CHƯƠNG 1149
Lưu Tịnh Tịnh leo lên người Trần Xuân Độ. Nhiệt độ trong xe nóng dần lên. Một cảm giác man mác đang dần dần lan toả.
Trần Xuân Độ cuối cùng cũng không nhịn được nữa. Chút thần trí cuối cùng trong mắt hắn đã bị hiệu lực của thuốc nuốt chửng!
Hai mắt Trần Xuân Độ đỏ rực, anh đạp phanh gấp. Chiếc Maybach dừng lại bên đường vào nửa đêm.
Cơ thể Lưu Tịnh Tịnh choáng váng vì cú phanh gấp, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng lên, mái tóc dài loà xoà, cô lẩm bẩm: “Khó chịu quá…cứu em…”
Trần Xuân Độ nheo mắt, trực tiếp tháo dây an toàn rồi lao lên người Lưu Tịnh Tịnh ở ghế phụ. Lúc này, cả hai người đều đã mất khống chế.
Màn đêm im lặng, kéo dài vô tận Chiếc Maybach đậu bên lên đường đã tắt đèn xe, cả chiếc xe như chìm trong màn đen vô tin.
Vì nhiệt độ bên trong xe quá cao nên một lớp sương mỏng đã bám lên thành cửa sổ, khiến cho người ngoài hoàn toàn không nhìn thấy được tình hình bên trong xe.
…..
Trên đường phố giữa đêm đen, những chiếc xe BMW khác lần lượt lướt nhanh qua, không ngừng tìm kiếm dấu vết của Trần Xuân Độ trên đường phố , Tiết Nghĩa sắc mặt lạnh lùng, ngay cả hô hấp trong xe cũng uy nghiêm đến đáng sợ.
“Chủ tịch Tiết, mọi người đã trực ở khách sạn nơi Trần Xuân Độ ở hơn một giờ , vẫn không thấy hắn ta quay lại ,”
Khuôn mặt Tiết Nghĩa lạnh đi, hai tay nắm chặt! Đó là một sự phẫn nộ mất khống chế! Trong ván cờ lần này, mọi thứ đều diễn ra theo sự sắp xếp của anh ta. Nhưng vào thời điểm quan trọng nhất lại xuất hiện vấn đề!
“Quyền hạn đặc biệt, huy động toàn bộ camera giám sát của các con phố gần đó! Dù có phải lên trời xuống biển cũng phải tìm cho ra hắn ta!” Tiết Nghĩa lạnh lùng: “Trần Xuân Độ, tôi không tin anh có thể thoát được ?!”
Ánh trăng sáng đã sáng vằng vặc, trong đêm lặng, những vì sao đều sáng lấp lánh trên bầu trời.
Chiếc Maybach lặng lẽ dừng lại bên đường Trong xe tràn ngập cảm giác ấm áp, một mùi thơm thoang thoảng lan toả trong không khí.
Trần Xuân Độ ôm chặt người đẹp vào lòng… Lúc này, hai người rõ ràng đều không chịu nổi, hai con người trúng xuân dược dường như đều đã sức cùng lực kiện.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lưu Tịnh Tịnh ửng lên như một quả táo đỏ, mái tóc dài buông xõa ra , đôi mắt xinh đẹp khép hờ còn hàng mi dài thì khẽ run rẩy , Tơ máu trong mắt Trần Xuân Độ dần dần biến mất, đầu óc anh bắt đầu thanh tỉnh trở lại. Khi nhìn thấy cảnh tượng lộn xộn này trong xe, Trần Xuân Độ cảm thấy vô cùng hối hận! Anh giơ tay tự tát mình mấy cái !
Đêm nay, anh đã làm tổn thương một cô gái vô tội !
Anh dùng chút tỉnh táo cuối cùng để khởi động xe.
Lúc này đã là nửa đêm.
Tiết Nghĩa ngồi trong xe, sắc mặt càng ngày càng tệ.
“Chủ tịch Tiết, các đồng chí ở Cục giao thông nói, không có chiếc Maybach khả nghi nào lái qua đoạn đường đó cả.” Thuộc hạ của anh ta thận trọng báo cáo.
Đồng tử của Tiết Nghĩa chợt co hẹp, hay tay nắm chặt thành quyền “Chẳng lẽ hắn ta có thể tan biến sao?!” Cơn giận của Tiết Nghĩa gần như tăng vọt!
“Đồng chí ở Cục Giao thông nói , chiếc xe đó cứ như…cứ như thực sự tan vào không khí vậy!” Tên thuộc hạ khép nép.