Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 451-452: Lãng gia thần tích! Bộ xương khô đảng quật khởi!



Trên thực tế, hắn luôn bất chợt như thế, thời điểm cần hắn lười biếng thì hắn liền lười nhác, thời điểm cần hắn nhiệt huyết, hắn liền nhiệt huyết, cuộc đời như một vở kịch, tất cả đều phụ thuộc vào diễn xuất.

Vào thời khắc mấu chốt, Thẩm Lãng tuyệt đối cam lòng mạo hiểm, liều mạng chiến đấu.

Tỷ như ngày hắn bị vạch trần thân phận, hắn can đảm một mình ngăn cản Ninh Hàn và Cơ Tuyền.

Lại tỷ như hắn dám dùng chính mình làm mầm bệnh, truyền nhiễm tử bệnh cho Ninh Hàn và Cơ Tuyền.

Cách làm việc của hắn, đôi lúc coi như một tên điên.

Thế nhưng bây giờ đáng để hắn mạo hiểm sao?

Thứ mà hắn muốn, không chỉ thu phục đảng Sketeton, còn do đột phá vòng vây, bởi vì hắn cũng bị vây khốn.

Thế nhưng ... Hắn tuyệt đối không nhiệt huyết như biểu hiện của mình.

Trước khi đến đế quốc Lost, cách của Thẩm Lãng tương tự như Douglas, đều bị tình huống của Hela đánh lừa, đều cảm thấy muốn cứu đảng Sketelon, vô cùng đơn giản, chỉ cần làm nổ năng lượng hạch tâm mà thôi.

Thế nhưng khi đến nơi đây, Thẩm Lãng biết chuyện không hề đơn giản như vậy.

Nhất là sau khi xem di thư của thủ lĩnh Aquila, hắn cẩn thận suy nghĩ, tiếp đó hỏi rất nhiều người, còn phân tích sóng năng lượng như tiếng quỷ khóc kia.

Cuối cùng hắn đi đến một kết luận.

Thủ phạm nguyền rủa vùng biển này nằm trên biển, mà không phải trên phế tích, hay do năng lượng từ trường.

Sau đó, Thẩm Lãng còn tìm được một kết quả rất thú vị, hắn yêu cầu Jack Tang và rất nhiều người vẽ lại con bạch tuộc lớn như tòa thành kia, phát hiện bức vẽ của bọn họ đều có chỗ khác nhau.

Không phải ký ức xuất hiện sai lệch, rất nhiều người chắc chắn mình vẽ không sai.

Đáng tiếc Thẩm Lãng không tìm thấy sách cổ hay ghi chép trên phế tích, thế nhưng trong quyển nhật ký của Khương Ly lại nhắc đến một câu, nữ hoàng nguyền rủa.

"Các người đứng lên, nhặt lại sự kiêu ngạo của mình, theo ta chiến đấu."

Thẩm Lãng đứng trên thuyền nhỏ hô to, con thuyền tiến lên không dừng lại.

Mà hắn quả thực kích thích nhiệt huyết của bọn hải tặc, rất nhiều người tê cả da đầu, nhắm hai mắt lại, nhặt loan đao lên theo hắn xông lên.

 Nói một vạn câu 'Lên cho ta', không bằng một câu 'Theo ta”.

Nhưng mà một giây kế tiếp!

Con bạch tuộc to như tòa thành, há miệng rít gào một tiếng kinh thiên, vô số xúc tu vũ động, bao phủ cả bầu trời.

Cả vùng biển biến thành địa ngục, hầu như toàn bộ hải quái đều đến, vô biên vô hạn, số lượng lên đến hàng trăm nghìn con, rậm rạp kín cả vùng biển.

Cái đầu khổng lồ của bạch tuộc có vô số con mắt, thậm chí mỗi cái xúc tu đều có mắt và miệng, ngay cả nằm mơ thấy ác mộng đều không thấy quái vật như thế, đủ khơi dậy nỗi sợ hãi tận sâu trong lòng bất luận kẻ nào.

Cực độ phát lạnh.

"Gào ngô..."

Tiếng rít gào vang vọng, một đôi mắt lại một đôi mắt lần lượt mở ra, con mắt kinh khủng của nó bắn ra hào quang màu đỏ, chiếu sáng cả vùng biển.

Nỗi sợ hãi vô biên bùng nổ như một quả bom, khiến tất cả hải tặc hoàn toàn bị chấn nhiếp.

Những hải tặc bị vực dậy, nhiệt huyết sôi trào, xông lên theo Thẩm Lãng, lập tức lạnh lẽo cả người, ngồi bệt xuống đất, kết quả tương tự năm xưa, không ai dám xông lên chiến đấu.

Đảng Sketelon không sợ bất kỳ kẻ địch nào, dùng ít địch nhiều, chiến đấu không biết bao nhiêu lần, thập chỉ lấy một địch mười, nhưng hầu hết kẻ địch đều là con người.

Trước mắt là cái gì? 

Một con quái vật kinh khủng ngoài sức tưởng tượng, bất luận kẻ nào đều sẽ mất dũng khí chiến đấu, thảo nào toàn bộ hải tặc trở thành kẻ thảm hại như vậy.

Con thuyền nhỏ của Thẩm Lãng, vẫn lẻ loi một mình lao đến con quái vật kia, sau lưng không ai dám theo.

Thật.. Thật đáng chết, một màn này như bộ phim nào đó mà Thẩm Lãng từng xem, đúng rồi là phim Sát Tứ Lang.

Ban đầu cả đám cuồng nhiệt hét lên, mọi người đều hưởng ứng, nhưng cuối cùng tiến lên chiến đấu chỉ có vài người.

Đám hải tặc Sketeton đều bị dọa đến nằm sấp xuống đất, không ngừng run rẩy.

Douglas run lẩy bẩy, trong lòng mừng như điên, đây là kết quả hoàn mỹ nhất.

Thẩm Lãng, Hela, Helen! 

Ba người quá ngu xuẩn, chịu chết sao, cứ như vậy đảng Sketeton sẽ thuộc về ta.

Đương nhiên, chạy khỏi nơi này bằng cách nào? 

Hiện tại Douglas còn chưa nghĩ đến, chỉ cần nhìn thấy Thẩm Lãng và Helen tìm chết, đủ thoải mái rồi.

Nhìn vô số hải tặc run lẩy bẩy, Douglas cười nhạt, thầm nói: "Thẩm Lãng! Ngươi quá đề cao bọn chúng rồi"

Thẩm Lãng đứng trên con thuyền nhỏ, lẻ loi trôi đến đám hải quái.

Hela khống chế thuyền nhỏ, còn Helen thì cầm trường kiếm đứng bên cạnh hắn.

Năm xưa, thủ lĩnh Aquila một thân một mình khiêu chiến hải quái, mà lần này Thẩm Lãng tốt hơn chút, có đến hai người theo hắn xuất chiến. Chiếc thuyền nhỏ so sánh với bạch tuộc khổng lồ, tựa như kiến càng lay cây, chỉ cần một va chạm nhỏ, đủ để đập nát bọn hắn.

"Đệ đệ muội muội yêu dấu! Ta mắc tiểu quá, sắp nhịn không nổi rồi, hai người có như ta không"

Hela vừa điều khiển thuyền nhỏ, vừa hỏi Thẩm Lãng và Helen.

Hela rất dũng cảm, thế nhưng đối mặt con quái vật cấp bậc địa ngục kia, trong lòng không khỏi sợ hãi, thậm chí toàn thân mềm nhũn ra!

Helen nhíu chặt mày, quái vật siêu cấp như vậy, cho tới bây giờ nàng chưa từng thấy qua, trong lòng nàng cũng tràn ngập sợ hãi.

Sợ hãi không có gì xấu hổ, mỗi người đều có nỗi sợ trong lòng, nhưng tuyệt đối không thể vì sợ hãi mà đánh mất ý chí chiến đấu.

"Ta phải bảo vệ người nhà, không quản địch nhân cường đại, khủng bố loại nào." 

Helen tự nói với mình.

Con thuyền của Thẩm Lãng tiến nhập bên trong đại quân hải quái, chúng nó tránh ra một con đường theo bản năng, thật chỉnh tề nhìn chằm chằm ba người Thẩm Lãng.

Một màn này giống như một con cừu nhỏ lao vào bên trong bầy sói.

Bạch tuộc to lớn như tòa thành nhìn chằm chằm Thẩm Lãng, ánh mắt tràn ngập châm chọc, chờ hắn đến tìm chết.

Thẩm Lãng cách bạch tuộc càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.

"Gào!"

Nó chậm rãi há miệng thật to, bọn họ chưa từng thấy qua con bạch tuộc nào lớn như thế.

Trong sát na, áp lực làm cho người ta buồn nôn, làm cho người ta hít thở không thông ập xuống.

Bởi vì trong miệng của nó đầy răng nhọn, lên đến hàng triệu cây.

Miệng của nó càng ngày càng lớn, cuối cùng lớn hơn cả trăm thước, không còn là cái miệng nữa rồi, mà giống cánh cửa địa ngục hơn.

Đừng nói Thẩm Lãng, ngay cả con thuyền nhỏ này, còn không đủ nhét kẽ răng của nó. Vô số xúc tu không ngừng vũ động trên không trung, che kín cả bầu trời.

Đám hải tặc thấy vậy, bắt đầu mặc niệm trong lòng, một màn thủ lĩnh Aquila tan xương nát thịt sắp tái diễn.

Hai chân của Hela bắt đầu run, nói: "Đệ đệ, tỷ tỷ! Ta không sợ chết, thế nhưng chúng ta đánh không thắng nổi."

Thẩm Lãng nhìn sang công chúa Helen.

Helen nói: "Ta sẽ chiến đấu đến cùng, dù ta chưa từng thấy con quái vật nào kinh khủng như vậy, bất kỳ võ lực nào đều nhỏ bé không đáng kể, chỉ một cái xúc tu của nó đã đủ nghiền nát chúng ta."

Ngay cả công chúa Helen còn cảm thấy trận chiến này không hề có hy vọng thắng.

"Ta sẽ vì ngươi mà chiến đấu, đệ đệ của ta." 

Công chúa Helen chợt rút đại kiếm ra, lạnh lùng nói: "Ta cũng rất sợ, nhưng không đánh mất ý chí chiến đấu."

Hela cắn chặt răng, cũng rút loan đao ra, hét lớn. "Cùng lắm thì chết thôi, ba tỷ đệ chúng ta chết chung, cũng là hạnh phúc to lớn"

Thẩm Lãng cũng rút ra... Nhưng là hai cây ống chích, tiêm vào trong cơ thể của hai tỷ tỷ.

Hela và Helen kinh ngạc nhìn sang Thẩm Lãng, đệ chích ta cái gì?

 Nhưng hai người biết, Thẩm Lãng sẽ không hại mình.

Sau một lát, Hela và Helen dường như mở ra cánh cửa thế giới mới, bước vào một cảnh giới khác.

Toàn bộ sợ hãi biến mất, khung cảnh xung quanh hoàn toàn thay đổi, trở nên chân thực.

Cảm giác quen thuộc đó lại hiện lên.

"Bầu trời không thể cản tầm mắt của ta, mặt đất không thể giữ chân của ta, trăm vạn hải quái không thể làm hại ta. Ta vô địch! Thông thiên triệt địa."

Ninh Chính vốn nhát gan tự ti, sau khi dùng còn biết bễ nghễ thiên hạ huống chi cường đại như Helen và Hela?

Nhưng Helen lại khác, hưng phấn lại hoàn toàn bình tĩnh. 

Mà Hela thì hoàn toàn điên cuồng.

Sau đó ánh mắt của hai người nhìn về phía con bạch tuộc khổng lồ, tức thì chợt kinh ngạc.

Cái... Cái gì! 

Sao con quái vật lại thành như thế?

Tiếp đó hai người không nói một lời, chợt nhảy lên, thân ảnh như đạn pháo bắn lên không trung, nâng loan đao và đại kiếm lên cao, hung hăng chém xuống.

Mà Thẩm Lãng còn điên cuồng hơn, hắn chợt rút ra một thanh hắc kiếm, lao thẳng về phía cái miệng khổng lồ của con bạch tuộc.

"Đám hải tặc các ngươi, hèn nhát thành phế vật, các ngươi không còn xứng với cái tên đó nữa. Ta là tân thủ lĩnh của đảng Skeleton, ta sẽ chiến đấu vì danh dự của Sketelon"

"Giết, giết, giết!"

Sau đó một màn làm bọn họ kinh hãi xuất hiện.

Ba người Thẩm Lãng quyết chiến bạch tuộc, kinh thiên động địa, đất rung núi chuyển.

Sáu vạn hải tặc không dám tin hai mắt của mình.

Bọn họ vốn nghĩ rằng ba người Thẩm Lãng chắc chắn phải chết, dễ dàng bị bạch tuộc nghiền nát, không còn cặn bã.

Không ngờ trận chiến lại xuất hiện một màn quỷ dị như thế.

"Phốc!"

Đại kiếm trong tay Helen tỏa sáng hào quang màu vàng, kiếm quang dài mấy chục mét, nàng điên cuồng chém xuống, xúc tu khủng bố của bạch tuộc vậy mà bị nàng chém đứt.

"Gào... Gào... Gào..."

Ôi trời ơi? 

Xúc tu của nó dài hơn mấy ngàn thước, to lớn như chiến hạm của đảng Sketelon, lại bị đại kiếm của công chúa Helen trực tiếp chặt đứt.

Còn Hela thì võ công kém hơn, nàng đứng trên xúc tu của bạch tuộc, con bạch tuộc vũ động xúc tu của mình lung tung, thế nhưng nàng vẫn đứng vững trên đó, loan đao trong tay điên cuồng trảm xuống.

Dòng máu xanh đen của bạch tuộc bắn tung tóe, biển khơi đón nhận một trận mưa máu.

"Gào..."

Bạch tuộc hoàn toàn bị làm tức giận, bỗng nhiên duỗi ra một cái xúc tu, há to cái miệng khổng lồ, nuốt chửng Hela.

"Ah!" 

Hela hét to một tiếng, sau đó biến mất.

Công chúa Helen thấy vậy, thân thể mềm mại nhảy lên, đại kiếm trong tay đâm vào cái xúc tu đó, rạch thật mạnh.

Cái xúc tu bị rạch ra một vết thương thật lớn, chỉ còn dính chút da là bị cắt thành hai phần, Hela bị nuốt chui ra từ trong vết cắt, nàng ẹo một tiếng nôn mửa.

Tiếp đó công chúa Helen bắt đầu biểu diễn, điên cuồng chém giết

Còn Thẩm Lãng đâu? Hắn biến mất rồi, vừa mới xông lên đã bị xúc tu nuốt mất.

"Gào, gào, gào…”

Bạch tuộc rít gào liên tục, âm thanh vang vọng cả vùng biển, hạ lệnh triệu tập.

Trong nháy mắt, vô số hải quái nhận được mệnh lệnh, toàn bộ liều chết xung phong, đánh tới Helen và Hela, bảo vệ chúa tể.

"Thẩm Lãng chết, Thẩm Lãng đã chết!" 

Douglas hô to, tràn ngập hả hê.

Sau đó đám hải tặc Sketelon đều nhìn Douglas bằng ánh mắt băng lãnh.

Lúc này bên ngoài khơi, vô số lỗi điện đánh xuống, thỉnh thoảng chiếu sáng đêm tối thành ban ngày.

Mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, biển cả triệt để sôi trào, mặc dù đêm tối, nhưng trận chiến lại như núi lửa phun trào.

Không thể nhìn thấy ba người Thẩm Lãng, Helen, Hela, vô số hải quái như thuỷ triều triệt để bao trùm bọn họ.

Ngoài khơi vang lên tiếng gào kinh thiên, bạch tuộc không ngừng kêu thảm.

Vô số hải quái phóng lên không trung, cuối cùng lại như mưa máu rơi xuống biển, chúng nó bị chém thành từng mảnh. Còn có máu xanh đen của quái vật đang bắn tung tóe rơi xuống.

Khi công chúa Helen đối mặt vô số hải quái, nàng hóa thành một nữ sát thần siêu cấp, chém giết như thái dưa cắt rao.

Trận huyết chiến kinh khủng, làm người xem nhiệt huyết sôi trào.

Jack Tang từ dưới đất đứng lên, há mồm thở dốc, hung hăng nhắm mắt, dường như muốn để cho mình tỉnh táo lại, sau đó mở hai mắt trừng trừng.

"Ta muốn chiến đấu, dù cho sẽ chết. Ta không muốn vứt bỏ ý chí chiến đấu, vứt bỏ sự kiêu ngạo của đảng Sketelon. Con của bệ hạ Loki chiến đấu vì chúng ta, con của thủ lĩnh Aquila chiến đấu vì chúng ta, thậm chí người thừa kế đế quốc Zollern cũng chiến đấu vì chúng ta. Chúng ta còn lý do gì khoanh tay đứng nhìn."

"Ta chọn chiến đấu, còn các ngươi thì sao!"

Nói xong, Jack Tang rút loan đao ra, tiến lên.

Hải Mộng nhìn thi thể không đầu của Hải Võng nằm trên đất, sau đó liếc mắt nhìn Douglas.

"Đệ sai thật rồi. Thẩm Lãng nói đúng, Sketelon vĩnh viễn không cần người khác cứu, chúng ta tự cứu lấy mình"

"Thủ lĩnh Aquila chọn kèn lệnh màu đỏ, chọn chiến đấu để bảo vệ danh dự của đảng Sketelon, chúng ta lại ném bỏ nó."

Hải Mộng lẩm bẩm một mình, nàng cũng rút ra loan đao, xông đến chiến trường ngoài khơi.

"Ta chiến đấu, các ngươi thì sao!"

"Ta chiến đấu, các ngươi thì sao!"

"Ta chiến đấu, các ngươi thì sao!"

Một người lại thêm một người rút đao ra, dù hai chân vẫn còn bủn rủn, liều mạng giết tới.

Một con thuyền lại một con thuyền mang theo lá cờ của đảng Sketelon, liều chết xung phong, liều chết chém giết hải quái đầy kín vùng biển.

Khi rơi xuống, ý chí tương tự như triều hạ, không ai vãn hồi nổi, mà khi ý chí sục sôi, hóa thành lửa lớn hừng hực, thì không cách nào dập tắt!

Hải tặc chọn chiến đấu, càng ngày càng nhiều, như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Chỉ có sự hi sinh mới đả động tâm, năm xưa thủ lĩnh Aquila hi sinh, không thể châm lên ngọn lửa trong lòng bọn họ.

Hiện tại Thẩm Lãng, Hela, Helen hi sinh, muốn châm lửa lòng lên thêm lần nữa, ban đầu thất bại.

Thế nhưng nhìn thấy cuộc chiến nhiệt huyết ngất trời của ba người, quái vật bạch tuộc liên tục gào thét, xúc tua cực đại bị chém đứt, phảng phất làm cho bọn họ chứng kiến hy vọng thắng lợi.

Ngày càng nhiều hải tặc xông lên chiến đấu, cán cân chợt nghiêng.

"Thẩm Lãng nói đúng, nếu không dám chiến đấu, sao chúng ta xứng đáng với cái tên Sketelon."

"Coi như chết, chúng ta phải chết một cách oanh oanh liệt liệt, thà hơn sống hèn nhát"

"Các huynh đệ, lẽ nào các ngươi còn tuyệt vọng chưa đủ? Còn sợ địa ngục nữa sao!"

"Giết, giết, giết!"

"Giết để lấy lại sự kiêu ngạo, lấy lại cái tên Sketelon của chúng ta!"

Vô số hải tặc hô to, điên cuồng xông lên chiến trận, mà ai đứng bất động một chỗ sẽ trở thành sỉ nhục của đảng Sketelon, không mặt mũi nào sống trên đời.

Con người coi trọng sĩ diện nhất, cho nên lúc này dù sợ hãi đến đâu, vẫn đành phải cắn chặt răng, nhắm mắt vọt thẳng lên chiến trường.

Mấy vạn hải tặc căng buồm ra khơi, chiến đấu với vô số hải quái, trên đê đập chỉ còn lại mấy ngàn người, bọn họ hoàn toàn đánh mất ý chí chiến đấu, không thể nhặt lại được nữa.

Thời khắc này, đảng Sketelon đã sống lại.

Dù cho toàn bộ bọn họ thịt nát xương tan, nhưng chí ít đảng Sketelon cường đại vô địch đã trở về, bọn họ lại một lần nữa quật khởi.

Thời điểm quan trọng như thế, Thẩm Lãng đâu rồi? 

Hắn đang trong bụng của đại bạch tuộc. Toàn thân hắn đều bao kín, thậm chí còn đeo kính an toàn, chuẩn bị xong cả bình oxy thô sơ.

Một số người sẽ thắc mắc, thế giới này chế tạo bình oxy bằng cách nào?

Thực tế trên có rất nhiều cách, đun nóng Kali pemanganat, hoặc Kali clorua đều được.

Vì sao Thẩm Lãng bị nuốt, mà không bị hàm răng của bạch tuộc nghiền nát?

Bởi vì căn bản không tồn tại hàm răng, hết thảy đều là ảo giác, bạch tuộc nào có răng?

Ảo giác còn không chỉ vậy! Hầu như hết thảy những thứ bọn họ nhìn thấy đều là ảo giác.

Cái gì con bạch tuộc lớn bằng tòa thành, căn bản là giả.

Con bạch tuộc này thật ra rất to, nhưng lớn lắm chỉ có mười nghìn cân mà thôi.

Thật lớn như tòa thành, xúc tua thật to mấy chục mét, vậy không cần đánh nữa, đợi nó nghiền thành đống cặn bã cho đỡ phí sức.

Tinh thần lực của bạch tuộc cực kỳ cường đại, thế mạnh của nó là tạo ra ảo giác, khiến cho người ta đánh mất ý chí chiến đấu, sợ hãi ngã xuống đất.

Trước khi quyết chiến, thân thể Hela mềm nhũn ra, coi như Helen cũng nói không thể đánh thắng

Cho nên Thẩm Lãng chích cho hai người một mũi, tinh thần của hai người thăng hoa, ảo giác của bạch tuộc biến mất, các nàng nhìn thấy bộ dạng thật của bạch tuộc.

Một con bạch tuộc mười nghìn cân, coi như vung loạn tất cả xúc tua, chỉ bao phủ phạm vi trăm mét mà thôi.

Chiến thắng ảo giác, Hela và Helen bắt đầu chém giết, chặt đứt xúc tua của nó.

Con bạch tuộc rất mạnh, nhưng mạnh không bằng công chúa Helen, cho nên bị nàng đè xuống đánh, không thể không kêu gọi vô số hải quái đến cứu chủ, vây khốn Helen.

Xúc tua rõ ràng dài mấy chục mét, nhưng trong ánh mắt của đám hải tặc lại khổng lồ mấy ngàn mét, công chúa Helen chém đứt xúc tua khủng bố như thế, hoàn toàn trở thành thiên thần trong lòng họ.

"Nữ hoàng khỏe không? Ta rốt cuộc tìm thấy người rồi." 

Thẩm Lãng nói tiếp: "Ngay từ đầu ta thật không nghĩ đến người, dù sao quá ít ghi chép về người"

Cảnh trước mắt thật làm cho người ta rợn tóc gáy, trong bụng của bạch tuộc còn có một người.

Một nữ nhân sống ký sinh trong cơ thể bạch tuộc.

Nhìn nữ nhân không thấy mặt mũi, bởi vì khuôn mặt của nàng bị mái tóc dài che kín hoàn toàn, thân thể của nàng như lớn lên trong bụng của bạch tuộc, không thể nhúc nhích, giống như được điêu khắc ra.

"Ta nhìn thấy tên của người trong nhật ký của phụ thân, nhưng phụ thân không đi vào đế quốc Lost, cho nên không nhìn thấy nữ hoàng chân chính, chỉ cảm ứng được sự tồn của người."

Thẩm Lãng chậm rãi nói: "Sau đó phụ thân lật xem rất nhiều điển tịch thượng cổ, thế nhưng rất ít ghi chép, người từng là công chúa của đế quốc Lost đúng không? Thân thể đã chết, nhưng linh hồn còn sống"

"Dù sao tinh thần lực của con người quá yếu, nên người chọn ký sinh lên một con bạch tuộc, thế nhưng một con bạch tuộc sống dài nhất đến bốn tuổi mà thôi? Ta nghĩ mãi vẫn không hiểu."

"Con bạch tuộc này sống cực kỳ lâu, không thì sao lại lớn như thế, bạch tuộc bình thường chỉ nặng hơn một trăm cân đã ghê gớm lắm rồi, còn nó thì nặng đến mấy vạn cân."

"Loài bạch tuộc vốn thông minh, đại não của nó có hai hệ thống ký ức, nhưng không bằng hệ thống thần kinh của con người, nhưng nó có một điểm nghịch thiên, đại não và thần kinh của nó lại không ngừng tiến hóa."

"Con bạch tuộc này sống lâu như thế, dáng dấp khổng lồ, đại não của nó đã tiến hóa đến trình độ kinh người."

"Ngài dùng bạch tuộc để thống trị vô số hải quái, chế tạo ảo giác đáng sợ, triệt để thống trị nơi đây"

"Ta muốn hỏi một chuyện, sao người lại muốn vây khốn chúng ta?" 

Thẩm Lãng hỏi.

Thẩm Lãng suy đoán chính xác, con bạch tuộc này là chúa tể của vùng biển chung quanh đế quốc Lost, nữ hoàng nguyền rủa ký sinh trong cơ thể của nó, hai hợp thành một trở thành bá chủ.

"Đây là đế quốc của ta, không thể không có con dân, ta quá cô đơn." 

Thanh âm của nữ nhân vang lên:"Ai đến đây đều không thể rời khỏi "

Thẩm Lãng nói: "Đã vậy, sao người tạo ra tiếng quỷ khóc, làm cho bọn họ hận thù, tự sát?"

Nữ hoàng nói: "Đế quốc của ta không còn, ta không nên khóc sao? Con dân của ta không nên bị thương sao?"

Thẩm Lãng nói: "Công chúa điện hạ, hoàn cảnh của người làm cho ta đồng tình. Nhưng ta phải rời đi, đưa bọn họ rời đi."

"Các ngươi không được đi" 

Nữ hoàng quát ầm lên: "Chỉ cần đi vào đế quốc, đều là con dân của ta, các ngươi mơ tưởng rời đi. Ai muốn đi đều phải chết, phải chết."

Thẩm Lãng nói: "Vậy xin lỗi công chúa điện hạ, ta sẽ giết người"

"Ha ha ha.." 

Nữ hoàng cười to nói: "Giết ta? Chỉ bằng ngươi cũng muốn giết ta? Cho tới bây giờ, ta chưa từng thấy nam nhân nào nhỏ yếu như ngươi."

"Các người thắng không nổi, hai nữ nhân kia rất mạnh, nhất là nữ nhân tóc vàng kia, nàng chặt đứt hơn phân nửa xúc tua của ta, nhưng nàng đã bị vô số hải quái bao vây, đấu khí của nàng sắp hết rồi "

"Còn bọn hải tặc kia, bọn họ lấy lại được ý chí chiến đấu, dũng cảm khó được. Nhưng bọn họ chỉ có năm, sáu vạn người, địch nổi đại quân mấy trăm ngàn của ta sao?"

"Các ngươi muốn đi, vậy chết hết đi, chết ở chỗ này đi." 

Nữ hoàng điên cuồng thét lên.

Thẩm Lãng nói: "Công chúa điện hạ, người muốn giết chết chúng ta, chỉ sợ vì chúng ta nhìn thấy bộ dạng thật của người mà thôi"

"Ngươi nói đúng" 

Nữ hoàng nói: "Ai khám phá ra bộ dạng của ta, đều phải chết!"

Thẩm Lãng nói: "Công chúa điện hạ, thân thể của người rất mạnh, sao không tiến lên giết ta? Ta nghĩ do người đang bận, khống chế thân thể của bạch tuộc. Nếu người di chuyển, sẽ không thể khống chế bạch tuộc nữa đúng không?"

Nữ hoàng cười lạnh nói: "Ngươi rất thông minh, hơn những người ta biết Vài thập niên trước, nam nhân kia thiếu chút nữa đi vào lĩnh vực của ta, thời khắc tối hậu hắn lại rút lui. Không ngờ vài thập niên sau, con của hắn tới đây, cái này là số mệnh, huyết mạch này phải chết trong tay ta"

Thẩm Lãng nói: "Đáng tiếc, người không có cơ hội giết ta, bởi vì người không thể nhúc nhích. Hơn nữa ảo giác của người không có tác dụng với ta."

Trong đầu Thẩm Lãng còn một vật, thanh lý mọi dị lực tiến vào trong đại não của hắn, ban đầu ảo giác của nữ hoàng hữu dụng, chẳng mấy chốc hắn đã khôi phục lại, sau đó không thể ảnh hưởng đến hắn nữa.

Thẩm Lãng chậm rãi rút ra một thanh kiếm màu đen, đi tới trước mặt nữ hoàng, đâm một kiếm vào ngực của nàng.

"Ah.." 

Nữ hoàng hét to một tiếng.

"Ha ha ha." 

Sau đó nàng chợt cười to: "Ta bất tử bất diệt, ngươi giết không được ta! Nam nhân xinh đẹp, giờ đến phiên ta giết ngươi."

Quả nhiên nàng bình yên vô sự như cũ.

"Ngươi phải chết." 

Nữ hoàng gầm lên giận dữ, một màn quỷ dị xuất hiện.

"Rầm rầm rầm.."

Con bạch tuộc khổng lồ đột nhiên tự đoạn ba xúc tua, thoát khỏi công chúa Helen, nhanh chóng chui xuống biển.

Helen và Hela vừa chém giết bạch tuộc, vừa chém giết vô số hải quái, trong lúc đó đại bạch tuộc dĩ nhiên tự đoạn xúc tua bỏ chạy.

"Không tốt" 

Công chúa Helen kinh hô, lặng xuống biển đuổi theo, nhưng lại bị hải quái ngăn cản.

"Xoạt xoạt.."

 Công chúa Helen cầm đại kiếm cuồng trảm, trong nháy mắt miểu sát hơn trăm con hải quái, tiếp theo mấy ngàn vạn con hải quái kéo đến, hoàn toàn bao vây nàng, không cho nàng đuổi theo.

Đại bạch tuộc thoát khỏi Helen đuổi giết, nhanh chóng rời xa chiến trường.

Nữ hoàng không tiếp tục dùng thân thể đại bạch tuộc nữa, khôi phục sự khống chế thân thể của mình!

Ngay trong nháy mắt, nữ nhân bên trong bụng bạch tuộc động thân, chậm rãi ngẩng đầu, vẫn không nhìn thấy khuôn mặt của nàng, tóc dài che khuất khuôn mặt, bộ dạng như nữ trinh quỷ, chậm rãi đi tới Thẩm Lãng.

Trên người nàng tỏa ra sát khí cường đại không gì sánh được, chậm rãi vươn tay ra, móng tay như đao, ngũ chỉ như câu.

Thân thể của nàng võ công rất mạnh, chỉ cần dùng đầu ngón tay út đã đủ giết chết Thẩm Lãng một trăm lần, một nghìn lần.

Nữ hoàng âm u cười lạnh nói: "Thật là một cái đầu nhỏ xinh đẹp anh tuấn, đáng tiếc ta muốn bóp nát nó"

"Ngươi tên Thẩm Lãng thật sao? Không phải ngươi muốn đám hải tặc kia thuần phục sao? Vậy ta sẽ chôn bọn chúng cùng ngươi được không?"

 "Mấy vạn người chết theo ngươi được không?"

Nữ hoàng như ác quỷ đi tới trước mặt Thẩm Lãng, bàn tay đặt lên đầu của hắn, chỉ cần bóp nhẹ, đầu của hắn sẽ vỡ nát

"Chết đi! Tiểu nam nhân xinh đẹp!"

Nữ hoàng gầm lên, đôi mắt hiện lên lục quang đáng sợ.

Ngay lúc này, Thẩm Lãng ẩn một cái nút.

"Ầm!" 

Thanh kiếm màu đen còn cấm lên ngực của nàng tỏa sáng tia điện, thân thể của nàng chợt cứng đờ.

Thanh kiếm rất đặc biệt, chỗ chuôi kiếm có một viên đá ác mộng, được Thẩm Lãng cải tạo qua.

Nữ hoàng bắt đầu run rẩy dữ dội, phảng phất nhân cách phân liệt, thân thế như muốn phân thành hai phần.

Một bên nhân cách liều mạng muốn bóp vỡ đầu của Thẩm Lãng, bên còn lại thì tận sức ngăn cản tay của mình. Thẩm Lãng nâng tay lên, vén mái tóc dài của nàng sang hai bên, để lộ khuôn mặt diễm lệ tuyệt đẹp của nữ hoàng.

"A di! Người chịu khổ rồi" 

Thẩm Lãng xúc động nói.

Tức thì nữ hoàng run rẩy càng thêm lợi hại.

"Giết hắn, giết hắn, bóp vỡ đầu của hắn."

"Đi mau, hài tử đi mau!" 

Nữ hoàng nói lên hai thanh âm khác nhau, thanh âm khác chính là Aquila, thủ lĩnh của đảng Sketelon, mẫu thân của Hela.

Lúc Aquila hải táng, trong ánh mắt của mọi người, nàng bị đại bạch tuộc nuốt, bị vô số răng nhọn nghiền nát, nhưng thực tế nàng còn trong bụng của nó.

Trong nhật ký của Khương Ly ghi lại, thân thể của nữ hoàng nguyền rủa không ngừng chết, nhưng linh hồn bất tử. Cách mỗi vài thập niên cần đổi một thân thể, thủ lĩnh Aquila cường đại, đủ để trở thành thân thể mới.

Hơn nữa Aquila cũng biết về nữ hoàng nguyền rủa, bởi vì nàng là nữ nhân của Khương Ly, sự hiểu biết của nàng về nữ hoàng nguyền rủa không kém hơn Khương Ly bao nhiêu.

Cho nên khi đó nàng chọn đánh cược, được ăn cả ngã về không, muốn quyết chiến nữ hoàng, cuối cùng nàng thất bại, bị linh hồn của nữ hoàng đoạt xác.

Sau khi bị đoạt xá, Aquila biến thành người thực vật, thân thể còn sống nhưng linh hồn lại ngủ say, như vậy nữ hoàng nguyền rủa mới tiện khống chế.

Vừa rồi Thẩm Lãng dùng đá ác mộng khiến cho linh hồn của Aquila tỉnh lại, hai linh hồn trong một cơ thể đang kịch liệt đấu tranh.

"Giết hắn, giết hắn.."

"Hài tử, đi mau, đi mau…”

Tinh thần tiếp tục phân liệt, hai thanh âm thay nhau gào thét.

Thẩm Lãng tiếp tục nói: "A di, con muốn đưa tỷ tỷ Hela đi, muốn dẫn theo đảng Sketelon rời khỏi đây, phản hồi thế giới Phương Đông. A di biết chỗ này không?"

Thẩm Lãng lấy ra một tấm hải đồ, bên trên có hình kim tự tháp màu đỏ, Thẩm Lãng chỉ vào kim tự tháp, đây là một tiểu kim tự tháp, bên trong có năng lượng hạch tâm, hơn nữa đã bắt đầu quá trình tự hủy!

Aquila gật đầu nói: "Ta biết nên làm sao. Hài tử của ta, giết trở lại thế giới Đông Phương, báo thù cho phụ thân của con!"

"Vì hài tử, vì người nhà, vì đảng Sketelon." 

Aquila rống giận, ý chí cường đại không ngừng dâng cao.

"Đây là cơ thể của ta, ngươi chỉ là khách qua đường, nữ hoàng nguyền rủa, ngươi cường đại thì thế nào? Ngươi chỉ là một người đã chết, ngươi chỉ là một người bi quan đầy đau khổ mà thôi."

Linh hồn của Aquila liều mạng chống lại nữ hoàng nguyền rủa.

Nhưng linh hồn của công chúa quá cường đại, dần dần nghiền ép linh hồn của Aquila, bàn tay của nàng lần nữa rơi xuống, muốn bóp vỡ đầu của Thẩm Lãng.

"A di, cơ hội sắp đến" 

Thẩm Lãng hô to.

Năm, bốn, ba, hai, một!

Ngoài khơi chợt sáng lên, màn sáng và ảo ảnh lại xuất hiện.

Trong nháy mắt vô số hải quái ngây dại, linh hồn của công chúa cũng thế.

Nữ hoàng nguyền rủa chỉ là công chúa của tân đế quốc Lost, mà ảo ảnh Medusa kia là nữ hoàng của đế quốc Lost thời thượng cổ, mới là người thống trị chí cao vô thượng.

Aquila bắt lấy cơ hội, cướp đoạt quyền khống chế thân thể.

"Hài tử đi mau." 

Nàng nắm lấy bả vai của Thẩm Lãng, ném hắn ra khỏi bụng của bạch tuộc, trở lại trong biển rộng.

Sau đó Aquila khống chế đại bạch tuộc, điên cuồng bơi xuống một nơi nào đó dưới đáy biển sâu.

Thẩm Lãng hô lớn: "A di phải sống, con nhất định đến đón người. Dù người và nữ hoàng xài chung một thân thể cũng phải sống tiếp."

Thế nhưng thanh âm của hắn không thể phát thành lời.

Tiếng của Aquila vang lên bên tai hắn: "Hài tử ngoan. Con hãy dẫn Hela và mọi người theo, trở lại thế giới Phương Đông báo thù, từ hôm nay về sau con là thủ lĩnh của đảng Sketelon"

Aquila khống chế đại bạch tuộc, điên cuồng bơi về phía tiểu kim tự tháp.

Mà lúc này nữ hoàng nguyền rủa tỉnh lại, bắt đầu liều mạng cướp đoạt quyền khống chế.

"Mau! Mau biến mất"

Nữ hoàng phóng thích tinh thần lực cường đại, thông quan đại bạch tuộc truyền khắp toàn bộ phế tích đế quốc Lost!

Rất nhanh, kim tự tháp trên đỉnh tuyết sơn thu được tín hiệu.

"Vèo!" 

Một đạo ánh sáng chói mắt từ kim tự tháp bắn lên không trung!

Màn sáng và ảo ảnh tiêu thất, vô số hải quái tỉnh táo lại, tiếp tục lao đến đám hải tặc chém giết.

"Chết! Giết hết cho ta" 

Nữ hoàng gầm lên, nàng điều khiển vô số hải quái, tàn sát đảng Sketelon, đồng thời hạ lệnh mấy vạn con hải quái truy sát Thẩm Lãng.

Aquila hoàn toàn không quan tâm, khống chế thân thể đại bạch tuộc, lao thẳng đến tiểu kim tự tháp.

Nữ hoàng nhanh chóng phản ứng kịp, quát ầm lên: "Không! Không! Không!"

Lại bắt đầu đếm ngược.

Năm, bốn, ba, hai, một!

"Ầm ầm ầm.."

Năng lượng hạch tâm trong tiểu kim tự tháp bạo tạc.

Tiếng nổ kinh thiên động, hỏa cầu trồi lên khỏi mặt biển, xông thẳng lên trời cao.

Đại bạch tuộc khổng lồ bị tạc thành thịt nát trong nháy mắt!