CHƯƠNG 692
Điện thoại trong phòng làm việc của Lê Kim Huyên như sắp nổ tung, vô số toà soạn và phương tiện truyền thông đang tranh nhau tìm hiểu tất cả tin tức của nhà họ Lê từ Lê Kim Huyên qua nhiều cách khác nhau!
Mà những tài liệu phi pháp của Lê Thần Vũ cũng lập tức bùng nổ trên Internet của Yên Kinh, trở thành chủ đều bàn tán của vô số người sau bữa tối!
Lê Kim Huyên chẳng những không bị ngón tay đẫm máu này làm cho sợ hãi, ngược lại còn tung đòn phản công dữ dội hơn! Cô muốn hoàn toàn trở mặt với nhà họ Lê!
… Nhà họ Lê, trong phòng ngủ của Lê Thần Vũ.
“Uỳnh! Rầm!”
Từng tiếng động cực lớn phát ra từ văn phòng của Lê Thần Vũ!
Một nữ giúp việc kinh hãi lo sợ đứng ở cửa, cô thấy rất nhiều đồ bị ném ra ngoài!
Chậu hoa… Gậy đánh gôn… Đồ chạm khắc bằng vàng… Các loại ngọc quý… Đồ đạc bay tứ tưng khiến cho phòng ngủ xa hoa trở thành một đống hỗn độn!
“Vút!” Một chiếc đèn bàn bằng vàng 24k đập thằng vào cửa sổ, ngay sau đó cửa sổ bị lõm một lỗ lớn!
“Cậu Lê… Cậu bình tĩnh đi, bình tĩnh lại nào…” Nữ giúp việc xinh đẹp đứng bên cạnh nơm nớp lo sợ khuyên bảo.
Khuôn mặt Lê Thần Vũ hung tợn tức giận, sắc mặt tái xanh, anh ta túm lấy cổ áo nữ giúp việc, hai mắt đỏ ngầu!
“Lê Kim Huyên! Con khốn! Con khốn kiếp giết cả ngàn dao! Tao sẽ không tha cho mày đâu!” Hai mắt Lê Thần Vũ đỏ ngầu, trong mắt đầy tia máu dữ tợn! Anh ta cứ tưởng có thể dùng ngón tay của Lê Hiền Thục để răn đe, uy hiếp Lê Kim Huyên, nhưng không ngờ lại phản tác dụng! Không ngờ còn khiến đối phương phản kích dữ dội hơn! Nhìn những dòng tít về tài liệu phi pháp trên mạng, Lê Thần Vũ run lên! Cảm giác này như bị vả mặt và bị sỉ nhục trước mặt hàng triệu người! Đây là nỗi nhục lớn nhất của anh ta!
“Lê Kim Huyên, đồ đáng chết!” Lê Kim Huyên đột nhiên túm lấy nữ giúp việc, sau đó xé rách quần áo cô!
Anh ta túm chặt lấy mái tóc dài của cô gái giống như một con dã thú, lửa giận trong lòng rực cháy hừng hực, lúc này anh ta đã hoàn toàn coi nữ giúp việc thành Lê Kim Huyên, anh ta đem toàn bộ lửa giận trút lên người cô gái!
Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái giúp việc đầy nước mắt, cô bị Lê Thần Vũ trả thù quyết liệt, trút giận… lăng nhục một cách tuỳ ý… Mười mấy phút sau, nữ giúp việc quần áo xộc xệch, trên người đầy dấu tay, dấu bầm tím loạng choạng bước ra khỏi văn phòng của Lê Thần Vũ… Lúc này một cấp dưới bước vào phòng ngủ, nói với Lê Thần Vũ: “Cậu Lê, chúng tôi đã lệnh cho các toà soạn và phương tiện truyền thông gỡ các bài báo đó rồi ạ…”
“Chết tiệt! Khốn kiếp!” Lê Thần Vũ hung hăng đạp bàn, giận run người!
“Lập tức tìm sát thủ cho tôi! Tôi muốn con khốn Lê Kim Huyên kia phải chết! Tôi muốn cô ta chết!” Lê Kim Huyên hung dữ hét lên!
… Chẳng bao lâu, cơn địa chấn ngắn ngủi ở Yên Kinh nhanh chóng bị nhà họ Lê ém xuống, nhưng chỉ trong hai, ba tiếng đồng hồ ấy cũng đủ để hàng triệu người Yên Kinh truyền miệng nhau.
Yên Kinh, buổi tối, quán bar Âm Tố.
Trong quán bar, ba chàng thanh niên trẻ ngồi trước bàn, uống vài ly rượu, giọng của họ đã dần trở nên lớn hơn.
“Mẹ nó, hôm nay đi cả ngày cũng chẳng thu được gì, cậu Lê lại bắt chúng ta làm chuyện cực nhọc này.”
Một thanh niên trong số đó thở dài.
“Thế này có là gì? Chúng ta không phải thân tín của cậu Lê, đương nhiên anh ta sẽ không giao những công việc béo bở cho chúng ta, nhưng đây cũng không phải chuyện xấu, ít nhất có thể làm bổ mắt.”
Thanh niên tên Tiểu Phong nở nụ cười dung tục.
“Đúng thế, Lê Kim Huyên không hổ là người được Lê Thần Vũ nhìn trúng, dáng người đó, đôi chân đó đúng là cực phẩm, nếu được sờ soạng chơi đùa, sống ít đi mười năm tôi cũng sẵn sàng.” Một thanh niên khác nói.
“Chậc chậc, nghĩ thôi đã thấy sướng. Này, các anh nói xem, nếu chúng ta hợp lại rồi cùng bắt cô ta, cùng chơi một phen có được không?”
“Vậy thì nghiện luôn đấy!”
Ba thanh niên ngồi cùng nhau, đều nở nụ cười hèn hạ.
Cả ba người đều không phát hiện, khi họ còn đang suy nghĩ về điều đó thì ngày càng có nhiều người uống rượu xung quanh bàn họ, ngay cả nhân viên phục vụ của quán bar cũng đã đi đâu mất, cửa quán bar từ từ đóng lại.
“Các anh không biết đâu, khi tôi đi sau cô ta, nhìn dáng vẻ lắc hông lúc đi đường của cô ta mà muốn bắn ra lắm. Nếu tôi đè cô ta lên giường, để cô ta nhìn tôi thì ánh mắt cô ta sẽ thế nào?” Tiểu Phong nheo mắt, trong đầu đã nghĩ đến những điều bậy bạ.