Kết thúc như vậy sao?
Tạm thời đúng vậy đấy!
Nhưng vẫn còn một mối thù.
Thù của Thẩm Lãng và Solon.
Solon từng nói Medusa hoặc thuần phục trở thành hoàng hậu, hoặc chết.
Quả thật Medusa không phải thê tử của Thẩm Lãng, nhưng nàng vẫn là mẹ của Yêu Yêu, làm một nam nhân bụng dạ hẹp hòi, Thẩm Lãng nhất định phải nhớ thù này, nhất định phải báo thù cho Medusa, vì mình báo thù.
Bất quá không phải hiện tại.
Thẩm Lãng từng muốn trợ giúp Helen tranh đoạt hoàng vị, nhưng khi hai người gặp nhau, hắn nhìn thấy rõ nội tâm của Helen.
Helen không muốn làm hoàng đế Zollern, chị ấy chỉ muốn bảo vệ vùng phía nam, bảo vệ thành quả cải cách của nữ hoàng Helen, đồng thời ngăn cản đế quốc Zollern phân liệt nội chiến.
Thật ra Helen không cần Thẩm Lãng trợ giúp, chí ít hiện tại không cần.
Phương Đông về Phương Đông, Phương Tây về Phương Tây, không chỉ có Dibos suy nghĩ như thế, Helen cũng suy nghĩ như vậy.
Helen là một người có ý chí vô cùng kiên định, sẽ không bị bất luận kẻ nào làm thay đổi.
Nàng không giống như Ninh Chính.
Ninh Chính nhỏ yếu ngay từ đầu, Thẩm Lãng giúp đỡ đứng lên từng bước một.
Helen mạnh mẽ quật cường ngay từ đầu, được toàn bộ phía nam ủng hộ.
Sau khi nhìn thấy rõ ràng, Thẩm Lãng khéo léo né tránh, không can thiệp chuyện nội bộ của đế quốc Zollern.
Khi còn tại Việt Quốc, Thẩm Lãng Tiết thị và thái tử Ninh Dực kết thành thù hận, vì báo thù hắn giúp đỡ Ninh Chính, mượn tên của Ninh Chính tiêu diệt Tiết thị, phế bỏ Ninh Dực.
Như vậy nếu hắn muốn báo thù Solon, nhất định phải mượn danh nghĩa của công chúa Helen, đá Solon khỏi hoàng vị, sau đó tiêu diệt !
Nhưng bây giờ Helen không cần hắn giúp đỡ.
Dù làm thân đệ đệ, Thẩm Lãng không thể không biết tiến thối, vượt quá giới hạn.
Còn nhớ trận đại chiến cùng nam tước Bloody không? Thẩm Lãng lăng trì nam tước Bloody, giết sạch mấy vạn hải tặc, hành động của hắn làm trái bản tâm của Helen, nhưng nàng chưa từng can thiệp nửa câu, không nghi ngờ cách làm của hắn.
Bởi vì nàng cảm thấy đó là chuyện riêng của Thẩm Lãng, nàng không thể quản Thẩm Lãng nên làm thế nào, nàng không có quyền can thiệp.
Như vậy đổi lại, quyết định của nàng, Thẩm Lãng cũng không có quyền can thiệp.
Đã như vậy, Thẩm Lãng mất tư cách báo thù Solon.
Hiện tại hắn là ai?
Là một người Phương Đông sống ở Phương Tây, là một quân chủ lưu vong mà thôi, được công chúa Helen che chở, nhận ân huệ của đế quốc Zollern.
Solon là chủ của Zollern, Thẩm Lãng chỉ là khách.
Khách có quyền báo thù chủ sao?
Không có tư cách.
Vậy lúc nào thì Thẩm Lãng có tư cách báo thù?
Đợi hắn trở lại Phương Đông, đánh hạ một mảnh đất, trở thành quân chủ danh chánh ngôn thuận, sở hữu địa vị ngang hàng Solon, vậy hắn có thể báo thù.
Mục tiêu của hắn là thiên hạ không thù, đương nhiên bao gồm cả Solon.
Solon và Helen tiến vào trong vương cung, triệu kiến quần thần, quý tộc bắc và nam tề tụ, thương lượng đại sự.
Ví như sau khi định đô tại Phương Bắc, thành Queen sẽ trở thành để đô thứ hai của Zollern III, còn có đại điển đăng cơ của Solon cử hành ở đâu, tổ chức lúc nào.
Thời điểm Solon lên ngôi, công chúa Helen tiến hành lễ nghi như thế nào? Hai người cùng nhau đăng cơ, chênh lệch nửa bậc, hay quân thần chi lễ, vân vân...
Một đống lớn cần thảo luận để quyết định.
Những chi tiết cụ thể khiến cho quý tộc hai miền nam bắc phải tranh cãi quyết liệt!
Nhưng cơ bản đã được ấn định, Solon là quân, Helen cũng là quân.
Hai bên gây gổ nhau chỉ vì chuyện nghi thức lên ngôi tiến hành cách nhau, hay cùng nhau tiến hành.
Phía nam cảm thấy nên tiến hành cách nhau, Solon đăng cơ tại đế đô Phương Bắc, Helen thì đăng cơ tại thành Queen.
Thế nhưng quý tộc Phương Bắc quả quyết không chấp nhận, bọn họ nói Helen là phó hoàng của Zollern III, mà không phải nữ hoàng của phía nam, là một đế quốc thống nhất, sao lại có hai lần nghi thức lên ngôi?
Quý tộc phía nam thỏa hiệp, lùi lại mà cầu việc khác.
Bọn họ yêu cầu Helen và Solon cùng nhau đăng cơ, chiều cao ngai vàng của Solon không được cao hơn ngai vàng của Helen quá một mét, không được lớn hơn hai mươi phần trăm.
Hơn nữa thời điểm tiến hành nghi thức Solon lên ngôi, nữ hoàng Helen không cần quỳ xuống.
Vân vân và mây mây, liên quan đến chi tiết cụ thể, hai bên cãi lộn rùm beng.
Thẩm Lãng ở lại một biệt viện trong thành Queen, chỗ này vốn xây dựng cho sứ thần của Phương Đông, hắn không đi vào vương cung, dù cho Yêu Yêu từng sống ở đó rất lâu, cũng là cung điện của Medusa.
"Thẩm Lãng đại nhân, Solon bệ hạ mời ngài tham gia yến hội"
Công tước Russell tiến đến, hai tay dâng lên thiệp mời.
Đây là làm theo lễ nghi của Phương Đông, bởi vì Phương Tây không thông dụng thiệp mời.
Thẩm Lãng nói: "Đa tạ, nhưng ta muốn làm bạn với con gái."
Công tước Russell nói: "Rất hoan nghênh tiểu công chúa Yêu Yêu cùng tham gia, nàng nhất định sẽ trở thành tiêu điểm của yến hội."
Thẩm Lãng nói: "Thật xin lỗi, đứa nhỏ này rất nhút nhát, không quen gặp nhiều người như vậy”
Công tước Russell cầu khẩn nói: "Thẩm Lãng đại nhân, nể tình bạn của hai ta, ngài tham gia được không?"
Thẩm Lãng nói: "Russell đại nhân, ta ghi nhớ tình bạn của hai ta, thành tâm mời ngài đến thăm Phương Đông"
Công tước Russell nói: "Yến hội này, Solon bệ hạ muốn tuyên bố tình hữu nghị với Phương Đông, biểu thị chính sách cởi mở, hơn nữa ngài là đệ đệ của công chúa Helen, sẽ được sắc phong làm công tước.”
Thẩm Lãng nói: "Thay ta cảm tạ Solon, nhưng ta không có công, không thích hợp làm công tước."
Hắn không để bụng tước vị, khi thân phận của hắn còn chưa ai biết, Ninh Nguyên Hiến ba phen mấy bận muốn thăng quan cho hắn, danh chính ngôn thuận gã công chúa Ninh Diễm cho hắn.
Kết quả Thẩm Lãng từ chối, hắn nói sẽ ở rễ nhà họ Kim và nhà họ Ninh, lúc đó xém chút làm Ninh Nguyên Hiến tức chết, hận không thể đánh chết hắn, từ đó về sau không nói đến chuyện thăng quan nữa.
Về thân phận địa vị, Thẩm Lãng nhìn rất thoáng, hoàn toàn không để bụng.
Nhưng hắn hiện tại lại đại biểu cho Phương Đông, dù hắn ở rể nói thế nào cũng là quân chủ chân chính của Đại Càn, người cạnh tranh nhân hoàng, làm sao lại trở thành công tước, hành động như thế đã không tôn trọng hắn.
Thẩm Lãng không quan tâm chuyện đó, Khương Ly có thể trở thành Lyon, trở thành Loki, chuyện hắn trở thành công tước không thành vấn đề!
Nhưng bây giờ có người muốn phân chia rõ ràng như vậy, Phương Đông về Phương Đông, Phương Tây về Phương Tây, Thẩm Lãng không có ý định nhận bất luận cái gì của Phương Tây.
"Vậy quá đáng tiếc"
Công tước Russell thở dài nói.
Sau đó hai người trò chuyện hồi lâu, công tước Russell cáo từ rời đi.
Yến hội kết thúc.
Helen đi tới chỗ của Thẩm Lãng, ôm tiểu bảo bối vào trong ngực.
"Yêu Yêu quá xinh đẹp, ta chưa từng thấy ai xinh đẹp đến như thế cả."
Công chúa Helen mỉm cười nói: "Nghe nói em cự tuyệt tước vị"
"Ừm"
Thẩm Lãng nói.
Helen trầm mặc chốc lát: "Solon từng nói lời bất kính với nữ vương Medusa, ta muốn Solon đến xin lỗi người, nhưng lại bị cự tuyệt."
Sao lại không cự tuyệt, Solon hiện tại ngồi lên ngai vị, còn hắn là ai, chỉ là một tên lưu vong chạy đến Phương Tây, chó nhà có tang mà thôi, có tư cách gì để cho Solon xin lỗi, chờ hắn trở thành nhân hoàng, mới có tư cách nói chuyện ngang hàng.
Đối với Dibos mà nói, hắn là nhân hoàng cao quý, trượng phu có được huyết mạch cao quý nhất !
Nhưng đối với toàn bộ quý tộc Zollern mà nói, Thẩm Lãng chỉ là em trai của công chúa Helen, hơn nữa bọn họ còn cảm thấy đế quốc Zollern che chở Thẩm Lãng, có ân với hắn.
"Ta biết em không thoải mái"
Helen nói: "Ta biết em muốn giúp đỡ ta trở thành nữ hoàng, thậm chí ta biết chỉ cần cho em đầy đủ thời gian, em sẽ làm được, nhưng ta chỉ muốn hòa bình, đế quốc Zollern tử phân ngũ liệt lâu lắm rồi, không có chuyện gì quan trọng hơn chuyện thống nhất."
Thẩm Lãng nói: "Chị lựa chọn chính xác, bất kể là công hay nghĩa, hay là đạo đức cá nhân, chị hoàn mỹ vô khuyết, nhưng chị phải biết, chuyện Solon làm, em sẽ không tính như vậy, cần phải trả giá thật lớn"
Helen khổ sở nói: "Ta cuối cùng đã hiểu ý nghĩ của câu thiên hạ không thù."
Thẩm Lãng nói: "Em và chị khác nhau, chị suy nghĩ cho Zollern, mà em lại không quan tâm những như đó, em chỉ vì báo thù, một mục tiêu duy nhất, thiên hạ không thù."
"Vậy chúc em thành công, em trai yêu dấu của ta."
Helen nói: "Khi nào em đi, thì nói cho ta một tiếng, ta sẽ đi cùng em, đưa người nhà của chúng ta rời khỏi chỗ đó"
Thẩm Lãng suy nghĩ một lát, lắc đầu nói: "Không được, đế quốc Zollern không thể thiếu chị, hơn nữa chị cũng không biết cách rời khỏi Tam Giác Quỷ"
Helen không nói gì thêm, nàng tiến lên nhẹ nhàng ôm Thẩm Lãng.
"Em nhớ kỹ, em và Hela là người nhà duy nhất của ta, rất thương rất thương hai người."
Nữ vương Medusa biến mất, còn những thủ lĩnh đi theo nàng thì sao, bọn họ đi đâu?
Mấy ngàn kỵ sĩ Phương Đông sẽ đi theo Thẩm Lãng, bọn họ được nữ vương Medusa cứu vớt, nhưng chúa quân chân chính của bọn họ là Thẩm Lãng, không quản lên núi đao biển lửa, bọn họ đều sẽ theo Thẩm Lãng.
Còn võ sĩ đoàn Phương Đông, tuy có hai chữ Phương Đông, nhưng bọn họ không liên quan gì đến Đại Viêm.
Hầu hết bọn họ đều đến từ phía đông nam, là nơi ở vùng biển phía nam cách xa Đại Viêm, chính là chỗ mua bán bị Tiết Triệt lũng đoạn.
Lục địa nơi đó có đến mười mấy quốc gia.
Võ sĩ đoàn Phương Đông tổng cộng có mấy ngàn người, cầm đầu là Mạch Trần tướng quân.
Lúc này Mạch Trần đang đứng trước mặt Thẩm Lãng.
"Chúng ta sẽ ở lại Phương Tây, trở thành lính đánh thuê, tìm kiếm nữ vương bệ hạ."
Nói cách khác, võ sĩ Phương Đông sẽ không đi theo Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng nói: "Ta biết."
Sau đó là kỵ sĩ đoàn Roland, các nàng là chiến binh Amazon, bởi vì quá yếu, cho nên bị lưu vong.
Lần trước có một phần kỵ sĩ Roland thuần phục Thẩm Lãng, số còn lại thì ở lại cùng Purple Roland.
Purple Roland đang đứng trước Thẩm Lãng, nàng khó khăn đắn đo thật lâu, chẳng biết nên đi theo Thẩm Lãng hay không, bởi vì quan hệ giữa hắn và Amazon rất thân mật.
"Purple Roland tướng quân, ngài không cần cảm thấy khó xử, nên làm theo tâm ý của mình"
Thẩm Lãng nói.
Purple Roland trầm tư một lát, nói: "Chúng ta muốn ở lại, tìm nữ vương Medusa, ta không tin nữ vương đã biết mất khỏi thế giới này, nàng mạnh mẽ như một vị thần, ta không tin nàng sẽ chết."
Thẩm Lãng gật đầu nói: "Ta biết, chúc phúc Purple Roland tướng quân, chúc phúc cho kỵ sĩ đoàn Roland."
Nữ vương Medusa sở hữu mị lực không gì sánh nổi, tuy đế quốc Witch chỉ treo cờ hiệu của nàng, nhưng vô số người chân chính tín ngưỡng nàng, nguyện ý vì nàng buông tha tất cả, dù cho nàng đã biến mất.
Quân đoàn hải tặc Black Pearl không cần phải nói, bọn họ là người thân của đảng Sketelon, nhất định muốn đi theo Thẩm Lãng.
Người cuối cùng, thân phận phi thường đặc biệt, nàng chính là An Ninh, đại học sĩ của Thiên Nhai Hải Các, bị nữ vương Medusa bắt làm tù binh, nàng cũng trở thành đại học sĩ của đế quốc Witch.
Sau khi nữ vương Medusa biến mất, nàng cũng mất đối tượng thần phục.
"Hẹn gặp lại."
An Ninh nói.
Nàng không thể đi theo Thẩm Lãng, mà Thẩm Lãng cũng không tin tưởng nàng, dù sao nàng cũng là người của Thiên Nhai Hải Các, thậm chí Thẩm Lãng còn không muốn mang nàng trở về.
"Tạm biệt đại học sĩ!"
Ngày kế, Thẩm Lãng dẫn theo mấy ngàn người rời khỏi thành Queen, đi ra mười mấy dặm về sau, Thẩm Lãng nghĩ đến Hill, đồng hành cùng hắn đứng trên ngọn núi kia, nhìn về thành Queen từ xa.
Thẩm Lãng ôm Yêu Yêu đi lên ngọn núi đó, nhìn từ chỗ này, sẽ thấy thành Queen hoàn mỹ nhất
Yêu Yêu sống trong thành Queen từ nhỏ đến lớn, trước khi rời đi, hắn muốn để cho con gái nhìn lại lần cuối.
Mấy năm qua, nữ vương Medusa và Yêu Yêu đều sống trong vương cung.
Nhưng hai người không phải chủ nhân của tòa thành kia, mà là công chúa Helen.
Công chúa Helen không có mặt ở đó, nữ vương Medusa tạm thời thay nàng bảo vệ tòa thành này.
Hiện tại công chúa Helen trở về, nàng tự nhiên sẽ phải rời khỏi.
Chỗ này tuy tốt, nhưng không phải quê hương của hắn và nàng.
Yêu Yêu trợn to mắt, nhìn tòa thành xa hoa kia, dường như muốn nhớ hết từng chi tiết nhỏ nhặt nhất.
"Tiểu bảo bối, cha cho con một nhiệm vụ."
Thẩm Lãng nói.
Yêu Yêu nhìn sang cha, tràn ngập chờ mong.
Thẩm Lãng nói: "Chúng ta về nhà, cha sẽ xây cho tiểu bảo bối một thành phố xinh đẹp hơn tòa thành đằng kia, nhưng sức tưởng tượng của cha có hạn, không bằng con gái thiên tài, cha giao nhiệm vụ thiết kế cho con nhé?"
Yêu Yêu hưng phấn gật đầu.
Thẩm Lãng nói: "Chờ chúng ta xây xong, sẽ đi tìm mẹ, được không?"
"Ân."
Yêu Yêu hôn cha, sau đó nhếch miệng hôn mẹ Cừu Yêu Nhi.
Thật là một tiểu bảo bối đáng yêu, luôn nhớ mẹ mới, không để nàng tuổi thân.
Cừu Yêu Nhi cười cười, nàng là người hào phóng, nàng sẽ không để tâm chuyện nhỏ như vậy.
Cừu Yêu Nhi nhìn thành Queen một lúc lâu, mở miệng nói: "Không cần Helen, ta bảo vệ ngươi đi vào Tam Giác Quỷ."
Thẩm Lãng kinh ngạc.
"Đại tỷ, dây thần kinh phản xạ của tỷ không khỏi quá dài à! Chuyện ngày hôm qua, bây giờ tỷ mới nói ra."
Thẩm Lãng trêu chọc, làm hắn không khỏi nhớ đến một câu truyện cười.
"Thầm Lãng! Ta thấy mình không sai"
Cừu Yêu Nhi nói: "Trước đây ta muốn du hành, ngắm nhìn thế giới mới. Hiện tại phải trở về, nhưng không phải vì ta không muốn tiếp tục, mà do thực lực của ta chỉ đủ đi đến nơi đây"
"Nếu muốn khám phá thế giới thần bí hơn, bản thân phải mạnh hơn nữa."
Thẩm Lãng gật đầu nói: "Ừm, đại tỷ nói đúng."
Cừu Yêu Nhi nói: "Ta muốn tự do, không muốn bị ràng buộc, nhưng ta phải báo thù rửa hận cho cha của chúng ta, đoạt lại Đại Càn, như vậy ta mới có thể tiếp tục du hành, không thì ta chẳng khác nào một người ích kỷ.”
"Nói rất hay, đại tỷ"
Thẩm Lãng nói: "Nhưng ta phải nói rõ một chuyện, chúng ta là chị em kết nghĩa, cho nên chúng ta ngủ với nhau là hợp pháp."
Cừu Yêu Nhi nín lặng.
Hắn thật quá bẩn thỉu, nàng đang nói chuyện nghiêm túc, kết quả hắn lại kéo chuyện nam nữ lên.
Nhưng không sao, chuyện đó không ảnh hưởng đến lòng trung thành của nàng, càng không thể làm lỡ chuyện hai người ngủ với nhau.
"Đi thôi."
Thẩm Lãng nói.
Sau đó hắn thừa dịp Yêu Yêu đang chăm chú nhìn thành Queen, hắn nhanh tay vỗ cái mông đĩnh kiều kinh người của Cừu Yêu Nhi !
Nếu đổi lại mấy năm trước, cam đoan Cừu Yêu Nhi sẽ vỗ một bạt tai tới, đánh chết Thẩm Lãng.
Nhưng bây giờ thì...
Mà Yêu Yêu lại cười khúc khích, dùng đôi tay nhỏ bé che mắt, biểu thị hành động của cha không thích hợp để trẻ con nhìn thấy, Thẩm Lãng vốn nghĩ Yêu Yêu sẽ không nhìn thấy, nhưng đôi mắt của Yêu Yêu sáng cực kì.
Tiếp đó, Yêu Yêu giang hai tay về phía Cừu Yêu Nhi.
Cừu Yêu Nhi kinh ngạc, ôm lấy Yêu Yêu, thân thể nhẹ như không.
Thẩm Lãng nói: "Bảo bối ghét bỏ cha sao?"
Yêu Yêu ôm cổ mẹ, ngượng ngùng cười.
Công chúa Dora đứng bên cạnh, nhịn không được, nói: "Chúa quân, thân thể của ngài quá yếu, Yêu Yêu sợ ngài bế lâu, sẽ mệt chết."
Nữ nhân chết bầm, nói cái gì?
Còn âm dương quái khí, chẳng lẽ của ngươi cũng bị ngứa, muốn ăn đòn sao?
Không lâu sau, bọn hắn lên hạm đội Sketelon, rời khỏi bến tàu Shiva, lên đường trở về thành Golden Jade.
Lúc mới đi lên chiến hạm, Hela vọt thẳng đến, đoạt lấy tiểu bảo bối Yêu Yêu.
"Ôi trời! Thiên sứ hạ phàm sao?"
"Ta thật không dám tin, ngươi sao lại sinh được một tiểu bảo bối xinh đẹp như thế."
"Yêu Yêu của chúng ta không phải nhân loại, con mau nói cho cô cô nghe, đôi cánh của con đâu rồi? Con bay cho cô cô xem được không?"
Yêu Yêu nghe vậy, không khỏi ngượng ngùng.
"Gọi cô cô."
Hela nói.
"Cô cô!"
"Ngoan lắm!"
Hela nói: "Ngươi đừng trách Helen, em ấy chỉ có một phần nhỏ thuộc về ngươi, phần lớn thuộc về đế quốc Zollern, mà ta thì khác, toàn bộ đều thuộc về ngươi, sau này ta và ngươi sẽ quay lại chém chết tên Solon kia"
Tiếp đó, nàng che miệng nói: "Ta nói như vậy, Helen lại trở thành người không biết tình thân lắm."
Helen đương nhiên coi trọng tình thân, thậm chí còn nặng lòng hơn bất kỳ kẻ nào, con người của chị ấy rất hoàn mỹ, cho nên chị ấy hiểu được vì lợi ích của quốc gia dân tộc mà nhường nhịn nhau, không vì tự bỏ công.
Hela nói đúng, Helen có tám mươi phần trăm thuộc về Zollern, hai mươi phần trăm là chị của hắn, bởi vì nữ hoàng Helen cho chị ấy thừa kế hết thảy, mà không phải Khương Ly cho.
Phương Đông về Phương Đông, Phương Tây về Phương Tây.
Nhưng không cần vội vàng quay về.
Hai mươi ngày sau, Thẩm Lãng ngồi thuyền, về đến bến tàu thành Golden Jade.
Truyện được đăng tại TruyenMoi.org
"Nếu đã Phương Đông về Phương Đông, Phương Tây về Tây Phương, vậy ta không đi lên"
Hela nói: "Hiện tại ta là người Phương Đông, mẹ của ta phản bội Zollern, cha của ta là người Phương Đông, em trai của ta là người Phương Đông, Yêu Yêu của ta là người Phương Đông, cho nên ta cũng là người Phương Đông."
Hela dùng hết lực lượng muốn lấp đầy vết thương vốn không tồn tại trong lòng Thẩm Lãng.
Nàng kỳ thực hơi trách cứ Helen, vì sao không đứng bên cạnh em trai của mình, không đấu đến cùng.
Nhưng nàng biết Helen quyết định như thế, bản thân cũng hi sinh, trên lưng của nàng gánh lấy trách nhiệm của người dân phía nam, không thể cô phụ bọn họ.
Không phải ai đều như Thẩm Lãng, chỉ lo cho bản thân, không quan tâm bất luận kẻ nào khác.
"Làm hải tặc tốt nhất, muốn thế nào thì thế đó, muốn làm người Phương Đông hay Phương Tây đều được, chỉ cần bản thân thích."
Hela ôm Yêu Yêu nói: "Em mau đi chào Dibos, chúng ta không đi, đỡ phải làm nữ nhân kia vắt hết óc tìm từ khích lệ chúng ta, Cừu Yêu Nhi cũng không được đi, ta là đại tỷ, do ta quyết định.”
Cừu Yêu Nhi mộng, ngươi trở thành đại tỷ của ta từ lúc nào?
Thôi được... Nếu ngươi muốn thì cứ làm đại tỷ, chuyện này không thể dùng võ công để quyết định, nếu không ta mới là đại tỷ.
Sau đó bọn họ trở về thành Jade tide, Thẩm Lãng thì tiến đến phủ công tước, hắn cần cáo biệt Dibos, dù nói thế nào nàng cũng là vợ hợp pháp của hắn tại Phương Tây.
Thẩm Lãng rất nhanh hối hận, bởi vì Dibos quá hung mãnh, làm hắn nhiều lần mất nửa cái mạng.
Ta xin, người đang mang thai đó.
Cuối cùng Dibos nằm trong lòng Thẩm Lãng, ôn nhu nói: "Nhanh vậy sao, theo kế hoạch, mấy tháng sau chàng mới đi mà? Cũng chế tạo được nhiều hỏa pháo hơn."
Thẩm Lãng nói: "Ta đi sớm một ngày, Helen sẽ nợ Zollern ít hơn một ngày, bây giờ ta chỉ là một con trùng, liều mạng hút máu ở đất Zollern mà thôi."
"Không đúng, thiếp mới là còn trùng kia, liều mạng hút khô máu của chàng."
Dibos mềm mại ôn nhu nói: "Nếu vậy, quan hệ giữa chàng và Helen sẽ có vết rách sao?"
"Sẽ không"
Thẩm Lãng nói: "Chị ấy làm không sai, hơn nữa cho đến bây giờ, chỉ có ta thiếu chị ấy, chứ chị ấy không nợ ta gì cả."
Dibos nhìn Trầm Lãng, nắm lấy tay của hắn đặt lên bụng của mình, nhẹ nhàng vuốt ve.
"Công chúa Helen cho chúng ta nhiều thứ, nhưng vinh quang của con chúng ta, vinh quang của gia tộc Russo, đều nằm trong tay của chàng, sau khi trở về, chàng nhất định phải thắng, để cho bọn họ ngẩng đầu lên mà nhìn”
Những lời này quá hiện thực, lại vô cùng chân thực, nói ra lời như vậy, mới là sự chân thành của Dibos.
Ngày trở về Phương Đông càng ngày càng gần.
Thành Golden Jade và thành Jade tide đều đang chuẩn bị, hạm đội của Thẩm Lãng càng ngày càng lớn.
Đại quân của Thẩm Lãng chỉ có năm vạn, một vạn thợ thủ công, thợ rèn, vân vân...
Vẫn còn bốn ngàn con chiến mã của bộ lạc Amazon, cho nên cần vô số hạm thuyền, vô số lương thảo.
Tại bến tàu thành Jade tide và bến tàu thành Golden Jade, vật tư chồng chất như ngọn núi.
Chỉ riêng lễ vật của Dibosa lại vượt quá năm chiếc thuyền lớn, người nhà của Thẩm Lãng đều được nàng tặng lễ vật, ngay cả Kim Hối và Trịnh Hồng Tuyến đều có.
Nàng còn yêu cầu Thẩm Lãng lập một danh sách của gia đình, viết rõ tên và tuổi của từng người.
Thành Jade tide ngừng lại mọi việc, toàn lực sản xuất chế tạo hỏa pháo.
Xưởng thuốc nổ cũng vậy, điên cuồng chế tạo thuốc nổ, hơn nữa chủ yếu chế tạo loại TNT, bởi vì... Cái đồ chơi này thật sự quá ổn định.
Không chỉ như thế, Thẩm Lãng còn khai thác quặng kali nitrat, chứa đầy ba mươi chiếc thuyền, bởi vì Phương Đông rất khó tìm quặng kali nitrat.
Sau đó đợi chiến hạm cải tạo hoàn tất, đồng thời lắp đặt hỏa pháo lên truyền.
Thời gian trôi nhanh, lại qua hai mươi ngày.
Hôm nay là một ngày vĩ đại, một trăm chiến thuyền của Thẩm Lãng đã cải tạo hoàn tất, lắp đặt hơn một ngàn ba trăm hỏa pháo, ít hơn kế hoạch khoảng hai trăm khẩu, nhưng vẫn là một con số kinh người.
Bến cảng thành Golden Jade bị phong tỏa, không ai được đến gần.
"Rời bến!"
Mệnh lệnh hạ xuống, một trăm chiến thuyền rời bến, hướng về biển cả mênh mông.
Không chỉ bến tàu, hôm nay ngoài biển cũng bị phong tỏa, không cho phép đội thuyền nào được đi qua.
Khi đội quân của Thẩm Lãng cách đất liền ngoài mấy trăm dặm.
"Kéo vải xuống!"
Một mệnh lệnh được hạ xuống.
Tất cả vải dùng để che đậy hỏa pháo đều bị kéo xuống, để lộ ra hỏa pháo đen nhánh.
Nhiều vô số kể.
Một trăm chiến tuyền trang bị hỏa pháo.
Trong số đó có hai mươi chiến thuyền lớn, còn lại là thuyền cỡ trung và thuyền cỡ nhỏ.
Thế nhưng đầy đủ làm người khác chấn động.
Cuối cùng hoàn tất.
Thẩm Lãng đến Phương Tây lắc lư một năm rưỡi, chỉ vì chi hạm đội này, hiện tại đại công cáo thành.
Hắn cuối cùng đã tạo ra hạm đội vô địch, không cách nào tưởng tượng nổi, thế giới này còn có hạm đội gì địch nổi hạm đội của hắn, từ khi kế hoạch được định ra, chi hạm đội này đã định trước sẽ quét ngang biển cả.
Làm cho cả thế giới khiếp sợ.
"Khai hỏa!"
Lại thêm một mệnh lệnh hạ xuống.
Mấy trăm hỏa pháo đồng thời bắn.
"Ầm, Ầm, âm..."
Tiếng nổ chấn thiên địa.
Mấy trăm đạn pháo bay như sao băng, dễ dàng bắn xa hơn trăm mét.
Sau đó...
Một chiếc thuyền lớn nơi xa, được chuẩn bị để làm bia ngắm, bị mưa đạn cuồng oanh loạn tạc, triệt để tử phân ngũ liệt.
Trong sát na, phảng phất như bị cự nhân vỗ một chưởng đánh chìm.
Thẩm Lãng thấy vậy, không khỏi kinh ngạc, có người ăn gian?
Hỏa pháo tinh chuẩn hơn máy bắn đá nhiều lắm, nhưng muốn bắn một lần liền trúng đích, hầu như hoàn toàn không thể, ít nhất phải bắn thử mấy chục lần, mới dần dần ngắm chuẩn được, đồng thời trúng mục tiêu.
Có người đặt thuốc nổ trên thuyền, cho nổ thuyền phải không?
Rất nhanh Thẩm Lãng phát hiện không phải ăn gian, bởi vì đám hải tặc Sketelon và kỵ sĩ đoàn Phương Đông đang đứng ngây người.
Bọn họ kinh ngạc nhìn nhau.
Thấy... Thấy quỷ sao?
Lần đầu bắn thử, lại trúng đích, còn bắn nát thuyền bia?
Nhưng theo kế hoạch, kế tiếp còn phải bắn thêm mấy chục lần, bây giờ thuyền bia không còn, không có mục tiêu, kế tiếp còn bắn thử cái rắm.
Đây.. Đây là?
Kỵ sĩ đoàn Phương Đông phấn chấn, chuyện này chứng minh cái gì?
Chứng minh ông trời đang giúp bệ hạ, trở về Phương Đông, đại nghiệp tất thành.
Ý trời... Là ý trời!
Trong nháy mắt, mấy vạn người đồng thời hô to.
"Trời phù hộ bệ hạ, trời phù hộ Đại Càn"
"Muôn năm, muôn năm, vạn vạn tuế"
Bảy ngày sau, một ngày tốt lành.
Thời gian lên đường chính thức chạy.
Thẩm Lãng dẫn dắt quân đoàn Amazon, dẫn dắt đảng Sketelon, dẫn dắt hạm đội vô địch ly khai Phương Tây.