Chàng Rể Phế Vật

Chương 1040



CHƯƠNG 1040


Xuống lầu chuẩn bị xe xong, chỉ chốc lát sau, nữ thần tổng giám đốc chậm rãi đi tới… nữ thần tổng giám đốc vẫn ngồi vào ghế sau như trước.


Chiếc Maybach khởi động chậm rãi, chạy trong đêm mưa tầm tã.


Trận mưa này cực kỳ dữ dội, bầu trời đen kịt đầy mây đen, tiếng sấm không ngừng vang lên, tia sét và sấm chớp rạch ngang trời đêm… Toàn bộ đường phố đều bị gió lớn kèm mưa xối xả quét qua…


“Kính thưa quý vị khán giả, hôm nay có một luồng không khí nhiệt đới từ bờ biển Đông Nam Á kéo tới, có khả năng sẽ hình thành một luồng áp thấp nhiệt đới có cường độ mạnh… Hiện tại, cơn bão đã quét qua khu vực thành phố T, mong quý thính giả và các bạn chú ý an toàn khi đi lại…” Bên trong chiếc Maybach, diễn biến dự báo thời tiết mới nhất được phát trên radio.


“Thì ra là một cơn bão… Thời tiết ở vùng ven biển này rất xấu, quanh năm đều có bão…” Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc, lái chiếc Maybach rất chậm và cẩn thận… Lúc này, trên đường đã có mưa to gió lớn quét qua, con đường phía trước dường như khó có thể nhìn thấy hết… tầm nhìn cực kỳ thấp…


Chiếc Maybach chạy chầm chậm trên đường phố bão tố, ngoài cửa kính ô tô, mưa to gió lớn đổ ập tới. Cả bầu trời đen kịt, cơn mưa lớn trộn lẫn với rác rưởi và bụi bặm trên mặt đất vần vũ như một cơn gió quỷ cuốn tới.


Trần Xuân Độ ngồi trong xe ngậm điếu thuốc, chậm rãi đạp ga. Trong xe tràn ngập mùi khói thuốc thoang thoảng. Trong thời tiết mưa bão như thế này, nó có vẻ rất ngột ngạt và khó chịu.


Nhìn mưa xối xả và bầu trời đen kịt, ánh mắt Trần Xuân Độ dần dần nheo lại. Mưa to… gió lớn… đúng là thời tiết tốt…


Lê Kim Huyên dường như không chịu nổi mùi khói thuốc trong xe, bàn tay trắng ngọc khẽ quạt mùi khói thuốc trước chiếc mũi xinh xắn… sau đó nhẹ nhàng hạ cửa kính xe xuống một chút.


“Đừng mở cửa sổ!” Sắc mặt Trần Xuân Độ đột nhiên thay đổi, hét lên! Nhưng đã quá trễ!


Lê Kim Huyên đã hạ cửa kính xe xuống một chút… hạ xuống một khe hở khoảng một xăng-ti-mét…!


Qua khe hở… có thể cảm nhận được mưa và gió xối xả bên ngoài ập tới! Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên ngây ra… có chút không phản ứng kịp?! Ngay thời khắc một phần mười giây này…!


“Vút…!” Một mũi nhọn vô hình bắn vào cửa kính xe nhanh như chớp!


Trần Xuân Độ vươn tay trực tiếp bảo vệ Lê Kim Huyên trong tay, đồng thời dao găm Long Nha trong tay phải lập tức xuất hiện!


“Keng!” Tiếng kim loại vang lên! Mũi nhọn kim loại vô hình đã bị Long Nha đẩy ngược trở ra…


“Xẹt xẹt xẹt!” Một giây tiếp theo… lại có vô số mũi nhọn bay vụt tới! Vẻ mặt Trần Xuân Độ nghiêm trọng! Long Nha bay lượn nhanh như chớp!


“Keng keng keng…” Vô số mũi nhọn kim loại đã bị anh đánh bật trở ra ngay lập tức!


Trần Xuân Độ tức khắc đóng cửa sổ xe đột ngột!


“Keng keng keng keng…!” Vào lúc cửa sổ xe đóng lại, trong màn mưa đen lại có vô số mũi nhọn kim loại bay vụt tới! Tất cả đều bắn phá vào cửa kính xe!


Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên nhìn ra ngoài cửa sổ xe… kim loại tập kích tới đó… lần này, cuối cùng cô cũng nhìn thấy rõ…! Là kim châm! Từng cây kim châm màu đen!


Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên trở nên tái nhợt: “Đây… là cái gì?!”


“Kim độc.” Trần Xuân Độ rất bình tĩnh đáp.


Khi nghe đến hai chữ này, trái tim của Lê Kim Huyên bỗng nhiên nhảy dựng lên… Kim độc?!