Chàng Rể Phế Vật

Chương 1148



CHƯƠNG 1148


Giờ phút này, anh ta trở nên vô cùng dữ tợn! Vất vả lắm anh ta mới bày ra cái bẫy tỉ mỉ này! Theo dõi Trần Xuân Độ một lúc lâu mới bắt được cơ hội này, thế nhưng, trong nháy mắt, đã thất bại trong gang tấc rồi?


“Một đám phế vật! Còn đứng ngây đó làm gì? Đuổi theo cho tôi!” Sắc mặt Tiết Nghĩa cực kỳ dữ tợn, cả người nổi giận đùng đùng!


Một đám người mặc vest đen lao nhanh ra khỏi quán bar, từng chiếc xe màu đen khởi động, Tiết Nghĩa vào trong xe với sắc mặt âm trầm, Từng chiếc xe con cấp tốc lao vùn vụt ra, đi thẳng vào trong màn đêm tăm tối, Tối nay, chắc sẽ không thể ngủ!


Maybach gào thét lao nhanh một đường, tầm mắt Trần Xuân Độ càng lúc càng mơ hồ, anh đang cố gắng khắc chế tâm trạng của mình.


Thế nhưng Lưu Tịnh Tịnh ở dưới thân càng lúc càng lộn xộn, Cả người Trần Xuân Độ đều bị cô nhóc bao vây, cảm giác ấy, làm cho anh suýt tước vũ khí đầu hàng, Nhập từ khóa tìm kiếm…


Maybach tăng tốc phóng đi, Trần Xuân Độ dùng sức cắn môi, duy trì sự tỉnh táo, lúc này anh không thể trở về khách sạn! Đối phương đã phái người đến đây theo dõi, tối nay, nhất định là cái bẫy của đối phương! Nếu bây giờ Trần Xuân Độ trở về khách sạn, e là sẽ bị trúng bẫy, triệt để hãm sâu vào vũng bùn!


Trần Xuân Độ hai tay run rẩy ấn mở điện thoại di động, khởi động dòng điện quấy nhiễu, Tất cả các thiết bị điện tử thăm dò xung quanh anh, trong chốc lát đều mất kiểm soát, Mà cùng lúc đó, hành động của Lưu Tịnh Tịnh càng mạnh bạo, cảm giác như vận động không lưu loát mà lại ăn ý.


Đột nhiên, con ngươi Trần Xuân Độ co rụt lại! Anh giẫm lên chân ga rồi xoay chân, Maybach bỗng nhiên chạy tán loạn, Giờ phút này, cuối cùng Trần Xuân Độ không thể tiếp tục… Đành phải ‘Tước vũ khí đầu hàng’!


Trần Xuân Độ toàn thân đầy mồ hôi lạnh, nhưng anh không hề dừng lại, anh do dự vài giây rồi đẩy Lưu Tịnh Tịnh ra….sau đó, tiếp tục phóng xe như bay. Anh không biết sau lưng sẽ có nguy hiểm gì. Ngay lúc này, về cơ bản là anh chẳng có chút năng lực phản kháng gì cả, chỉ có thể trốn chạy!


Lưu Tịnh Tịnh đờ đẫn ngồi ở ghế phụ, mặt mày cô ấy đỏ ửng lên, hàng mi dài cũng nhẹ cong lên: “Chuyện gì…vậy…đắng quá…”


Trong xe, Trần Xuân Độ nghe thấy giọng của cô thì có hơi biến sắc. Anh cảm thấy có chút áy náy… Nhưng mà lúc này Trần Xuân Độ cũng chẳng còn tâm trí lo lắng mấy chuyện này, chỉ có thể tập trung điều khiển chiếc Maybach phi như bay!


Nếu đã không thể về khách sạn thì chỉ còn cách đến một nơi khác! Tâm trí của anh đang bị bào mòn từng chút từng chút một. Anh không biết mình có thể kiên trì được bao lâu, chỉ hy vọng có thể tìm được một nơi để cho Lưu Tịnh Tịnh xuống đã!


….


Trên đường phố vắng lặng và tối tăm, những từng chiếc xe BMW màu đen không ngừng lướt qua….


Tiết Nghĩa yên lặng ngồi trong xe, hai mắt hắn chỉ nhìn chằm chằm vào màn đêm bên ngoài cửa sổ, đôi tay siết chặt, có thể tưởng tượng được tâm trạng hiện giờ của anh ta như thế nào!


“Chủ tịch Tiết, không tìm thấy bất cứ dấu vết nào của Trần Xuân Độ. Bọn em đã đi theo con đường do cctv cung cấp nhưng không hề phát hiện ra chiếc Maybach đó!” Tên thuộc hạ báo cáo trong thấp thỏm.


Ánh mắt của Tiết Nghĩa còn sâu hơn: “Chia quân thành hai đường, đi điều tra nơi ở của Trần Xuân Độ đi. Tìm được nơi ở rồi thì canh ở đó cho tôi. Thần trí của hắn hiện giờ không được tỉnh táo, nhất định sẽ tìm một nơi để giải quyết!


…..


Chiếc Maybach phi hết cỡ, mắt Trần Xuân Độ càng ngày càng mờ, anh giơ tay tát mình một cái thật mạnh để giữ tỉnh táo. Trên ghế phụ, cô gái xinh đẹp Lưu Tịnh Tịnh lại vươn người tới .. . hương thơm nữ tính tràn ngập.


“Em…rất khó chịu…rất khó chịu.” Giọng của Lưu Tịnh Tịnh khàn khàn, mang theo ngữ khí khó chịu, khiến người ta cảm thấy hưng phấn.