pha trà.

- Ngươi cũng biết, Thượng Thư Đài của đế quốc đã xoá? - Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Nội các đã thành lập, Nguyên Thành Tất là Nội các thủ tướng, Chúc Hoằng Đồ là phó tướng Nội các.

Nghe những lời này, trong lòng Ninh Kỳ khẽ run lên.

Lần này cải tổ Nội các đế quốc, gia tộc họ Chúc Viêm Kinh cuối cùng thu hoạch thật lớn.

Nguyên Thành Tất, đã bảy mươi lăm, nên chuyện lão làm Thủ tướng Nội các không được bao lâu.

Mà Chúc Hoằng Đồ, năm nay mới năm mươi mấy tuổi, nói cách khác cơ cấu quyền lực tối cao của đế quốc trong tương lai vẫn có họ Chúc Viêm Kinh thống lĩnh lâu hơn hai mươi năm?

Thực sự không hổ là thế gia nghìn năm.

Chúc Hoằng Đồ chấp chưởng Nội các đế quốc đã trở thành kết cục đã định, kể từ đó các nước trong thiên hạ sẽ có xác suất rất lớn bị ông ta nắm một bộ phận vận mệnh trong tay.

Căn cứ ý chí của Hoàng đế bệ hạ.

Kế tiếp sẽ trắng trợn sắc phong chư vương thiên hạ, ban tặng hàm đế quốc Thân vương.

Dần dần chuyển biến các nước chư hầu thành nước phiên thuộc, tiếp đó do Thân vương các nước tấu lên, thỉnh cầu Nội các đế quốc tiến tới chỉ đạo về mặt chính sự.

Kế tiếp, Nội các đế quốc sẽ điều động số lớn quan viên tiến vào các nước trong thiên hạ, đảm nhiệm chức Tể tướng Thượng Thư Đài.

Như thế mười mấy hai mươi năm sau, Tể tướng các nước trong thiên hạ liền đều do Nội các đế quốc cắt cử.

Kể từ đó, chính sự các nước hơn phân nửa đều khống chế ở trong tay Nội các đế quốc.

Chúc Hoằng Đồ sắp nhập chủ Nội các đế quốc, vậy họ Chúc Việt quốc đương nhiên cũng theo đó mà lên hương

Tiếp tục, Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ở thời khắc mấu chốt này, Sở vương chết sẽ dẫn phát thiên hạ chư vương kiêng kị đến cỡ nào? Ngươi nói cái cái ảnh hưởng chính trị này làm cách nào tiêu trừ đây?

Ninh Kỳ dập đầu:

- Thần có tội, thần sợ hãi.

Liêm Thân vương của đế quốc nhấn mạnh từng chữ:

- Ninh Kỳ là kẻ khả nghi mưu sát Sở vương tiền nhiệm, tự biết tội ác tày trời, uống thuốc độc tự sát, thế nào?

Thân thể Ninh Kỳ run rẩy kịch liệt, tiếp đó chẳng bao lâu yên tĩnh lại:

- Thần tuân chỉ.

Liêm Thân vương của đế quốc từ móc ra một chiếc bình nhỏ từ trong ngực.

Trà nấu xong.

Liêm Thân vương rót cho cho Ninh Kỳ một chén nhỏ, tiếp đó nhỏ thuốc độc từ bình nhỏ vào trong chén trà.

- Đây là kịch độc núi Phù Đồ, sau khi dùng sẽ như ngủ say, không có bất kỳ đau đớn nào đâu. - Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ngươi có thể bây giờ uống vào, giữ lại toàn thây. Ngươi cũng có thể không uống, như vậy đến khi công khai tuyên án, xử phạt mức cao nhất theo pháp luật, chém đầu răn chúng.

Ninh Kỳ đứng dậy, đi tới trước mặt Liêm Thân vương của đế quốc ngồi xuống.

- Thần nguyện đền tội.

Tiếp đó, Ninh Kỳ bưng lên trước mặt cái chén trà này, sẽ phải uống một hơi cạn sạch.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ninh Kỳ nhà ngươi đã nghĩ xong chưa? Có cần gửi gắm lời nào không?

Ninh Kỳ nói:

- Thần phục tùng bất kỳ phán quyết nào của Khâm sai đại thần.

Tiếp đó, gã uống chén trà này vào.

Sau một lát.

Máu đen chậm rãi từ mũi, khóe miệng chảy ra.

Gã vẫn ngồi không nhúc nhích.

Nhịp tim ngừng, hít thở ngừng.

Tiếp đó, cả người ngã lệch xuống đất.

...

Nhìn Ninh Kỳ trên mặt đất thất khiếu chảy máu, khắp cả người lạnh lẽo.

Thân thể của Sở vương hơi run.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Sở vương, ngươi muốn đế quốc bàn giao cho ngươi như thế nào?

Sở vương mới quỳ xuống dập đầu nói:

- Tiểu vương phục tùng đế quốc bất kỳ phán quyết.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ngươi là một một người thông minh, thậm chí thông minh hơn cả phụ vương của ngươi rất nhiêu, mấy năm nay ngươi đã đang ẩn núp phong mang, khó khăn cho ngươi.

- Tiểu vương không dám. - Sở vương mới nói:

- Tiểu vương mới có thể thua phụ vương đó nhỡ ra, nhưng đối với đế quốc trung thành, đối với Hoàng đế bệ hạ trung thành, cũng là trời đất chứng giám.

Liêm Thân vương của đế quốc thở dài nói:

- Thiên hạ nhiều người kiệt xuất...

Liêm Thân vương đứng lên, đi tới bản đồ trước mặt, nói rất từ tốn:

- Lúc thiên hạ thái bình còn nhìn không lớn ra, nhưng thoáng hơi động một chút, liền có vô số tài năng kinh ngạc hiện ra. Phía nam vua Căng, Việt quốccó Thẩm Lãng, Ninh Chính. Ninh Kỳ, nước Sở có ngươi, vương triều phương đông của ta rõ ràng địa linh nhân kiệt.

Nghe những lời này, Sở vương mới không dám trả lời, vẫn lẳng lặng quỳ rạp dưới đất không nhúc nhích.

Gã quả thực vô cùng thông minh, biết lúc này đây Khâm sai đế quốc đến, không chỉ có quyết định là vận mệnh của Ninh Kỳ, còn có vận mệnh Sở vương mới là gã.

Lão Sở vương cũng là bởi vì không nghe lời, vô cùng tham lam mà bị mưu sát.

Cho nên Khâm sai đế quốc liền phải tới thăm dò rõ ràng, vị Sở vương mới này có phải đủ ngoan ngoãn hay không?

Nếu như chưa đủ ngoan ngoãn?

Sở Nhẫm kia còn mang đến một phong mật thư, trên đó viết Thái tử cùng Nhan phi có gian tình, hơn nữa gian tình đã bại lộ, cho nên tiên hạ thủ vi cường mưu sát Sở vương.

Dĩ nhiên, giải thích này liền quá mức miễn cưỡng, không phải vạn bất đắc dĩ là không thể như thế hướng thiên hạ giao phó.

Thế nhưng, Sở vương mới cũng nhất định phải biểu hiện ra phục tùng tuyệt đối.

- Thông minh, thông minh... - Liêm Thân vương của đế quốc nói.

Sở vương mới vẫn quỳ rạp dưới đất, vẫn không nhúc nhích.

Xuân giang thủy noãn áp tiên tri (*), gặp gì biết nấy.

(*) Câu thơ này trích trong bài Xuân giang vãn cảnh của Huệ Sùng thời Bắc Tống – Nguyên. Có nghĩa: Sông sang xuân, nước ấm lên, con vịt biết trước tiên.

Chỉ cần nhìn thái độ Liêm Thân vương, cũng biết đế quốc thay đổi chính sách.

Liêm Thân vương trước kia hòa ái dễ gần thế nào? Hoàn toàn không có làm dáng, cùng Việt vương Ninh Nguyên Hiến xưng huynh gọi đệ, thậm chí ở trước mặt Sở vương còn biểu hiện khá khiêm tốn.

Thế nhưng bây giờ...

Thái độ của ông ta đã thay đổi, trở nên cao cao tại thượng.

Hắn là Thân vương đế quốc, mà Sở vương là vua nước chư hầu.

Trình độ nào đó, quyền thế Sở vương lớn hơn, địa vị càng cao một chút.

Thế nhưng bây giờ, Liêm Thân vương đã lấy tư cách cấp trên.

Cái này dĩ nhiên không phải chính ông ta tự cao tự đại, mà là vì biểu hiện ra thái độ của đế quốc.

Thành viên hoàng tộc của đế quốc phải cao hơn phiên vương.

Hoàng tộc là chủ, thiên hạ chư vương là thần.

Suy đoán của Sở vương mới cùng Ninh Kỳ cũng không có sai, sau khi đế quốc hoàn thành tân chính, đã đổi vương đạo là bá quyền.

Sắp biến thiên.

...

Không biết qua bao lâu.

Ninh Kỳ cảm giác được bản thân trầm luân trong bóng đêm, chân chính rơi vào tầng mười tám địa ngục.

Gã thưởng thức được mùi vị của tử vong thật sự.

Cái loại hoàn toàn băng giá, sức sống biến mất này.

Dùng bất kỳ ngôn ngữ đều không cách nào hình dung.

Vô biên vô tận sợ hãi, vô biên vô tận cô tịch.

Tiếp đó...

Lại một tia sáng xuất hiện ở bên trong thế giới tinh thần của gã.

Tất cả cảm giác dần dần khôi phục, sức sống lại một lần nữa hiện lên.

Vốn Ninh Kỳ đã chết đi lại một lần nữa mở mắt.

Lại một lần nữa gặp được Liêm Thân vương của đế quốc cao cao tại thượng.

Mặc dù toàn thân bủn rủn tê dại, nhưng gã vẫn dùng hết tất cả sức lực trực tiếp quỳ rạp dưới đất, vẫn không nhúc nhích.

- Nói ngươi thông minh cũng tốt, xảo quyệt cũng được. - Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Thế nhưng, ngươi chung quy thông qua thử thách của bệ hạ.

Ninh Kỳ dập đầu:

- Thần sợ hãi, hạ thần lệnh vĩnh viễn đều ở trong tay Hoàng đế bệ hạ chí cao vô thượng, đế quốc bất cứ lúc nào đều có thể lấy đi.

Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Đứng lên đi, uống trà.

Liêm Thân vương rót thêm một chén trà cho Ninh Kỳ, vẫn là cái chén hồi nãy, cái chén mà sau khi gã uống xong chảy máu thất khiếu.

Ninh Kỳ cung kính bưng lên, uống một hơi cạn sạch.

Liêm Thân vương hỏi:

- Ninh Chính thế nào?

Ninh Kỳ nói:

- Tốt, kiên nghị quả cảm, ý chí sắt thép.

Liêm Thân vương lại nói:

- Thẩm Lãng thế nào?

Ninh Kỳ nói:

- Thông minh tuyệt đỉnh, nhưng tinh xảo phóng đãng, chỉ cần mình thoải mái, mặc kệ nước lũ ngập trời.

Liêm Thân vương gật đầu, đứng lên nói:

- Bệ hạ khẩu dụ.

Ninh Kỳ lại một lần nữa quỳ rạp trên đất.

Liêm Thân vương nói:

- Việt vương con trai thứ ba Ninh Kỳ, không tệ!

Ninh Kỳ dập đầu:

- Thần cảm ơn chảy nước mắt, tạ chủ long ân, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

Liêm Thân vương gật đầu, Ninh Kỳ này quả thực thông minh tuyệt đỉnh.

Nội các đế quốc đã hướng thiên hạ canh chừng.

Lúc trước cái từ "vạn tuế" này dùng được khá tùy ý, rất nhiều dân bọn binh lính kích động, cũng thích hô vang Việt quốc vạn tuế, đại vương vạn tuế gì đó.

Sau đó cái từ này không thể dùng, chỉ có một mình Hoàng đế bệ hạ có thể sử dụng.

Không chỉ có như thế, sau đó ý chỉ của thiên hạ chư vương cũng không thể gọi là "thánh chỉ", mà phải đổi thành "quân chỉ".

Còn trong quân chỉ của thiên hạ chư vương, không bao giờ được chứa hai chữ "khâm thử", cái từ này cũng chỉ cho một mình Hoàng đế chuyên sử dụng mà thôi.

Còn có kỵ húy cũng phải chính thức bắt đầu.

Lúc trước bất kể là dân chúng, hay là thiên hạ chư vương, đều đặt tên khá tùy ý.

Ví như Ngô vương tên Ngô Khải, chú của Ninh Nguyên Hiến là Ninh Khải.

Có tên rất nhiều người, thậm chí giống hệt tên hoàng tộc đế quốc.

Thế nhưng kế tiếp tên của Hoàng đế, Thái tử, Hoàng hậu, Hoàng thái hậu đều phải cấm kỵ.

Thậm chí đã lấy tên xong, một khi cùng hoàng tộc đế quốc có chữ tương đồng, đều phải đổi tên.

Cái vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế, này kỳ thực ở Nội các đế quốc cũng chỉ là mới vừa bắt đầu, không nghĩ tới Ninh Kỳ cũng đã nắm giữ.

- Ninh Kỳ, ngươi không tệ! - Liêm Thân vương của đế quốc nói:

- Ta vô cùng xem trọng ngươi, hy vọng Việt quốc ở dưới sự hướng dẫn ngươi, có thể làm gương mẫu cho thiên hạ chư vương.

Nghe những lời này, Ninh Kỳ dập đầu tầng tầng lớp lớp.

- Thần sợ hãi, không dám không vì đế quốc thịt nát xương tan?

Tiếp đó, gã hoàn toàn cúi đầu sát đất.

Toàn thân run rẩy, trong lòng khô nóng.

Gã đánh cuộc thắng.

Gần như nỗ lực trả giá bằng sinh mạng, đổi lấy đế quốc hỗ trợ đối với gã.

Ý kiến Liêm Thân vương đã đặc biệt rõ ràng, đế quốc hỗ trợ Ninh Kỳ biến thành Thái tử Việt quốc.

Giờ khắc này rốt cuộc đã tới, Ninh Kỳ gần như mừng đến chảy nước mắt.

...

Thẩm Lãng cùng Khâm sai đế quốc chạy như bay lên bắc.

Dọc theo đường đi, không có bất kỳ dừng lại gì, ngày đêm thần tốc.

Xuyên qua nước Sở, xuyên qua nước Lương, lại tiến vào lãnh địa vương quốc Tân Càn.

Nước Lương.

Cũng là một trong các nước trong thiên hạ, sau đó bị Khương Ly diệt rồi đánh chiếm.

Khương Ly chết bất đắc kỳ tử, sau đó vương quốc Đại Càn bị tách rời, nước Lương lại được độc lập một lần nữa.

Ba ngày bốn đêm.

Tầm chạy đi hơn ba ngàn dặm, vẫn không có tiến vào trong đế quốc Đại Viêm, khoảng cách Viêm Kinh còn có được mấy ngàn dặm.

Lúc này, Thẩm Lãng cuối cùng cảm thấy vương triều Đại Viêm to lớn.

Chân chính tung hoành nghìn dặm, hơn mười triệu cây số vuông.

Hôm nay xem ra, Đại Viêm Hoàng đế bệ hạ muốn chính thức nhất thống thế giới phương đông.

Thế nhưng lấy giao thông cùng điều kiện truyền tin bây giờ, thế nào thống trị cái lãnh thổ quốc gia rộng lớn không gì sánh được thế này sao?

Khoảng cách cảnh nội đế quốc Đại Viêm đã rất gần, có thể ngày mai có thể tiến vào đế quốc.

Đây là Thẩm Lãng lần đầu tiên tiến vào đế quốc Đại Viêm.

Nhưng mà...

Khâm sai của Hoàng đế lại hạ lệnh ngừng tiến tới, đóng ở tại chỗ.

Tiếp tục, Khâm sai mang theo Thẩm Lãng tiến vào một hành cung ước chừng ngàn mẫu.

Ở đây vẫn xem như là lãnh thổ vương quốc Tân Càn, khoảng cách đế quốc Đại Viêm còn có mười mấy dặm mà thôi.

Thẩm Lãng không khỏi kinh ngạc, vì sao không tiến vào trong đế quốc? Đây là đặc biệt nhằm vào Thẩm Lãng à?

Tiến vào hành cung, sau đó Thẩm Lãng sống một mình.

Tiếp đó, hắn thấy được sự phô trương quá cỡ.

Hết nhánh quân đội này đến nhánh quân đội khác tiến vào chiếm giữ hành cung.

Kỵ binh và Cấm Vệ quân của đế quốc cũng vào.

Vượt qua ba vạn đại quân, đbao vây toàn bộ hành cung chật như nêm cối.

Kế tiếp, vô số thái giám, cung nữ tiến vào chiếm giữ, trên một trăm tên ngự y tiến vào chiếm giữ.

Tất cả đường sá xung quanh bán kính hành cung hai trăm dặm đều bị phong tỏa.

Tất cả các thị trấn xung quanh đều cấm đi lại ban đêm.

Cái tư thế phô trương thế này quả thực vượt qua sức tưởng tượng.

Ngay cả nguyên thủ quốc gia trái đất hiện đại cũng không có tư thế như vậy.

Đây là uy phong hoàng tộc đế quốc à?

Tầm đợi hai hồi ban ngày!

Quý nhân kia rốt cuộc đã tới.

Mấy trăm người mang một cung điện di động, diện tích vượt qua một trăm mét vuông, tiến vào bên trong hành cung.

Toàn bộ quá trình, cung điện di động không có bất kỳ lay động, tiến tới theo tốc độ nhanh chóng, không có bất kỳ xóc nảy từ trên xuống dưới.

...

Lúc ban đêm!

Khâm sai đế quốc nói:

- Thẩm công tử, đi theo ta!

Thẩm Lãng vác rương theo, theo phía sau Khâm sai đế quốc, băng qua tầng tầng lớp lớp cung điện, tầng tầng lớp lớp thủ vệ.

Nghiêm ngặt đến như thế này, hoàn toàn vượt quá tưởng tượng.

Cuối cùng đi tới một cung điện bên hồ.

- Mời vào!

Thẩm Lãng đi vào.

Tiếp đó, mắt không khỏi co rụt lại.

Hắn có thể gặp được mười tên cường giả cấp tông sư.

Ta... Đ*!

Toàn bộ Việt quốc, cộng lại chỉ có sáu tên tông sư mà thôi.

Bên người Thẩm Lãng có một vệ sĩ tông sư cường giả, đã chảnh con cá cảnh, mắt treo trên bầu trời.

Mà lúc này, bên trong phòng có mười tông sư cường giả.

Hắn thấy được trưởng lão núi Phù Đồ, thấy được trưởng lão Thiên Nhai Hải Các, thấy được trưởng lã Tru Thiên Các o.

Còn chơi đội hình hoa lệ thế kia à?

Mấy đại thế lực siêu thoát phái tới đoàn đội, vượt qua trăm người.

Bên ngoài chuẩn bị các loại thuốc, vượt qua ngàn loại.

Những đầu sỏ này đang bắt chuyện, trở thành một vòng tròn kín tuyệt đối, bất luận kẻ nào đều khó đi vào.

Một lát sau.

Bọn họ chợt im lặng.

Tiếp đó, hai người phụ nữ đi ra.

Một là công chúa Ninh Hàn, người thừa kế tương lai của Thiên Nhai Hải Các, đệ nhất mỹ nhân nước Việt, nàng thoáng theo sau nửa bước.

Còn cô gái trước nàng mặc bào phục của đàn ông.

Cô gái này chính là con gái Hoàng đế của đế quốc Đại Viêm, công chúa Cơ Tuyền.

Nàng năm nay hai mươi tám tuổi, chưa lập gia đình.

Bởi vì trên người nàng cũng có hôn ước, vốn gả cho con của Khương Ly làm chính thê, biến thành vương hậu của vương quốc Đại Càn.

Khương Ly lúc đó đã nói đùa, con ông ta phải lấy tất cả công chúa trong thiên hạ.

Vị Cơ Tuyền này chính là công chúa đệ nhất thiên hạ.

So với danh tiếng đệ nhất mỹ nhân nước Việt của Ninh Hàn, Cơ Tuyền thì càng thêm thần bí khiêm tốn.

Nhưng nàng vừa xuất hiện, toàn bộ đầu sỏ núi Phù Đồ, Thiên Nhai Hải Các, Tru Thiên Các toàn bộ tĩnh lặng không tiếng động, khom người lạy xuống.

- Bái kiến công chúa điện hạ!

Vị công chúa Cơ Tuyền này, đại diện toàn quyền Hoàng đế bệ hạ cùng thế lực siêu thoát thiên hạ tiến hành bàn bạc, chân chính tay cầm càn khôn.

Tiếp đó...

Thẩm Lãng còn phát hiện, cô gái này mặc dù không phải Hoàng Kim Huyết Mạch, nhưng đặc biệt gần.

Hơn nữa Thẩm Lãng mới vừa dùng thị lực X quang chụp X quang huyết mạch của nàng, lập tức đã bị nàng nhận biết.

Đây vẫn là lần đầu tiên, cô gái này lại lợi hại như vậy à?

Thẩm Lãng lập tức thu tầm mắt lại.

- Làm phiền Thẩm công tử. - Công chúa Cơ Tuyền nói:

- Xin theo ta vào đây.

Thẩm Lãng theo công chúa Cơ Tuyền tiến vào bên trong căn phòng.

Tiếp đó, hắn hoàn toàn kinh ngạc.

Chỗ này là một căn phòng không bụi.

Không khí làm sạch tuyệt đối, gần như không có bất kỳ hạt bụi nào.

Cái này làm sao làm được vậy?

Trên một chiếc giường bằng bạch ngọc, có một cô gái gầy yếu nhưng tỏa sáng lung linh.

Nàng chính là bệnh nhân, tiểu công chúa đế quốc Đại Viêm, Cơ Ninh!

Nàng thực sự thật gầy, thế nhưng khuôn mặt tinh xảo vô song, gần như khó có thể dùng bất kỳ ngôn ngữ nào miêu tả nổi.

Thực sự không giống như được đẻ ra, mà như là trời cao dùng ngọc điêu khắc ra.

Thật sự giống như người được thai nghén bởi thiên địa linh khí ra tới vậy.

Quả thật là một tinh linh đất trời.

Nàng lúc này triệt để hôn mê bất tỉnh, sức sống đã yếu ớt đến cực hạn.

Thẩm Lãng tiến lên kiểm tra thân thể của nàng, đeo găng tay, bắt mạch cho nàng.

Tiếp đó, trái tim của hắn lại run rẩy từng hồi.

Đây là bản năng của thân thể.

Liền... giống như hắn và cô gái này có huyết mạch cộng hưởng vậy.

Đây... đây gặp quỷ à?

Thẩm Lãng không dám biểu hiện ra bất kỳ khác thường gì, mà là tiếp tục kiểm tra thân thể cho cô gái này.

Kế tiếp, chuyện càng thêm để hắn khiếp sợ xảy ra.

Đầu tiên, cô gái này vốn đã sớm chết rồi, không nên sống đến bây giờ.

Có rất nhiều chứng bệnh trên người nàng, tiểu đường type 1 chỉ là một loại mà thôi, còn lại có mấy chục loại chứng bệnh đủ thứ.

Chỉ bất quá Thiên Nhai Hải Các cùng núi Phù Đồ quá mạnh, tất cả chứng bệnh khác đều phải được bọn họ chữa khỏi, hoặc là bị khống chế được.

Bệnh tiểu đường type 1, chẳng qua là một thứ bệnh bé nhỏ chẳng đáng kể gì trên người nàng, nhưng cái bệnh này đã dính đến điểm mù tri thức thế giới này.

Thành thật mà nói, những chứng bệnh khác trên người của tiểu công chúa, đừng bảo Thẩm Lãng chữa khỏi, ngay cả bệnh gì cũng không biết.

Nhưng mà lại được núi Phù Đồ cùng Thiên Nhai Hải Các chữa khỏi, chí ít duy trì sự sống

Từ đó có thể thấy được, hai cái tổ chức này quả thực rất cường đại thần kỳ.

Rất nhiều chứng bệnh Thẩm Lãng chưa từng thấy qua, bọn họ đều có thể trị hết.

Dựa theo tình hình bình thường, cái này tiểu công chúa rất khó sống quá một tuổi, nhưng nàng lại sống cho tới bây giờ.

Nếu như không phải là bởi vì bệnh tiểu đường type 1, nàng còn duy trì tiếp nữa.

Hơn nữa chỉ cần bệnh tiểu đường type 1, nàng cũng có thể không cách nào sống đến bây giờ, đã sớm hương tiêu ngọc vẫn.

Nhưng núi Phù Đồ cùng Thiên Nhai Hải Các, giống như có một loại năng lực đặc biệt thần kỳ, để cho nàng ngủ đông, duy trì sự sống.

Chuyện này cơ hồ y học hiện đại đều không làm được.

Hai cái tổ chức ày quả thực lợi hại.

Không cách nào tưởng tượng Hoàng đế bệ hạ vì tính mạng tiểu công chúa này bỏ ra bao nhiêu chi phí.

Ngay sau đó, Thẩm Lãng dùng X quang nhìn quét huyết mạch tiểu công chúa.

Kinh hãi phát hiện, huyết mạch của nàng cũng là trống rỗng, là số không.

Nhưng mà, nghe nói tiểu công chúa này vô cùng thông minh, hơn nữa đặc biệt hoạt bát, quả thực chính là tinh linh từ trên trời rơi xuống.

Người có huyết mạch trống rỗng, đều có rối loạn tâm thần cùng trầm cảm.

Đây cơ hồ để Thẩm Lãng nhớ lại bé Thẩm Dã, lúc nó vừa mới sinh ra, chính là Hoàng Kim Huyết Mạch nghịch thiên.

Thế nhưng không lâu sau, sau đó Hoàng Kim Huyết Mạch liền từ trong cơ thể nó biến mất, trở thành trống rỗng, giống như một chút năng lượng huyết mạch cũng không có.

Thế nhưng nhóc tì Thẩm Dã vô cùng khỏe mạnh.

Tất cả chuyện này, đến tột cùng đã xảy ra thứ gì vậy?

Não Thẩm Lãng gần như bị oanh kích trước nay chưa từng có.

Hắn cảm giác được bản thân dường như đã đoán rất nhiều bí mật to lớn.

Thế nhưng những bí mật này toàn bộ ẩn dấu trong bóng tối, mơ hồ chỉ có thể nhìn đến cái móng thôi.

Thẩm Lãng cảm giác được, lúc này đây hắn tới cứu trị tiểu công chúa, giống như một chân bước chân vào một cái thế giới khác.

Một thế giới chưa từng biết hoàn toàn, thậm chí là thế giới nguy hiểm.

Cùng lúc đó, ánh mắt của hơn mười đại tông sư, ngưng tụ ở trên người của hắn.

Thẩm Lãng không khỏi nhìn phía gương mặt tiểu công chúa.

Thực sự tinh xảo tới cực điểm.

Khoảng chừng cũng chỉ có thằng bé Thẩm Lãng cùng Mộc Lan sinh ra mới có thể so sánh được.

- Thẩm công tử? Thế nào! - Công chúa Cơ Tuyền bèn hỏi.

Thẩm Lãng nói:

- Trên người tiểu công chúa dường như còn có thật nhiều chứng bệnh khác vậy.

- Đúng! - Cơ Tuyền nói:

- Trên người con bé có đủ loại chứng bệnh, vượt qua ba mươi mấy loại, thế nhưng đều khống chế được. Duy chỉ có cái chứng bệnh này mới mấy tháng trước phát tác, bó tay không làm gì được.

Bệnh tiểu đường type 1 đã dính đến đột biến gien, đúng là điểm mù của nền y học thế giới này.

- Có thể chữa được không? - Công chúa Cơ Tuyền bèn hỏi.

Thẩm Lãng gật đầu nói:

- Đối với ba mươi mấy loại chứng bệnh khác trên người tiểu công chúa, thần bó tay không làm gì được, nhưng duy chỉ có cái chứng bệnh tiểu đường type 1 này thần có thể chữa.

Công chúa Cơ Tuyền nói:

- Vậy thì phiền ngươi nhọc lòng, tiểu Ninh là hòn ngọc quý trên tay thái hậu, phụ vương, mẫu hậu, thậm chí là toàn bộ hoàng tộc đế quốc Đại Viêm chúng ta.

Đã từng nghe, nhất là hoàng thái hậu, nuông chiều nàng quả thực đến tình trạng tột cùng.

Gần như từ khi tiểu công chúa được sinh ra, liền được nuôi dưỡng ở bên người thái hậu.

Tiểu công chúa đều không thể rời khỏi tầm mắt của bà vượt qua nửa ngày, nếu là có một ngày tiểu công chúa ho khan vài tiếng, vậy hoàng thái hậu sẽ hết hồn, nếu là nàng ăn ít một chút, hoàng thái hậu cả ngày đều có thể ăn không vô.

Lần này tiểu công chúa phát bệnh, hoàng thái hậu hơn tám mươi tuổi mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt, luôn miệng nói nếu như Ninh Ninh có việc, bà tuyệt đối không sống được.

Đế quốc Đại Viêm, cơ hồ là dùng toàn bộ sức lực thiên hạ, mới duy trì tiểu công chúa này sống đến bây giờ.

- Yên tâm... - Thẩm Lãng gật đầu đáp.

Tiếp đó, hắn mở cái rương ra, rồi nói:

- Loại thuốc này là insulin, được chiết ra từ cơ thể heo, đây là toàn bộ ghi chép quá trình thần lấy được nó.

Đổi thành những người khác, chỉ sợ lập tức trách mắng Thẩm Lãng, cái thứ lấy từ trên người heo, cũng dám dùng ở trên người tiểu công chúa cao quý vô song?

Thế nhưng Cơ Tuyền lại tiếp nhận quyển sổ của Thẩm Lãng mà đọc cẩn thận.

Vô cùng hiển nhiên, nàng cũng có thể xem hiểu.

- Muội muội, theo muội thì sao? - Cơ Tuyền đưa cho Ninh Hàn.

Ninh Hàn xem cẩn thận một lần, rồi nói:

- Vô cùng thần kỳ, hoàn toàn là ở mặt y học mở ra một nhánh khác, thậm chí mở ra một cánh cổng kiến thức khác.

Thẩm Lãng nói:

- Đây là insulin thần điều chế từ heo, mỗi lần trước khi ăn tiêm vào một ống. Còn cách thức làm sao điều chế, thần đã viết rõ ràng toàn bộ, dựa theo điều kiện của các vị ở đây có thể điều chế ra insulin càng tinh khiết hơn. Thần đã chuẩn bị một trăm ống đủ co tiểu công chúa dùng một tháng. Còn insulin sau này sẽ do các vị điều chế ra.

Công chúa Cơ Tuyền xem một lần rồi nói:

- Không thành vấn đề.

Lấy điều kiện của bọn họ, chiết xuất insulin quả thật có thể tốt hơn Thẩm Lãng.

Thẩm Lãng nói:

- Bây giờ liền tiêm vào insulin mà thần đã chiết ra, các vị có thể tiến hành kiểm tra toàn diện.

Công chúa Cơ Tuyền tiếp nhận insulin Thẩm Lãng lấy ra, ngẫu nhiên rút lấy một cây.

Tiếp đó nhóm thế lực Thiên Nhai Hải Các, núi Phù Đồ, đối với nó tiến hành kiểm tra toàn diện.

Bất kỳ độc tố nào trong thiên hạ, cũng không thể giấu giếm được những thứ thế lực siêu thoát này, Thẩm Lãng cũng làm không được.

Một lúc lâu sau!

Kết quả đi ra.

- Trong này có một chút tạp chất, nhưng không có bất kỳ độc tố nào cả.

Đây là mấy đại thế lực siêu thoát cho ra phán đoán.

- Tốt lắm, thần phải bắt đầu tiêm vào. - Thẩm Lãng nói:

- Vị trí tiêm vào ở ngay bụng, bởi vì nơi này khoảng cách tuyến tuỵ gần nhất.

Cơ Tuyền gật đầu.

Tất cả mọi người xung quanh rút đi.

Cơ Tuyền xốc lên quần áo tiểu công chúa, lộ ra bụng dưới trong suốt óng ánh, vẫn như là ngọc thạch vậy.

Thẩm Lãng lại một lần nữa cảm thán, cô gái này rõ ràng kỳ, trên người có mấy chục loại chứng bệnh không biết mà lại đáng sợ phức tạp.

Thế nhưng, lại giống như toàn bộ linh khí đất trời tập hợp mà sinh.

Thẩm Lãng tiêm insulin điều chế từ heo vào trong cơ thể tiểu công chúa.

Khoảng chừng một khắc đồng hồ sau đó.

Thẩm Lãng nói:

- Dược hiệu cũng đã phát tác, các vị có thể đánh thức tiểu công chúa.

Công chúa Cơ Tuyền gật đầu, lấy ra một ống tiêm.

Thẩm Lãng không khỏi kinh ngạc, những thế lực siêu thoát này cũng tân tiến như vậy à?

Lại cũng dùng ống tiêm.

Hơn nữa... thuốc trong ống tiêm này có chút tương tự như Tẩy Tủy Tinh.

Đương nhiên, nó không phải Tẩy Tủy Tinh, nhưng rất có khả năng là di tích thượng cổ khai thác ra.

Thuốc bên trong di tích thượng cổ hết sức khan hiếm.

Thẩm Lãng vì lấy một ống Tẩy Tủy Tinh cho Mộc Lan quả thực hao phí vô số tinh lực, thậm chí mạo hiểm sinh mạng.

Mà đối với tiểu công chúa ở đây, thuốc tiêm thượng cổ này chẳng qua là thuốc bình thường?

Quả nhiên, Cơ Tuyền tiêm thuốc thượng cổ vào xương cổ tiểu công chúa, mà không phải vào mạch máu.

Một lát sau!

Trên mặt tiểu công chúa xuất hiện một chút ửng hồng.

Hít thở dần dần có lực.

Nàng từ an giấc nghìn thu thức tỉnh lại.

Giờ khắc này, thực sự có cảm giác như công chúa Bạch Tuyết vậy.

Nàng mở ra đôi mắt óng ánh như bầu trời sao.

- Tỷ tỷ, muội khỏe rồi sao? Muội được chữa khỏi, muội không còn khó chịu...

Tiếp đó.

Nàng đưa mắt về phía Thẩm Lãng nhìn lại, hơi hơi kinh ngạc, mang theo một chút mê man, cất giọng đầy vẻ kinh ngạc:

- Ca ca!