Trận chiến nhiệt huyết nhưng thảm thiết, kết cục đầy tuyệt vọng, đám hải tặc Sketelon đều biết.
Ý chí chiến đấu của bọn họ bị châm lửa, thế nhưng sau khi chân chính khai chiến, hầu như đều đồng quy vu tận.
Số lượng hải quái thật sự quá nhiều, sức chiến đấu phi thường mạnh, tốc độ và lực lượng vượt xa võ sĩ bình thường, chỉ tồn tại một thế yếu không hiểu phối hợp tác chiến.
Hải tặc Sketelon thiếu nhân số, nhưng hiểu phối hợp, yểm hộ lẫn nhau, ban đầu phòng tuyến còn chống đỡ nổi, nhưng thời gian càng lâu thì càng không ổn, bởi vì... Hải quái triệt để phát điên, liều mạng không sợ chết.
Từ hoàng hôn cho đến đêm khuya, lại kịch chiến đến hừng đông.
Hải tặc Sketelon cảm thấy mình đang trong địa ngục, cho tới bây giờ bọn họ chưa từng tham gia qua trận chiến nào thảm liệt như vậy.
Mặc dù bọn họ chém giết vô số hải quái, nhưng số lượng vẫn không thấy suy giảm, vô cùng vô tận không giới hạn, hải quái cuồn cuộn xông lên như cơn sóng lớn, mãi mãi không dứt.
Bọn họ không như công chúa Helen, dù là hải tặc mạnh nhất thế giới, nhưng cũng chỉ là phàm nhân mà thôi.
Trong trận chiến, công chúa Helen biểu hiện sức chiến đấu làm cho người ta hít thở không thông, một số cường giả đỉnh cấp như Hải Mộng, thời điểm giết hải quái cũng chỉ giết từng con một.
Mà công chúa Helen thì vung vẩy đại kiếm, kim quang tỏa sáng, một kiếm chém xuống, thi thể hải quái liền bị chém thành hai đoạn.
"Xoạt, xoạt, xoạt."
Mỗi một kiếm nàng chém ra, nhất định phải lấy mạng của mấy chục con hải quái, nàng dùng đấu khí, nhưng phảng phất cuồn cuộn không dứt. Đáng tiếc nàng sẽ không giúp hải tặc Sketelon, bởi vì nàng muốn giết ra khỏi trùng vây đi tìm Thẩm Lãng.
Bất luận kẻ nào đều nhìn không thấy thân ảnh của nàng, mỗi thời mỗi khắc nàng đều bị hơn vạn hải quái bao quanh, chỉ nhìn thấy được kiếm khí màu vàng tỏa sáng, lấp lóe trảm xuyên qua các hải quái.
Từ khi kháng chiến đến hiện tại, Helen giết bao nhiêu hải quái? Không ai biết, một con số kinh người.
Hải tặc Sketelon muốn lui lại, rút về phế tích đế quốc Lost đã không được nữa, bởi vì bốn phía xung quanh đều bị hải quái vây quanh, chỉ có tử chiến mà thôi.
Ánh mặt trời ló dạng, màn sáng và ảo ảnh xuất hiện, tất cả hải quái ngây ngẩn, chúng nó tạm dừng hành động, ngơ ngác nhìn ảo ảnh nữ hoàng Medusa, đồng thời rơi lệ.
Một màn như thế xảy ra mỗi ngày, thế nhưng hôm nay lại cực kỳ quý giá.
Hải tặc Sketelon sống sót sau tai nạn, thở phào một hơi thật dài, nhịn không được quay đầu nhìn Douglas đứng trên đê đập, bởi vì thần tích này do một tay người đó tạo ra.
Douglas thấy vậy mừng như điên, vung tay hô lớn: "Thấy không? Là ta cứu các ngươi, Thẩm Lãng chỉ đưa các ngươi vào chỗ chết mà thôi."
Nhưng mà nhảy mắt tiếp theo, ngoài khơi bỗng nhiên vang lên một tiếng rít gào quỷ dị, sau đó kim tự tháp trên đỉnh tuyết sơn tỏa sáng hào quang, màn sáng và ảo ảnh liền biến mất.
Vô số hải quái tỉnh táo lại, một lần nữa điên cuồng phát động công kích.
Cục diện tuyệt vọng rốt cục đến, vừa rồi liên tục chiến đấu còn không cảm thấy, bởi vì nhiệt huyết dâng cao lên đỉnh điểm, khi dừng lại chốc lát, hết thảy đều biến mất, cơ đau nhức ập đến, làm cho bọn họ không nhấc chân lên nổi.
Hải tặc Sketelon bắt đầu xuất hiện thương vong lớn, càng ngày càng nhiều người chết, phòng tuyến triệt để tan vỡ.
Toàn thân Jack Tang đẫm máu, miễn cưỡng nhấc loan đao lên chống đỡ.
Đám hải tặc tuyến đầu chiến trận cảm nhận được cái chết sắp đến, mơ hồ nhìn thấy cảnh tượng bản thân bị vô biên vô hạn hải quái xé xác. "Kỳ tích cuối cùng không xay ra sao?"
"Sketelon sẽ bị diệt sao?"
"Kết quả như thế vẫn không tệ, thà chiến mà chết, còn hơn uất ức tự sát"
"Hiện tại dù chết, cũng có mặt mũi đi gặp Loki bệ hạ, đi gặp thủ lĩnh Aquila"
"Coi như toàn quân bị diệt, hải tặc Sketelon mạnh nhất thế giới đã trở về "
Ngay thời điểm bọn họ tuyệt vọng, buông xuôi tất cả.
"Rầm rầm rầm rầm.."
Xa xa ngoài khơi dâng lên một hỏa cầu to lớn, kèm theo từng đợt nổ kinh thiên!
Hỏa cầu cự đại lao thẳng lên trời cao, mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, một bóng đen to lớn bị ném bay lên không trung, sao đó bị xé thành mảnh nhỏ, thịt vụn rơi xuống như mưa, nhìn giống như thi thể của chúa tể?
Đám hải quái đồng thời dừng lại, xoay đầu nhìn hỏa cầu to lớn kia, ngẩn ngơ một chỗ không nhúc nhích.
Ngay sau đó chúng nó rút lui như thủy triều, điên cuồng xông đến chỗ hỏa cầu bạo tạc.
Bởi vì chúa tể của bọn chúng chết rồi.
"Vèo vèo vèo.."
Tốc độ của chúng nó cực nhanh, trong nháy mắt biết mất vô ảnh vô tung.
Hải tặc Sketelon ngơ ngác đứng đó nhìn, không dám tin hai mắt của mình.
Kết thúc?
Bọn họ được cứu rồi?
Thần tích cuối cùng xuất hiện!
Chẳng qua Helen còn nhanh hơn đám hải quái kia, nàng thậm chí không hề bơi, trực tiếp dùng đấu khí đạp biển cuồng xông, tốc độ của nàng quá nhanh, để lại một con đường thật dài trên biển.
Không lâu sau, Helen nhìn thấy Thẩm Lãng đang trôi nổi trên biển, cách xa chỗ bạo tạc.
Vọt tới bên cạnh Thẩm Lãng, Helen kéo hắn lên, nhẹ nhàng nắm tay của hắn, đủ để cho hắn đứng trên mặt biển.
"A di Aquila chưa chết, người bị nữ hoàng nguyền rủa đoạt xá, ta đánh thức người, sau cùng người vì cứu chúng ta, khống chế đại bạch tuộc đi đến kim tự tháp, nhờ đó kế hoạch của ta thành công. Không phải ta cứu đảng Sketelon, mà chính Aquila đã cứu đảng Sketelon"
Thẩm Lãng đau lòng nói.
Công chúa Helen không nói một lời, kéo Thẩm Lãng đi đến chỗ bạo tạc, tìm kiếm Aquila, nhưng mà không tìm thấy chút dấu vết nào.
Thịt của đại bạch tuộc trôi nổi trên mặt biển, một số cục còn đang bốc cháy.
Vô số hải quái lao đến, nhưng chúng nó không công kích Thẩm Lãng và Helen, chỉ ngơ ngác nhìn thi thể của đại bạch tuộc.
Tìm kĩ thêm vài vòng, Helen và Thẩm Lãng vẫn không tìm được Aquila, sống không thấy người, chết không thấy xác.
Hela đuổi đến, nàng nhìn Thẩm Lãng hỏi: "Sao vậy?"
"Không... Không sao"
Thẩm Lãng không nói cho Hela biết, hiện tại nhất định phải rời khỏi đây.
Trong khoảng thời gian này, hải quái đang tiến hành nghi thức thương tiếc, sau khi nghi thức kết thúc, chúng nó sẽ khôi phục lại, điên cuồng thị huyết như cũ, đến lúc đó đảng Sketelon sẽ hoàn toàn bị diệt.
Từ chỗ của Thẩm Lãng nhìn không thấy rõ, nhưng nếu nhìn từ trên cao xuống, sẽ thấy hải quái vây quanh thi thể đại bạch tuộc, tạo thành một vòng tròn lớn, sau đó không ngừng bơi quanh.
"Đi thôi" Thẩm Lãng nói: "Hela! Sau này chúng ta lại đến?"
Quay lại chỗ đảng Sketelon đại chiến, nhìn thấy chiến trường mà giật mình.
Vô số thi thể nổi trên biển, trận chiến vừa rồi thật sự quá kịch liệt, máu nhuộm đỏ cả một khu vực.
Thi thể của hải tặc rất nhiều, nhưng thi thể của hải quái còn nhiều hơn, một phần ba chiến hạm vỡ vụn chìm nghỉm, một phần ba chiến hạm bị hư hại.
Một trận tử chiến mà Sketelon không bao giờ quên.
Nhìn thấy Thẩm Lãng xuất hiện, Jack Tang ngây người, hoàn toàn không dám tin.
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng Thẩm Lãng hi sinh, hơn nữa dùng sự hi sinh đó cứu đảng Sketelon, hiện tại Thẩm Lãng dĩ nhiên còn sống.
Kỳ thực, Thẩm Lãng dự định cầm thi thể của đại bạch tuộc theo, chứng minh chiến công của hắn, nhưng ngẫm lại hắn vẫn không làm, bộ dáng thê thảm cứ xuất hiện như vậy.
Há hốc mồm, Thẩm Lãng muốn nói, nhưng nói không nên lời.
Jack Tang im lặng không nói, tay cầm loan đao cắm xuống thuyền, quỳ một gối xuống.
Sau đó Hải Mộng, nàng liếc nhìn Douglas trên bờ, lại liếc nhìn thi thể của Hải Võng, còn liếc nhìn công chúa Helen, cuối cùng cấm loan đao xuống, quỳ một gối xuống.
Phảng phất như hiệu ứng Domino, hải tặc Sketelon quỳ xuống từng người một
Mấy ngàn, mấy vạn im lặng quỳ trước Thẩm Lãng.
Qua một lúc lâu, Thẩm Lãng khàn khàn nói: "Các ngươi theo ta sẽ không được tự do. Ta muốn giết trở về Phương Đông. Địch nhân của ta là cả Phương Đông, nơi đó mạnh hơn đế quốc Lost nhiều lắm"
Mấy vạn hải tặc vẫn quỳ xuống như cũ, không một ai lên tiếng.
Thẩm Lãng nói tiếp: "Hôm nay chết rất nhiều người, ta không dám hứa chắc đây là trận chiến khốc liệt nhất, cũng không dám hứa chắc các ngươi sẽ chết thêm bao nhiêu, các ngươi còn muốn theo ta sao?"
Mấy vạn hải tặc cúi đầu không nói, lẳng lặng quỳ xuống.
Bọn họ chết rất nhiều rất nhiều, thế nhưng trong lòng rất thoải mái, tất cả u ám và uất ức biến mất sạch sẽ, cảm giác được sự kiêu ngạo từ trước đến nay chưa từng có, linh hồn của bọn họ lại một lần nữa trở về.
Quả nhiên đúng như Thẩm Lãng nói, muốn sống thì tự cứu lấy mình, không thể dựa vào kẻ khác.
Thẩm Lãng nói: "Đã vậy ta sẽ đưa các ngươi theo, tiếp tục chiến đấu, tiếp tục cường đại. Danh xưng hải tặc đệ nhất Phương Tây còn chưa đủ, ta muốn biến các ngươi thành hải quân đệ nhất thế giới, không quản gặp bất cứ địch nhân nào, đều chém tận giết tuyệt toàn bộ bọn chúng"
"Sketelon muôn năm!"
"Sketelon vĩnh viễn bất diệt"
Không ai hô thành lời, thanh âm chỉ vang vọng trong lòng đám hải tặc Sketelon.
Stetelon cường đại lại trở về, muốn làm thế giới khiếp sợ thêm lần nữa, muốn quét ngang chinh phục toàn bộ biển cả.
Tới đây, kế hoạch chinh phục quân đoàn Sketelon của Thẩm Lãng đại công cáo thành.
"Chúng ta trở về!"
Thẩm Lãng hạ lệnh, số chiến hạm còn lại căng cao buồm.
"Ù Ù Ù Ù..."
Tiếng kèn già nua vang lên, hạm đội Sketelon lên đường rời khỏi phế tích đế quốc Lost.
Lúc này đây, bọn họ chân chính ly khai.
Kỳ hạm Sketelon to lớn, Thẩm Lãng trở thành tân chủ nhân của nó, hắn đứng chỗ đuôi thuyền, nhìn phế tích đế quốc Lost càng lúc càng xa, nhìn kim tự tháp trên đỉnh tuyết sơn kia.
Từ đầu đến cuối thế lực thần bí kia không xuất hiện, nhưng lại mang tính then chốt.
Hiện tại xem ra, bọn họ đưa kèn lệnh chiến đấu cho Aquila, không có lòng tốt. Không phải vì muốn cứu đảng Sketelon, mà chỉ vì cấp cho nữ hoàng nguyền rủa một thân thể mới mà thôi.
Vô số năm qua, rất ít ai dám đến đây thám hiểm phế tích, nữ hoàng muốn đổi thân thể khác, vậy làm bằng cách nào? Có lẽ nàng và thế lực thần bí trên đỉnh tuyết sơn lập khế ước nào đó không muốn ai biết.
"Thật muốn xông lên đó, xem rõ ngọn ngành, nhìn kẻ nào đang tác quái trong đó."
Hela mở miệng nói.
Lời của nàng cũng nói lên suy nghĩ của Helen, đổi thành khi trước, Helen nhất định không chút do dự xông lên, nhưng bây giờ không được, nàng đã có người phải bảo vệ, có trách nhiệm phải làm.
"Helen, chúng ta chiến đấu thảm thiết như vậy, ngươi lại không bị dính chút máu nào, vẫn thuần khiết như tiên?"
Hela nhịn không được hỏi.
Helen nói: "Tỷ tỷ thân ái, tỷ nên theo muội học lễ nghi của quý tộc.
"Quả dối trá, ta chịu không nổi đâu."
Hela trả lời.
Helen nói: "Ta cũng không thích, nhưng có thể tiếp thu, đồng thời tuân thủ"
Hela nói: "Quy định của đám quý tộc chó má các ngươi, phải đưa Douglas về đế quốc, giao cho hoàng tộc thẩm lí và phán quyết, không được trực tiếp xử quyết giết chết! Đổi thành ta, sớm đã rút gân lột da rồi"
Helen kinh ngạc nói: "Nếu muội đoán không sai, Douglas không phải ca ca của tỷ sao."
Hela kinh ngạc nói: "Ta, ta quên mất. Dù thế ta vẫn không ngửi được mùi vị của người nhà từ hắn, chỉ có hai người, ta mới ngửi được mùi vị thân nhân, làm cho ta mê luyến không nỡ rời xa.”
Nói xong, Hela tiến lên ôm chặt lấy Helen.
Công chúa Helen cau mày, không cự tuyệt nàng.
Bảo mẫu từng nói cho nàng biết, công chúa hoàng thất vừa phải kiêu ngạo và vừa phải khiêm tốn, không thể tùy ý làm tổn thương lòng thành của người khác.
"Ôm muội thật thoải mái, muội quá thơm."
Hela say mê nói.
"Thẩm Lãng, đệ rất thông minh, hãy trả lời ta một chuyện được không?"
Helen công chúa hỏi.
Thẩm Lãng nói: "Tỷ cứ nói."
Helen nói: "Lý tưởng của ngươi là gì?"
"Ôi trời! Ta không chịu nổi chuyện nghiêm túc như vậy đâu, ta đi uống rượu"
Hela vỗ vỗ đầu rời khỏi, để lại không gian cho Helen và Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng nói: "Đệ muốn thiên hạ không thù, giết sạch hết cừu nhân."
"Thật sao?"
Helen nói: "Ta đã nghe người nhà của chúng ta nói, nhưng trong lòng vẫn không hiểu, người không ôm chí lớn như thế cũng trở thành vương giả được sao? Hiện tại xem ra, đó là việc lớn lao, đúng như câu nói của người Phương Đông, long sinh cửu tử, tử tử bất đồng"
Thẩm Lãng cười nói: "Trước khi gặp tỷ, đệ nghĩ rằng tỷ tương tự như Hela, tích cách đều cuồng dã thích mạo hiểm. Nhưng khi gặp tỷ rồi, đệ lại thấy hai người có chỗ khác nhau."
"Hửm?"
Helen không hiểu nhìn hắn.
Thẩm Lãng nói: "Tỷ tuy cũng cuồng dã và thích mạo hiểm, chẳng những không sợ chết, còn chủ động tìm đường chết. Nhưng mỗi lời nói, cử chỉ đều ưu nhã cao quý, đầy bao dung và trách nhiệm, đến mức cổ hủ"
"Đệ muốn nói quy củ của hoàng tộc sao?"
Helen nói.
"Đúng vậy, nhất cử nhất động của tỷ đều không phá hư quy củ."
Thẩm Lãng nói tiếp: "Thế nhưng bên trong tỷ lại cuồng dã thích mạo hiểm, hai tính chất đặc biệt lại kết hợp hoàn mỹ."
"Ta xem đó như một lời khen"
Công chúa Helen cười nói.
Tiếp đó, công chúa Helen nói: "Ta thám hiểm mười mấy năm qua, vì tìm ý nghĩa của cuộc sống"
Thẩm Lãng nói: "Tỷ tỷ, mục đích của tỉ đối với đệ mà nói tương đối xa xỉ. Đệ từ nhỏ đến lớn lưu lạc trong dân gian, sống trong một gia đình nghèo khó, chỉ mơ ước ăn bám nho nhỏ, sinh hoạt giàu sang. Nhưng tên nhân hoàng chó má kia bức ta đến đường cùng."
"Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn"
Helen công chúa nói.
"Ngừng, ngừng, ngừng"
Thẩm Lãng nói: "Tỷ tỷ thân yêu, mỗi lần ở chung với Hela, đệ lo lắng sẽ bị tỷ ấy làm hư. Nhưng bây giờ ở chung với tỷ đệ cảm thấy mình bị lão sư lên lớp."
Helen áy náy nói: "Xin lỗi, từ nhỏ đến lớn ta như vậy rồi. Đệ không nên tức giận, Thẩm Mật đi theo ta, học tập lễ nghi như vậy. Mà Băng nhi lại ủng hộ, còn rất vui mừng.
Nói nhảm!
Ngay cả nằm mơ Băng nhi đều muốn Thẩm Mật thành công chúa, vì đạt mục đích đó, nàng thậm chí còn muốn đoạn tuyệt quan hệ mẹ con, tâm tư mong con trở thành phượng hoàng không ai lớn bằng Băng nhi!
Thẩm Lãng nói: "Tỷ thích Thẩm Mật không?"
Trong đầu hắn không khỏi hiện lên dáng vẻ của Thẩm Mật, hơn một năm không thấy rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn kia vẫn còn nghiêm túc như vậy sao? Đôi mắt to của nó vẫn linh động như thế?
"Thích vô cùng, trời sinh như một công chúa, điềm tĩnh thông minh, ưu nhã lại thuần khiết"
Helen nói: "Một số lúc ta thậm chí nghĩ, muốn nó làm con của ta."
"Vậy được! Con của đệ đều có thể trở thành con của tỷ"
Thẩm Lãng cười nói.
Sau đó hắn chợt hỏi: "Lần này quay lại đế quốc Zollern, tỷ muốn làm gì không?"
Helen nói: "Ngươi muốn thiên hạ không thù, đây là mục tiêu, cũng là sứ mệnh"
"Mà ta không thể trốn tránh trách nhiệm nữa, phía Nam đế quốc đang chờ ta, không thể nhìn như không thấy, làm như không nghe được."
Thẩm Lãng không phải người như thế, thế nhưng hắn kính nể người như thế, lưng gánh trách nhiệm cứu vớt vạn dân.
Hắn cũng cảm nhận được mị lực của long sinh cửu tử, mỗi một đứa con của Khương Ly đều khác nhau, tiểu công chúa Cơ Ninh đơn thuần đáng yêu, Hela cuồng dã hào phóng, Helen ưu nhã có trách nhiệm.
Thẩm Lãng nhìn thấy một cỗ khí chất vương giả từ nàng.
Mỗi người đều kế thừa một phần tính cách đặc điểm của Khương Ly, bọn họ đều khả ái như vậy.
Thẩm Lãng bỗng nhiên nói: "Tỷ tỷ biết công tước Dibos không?"
"Ta biết"
Helen nói: "Nàng cường đại lại thông minh, tầm nhìn rộng"
Sao tỷ không nói thẳng, Dibos chỉ quan tâm đến lợi ích. Một nữ nhân chính trị thuần túy?
Thẩm Lãng phát hiện tỷ tỷ Helen của mình thật sự cao quý, hầu như không thể nghe một câu nói xấu người khác từ nàng.
Thẩm Lãng nói: "Vì tiền và vật tư của Dibos, đệ và nàng đã kết hôn, nàng bây giờ là thê tử hợp pháp của đệ ở thế giới Phương Tây"
"Hả!"
Helen nhất thời nói không nên lời.
Kinh ngạc một lúc lâu, Helen miễn cưỡng nói: "Vậy ta chúc phúc cho đệ "
Vừa nói xong, Helen cảm thấy rất quái lạ, bởi vì thế giới Phương Tây phần lớn đều một chồng một vợ.
Nam nhân nuôi rất nhiều tình nhân, thế nhưng vợ hợp pháp chỉ có một, muốn cưới người khác phải ly hôn.
Mà Thẩm Lãng không chỉ một thê tử, hiện tại cưới thêm Dibos, điều này thật sự làm trái quan niệm đạo đức của nàng.
Bất quá mọi thứ đều có lý do, nàng phải chấp nhận chuyện mà mình không hiểu.
Thẩm Lãng nói: "Nàng rất muốn gặp tỷ, nếu tỷ xuất hiện, nàng nhất định sẽ vui mừng"
"Ta cũng muốn gặp Dibos, nhưng mà lập trường của hai ta trái ngược"
Helen nói.
Thẩm Lãng nói: "Đã từng như vậy, nhưng bây giờ nàng đã thay đổi. Tỷ cũng nói, tầm nhìn của nàng rất rộng"
Hắn không nói dối nửa lời, khi Thẩm Lãng nói mình là đệ đệ của công chúa Helen, Dibos lập tức điều chỉnh tâm tính, cảm giác mình và Thẩm Lãng là do ông trời tác hợp.
Mấy ngày sau!
Hạm đội Sketelon đi đến biên giới hải vực bị nguyền rủa, bọn hắn nhìn thấy hải đảo nửa người nửa rắn kia.
Lần trước bọn họ đi qua hải đảo, đều nghĩ rằng mình đã thoát khỏi, cuối cùng về vị trí cũ, hoàn toàn tuyệt vọng.
Mà lần này nhìn thấy mốc biên giới, hải tặc Sketelon chỉ liếc mắt nhìn, không ai cầu khẩn, hạm đội không hề dừng lại chút nào.
Thật sự kỳ quái, lần trước vô số người nói cho bọn họ biết mình đã thoát khốn, nhưng trong lòng vẫn bất an, cho nên mới quỳ xuống cầu khẩn.
Mà lần này không ai nói cho bọn họ biết mình đã thoát khỏi hải vực bị nguyền rủa, trong lòng bọn họ lại biết rõ, bọn họ đã thoát!
Có lẽ thời điểm bọn họ lần nữa giơ chiến đao lên, lần nữa lấy lại ý chí chiến đấu, bọn họ đã thoát khỏi hải vực bị nguyền rủa, bởi vì... Lời nguyền không chỉ bao phủ vùng biển, còn chiếm lấy lòng của bọn họ.
Lúc này đây bọn họ thật sự được về nhà!
Danh sách số người sống sót cuối cùng đưa đến tay của hắn.
Vốn dĩ hạm đội Sketelon lên đến mười hai vạn người, khi Thẩm Lãng đến phế tích đế quốc Lost, còn lại sáu vạn người, mà bây giờ chỉ còn bốn vạn! Trận đại chiến vừa qua chết hết hai vạn.
"Đủ rồi!"
Thẩm Lãng thầm nói trong lòng.
Quả thực đủ, hạm đội Sketelon rất cường đại, bốn vạn người sao lại không đủ, bọn họ như hạt giống, nhanh thôi sẽ lớn lên thành đại thụ, hắn tin không cần mấy năm, hạm đội sẽ bành trướng đến mười vạn.
Chỉ cần linh hồn còn chiến đấu, Sketelon chính là hạm đội tối cường, không quan hệ nhân số.
"Đệ đệ yêu dấu, sao đệ còn nôn nóng hơn cả chúng ta?"
Hela cười nói.
Thẩm Lãng cắn răng nói: "Tỷ quên lời đệ nói rồi sao? Đệ muốn tàn sát hạm đội của Bloody Shaw . Monroe, muốn tận diệt gia tộc Monroe không còn một ngọn cỏ, trảm thảo trừ căn."
Sau khi đến Phương Tây, kỳ thực Thẩm Lãng rất ít cừu nhân, chỉ có hai người làm hắn hận đến nghiến răng.
Một người là Adolf, bởi vì gã có tà tâm với nữ vương Edda, hơn nữa còn là đồ đệ của Khương Ly, phản bội phụ thân của hắn.
Người còn lại chính là nam tước Bloody Shaw . Monroe, Thẩm Lãng hận người này còn nhiều hơn.
Người này trở mặt như lật sách, hai lần phong tỏa thành Mộc Lan, mấy lần tiến công hạm thuyền của Thẩm Lãng, đánh chìm trọn sáu chiếc, giết chết mấy trăm thủy thủ của hắn.
Khinh rẻ Thẩm Lãng không có hạm đội cường đại, không có quyền làm chủ trên biển.
Thẩm Lãng cần số lượng lớn quặng kali nitrat, kết quả đường biển bị Bloody phong tỏa, không thể không co đầu rút cổ bên trong Mộc Lan thành, không dám xuống biển, thậm chí bắt cá còn phải cẩn thận từng li từng tí, thật sự quá uất ức.
Người này ban đầu thuần phục Dibos, về sau lại ruồng bỏ nàng, đầu nhập Adolf.
"Đệ yên tâm, dù Bloody có hạm đội liên quân mười vạn hải tặc, chỉ cần bốn vạn người của chúng ta vẫn dễ dàng tiêu diệt bọn chúng không tốn nhiều sức lực"
Hela nói: "Sketelon sẽ trút giận cho đệ, cam đoan giết hạm đội của bọn chúng sạch sẽ, cam đoan giết mấy ngàn dặm hải vực không còn một địch nhân, cam đoan đem toàn bộ Tây Luân nam bộ hải vực trở thành ngươi nội hải, chúng ta Khô Lâu Đảng là vô địch.”
Thẩm Lãng nói: "Đệ tin tỷ! Chúng ta còn mấy ngày nữa đến thành Golden Jade?"
Sở dĩ đến thành Golden Jade mà không phải thành Mộc Lan, bởi vì chiến hạm của đảng Sketelon quá lớn, bến tàu nhỏ của thành Mộc Lan căn bản không đỗ neo được.
"Bốn ngày!"
Hela nói.
Thẩm Lãng nói: "Kiếm của đệ đang rục rịch, sẵn sàng đại khai sát giới, chém giết tên ngốc bức Bloody kia."
Trong lâu đài thành Golden Jade trên đỉnh núi.
Dibos đang nóng nảy không yên.
Hai tháng qua, tin xấu nối tiếp nhau đến, tin sau tệ hơn tin trước.
Hạm đội của gia tộc Russo làm phản, vùng biển gần Golden Jade bị phong tỏa.
Nam tước Bloody và hạm đội Jeep . Russo đánh chìm mấy chục thương thuyền của nàng.
Hầu như tất cả vật tư của Thành Golden Jade mậu dịch nhờ thương thuyền, chuyện phong tỏa chẳng khác nào đả kích trí mạng, bây giờ thành thị cuồn cuộn sóng ngầm, nằm ngoài khống chế của nàng.
Nhưng mà tin xấu như thế còn chưa đủ lớn, tin xấu lớn nhất đến từ quý tộc Phương Bắc, đến từ đại đế Solon.
Nàng và Thẩm Lãng kết hôn, nhấc lên sóng to gió lớn, ngay cả khi nàng xử tử đám mưu phản kia, vẫn không thể áp chế tâm tư mưu phản của đám chư hầu, hiện tại thành Golden Jade bị triệt để cô lập.
"Công tước đại nhân, hôm nay hạm đội của chúng ta bị đánh chìm năm chiếc, con đường của chúng ta rất bí mật, thế nhưng nam tước Bloody nắm rõ như lòng bàn tay, chẳng những cướp tơ lụa, còn treo cổ mấy trăm thủy thủ, còn dùng máy bắn đá đánh thành Golden Jade."
Dibos lạnh giọng nói: "Nam tước Bloody không dám làm thế, tên đó thật sự rất giả dối, nhưng lá gan không đủ lớn."
"Chắc chắc nhận lệnh của Adolf, chỉ vì chức Phó Đô đốc, mà liều mạng nịnh bợ Adolf như thế, không tiếc tàn sát thương thuyền của chúng ta."
Dibos nói: "Ta đưa tin cho đại đế Solon, ngài trả lời tin chưa? Ta nói rõ chỗ tốt của đế quốc khi ta kết hôn với Thẩm Lãng rồi mà, Thẩm Lãng là đệ đệ của công chúa Helen."
Bá tước Bayen nói: "Ta tin chuyện đó, nhưng không ai chứng minh. Các quý tộc nói, Thẩm Lãng là người Phương Đông, ngài gả cho Thẩm Lãng là sỉ nhục. Mà Thẩm Lãng tự xưng là đệ đệ của công chúa Helen, các quý tộc đều cho rằng Thẩm Lãng đại nhân nói dối"
"Hắn không nói dối ta"
Dibos nói.
Công tước Bayen nói: "Ta tin tưởng Thẩm Lãng đại nhân, nhưng chúng ta không thể thuyết phục những người kia. Quý tộc Zollern cố chấp bao nhiêu ngài đều biết, trừ phi công chúa Helen xuất hiện.”
"Thẩm Lãng về chưa?"
Dibos cả giận nói: "Tên lừa đảo gạt ta, dám nói công chúa Helen trở về rồi, kết quả bản thân hắn lại biến mất, muốn đi phế tích Lost, đẩy tất cả cục diện rối rắm cho ta."
"Không thấy tin tức nào.."
Bá tước Bayen cười khổ nói.
Bá tước Bayen không dám nói hết lời, phế tích đế quốc Lost nguy hiểm như vậy, bất kỳ người nào đến đó, chỉ sợ hung nhiều cát ít Thẩm Lãng thông minh tuyệt đỉnh, nhưng hạm đội Sketelon còn biết mất nhiều năm mà.
"Tên hỗn đản đáng chết!"
Công tước Dibos đứng lên.
Nữ y đang bắt mạch cho nàng chợt nói: "Công tước đại nhân, ngài không nên tức giận, không tốt lắm đâu.”
Dibos run lên hỏi: "Vì sao?"
Nữ y nói tiếp: "Ngài mang thai rồi."