Chàng Rể Phế Vật

Chương 704



CHƯƠNG 704


Nhưng vào lúc này, đội trưởng làm động tác cá chép lộn mình đứng lên, gã ta đi ra chỗ chết, nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, vẻ mặt vô cùng dữ tợn!


“Lập tức, cút đi.” Trần Xuân Độ ném ra bốn chữ này, sắc mặt anh lạnh như băng! Nhưng mang theo sát khí đáng sợ cực độ!


“Cút đi? Không có chuyện bọn tao rút lui khi nhiệm vụ chưa hoàn thành! Mọi người, hoàn thành nhiệm vụ bằng bất cứ giá nào!” Đội trưởng lớn tiếng quát, đám binh lính siêu cấp xung quanh rung người, bọn họ nhìn về phía đội trưởng, rõ ràng họ hiểu lời này có ý gì!


Đội trưởng hạ mệnh lệnh này, rõ ràng là muốn bọn họ dùng hết tính mạng để lấy mệnh Trần Xuân Độ!


“Giết!” Từng gã binh lính siêu cấp giương súng, cả đám khóa chặt Trần Xuân Độ!


Lúc trước bọn họ không muốn sử dụng vũ khí nhiệt là sợ gây ra động tĩnh quá lớn, kinh động khách sạn và nhiều khách vô tội, nhưng giờ phút này, bọn họ đã không suy nghĩ được nhiều như vậy nữa!


Trần Xuân Độ, phải chết!


Cả người Trần Xuân Độ căng chặt như một trường cung, sắc mặt anh vô cùng lạnh, giống như hàn băng!


“Nổ súng!”


Vô số ngọn lửa bắt ra từ nòng súng, muốn bắn anh thành cái sàng!


Nhưng cơ thể Trần Xuân Độ như kiếm sắc được lấy ra khỏi vỏ! Anh xông lên không trung! Hai mắt lạnh lẽo đột nhiên tập trung vào vị trí của đội trưởng!


Đội trưởng ngẩng đầu, liếc mắt một cái là nhìn thấy Trần Xuân Độ, nhìn thấy anh đang lạnh lùng theo dõi gã, ánh mắt như nhìn một người đã chết!


Một khắc kia, đội trưởng không biết tại sao cảm giác nguy cơ sống chết mãnh liệt đang dần dâng lên trong lòng mình!


Gã ta quay người bỏ chạy không chút do dự, gã nên cách Trần Xuân Độ càng xa càng tốt!


“Vụt!” Ngay lúc này, một bóng người từ trên không trung vụt xuống… Mạnh mẽ chặn ngang trước mặt đội trưởng!


Giờ phút này, trên người Trần Xuân Độ đang tản ra sát khí máu tanh cực độ!


“Tao nói… Mày không thoát được.” Giọng nói của Trần Xuân Độ như di âm từ địa phục!


Bùm! Khi nhìn thấy bóng người khủng bố này, nghe được giọng nói lành lạnh đáng sợ này… Cơ thể đội trưởng chợt run lên… Bởi vì ở trong lòng bọn họ, Trần Xuân Độ đã chẳng khác nào một ác ma!


“Chết cho tao!” Đội trưởng cắn răng, điên cuồng nổ súng về phía Trần Xuân Độ cùng với vài siêu binh lính!


“Bùm bùm bùm…” Ngọn lửa khủng bố vô tận cắn nuốt xâm nhập mọi thứ, nhưng không thể đánh trúng Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ giống như bóng ma, dường như căn bản không thể đánh trúng anh!


“Rầm!” Trần Xuân Độ giống như một hung thần giết người… Hung ác xuất hiện trên nóc một chiếc xe, anh đạp một chân lên nóc xe! Cả một chiếc ô tô… Lập tức sụp đổ ngay dưới sức lực khủng bố đó…!


“Rào rào!” Trong giây phút kia, tất cả súng ống cùng chỉ về phía Trần Xuân Độ!


Trần Xuân Độ đứng trên nóc xe, vẻ mặt bình tĩnh, bình tĩnh tới mức có vẻ vô cùng lạnh lùng!


Trong hai mắt anh có phần điên cuồng khát máu đủ khiến người ta khiếp sợ!


Đột nhiên, Trần Xuân Độ chậm rãi móc từ trong túi ra một điếu thuốc lá, sau khi châm thuốc và rít một hơi thật sâu, gương mặt ung dung lại có vẻ vô cùng thản nhiên.


Hình như anh căn bản không để mắt tới những khẩu súng đang chỉ vào mình!


Mà động tác bình thản như thế của Trần Xuân Độ lọt vào trong mắt đội trưởng, làm vẻ mặt như muốn giết người của anh ta càng đáng sợ hơn!


Đây đơn giản là đang trắng trợn khiêu khích!


Từ trên người đội trưởng kia đột nhiên phát ra một khí thế khiến cho khoảng không cũng có gợn sóng vô hình khuếch tán ra xung quanh!


“Tất cả chú ý, nổ súng! Lập tức bắn chết!” Đội trưởng nghiêm giọng quát to, đồng thời nhặt một khẩu súng tiểu liên lên và bóp cò mà không hề do dự!


“Tạch tạch tạch…”


Ngay lập tức, từng dòng lửa đáng sợ dày đặc đan vào nhau thành tấm lưới lửa giống như che trời lấp đất bao phủ về phía Trần Xuân Độ!


Khẩu súng trong tay những binh lính siêu cấp đã nhằm thẳng vào Trần Xuân Độ từ lâu bắt đầu điên cuồng bắn, rừng súng mưa đạn như muốn nuốt lấy Trần Xuân Độ!