Chàng Rể Phế Vật

Chương 664



CHƯƠNG 664





Lê Kim Huyên ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Lê Thần Vũ, cho dù lúc này trong lòng cô đang run rẩy, nhưng cũng ngay khoảnh khắc đó, khi đối mặt với Lê Thần Vũ, cô lại lộ ra vẻ không cam chịu và vô cùng bất khuất!





Vì Lê Kim Huyên rõ hơn ai hết, lần này cô đến nhà họ Lê là để đối mặt với tất thảy quá khứ!





Nếu cô chùn bước trước Lê Thần Vũ, vậy thì sẽ không ngẩng đầu lên được trước người nhà họ Lê.





Mà đời này, ba cô – Lê Duy Dương cũng đừng nghĩ sẽ về được nhà họ Lê nữa!





Đây là một cơ hội lớn, nhưng cũng có thể là cơ hội duy nhất, cô không thể để tuột mất! Cô phải đối mặt với Lê Thần Vũ.





Lê Kim Huyên – Nữ Tổng Giám đốc xinh đẹp, mặc một chiếc váy dài màu xanh lam, khuôn mặt thanh tú không chê vào đâu được khiến biết bao người nhà họ Lê đỏ mắt ghen tị.





Sau khi nhìn thấy vẻ ngoài của Lê Kim Huyên, những người phụ nữ của nhà họ Lê càng cảm thấy xấu hổ… Trang sức duy nhất trên người Lê Kim Huyên chỉ có chiếc vòng cổ đá sapphire xanh và đôi khuyên tai, nhưng khí chất lại như không nhiễm bụi trần, vô cùng khác biệt, những thứ vàng bạc và thân phủ đầy khói bụi như bọn họ còn lâu mới so được!





Nhân vật như Lê Kim Huyên, đi đến đâu thì cũng là sự tồn tại thu hút được ánh nhìn của bao người, hoàn toàn không phải là người những quý bà trong giới thượng lưu có thể so được.





Rất nhiều người phụ nữ nhà họ Lê trang điểm đậm, đeo đủ thứ vàng bạc đá quý đang nhìn Lê Kim Huyên bằng ánh mắt toát ra vẻ ghen tị và căm ghét.





Bọn họ vĩnh viễn chỉ có thể say mê và ghen tị với sắc đẹp của Lê Kim Huyên, nhưng không bao giờ có thể trở thành sự tồn tại nổi bật như cô.





Lúc này, Lê Kim Huyên đang đối mặt với áp lực cực lớn, đứng trước mặt cô chẳng phải ai xa lạ mà chính là Lê Thần Vũ!





Lê Kim Huyên và Lê Thần Vũ lại gặp nhau, mà lần này, cuối cùng họ phải phân ra thắng bại!





Khi lòng Lê Kim Huyên đang hoảng loạn và run rẩy, bỗng nhiên một bàn tay to lớn ấm áp nắm lấy bàn tay nhỏ bé mịn màng của cô.





Một giọng nói đàn ông trầm thấp và mạnh mẽ, mang theo từ tính không thể giải thích được chầm chậm truyền vào tai Lê Kim Huyên, giọng nói đó vừa quen thuộc vừa lạ lẫm, bỗng chốc khiến khuôn mặt của cô lóe lên vẻ ngạc nhiên.





“Yên tâm đi Kim Huyên, có anh đây, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”





Giọng nói của Trần Xuân Độ khiến Lê Kim Huyên yên tâm hơn. Cô gật đầu, đôi mắt xinh đẹp cũng lộ vẻ kiên định.





Xung quanh yên tĩnh đến kỳ lạ, tất cả người của nhà họ Lê và người thân của bọn họ đều dồn mắt nhìn Lê Thần Vũ, họ rất mong đợi, rốt cuộc Lê Thần Vũ sẽ công bố chuyện gì trong bữa tiệc riêng tư lần này.





Trước khi đến thì bọn họ đã nghe được vài tin đồn, sẽ xảy ra chuyện lớn ở bữa tiệc riêng tư lần này trong nhà họ Lê.





Bây giờ, rõ ràng mọi người có mặt đều ngửi thấy điều gì đó không ổn.





Đột nhiên, Lê Thần Vũ dời mắt không nhìn Lê Kim Huyên nữa, khóe miệng nhếch lên nụ cười kỳ lạ, anh ta bỗng nhấc chân đi thẳng về phía Lê Kim Huyên.





“Kim Huyên, không ngờ cô đến thật.” Lê Thần Vũ tươi cười nhìn Lê Kim Huyên. Mặc dù giọng điệu ôn hòa nhưng lại có cảm giác lạnh lùng xa cách.





Lê Kim Huyên nhìn Lê Thần Vũ, vẻ mặt cũng chẳng tốt đẹp gì, Lê Thần Vũ càng ngày càng phát huy sở trường ngụy trang che giấu nét mặt và suy nghĩ trong lòng mình.





“Tiệc riêng tư nhà họ Lê, sao tôi có thể không biết xấu hổ mà từ chối lời mời thịnh tình của anh Lê được.” Lê Kim Huyên lạnh lùng đáp lại với vẻ mặt lạnh tanh.





Lê Thần Vũ khẽ cười, mà lúc này, rất nhiều người họ Lê đều ngẩn ra nhìn Lê Kim Huyên. Bọn họ chưa từng gặp Lê Kim Huyên, nhưng trông Lê Thần Vũ có vẻ rất quen thuộc với cô.





Rốt cuộc hai người có quan hệ gì? Lê Kim Huyên là người chi nào?





Dường như Lê Thần Vũ đoán được suy nghĩ của mọi người, anh ta bỗng xoay người, ngoảnh đầu nói với những người họ Lê: “Mọi người, để tôi giới thiệu. Đây là cô Lê Kim Huyên, con gái Chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Lê thị thành phố T, Tổng Giám đốc cấp cao của tập đoàn Lê thị.”





“Lê Kim Huyên là ai?” Mặc dù Lê Thần Vũ đã nói vậy, một số người của nhà họ Lê ở từng đến thành phố T cũng phản ứng lại, nhưng tất nhiều người họ Lê vẫn mù mờ không rõ.





Đột nhiên, Lê Thần Vũ lại lên tiếng, nhưng lại như bom hạng nặng: “Có thể một vài người trong mọi người chưa từng đến thành phố T, tất nhiên không biết cô Lê, nhưng tôi nói một người chắc mọi người đều biết, ông ấy là con trai gia chủ, đây là con gái của Lê Duy Dương.”





“Lê Duy Dương, con trai của gia chủ? Tôi không nghe nhầm đấy chứ, ông ta bị đuổi rồi mà, không ngờ con gái ông ta vẫn dám đến đây!”